- Yêu … Yêu Yêu, tỷ bị làm sao vậy?!
Chu Nguyên ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Yêu Yêu. Khi cảm thụ được hàn ý lạnh như băng tỏa ra từ trong đó, sắc mặt của hắn lập tức trắng bệch, thanh âm đều trở nên run rẩy, trong mắt đầy sự bối rối và lúng túng.
- Sư phụ!
Không đợi Chu Nguyên lên tiếng, Thương Uyên đã đi đến bên cạnh hắn, ông vung tay lên, Yêu Yêu đã chậm rãi bay lên và trôi nổi ở trước mặt ông, chỉ thấy lúc này, trên thân thể mềm mại của Yêu Yêu đã đầy vết rách.
Những vết rách kia trải rộng khắp cơ thể của nàng, làm cho lúc này Yêu Yêu nhìn trông giống như là một con búp bê sứ sắp bị vỡ nát, làm cho người ta cảm thấy vô cùng tiếc thương.
Thấy thế, thần sắc trên mặt của Thương Uyên trở nên cực kỳ ngưng trọng, ông thở dài:
- Quả nhiên vẫn là như vậy.
- Sư phụ, nàng làm sao vậy?
Chu Nguyên vội vàng hỏi.
Thương Uyên cau mày nói:
- Nàng cởi bỏ phong ấn, thi triển sức mạnh cực kỳ cường đại, nhưng thân thể của nàng lại chưa đủ mạnh mẽ để thừa nhận sức mạnh bậc này. Hiện giờ, thân thể của nàng đã gần như là tới điểm giới hạn, vì tự bảo vệ mình, sức mạnh trong cơ thể đã tự phong bế ý thức của nàng, làm cho Yêu Yêu lâm vào ngủ say.
- Chuyện này thật sự rất phiền toái.
- Nếu như là người khác, cho dù thân thể bị hủy thì cũng có rất nhiều phương pháp để đúc lại, nhưng tình huống của Yêu Yêu lại cực kỳ đặc thù, nếu như mất đi thân hình này thì sẽ không còn có cơ hội tiếp tục đúc lại đâu.
- Hơn nữa thân thể của Yêu Yêu bị thương quá nặng, mặc dù hôm nay đã tự phong bế ý thức, lâm vào ngủ say, nhưng cũng chỉ có thể trì hoãn chuyện thân thể bị hủy diệt thêm một khoảng thời gian mà thôi. Một khi thân thể thực sự vượt qua cực hạn thì sẽ vẫn bị hủy diệt như trước.
Nghe Thương Uyên nói thế, sắc mặt của Chu Nguyên không nhịn được biến đổi, hắn không nghĩ tới, lần này thương thế của Yêu Yêu lại nghiêm trọng đến như vậy.
Hưu!
Lúc này, một vệt sáng mãnh liệt bắn đến, rơi vào trên người Yêu Yêu, đúng là Thôn Thôn.
Lúc này, nó cũng đã cảm nhận được trạng thái của Yêu Yêu, phát ra tiếng kiêu bất an, chợt nó nhìn về phía Chu Nguyên rồi bỗng nhiên há mồm phun ra một miếng ngọc giản.
Chu Nguyên tiếp lấy ngọc giản, thần hồn quét qua, phát hiện trong đó dĩ nhiên là phương pháp để giúp Ngân Ảnh tiến hóa, cái này làm cho hắn hơi sững sờ. Hiển nhiên thứ này là Yêu Yêu lưu lại.
Bàn tay của Chu Nguyên nắm thật chặt ngọc giản, cảm giác tự trách xuất hiện và không thể xóa bỏ.
Bởi vì hắn cảm thấy Yêu Yêu đã làm cho hắn thật sự là nhiều việc lắm, vậy mà cuối cùng hắn lại không có bảo vệ tốt nàng. Thậm chí cuối cùng, cũng bởi vì hắn mà bắt nàng phải không ngừng cởi bỏ phong ấn.
Hắn biết rõ, lấy thực lực của Yêu Yêu, cho dù không địch lại Thánh Nguyên, nhưng nếu muốn đi thì tất nhiên là cực kỳ nhẹ nhõm. Nhưng mà chính bởi vì có sự hiện hữu của hắn, Yêu Yêu cũng không có nghĩ tới chuyện một mình ly khai.
Giờ khắc này, Chu Nguyên cảm thấy cực kỳ thống hận bởi vì bản thân nhỏ yếu.
Nếu như không phải là do hắn không đủ mạnh thì hôm nay đâu cần Yêu Yêu phải ra tay!
Những năm gần đây, bởi vì cả tốc độ tu luyện lẫn thực lực, hắn vẫn luôn xưng hùng trong cùng thế hệ, thậm chí cuối cùng còn đánh bại Võ Hoàng, Võ Vương, nhưng chuyện này khiến cho hắn cảm thấy tự đắc. Nhưng mà đến bây giờ hắn mới hiểu những chuyện khiến bản thân tự hào lại buồn cười như thế.
Ở trước mặt cường giả chân chính, hắn chỉ tựa như con sâu cái kiến vậy, mặc người chà đạp.
- Sư phụ, cầu ngài hãy cứu lấy Yêu Yêu.
Chu Nguyên rung giọng nói. Lúc này, hắn giống như là người bị ngâm nước lạnh giữa mùa đông vậy, dốc sức liều mạng muốn bắt lấy mọi cơ hội dù là nhỏ bé nhất.
Thương Uyên nhìn thoáng qua Chu Nguyên. Lúc này, người sau trông cực kỳ thảm hại, thần sắc hoảng hốt, giống như là mất hồn mất vía.
Mặc dù Thương Uyên sống cùng với Chu Nguyên trong một khoảng thời gian khá ngắn ngủi nhưng ông vẫn có thể biết được tâm tính của người thiếu niên này. Ông nhớ rõ, cho dù năm đó khi không có cách nào để khai mạch tu hành, Chu Nguyên vẫn chưa từng hoảng hốt như thế này, có thể thấy được lần này Yêu Yêu bị thương là đả kích lớn thế nào đối với hắn.
Nhưng mà, đối mặt với loại tình huống này của Yêu Yêu, ngay cả Thương Uyên đều cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
Trên thế gian này có rất nhiều thủ đoạn để chữa trị thân thể, nhưng gần như tất cả những cách đó đều không có có hiệu quả với Yêu Yêu, bởi vì thân phận của nàng khá đặc thù, tự nhiên cũng không thể dùng lý luận tầm thường để đánh giá.
- Chu Nguyên, con cũng đừng vội. Ta tự nhiên sẽ nghĩ mọi biện pháp để giúp Yêu Yêu khôi phục thân thể.
Thương Uyên hơi trầm ngâm một lát, sau đó vung tay áo lên, một chiếc quan tài bằng thủy tinh tản ra khí lạnh kinh người xuất hiện ở trước mặt Chu Nguyên.
Sau đó, ở trong ánh mắt không có tiêu cự kia của Chu Nguyên, thân thể mềm mại của Yêu Yêu chậm rãi bay lên rồi nhẹ nhàng bay vào trong quan tài bằng thủy tinh.
Thôn Thôn nhảy lên trên quan tàithủy tinh, móng vuốt sắc bén không ngừng cào cào ở bên ngoài chiếc quan tài trong suốt này khiến cho vụn băng vang tung tóe, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ lo lắng.
Thương Uyên thở dài một tiếng, không có ngăn cản nó, Thôn Thôn cùng Yêu Yêu đã làm bạn nhiều năm như vậy cũng có tình cảm thâm hậu. Hôm nay, nhìn thấy cảnh tượng này, nó tự nhiên cũng khó có thể tiếp nhận.
Tùy ý để Thôn Thôn phát tiết, Thương Uyên ngẩng đầu nhìn thoáng qua tầng bảo vệ của thế giới này, ở trên đó vẫn còn có vết rách tồn tại, có thể thấy được đôi mắt khổng lồ màu vàng đang lạnh lùng nhìn xuống đây. Hiển nhiên là vị cường giả kia của Thánh tộc cũng cảm ứng được sự hiện hữu của ông.
- Chu Nguyên, tiếp đó ta sẽ mang Yêu Yêu ly khai Thương Huyền Thiên, bằng không thì Chí Cường Giả của Thánh tộc tất nhiên sẽ dùng mọi biện pháp để hàng lâm xuống, đến lúc đó sẽ liên lụy cả Thương Huyền Thiên.
Sau đó, Thương Uyên đưa mắt nhìn về phía Chu Nguyên, trầm ngâm một chút rồi nói:
- Con ở lại trong Thương Huyền Thiên cũng cực kỳ nguy hiểm, cho nên cũng theo ta đi thôi. Mặt khác, có lẽ còn cần con ra tay mới cứu được Yêu Yêu.
Nghe Thương Uyên nói vậy, Chu Nguyên không hề do dự, nhanh chóng gật đầu.
Hiện tại, hắn cũng không thèm để ý đến an nguy của bản thân, nhưng nếu như có thể trợ giúp Yêu Yêu khôi phục, mặc kệ Thương Uyên muốn hắn làm cái gì, hắn đều sẽ không cự tuyệt.
- Sư phụ, con đi an bài một vài chuyện trước đã.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, áp chế sự bi thương ở trong lòng, miễn cưỡng cười nói.
Thương Uyên nhẹ nhàng gật đầu.
Lúc này, Chu Nguyên mới quay người, đi về phía Thanh Dương Chưởng môn cùng mấy vị phong chủ của Thương Huyền Tông.
Mà nhìn thấy hắn đi đến, ánh mắt của Thanh Dương Chưởng môn, Huyền lão, Hồng Nhai Phong chủ, Bạch Mi lão nhân, Linh Quân Phong chủ đều có chút phức tạp. Dù sao, hôm nay, trong trận đại chiến kinh thiên động địa này, Chu Nguyên hiển nhiên là sắm vai một nhân vật cực kỳ trọng yếu.
Không đề cập tới việc Thương Huyền lão tổ phụ thân vào hắn rồi, Yêu Yêu cùng vị lão nhân mặc áo đen thần bí kia đều giống như là có quan hệ không bình thường cùng Chu Nguyên vậy.
Mà ai có thể nghĩ đến, bản thân Chu Nguyên lại gần kề chỉ là Thần Phủ Cảnh mà thôi.
Loại thực lực này thật ra là không có tư cách tham dự trận đại chiến ảnh hưởng cách cục của Thương Huyền Thiên này, nhưng mà hết lần này tới lần khác Chu Nguyên lại tham gia, hơn nữa còn có tác dụng trọng yếu, không có cách nào để bỏ qua.
Cho nên hiện tại, bọn họ đã không thể đối xử với Chu Nguyên như một người đệ tử bình thường rồi.
- Chu Nguyên, hôm nay, nếu như không có cậu thì chỉ sợ cuộc chiến này sẽ là một đại nạn với Thương Huyền Tông chúng ta.
Thanh Dương Chưởng môn cảm thán nói.
- Chưởng môn quá để mắt đệ tử rồi.
Chu Nguyên đắng chát cười, nói:
- Chưởng môn, tiếp theo con sẽ rời khỏi Thương Huyền Thiên một khoảng thời gian, kính xin Thương Huyền Tông có thể chiếu cố phụ vương cùng mẫu hậu của con.
Lần này, hắn phá hỏng kế hoạch của Thánh Nguyên, có thể nói là kết xuống tử thù, không chết không thôi với Thánh Cung. Nếu chỉ có một mình thì hắn cũng không phải sợ cái gì, nhưng đáng tiếc không phải. Hiện giờ, điều duy nhất hắn lo lắng chính là Thánh Cung tiến hành trả thù phụ vương và mẫu hậu của hắn.
Dù sao đối với con quái vật khổng lồ như Thánh Cung thì đừng nói Đại Chu, ngay cả Thương Mang đại lục cũng thật sự là quá mức nhỏ bé.
Nghe Chu Nguyên nói vậy, Thanh Dương Chưởng môn nghiêm mặt nói:
- Yên tâm đi. Chung quy lại thì cậu vẫn là đệ tử của Thương Huyền Tông ta. Lần này nếu như không phải là cậu phân giải Thương Huyền Thánh Ấn thì chỉ sợ kế hoạch Thánh Nguyên kia đã thành công rồi, chuyện này có thể xem như là đại ân đối với Thương Huyền Tông chúng ta.
- Sau khi, cậu rời đi, ta sẽ phái cường giả tọa trấn Đại Chu, một khi có biến cố, ta sẽ đích thân ra tay, chỉ cần Thương Huyền Tông ta bất diệt thì sẽ không người nào có thể làm cha mẹ cậu bị thương.
Nghe Thanh Dương Chưởng môn nói vậy, thần sắc trên mặt của Chu Nguyên khẽ buông lỏng, lời này có thể nói là hứa hẹn rất nặng, có Thương Huyền Tông dốc sức bảo hộ, chắc hẳn không có người nào dám dễ dàng ra tay đối với phụ vương và mẫu hậu của hắn.
Về phần Thánh Cung, cho dù Thánh Nguyên kia đối với hắn hận thấu xương, nhưng hôm nay kẻ này bị trọng thương, coi như là ngày sau thương thế khôi phục, chỉ sợ việc ông ta quan tâm nhất cũng sẽ là sưu tầm những mảnh vỡ của Thương Huyền Thánh Ấn.
Những năm tiếp theo, tất nhiên là sẽ bởi vì những mảnh vỡ của Thánh Ấn mà trong Thương Huyền Thiên nhấc lên gió tanh mưa máu, mặc dù là sáu đại tông môn đỉnh cấp tất nhiên cũng sẽ liên lụy đi vào, không có người nào có thể tránh được.
Nhưng mà, sự hỗn loạn này sẽ làm cho Thánh Cung khó có thể chuyên tâm đối phó Thương Huyền Tông, mà chỉ cần Thương Huyền Tông vững chắc thì tự nhiên cũng sẽ không có người nào dám làm hại cha mẹ của hắn.
Lần này, hắn rời đi, cũng không biết khi nào mới có thể trở về.
Nhưng mà Chu Nguyên tin tưởng, khi bản thân trở lại Thương Huyền Thiên thì hắn tất nhiên sẽ không lại nhỏ yếu giống như là hôm nay vậy. Đến lúc kia, hắn sẽ giải quyết hết thảy ân oán.
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên đưa mắt, nhìn về hướng Thánh Nguyên rời đi, trong mắt có hàn ý vô tận.
Thánh Nguyên này cùng Thánh tộc chính là đầu sỏ làm cho Yêu Yêu bị trọng thương. Hiện tại, hắn hoàn toàn chính xác là không có tư cách tìm bọn họ để tính sổ, chỉ có điều tương lai, khi hắn có được đầy đủ thực lực thì hắn sẽ đến tính toán cả một lượt luôn!
Sau đó, Chu Nguyên trịnh trọng thi lễ đối với Thanh Dương Chưởng môn.
- Tạ ơn Chưởng môn!
- Phụ vương cùng mẫu hậu của con xin nhờ người chăm sóc rồi!
Vừa dứt lời, hắn lại một lần nữa nhìn thoáng qua Huyền lão rồi cũng thi lễ một cái, sau đó không hề do dự, quay người trở lại bên cạnh Thương Uyên.
Mà lúc này, những cường giả còn chưa rời đi cũng nhìn chăm chú vào bọn họ.
Thương Uyên tắc thì cũng không để ý gì tới những ánh mắt kia. Ông vung tay áo lên, chỉ thấy hư không ở trước mặt chậm rãi vỡ ra, tạo thành không gian thông đạo u ám, không biết thông đến nơi nào.
- Đi thôi.
Thương Uyên nhấc chiếc quan tài bằng thủy tinh kia lên, sau đó bước vào trong không gian thông đạo.
Chu Nguyên đi ở phía sau. Trước khi bước vào trong, hắn còn quay người lại, một lần nữa nhìn qua trời đất này. Cuối cùng, hắn hít sâu một hơi, không hề có do dự chút nào, thản nhiên quay người, bước vào trong không gian thông đạo.
Không gian thông đạo xoay tròn, nuốt chửng thân hình của bọn họ.
Mà trông thấy Thương Uyên rời đi, những cường giả ở nơi đây đều thở dài một hơi như trút được gánh nặng.
Thương Uyên quá mạnh mẽ rồi, đây là một con rồng khổng lồ, nếu như ông lựa chọn ở lại trong Thương Huyền Thiên, như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng khó có thể dự đoán đối với cách cục của Thương Huyền Thiên.
Thanh Dương Chưởng môn cũng nhìn qua chỗ không gian thông đạo vừa biến mất. Sau một lúc lâu, ông mới chậm rãi nói:
- Ta có dự cảm, chờ tiểu gia hỏa này một lần nữa trở lại Thương Huyền Thiên thì chỉ sợ ngay cả chúng ta đều không thể chiến thắng hắn rồi.
- Ha ha ha. Ta ngược lại rất là hiếu kỳ, khi đó, hắn đến tột cùng có thể đạt đến trình độ nào đây.
Nói xong, hắn nhìn về phía Hắc Uyên đã sụp đổ vì đại chiến, thở ra một hơi dài.
Trận đại chiến kinh thiên quyết định cách cục tương lai của Thương Huyền Thiên cuối cùng là kết thúc rồi.
Nhưng mà, Thanh Dương Chưởng môn biết rõ, đây cũng không phải là chấm dứt, bởi vì Thương Huyền Thánh Ấn phân giải thành vô số mảnh vỡ, cho nên trong những năm tiếp theo, có lẽ Thương Huyền Thiên sẽ nghênh đón sự hỗn loạn cùng phân tranh chưa bao giờ có.
Chuyện này đối với Thương Huyền Tông cùng những tông môn khác có lẽ cũng không tính là một tin tức xấu, dù sao cuối cùng là tạm thời ngăn chặn kế hoạch của Thánh Nguyên rồi.
Mà trước đó, sợ rằng cũng không thể tưởng tượng, sự hỗn loạn này lại bắt nguồn từ một người trẻ tuổi chỉ có tu vi là Thần Phủ Cảnh.
Trong tương lai, cuộc chiến hôm nay tất nhiên sẽ được lưu truyền rộng rãi ở trong Thương Huyền Thiên, mà mọi người trong Thương Huyền Thiên đều sẽ biết đến danh tiếng của Chu Nguyên.