Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 806 - Chương 805: Thánh Nguyên Chạy Trốn

Chưa xác định
Chương 805: Thánh Nguyên chạy trốn

Phốc!

Ngay khi hai đóa hoa sen màu vàng vừa vỡ vụn thì sắc mặt của Thánh Nguyên cung chủ lập tức hóa thành trắng bệch, ông ta phun ra một búng máu tươi, khí thế vốn cường đại cũng nhanh chóng suy yếu chỉ trong một cái chớp mắt.

cảnh giới Song Liên của Thánh Nguyên cung chủ chính là vì được Chí Cường Giả của Thánh tộc truyền sức mạnh mới có thể cưỡng ép đúc thành, vốn dĩ là không thể coi là cảnh giới Song Liên chân chính.

Bây giờ, hai đóa hoa sen màu vàng vỡ vụn, đây cũng là đại biểu cho việc sức mạnh đến từ Thánh tộc bị đánh tan.

Vì vậy, Thánh Nguyên cung chủ lại một lần nữa bị đánh trở về nguyên hình.

Từ Thánh Giả cảnh giới song liên rớt xuống Ngụy Thánh cảnh.

Mà những người ở đây cũng đâu có ai là đơn giản, bọn họ tự nhiên cũng có thể cảm nhận được tu vi của Thánh Nguyên cung chủ đã rớt xuống, trong lòng đều cảm thấy rung động. Ai cũng không nghĩ tới, lúc trước còn không đâu địch nổi, nắm chắc thắng lợi trong tay Thánh Nguyên, lại chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủn đã bị Thương Uyên đánh cho ngu người.

Vì vậy, sắc mặt của những cường giả Thánh Cung kia đều nhanh chóng biến đổi, ánh mắt tỏ ra kinh hoàng.

Mà Thanh Dương Chưởng môn, Thiên Kiếm Tôn cùng mấy vị cự đầu khác thì không nhịn được mà lộ ra sự sợ hãi xen lẫn vui mừng.

Biến cố nghịch chuyển bất thình lình này quả thực là niềm vui từ trên trời rơi xuống đối với bọn họ.

Dù sao bọn họ đều biết rõ, đánh đến tình trạng trước mắt này, bọn họ cơ hồ đã dùng hết tất cả át chủ bài rồi. Nếu như hôm nay vị lão nhân thần bí mặc áo đen ở trước mắt này không có xuất hiện thì Thánh Nguyên kia tất nhiên sẽ trở thành người thắng cuối cùng.

- Làm sao có thể như thế được? Làm sao có thể như thế được?

Thánh Nguyên cung chủ gầm lên không cam lòng, ông ta với Thương Uyên đều là cảnh giới Song Liên, ông ta không thể tin được rằng chênh lệch giữa hai bên lại lớn như thế.

Đương nhiên, trong nội tâm của ông ta thì ngoại trừ sự không cam lòng thì càng nhiều nữa vẫn là sự kinh hãi. Lúc này, ông ta rốt cục cũng đã minh bạch, mặc dù là mượn nhờ sức mạnh của Thánh tộc, ông vẫn như trước không có biện pháp so sánh với cảnh giới Song Liên chân chính.

Dù sao, ông ta vẫn chỉ là Ngụy Thánh Cảnh mà thôi!

Phía trên hư không, Thương Uyên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thánh Nguyên cung chủ, tâm niệm vừa động, hai đóa hoa sen màu vàng đã xuyên thủng hư không, đánh thẳng tới người sau, hiển nhiên định thừa dịp Thánh Nguyên cung chủ thất thần, giết chết hắn luôn.

Uỳnh!

Nhưng mà, Thánh Nguyên kia cũng đã nhận ra sát ý của Thương Uyên, cho nên còn không đợi hai đóa hoa sen màu vàng kia phong tỏa hư không, ở trong vô số ánh mắt khiếp sợ, thân thể của ông ta đột nhiên nổ tung, sóng xung kích mạnh mẽ đã đẩy lùi hai đóa hoa sen màu vàng kia.

- Tốt, hôm nay bổn tọa nhận thua rồi!

- Nhưng mà lão già nhà ngươi cũng chớ nên đắc ý, Thánh tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi!

- Còn có Chu Nguyên kia, đợi đến khi bổn tọa khôi phục, đoạt được Thương Huyền Thánh Ấn, nhất định phải diệt sạch tất cả những người quen của ngươi ở trong Thương Huyền Thiên này!

Từ chỗ trung tâm của vụ nổ, giọng nói ẩn chứa đầy sát ý của Thánh Nguyên vang lên, quanh quẩn ở giữa trời đất.

Ngay sau đó, khí tức của Thánh Nguyên nhanh chóng biến mất.

Đã đến một bước này, Thánh Nguyên cũng biết rõ, lần này ông ta xem như đã thất bại, nhưng mà cũng may chính là hiện nay Thương Huyền Thánh Ấn đã hóa thành vô số mảnh vỡ, phân tán ở khắp các nơi trong Thương Huyền Thiên, chỉ cần tốn chút công sức và thời gian thì hẳn là có thể gom góp lại.

Về phần lão nhân thần bí mặc áo đen này, Thánh Nguyên lại không lo lắng lắm, bởi vì ông ta biết người này cũng không dám dừng lại quá lâu ở Thương Huyền Thiên. Nguyên nhân chính là vì khi người này vừa mới xuất hiện thì Thánh Nguyên cũng cảm giác được ở bên ngoài tầng bảo vệ của thế giới, khí tức của Chí Cường Giả Thánh tộc cũng kịch liệt chấn động.

Hiển nhiên là lão nhân mặc áo đen này chính địch nhân của Thánh tộc.

Hôm nay, vị trí của người này đã bạo lộ, nếu như dừng lại quá lâu ở trong Thương Huyền Thiên thì Thánh tộc tất nhiên sẽ sử dụng tất cả biện pháp hàng lâm, săn giết ông ta giống như là Thương Huyền lão tổ năm đó.

Mà chỉ cần lão nhân mặc áo đen này vừa đi, đợi đến khi thương thế của ông ta khôi phục, trong Thương Huyền Thiên này còn có ai có thể trấn áp được Thánh Nguyên hắn đây?

Tương lai, khi ông ta lấy được Thương Huyền Thánh Ấn, lợi dụng để đột phá Thánh Giả Cảnh thì rồi xũng sẽ có cơ hội để báo thù.

Cho nên, sau khi xác định bản thân không có khả năng chiến thắng, Thánh Nguyên căn bản không có nửa điểm do dự, trực tiếp tự bạo thân thể, sau đó quyết đoán chạy trốn.

Thánh Nguyên cung chủ chạy trốn cũng làm cho những cường giả ở đây phải âm thầm tặc lưỡi, ai cũng không ngờ, kết quả cuối cùng của trận tranh đoạt Thương Huyền Thánh Ấn ngày hôm nay lại sẽ là như thế này.

Sau khi nhìn thấy Thánh Nguyên cung chủ chạy trốn, cường giả của Thánh Cung cũng không chút do dự, nhanh chóng rút đi, không dám dừng lại.

Lôi Quân thản nhiên nhìn thoáng qua mấy người Thanh Dương Chưởng môn rồi thân hình cũng hóa thành một tia sét, chạy về phương xa.

Hồng Nhai Phong chủ hừ lạnh một tiếng, ông vốn còn muốn đuổi theo nhưng lại bị Thanh Dương Chưởng môn ngăn cản.

- Không cần nóng lòng nhất thời, về sau sẽ có thời điểm giải quyết kẻ phản bội này.

Thanh Dương Chưởng môn bình tĩnh nói.

Lôi Quân không chỉ phản bội Thương Huyền Tông, còn là kẻ đứng đằng sau, thiết kế hãm hại làm cho Thương Huyền lão tổ vẫn lạc. Tuy rằng Thương Huyền lão tổ cũng không có tự mình giải quyết vấn đề này, nhưng thân là đệ tử, bọn họ tự nhiên muốn giải quyết.

Mà lúc này sau khi Thánh Nguyên cung chủ cùng cường giả của Thánh Cung rút đi, hào khí vốn dĩ là căng cứng kia cũng theo thời gian trôi qua mà dần hòa hoãn, nhưng mà rất nhiều người vẫn kính sợ nhìn Thương Uyên ở trên bầu trời.

Dù sao thực lực của người sau cũng đã làm cho tất cả mọi người phải rung động.

Rất nhiều cường giả nhìn qua Thương Uyên thì giống như là nhìn thấy Thương Huyền lão tổ, người đã trấn áp toàn bộ Thương Huyền Thiên rất nhiều năm trước.

Nhưng mà đối với Thương Uyên, toàn bộ cường giả đỉnh tiêm của Thương Huyền Thiên đều cảm thấy cực kỳ lạ lẫm, cho nên trước khi làm rõ được lai lịch chi tiết và tính tình của ông thì ngay cả mấy người Thanh Dương Chưởng môn, Thiên Kiếm Tôn đều không dám đi lên trước quấy rầy.

Trên không trung, nhìn thấy Thánh Nguyên cung chủ đã chạy trốn, Thương Uyên hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không đuổi theo mà xoay người lại, đi tới bên cạnh Chu Nguyên cùng Yêu Yêu.

- Thương Uyên sư phụ, Thánh Nguyên kia đã chạy trốn rồi sao? Nếu như để cho hắn khôi phục thì sẽ là một phiền toái không nhỏ.

Chu Nguyên có chút lo lắng nói.

Những lời hung ác lúc trước khi chạy trốn của Thánh Nguyên làm cho hắn cảm thấy khá lo lắng.

Thương Uyên nói:

- Muốn diệt sát một vị Thánh Giả, mặc dù là Ngụy Thánh Giả cũng không phải chuyện đơn giản như vậy, hơn nữa hôm nay Thánh tộc đã phát hiện ra tung tích của ta, cho nên ta không thể dừng lại quá lâu ở Thương Huyền Thiên này.

- Về phần Thánh Nguyên kia thì không cần quá lo. Lúc trước, khi nhận sức mạnh của Thánh tộc, hắn đã bị tổn thương, về sau thân thể còn bị hủy diệt, cảnh giới rơi xuống, tất cả sẽ tạo thành tổn thương cực lớn đối với hắn. Trong thời gian ngắn, người này khó có thể gây ra sóng gió gì.

Nghe Thương Uyên nói thế, Chu Nguyên cũng bất đắc dĩ gật đầu. Thực sự thì hắn rất muốn Thương Uyên sư phụ trực tiếp xử lý Thánh Nguyên kia, nhưng hiển nhiên là, hắn vẫn nghĩ quá đơn giản rồi.

Hôm nay mặc dù bị trọng thương, nhưng Thánh Nguyên chung quy lại vẫn là một cái tai hoạ ngầm.

Dù sao, trong Thương Huyền Thiên hiện nay, Thánh Nguyên có thể coi là Thánh Giả Cảnh duy nhất, mặc dù chỉ là một Ngụy Thánh Giả.

Chu Nguyên cũng không phải lo lắng cho bản thân mình, nhưng hắn lo lắng Chu Kình, Tần Ngọc cùng với Đại Chu.

Hôm nay, ân oán giữa hắn cùng với Thánh Cung có thể nói là đạt đến mức không đội trời chung, một khi đối phương có cơ hội, chắc chắn sẽ triển khai trả thù đối với hắn.

Trong khi hai người đang nói chuyện thì ở một bên, khí tức mênh mông phát ra từ trong cơ thể của Yêu Yêu đã dần dần bình ổn lại, mái tóc dài màu vàng giờ cũng hóa thành màu đen như mực

Thần sắc đạm bạc làm cho người ta cảm thấy sợ hãi ở trong mắt của nàng cũng chậm rãi tiêu tán.

Nhìn thấy Yêu Yêu đã khôi phục lại dảng vẻ ban đầu, Chu Nguyên lập tức tỏ ra vui sướng. Mặc dù Yêu Yêu lúc trước cực kỳ cường đại nhưng lại ẩn ẩn làm cho hắn cảm thấy bất an.

Thẳng đến lúc này, hắn mới là thở dài một hơi như trút được gánh nặng.

Yêu Yêu liếc nhìn hắn, cười cười, chân trần bước lên trước một bước, sau đó thân thể của nàng mềm mại khẽ run lên, gương mặt trắng nõn đột nhiên đỏ lên, sau một khắc, nàng đã phun ra một búng máu tươi, đồng thời thân thể mềm mại, mảnh khảnh của nàng cũng chậm rãi ngã về phía trước, cuối cùng rơi vào trong lồng ngực Chu Nguyên.

Vào lúc này, nụ cười trên mặt của Chu Nguyên lập tức cứng lại, sương máu rơi vào trên mặt của hắn lại làm cho hắn giống như lọt vào vực sâu không đáy.

Toàn thân lạnh lẽo.

Bình Luận (0)
Comment