Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 824 - Chương 823: Đến Huyền Châu

Chưa xác định
Chương 823: Đến Huyền Châu

- Ấu Vi ...

Nhìn qua cái tên ở vị trí thứ ba bên trên Thần Phủ Bảng kia, Chu Nguyên kinh ngạc, thất thần thật lâu.

Mấy năm trước, khi đó Chu Nguyên mới chỉ là Thiên Quan Cảnh mà thôi, lúc kia thiếu niên mới vừa rời khỏi Đại Chu, muốn ở bên ngoài tìm cơ duyên để chống lại Võ Vương.

Mà lúc kia, Tô Ấu Vi cùng hắn chia lìa, bị một vị lão nhân thần bí mang đi.

Từ đó đến nay, hắn lại chưa từng gặp lại nàng.

Về sau, Chu Nguyên mới tìm hiểu được nàng đã đi về Hỗn Nguyên Thiên. Khi biết được chuyện đó, ngoại trừ phiền muộn thì hắn cũng chỉ có thể chúc phúc cho nàng.

- Không nghĩ tới, hôm nay, ở Hỗn Nguyên Thiên, bé gái gầy yếu của năm đó lại đã có địa vị cao như thế này ...

Trong nội tâm Chu Nguyên thầm cảm thán, trong mắt đầy hoài niệm. Hắn vẫn nhớ, lần đầu tiên mình nhìn thấy Tô Ấu Vi là ở trong trời mưa to, khi đó, bé gái toàn thân đầy nước bùn kia đang cố hết sức kéo gia gia bị bệnh nặng, quỳ gối trước một nhà thuốc, khóc lóc, cầu xin bọn họ cứu người, tiếng khóc khiến cho người ta có cảm giác đau như xé lòng.

Tiểu cô nương kia xuất thân bình thường, nàng như là cây cỏ mọc ra từ trong tảng đá giữa sa mạc to lớn, chịu rất nhiều khó khăn, trắc trở nhưng vẫn ương ngạnh sinh trưởng, cuối cùng tỏa ra hào quang thuộc về bản thân.

Ở trên người Tô Ấu Vi, Chu Nguyên có thể trông thấy sự kiên cường mà chính hắn cũng không bằng, cho nên đối với việc hôm nay nàng có thể lấy được loại thành tựu này, kỳ thật Chu Nguyên cũng không phải cảm thấy đặc biệt ngoài ý muốn.

- Ấu Vi, chúc mừng ngươi ...

Chu Nguyên mỉm cười ở trong lòng, bên tai tựa như là tiếng gọi điện hạ điện hạ không ngừng của bé gái luôn theo bên người hắn như một thị nữ vậy.

Nhưng mà, nhiều năm về sau, tiểu cô nương kia đã xưa đâu bằng nay, bàn về địa vị càng đã vượt xa điện hạ của Vương Triều nho nhỏ kia rồi.

Cũng không biết, nếu như lần nữa chạm mặt thì sẽ có cảm giác cảnh còn người mất hay không?

Bởi vì hiện nay, với thân phận và địa vị cảu Ấu Vi, chỉ sợ sẽ không có bất kỳ người nào có tư cách làm cho nàng cam tâm tình nguyện xưng hô một tiếng điện hạ rồi?

- Như thế nào, Chu huynh đã từng nghe qua danh tiếng Tô Ấu Vi của Tử Tiêu vực hay sao?

Nhìn thấy ánh mắt của Chu Nguyên một mực dừng lại ở chỗ danh tự của Tô Ấu Vi, Y Thu Thủy có chút nghi ngờ hỏi.

Chu Nguyên chậm rãi thu hồi ánh mắt, cười nói:

- Làm sao có thể? Chỉ là ta cảm thấy nữ tử ở trong Hỗn Nguyên Thiên này thật đúng là rất lợi hại, dĩ nhiên có tận hai người trong top 3.

Y Thu Thủy khẽ cười một tiếng, nói:

- Võ Dao của Võ Thần vực cùng Tô Ấu Vi của Tử Tiêu vực thật sự là thiên kiêu đỉnh tiêm danh chấn toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên, ngay cả Đại Tôn của hai vực này đều rất coi trọng các nàng, đều nói thành tựu trong tương lai của hai người là không thể đong đếm được.

- Nhưng mà nhắc đến các nàng thì ngược lại là có một chuyện rất thú vị. Ta nghe nói Tô Ấu Vi của Tử Tiêu vực kia bình thường thì tính cách rất ôn hòa, thong dong, nhưng chỉ cần gặp phải chuyện có quan hệ với Võ Dao của Võ Thần vực thì nàng giống như là biến thành một người khác vậy, lúc nào cũng muốn tranh đấu đến cùng.

- Những năm này, mỗi khi Tô Ấu Vi này chạm mặt Võ Dao thì tất nhiên sẽ có tranh đấu xuất hiện, hai bên đều đối chọi cực kỳ gay gắt.

- Cảm giác như hai người bọn họ tựa hồ là có thù sâu oán nặng vậy.

- Có người nói Võ Dao cũng có chút đau đầu đối với chuyện này, dường như nàng không rõ Tô Ấu Vi vì cái gì mà căm thù nàng vô duyên vô cớ như vậy. Ngay cả mấy vị trưởng bối của nàng trong Tử Tiêu vực cũng bởi vậy còn từng khuyên bảo Tô Ấu Vi nhưng không có chút tác dụng nào, cô gái lúc bình thường ôn nhu đến mức làm cho người ta có cảm giác như tắm gió xuân lại cực kỳ ngoan cố với chuyện này, quả thực vượt quá tưởng tượng của mọi người.

- Vì vậy về sau, mấy vị trưởng bối của nàng trong Tử Tiêu vực cũng không quản nữa. Có lẽ theo bọn họ thấy, hai thiên kiêu đỉnh tiêm xuất sắc như thế tranh phong, cũng có chỗ tốt đối với bản thân các nàng.

Y Thu Thủy che miệng cười nói:

- Cho nên hôm nay phàm là chỗ Võ Dao cùng Tô Ấu Vi đồng thời xuất hiện thì lập tức sẽ hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người. Đương nhiên, hai người bọn họ cũng hoàn toàn chính xác là hai cô gái làm cho người ta cảm thấy kinh diễm nhất trong thế hệ trẻ hiện nay của Hỗn Nguyên Thiên, bất luận dung nhan, khí chất hay là thiên phú cũng làm cho không biết bao nhiêu thiên kiêu khom lưng trước các nàng ...

- Bởi vì sự đối chọi giữa hai người bọn họ mà hiện này, thế hệ trẻ trong Hỗn Nguyên Thiên còn phân ra hai phái gọi là Võ Dao Đảng cùng Ấu Vi Đảng, hai bên tranh đấu cũng rất là đặc sắc đấy.

Nói xong lời cuối cùng, ngay cả đại mỹ nhân như Y Thu Thủy đều hơi hơi có chút ghen ghét, nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận, Võ Dao cùng Tô Ấu Vi thật sự là hai viên ngọc chói mắt nhất trong thế hệ trẻ của Hỗn Nguyên Thiên.

Nghe xong lời nói của Y Thu Thủy, Chu Nguyên lại hơi sững sờ, hắn không nhịn được gãi gãi đầu, người khác có lẽ cảm thấy khó hiểu sẽ đối với chuyện Tô Ấu Vi căm thù Võ Dao như vậy, còn hắn thì không nhìn được mà có thêm một suy đoán ...

Tô Ấu Vi đã sống ở Đại Chu trong nhiều năm như vậy, đương nhiên sẽ biết ân oán của hắn cùng với Đại Võ, đồng thời cũng biết đến sự tồn tại của Võ Hoàng cùng Võ Dao ...

Chẳng lẽ, Tô Ấu Vi bởi vì hắn, cho nên mới nhằm vào Võ Dao hay sao?

Nhưng mà đối với chuyện này, Chu Nguyên hiển nhiên cũng không dám tự tin xác nhận, dù sao nếu như mình đang tự đa tình thì thật sự là có chút xấu hổ rồi.

Thời gian cùng hoàn cảnh đủ để cải biến rất nhiều thứ, hắn cũng không có cách nào để biết được, hôm nay Tô Ấu Vi có còn là bé gái của năm đó hay không?

Năm đó, nàng ngưỡng mộ mà sùng bái đối với Chu Nguyên, nhưng mà sau khi nàng đi tới Hỗn Nguyên Thiên, tiến vào trong một thế lực khổng lồ như Tử Tiêu vực, tầm mắt của nàng được mở rộng, nếu như nhớ lại ngày đó, có thể sẽ cảm thấy có chút buồn cười đi?

Chu Nguyên mỉm cười, nói:

- Có thể là bởi vì hai người các nàng đều xuất sắc như thế, cho nên mới đối chọi gay gắt chăng?

Y Thu Thủy gật gật đầu, điều này cũng đúng là một khả năng, bởi vì các nàng đều xuất sắc đến loại trình độ nhất định thì ngược lại không dễ ở chung được.

Chu Nguyên tiếp tục xem hết Thần Phủ Bảng, hắn phát hiện người có thể đề tên trên bảng tối thiểu nhất đều là Thần Phủ Cảnh hậu kỳ, hơn nữa một phần lớn là mở ra Thần Phủ cấp tám.

Chuyện này làm cho hắn không nhịn được lại một lần nữa cảm thán Hỗn Nguyên Thiên này không hổ là Thiên mạnh nhất của Nhân tộc, dù sao nhìn khắp Thương Huyền Thiên, người mở có thể Thần Phủ cấp tám chỉ sợ là có thể đếm được trên đầu ngón tay ...

- Xếp hạng ở trên Thần Phủ Bảng này thực sự không phải là tuyệt đối, một phần lớn trong đó chỉ là dùng danh tiếng để xếp hạng, cho nên cũng không cần thật sự coi nó là khuôn vàng thước ngọc (Thứ mẫu mực, hoàn mỹ nhất cần phải noi theo).

- Chính như những người xếp hạng ở trong Top 10 kia, ai cũng không phải là đèn đã cạn dầu, có rất nhiều át chủ bài cùng thủ đoạn ẩn dấu. Nếu như không chân chính chiến đấu sống chết thì ai có thể biết được mình mạnh hơn người khác bao nhiêu?

- Ít nhất ở trong mắt của ta, Võ Dao cùng Tô Ấu Vi chỉ sợ cũng không yếu hơn Triệu Mục Thần đứng thứ nhất kia.

Y Thu Thủy thu Thần Phủ Bảng lại, vừa cười vừa nói.

Nghe nàng nói vậy, Chu Nguyên cũng nhẹ nhàng gật đầu. Hoàn toàn chính xác là chỉ có chân chính chiến đấu sống chết mới có thể thực sự phân ra cao thấp, cái gọi là xếp hạng chỉ dùng để tham khảo một chút mà thôi.

- Chu Nguyên, cố gắng lên. Ta cảm thấy chờ huynh đột phá Thần Phủ Cảnh hậu kỳ thì bên trên Thần Phủ Bảng này, tất nhiên sẽ có tên của huynh.

Y Thu Thủy nắm chặt bàn tay nhỏ, làm một cái động tác cố gắng lên với Chu Nguyên, động tác khả ái này lại làm cho nàng lộ ra vài phần kiều mỵ.

- Hi vọng việc này có thể may mắn như lời Y tiểu thư nói rồi.

Chu Nguyên cười cười, hắn vốn cũng không thèm để ý đối với việc mình có thể đề tên trên cái gọi là Thần Phủ Bảng này hay không.

Hôm nay, hắn chỉ có hai mục đích, một là tăng thực lực của bản thân lên, hai là tìm cơ hội để lấy được Tổ Long Đăng. Đương nhiên, nếu như có cơ hội thì hắn còn muốn thu hồi lại hai phần Thánh Long chi khí trong cơ thể của Võ Dao nữa ...

- Tiểu thư, đã đến Huyền Châu Thành rồi.

Lúc này, từ ngoài thùng xe có thanh âm của Triệu Nguyệt truyền đến.

Y Thu Thủy mang theo Chu Nguyên đi ra khỏi thùng xe.

Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, chỉ thấy được ở chỗ đường chân trời có xuất hiện một thành thị lớn, khí thế bất phàm.

Mà khi dần dần tiếp cận tòa thành thị kia, hai mắt của Chu Nguyên chợt nhíu lại, thân hình căng cứng, ánh mắt lăng lệ, ác liệt nhìn về phía trên tường thành.

Chỉ thấy được ở chỗ đó có ba bóng người đứng chắp tay, ánh mắt lạnh lùng, nghiêm nghị tựa như là lưỡi đao vậy, từ xa xa đã tập trung vào hắn.

Từ trong cơ thể của bọn họ có chấn động nguyên khí bàng bạc, cường hãn phát ra.

Rõ ràng là ba vị cường giả Thiên Dương Cảnh!

Quần áo trên người bọn họ cũng giống Khâu Kỷ lúc trước như đúc!

Trong nháy mắt, Chu Nguyên đã đoán được thân phận của ba người này, cường giả của Khâu gia!

Mà đúng lúc này, nam tử trung niên đứng giữa ba người kia âm lãnh nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, giọng nói hờ hững mang theo sát ý vang lên, vọng khắp đất trời.

- Y Thu Thủy, mau giao thằng súc sinh đã giết con ta ra đây!

Bình Luận (0)
Comment