Trên tường thành của Huyền Châu Thành, ba vị cường giả Thiên Dương Cảnh tỏa ra khí thế kinh người, chấn động nguyên khí bàng bạc, cường hãn khuếch tán ra bốn phía xung quanh, khiến cho hư không đều hơi hơi chấn động.
Vào lúc này, đôi mắt dễ thương của Y Thu Thủy cũng nhìn về phía ba bóng người kia, khuôn mặt lập tức lạnh xuống, nàng trầm giọng nói:
- Nguyên lai là Khâu Long gia chủ, bối phận của Thu Thủy thấp, không đáng để Khâu Long gia chủ tự mình ra đón đâu.
Ở chính giữa ba vị cường giả Thiên Dương Cảnh là một nam tử trung niên có dáng người cường tráng. Lúc này, ông ta đang dùng ánh mắt lăng lệ, ác liệt mà đầy áp bách để nhìn Y Thu Thủy rồi thản nhiên nói:
- Thu Thủy, cháu lo lắng thừa rồi. Mục đích mà ta đến đây thực sự không phải là bởi vì cháu, mà là vì thằng súc sinh đã hại chết con ta kia!
Ánh mắt của hắn âm trầm, nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên ở bên cạnh Y Thu Thủy, chậm rãi nói:
- Giao thằng súc sinh này ra đây, ta sẽ cho cháu vào thành.
Hiển nhiên là từ chỗ Khâu Kỷ, hắn đã biết được hết thảy mọi chuyện từ đầu đến cuối, cũng biết được chính là Chu Nguyên bỗng dưng xuất hiện làm hư mất chuyện tốt của Khâu gia bọn họ.
Y Thu Thủy cười lạnh nói:
- Nếu như ta muốn vào thành, còn cần Khâu Long gia chủ cho phép hay sao?
Khâu Long mặt không biểu tình, thản nhiên nói:
- Thu Thủy, từ xưa đến nay quan hệ giữa hai nhà Khâu Y chúng ta đều không tệ, cha cháu bất hạnh bỏ mình, ta cũng rất đau lòng. Trong khoảng thời gian này, Khâu gia ta cũng hết sức phối hợp với Y gia để tìm hung thủ. Hi vọng cháu chớ có bởi vì một người ngoài mà làm hư mất quan hệ của hai nhà chúng ta.
Y Thu Thủy lạnh lùng nói:
- Xem ra, ta ngược lại là còn phải cảm tạ Khâu gia các ngươi tốn công bảo vệ chúng ta trên đoạn đường này hay sao?
Lúc nói đến hai chữ bảo hộ, Y Thu Thủy còn nở một nụ cười mỉa mai.
Khâu Long lạnh nhạt nói:
- Mấy người Khâu Kỷ cũng không có ý khác, chỉ là muốn bắt giữ thằng súc sinh đã sát hại Khâu Dương mà thôi. Nếu như các ngươi sớm giao hắn ra thì dĩ nhiên là không có những hiểu lầm này.
Nói xong, hắn cũng không thèm để ý đến Y Thu Thủy nữa, ánh mắt âm trầm giống như là rắn độc chuyển hướng, nhìn về phía Chu Nguyên:
- Tiểu tử, chủ động quỳ xuống, buông tay chịu trói, ta còn có thể giúp ngươi được chết một cách thống khoái.
- Ngươi đã giết con ta, không có người nào có thể bảo vệ được ngươi!
Chu Nguyên híp hai mắt lại, cười cười, nói:
- Mặc dù mới đến Hỗn Nguyên Thiên nhưng mà ta cũng rất nghi hoặc, chỉ là một Thiên Dương Cảnh mà cũng có khẩu khí lớn như vậy, chẳng lẽ Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực Cảnh không là gì trong mắt ngươi hay sao? Đến tột cùng là ta chưa thấy qua việc đời, hay là ngươi chưa thấy qua việc đời vậy?
Tuy rằng cường giả Thiên Dương Cảnh rất mạnh mẽ nhưng dù gì thì Chu Nguyên cũng đã tận mắt chứng kiến cuộc chiến của Pháp Vực rồi Thánh Giả. So sánh với cấp độ tồn tại này thì vị gia chủ của Khâu gia ở trước mắt này chả là gì cả, chênh lệch giữa hai bên giống như là người giàu có ở nông thôn cùng đế vương của Vương Triều vậy.
- Mặc dù Thiên Dương Cảnh không coi là cái gì, nhưng muốn bóp chết thằng súc sinh như ngươi cũng đã đủ rồi.
Nghe Chu Nguyên mỉa mai, sát ý trong mắt Khâu Long càng thêm nồng đậm, hắn hờ hững nói.
- Thu Thủy, cháu thực không có ý định giao kẻ này cho ta hay sao?
Nghe được giọng nói đầy sát ý của Khâu Long, mặc dù sắc mặt của Chu Nguyên vẫn rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại hơi khẩn trương, hơn nữa chân của hắn không để lại dấu vết lui về sau hai bước.
Hắn cũng không có tín nhiệm tuyệt đối đối với Y Thu Thủy, cho nên nếu như người sau thoáng biểu lộ ra sự chần chờ, như vậy hắn sẽ lập tức quay người bỏ đi.
Mặc dù hiện tại, hắn không đánh lại Thiên Dương Cảnh nhưng nếu như muốn chạy thì Chu Nguyên vẫn có chút nắm chắc.
Khi Thần Phủ Cảnh đối mặt với Thiên Dương Cảnh, chạy trốn cũng không mất mặt, có thể chạy trốn được ngược lại là còn xem như có bản lĩnh.
Nhưng mà làm cho Chu Nguyên hơi chút buông lỏng chính là Y Thu Thủy không có trả lời, chỉ là đôi mắt dễ thương vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Khâu Long, ý tứ như vậy không cần nói cũng đã hiểu.
- Nếu như cháu không đồng ý, ta đây cũng chỉ phải tự mình động thủ!
Uỳnh!
Khi giọng nói lạnh như băng của Khâu Long vừa dứt thì lập tức có nguyên khí bàng bạc bộc phát ratừ trong cơ thể của hắn. Trong nháy mắt đó, có một vầng mặt trời sáng chói rộng khỏang trăm trượng xuất hiện ở sau lưng hắn.
Vầng mặt trời sáng chói kia chính là do thiên địa nguyên khí thuần túy ngưng luyện, biến thành, khi nó vừa xuất hiện thì một luồng uy áp đáng sợ đã nhanh chóng tràn ngập khắp nơi.
Ở phía dưới uy áp này, Y Thu Thủy lập tức cảm giác được thân hình của mình trầm xuống, tựa như là có thêm ngọn núi lớn đang đè xuống vậy.
Ầm!
Đúng lúc này, Khâu Long đánh ra một chưởng, chỉ thấy được nguyên khí trong trời đất gào thét lao đến, biến thành một bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí rộng khoảng nghìn trượng, nhanh chóng đánh tới Chu Nguyên.
Bàn tay khổng lồ kia bằng nguyên khí kia sáng chói như thủy tinh, hiển nhiên là đã áp súc nguyên khí đến một mức độ cực kỳ đáng sợ, thực lực của cường giả Thiên Dương Cảnh hoàn toàn chính xác là vượt qua Thần Phủ Cảnh quá nhiều, hai bên hoàn toàn không thể so sánh.
Mà Khâu Long cũng không có cố ý tránh đi Y Thu Thủy. Tuy rằng ở trước công chúng, hắn cũng không dám trực tiếp giết chết người sau, nhưng mà làm cho nàng bị thương nặng, Khâu Long lại rất vui lòng.
Nhìn qua bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí giống như thủy tinh đang gào thét đánh xuống, ánh mắt của Chu Nguyên cũng co vào. Hắn vừa muốn lùi lại thì bỗng nghe được giọng nói nhu hòa của Y Thu Thủy từ bên cạnh truyền đến:
- Không cần lo lắng.
Ánh mắt của hắn chớp lên, thân hình cũng ngừng lại, chỉ là nguyên khí trong cơ thể giống như là nước lũ bắt đầu khởi động, tùy thời sẽ bộc phát.
Bàn tay khổng lồ mang theo uy thế kinh người, tựa như là một ngọn núi cao, nguy nga ép xuống.
Nhưng mà, khi bàn tay khổng lồ kia chỉ còn cách Chu Nguyên cùng Y Thu Thủy khoảng hơn mười trượng thì một giọng nói già nua vang lên ở trong trời đất này:
- Khâu Long, ngươi ngược lại là tỏ ra quá uy phong rồi đó. Chạy đến trên cổng thành, để bắt nạt tiểu hài tử của Y gia chúng ta sao?
Theo sau giọng nói kia còn có một vệt sáng màu đỏ hồng xỏ xuyên qua trời đất, phía trên vệt sáng này có ngọn lửa bốc lên, vào lúc này, nhiệt độ trong trời đất giống như là tăng lên mấy độ.
Uỳnh!
Vệt sáng màu đỏ hồng trực tiếp va chạm cùng bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí kia. Vụ va chạm khiến cho hư không rung động lắc lư. Sau đó, cả hai đều tựa như là pháo hoa vậy, bùng nổ rồi nhanh chóng tiêu tán.
Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn qua phía trên không trung, chỉ thấy được ở chỗ đó có hai bóng người đứng lơ lửng trong hư không.
Người đứng trước là một lão giả có mái tóc nửa trắng nửa đen, tinh thần sáng láng, khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm túc. Ở bên cạnh ông thì là một nam tử trung niên, từ trong cơ thể của hai người đều có uy áp cường đại không kém gì Khâu Long bộc phát ra.
Hiển nhiên đây là trưởng bối Thiên Dương Cảnh của Y gia.
Cùng lúc đó, ở trên bầu trời phía sau bọn họ cũng xuất hiện mấy bóng người, ánh mắt không ngừng nhìn về phía bên này.
Đến lúc này, người trong Huyền Châu Thành rốt cục phát giác được động tĩnh ở chỗ cửa thành.
Nhưng mà không có người tới khuyên can, hôm nay, hào khí trong Tiểu Huyền Châu cũng có chút không bình thường. Sau khi vị Châu chủ trước, cũng là gia chủ của Y gia bất hạnh bỏ mình ở bên trong Vạn Thú Sơn Mạch, vị trí Châu chủ vẫn bị bỏ trống. Nhưng gần đây, hai nhà Khâu Y lại đang hô bằng gọi hữu, tranh đấu gay gắt không ngừng diễn ra, khiến cho Huyền Châu Thành này cũng trở nên cực kỳ náo nhiệt.
Nhìn thoáng qua lão giả vừa mới đến, Khâu Long nhíu mày, thầm mắng một tiếng ở trong lòng, lão gia hỏa này của Y gia tới thật đúng là rất nhanh.
- Nguyên lai là Thiên Cơ trưởng lão.
Khâu Long nói:
- Ta sớm đã nói qua, thực sự không phải là nhằm vào Thu Thủy, mà là đến vì thằng súc sinh sát hại con ta kia. Thiên Cơ trưởng lão, con trai ta bị chết không minh bạch, chẳng lẽ ta báo thù cho hắn, Y gia các ngươi cũng muốn nhúng tay vào hay sao?
Nghe Khâu Long nói vậy, sắc mặt của Y Thu Thủy không khỏi trầm xuống, nàng nói:
- Khâu Dương ý đồ bắt cóc Đông nhi, có kết quả này cũng là tự làm tự chịu!
Khâu Long cười lạnh nói:
- Nói hươu nói vượn, Thu Thủy, đừng tưởng rằng con trai ta đã chết thì cháu có thể giội nước bẩn lên trên người của hắn.
Sau đó, hắn đưa mắt nhìn về phía Y Thiên Cơ ở giữa không trung và thản nhiên nói:
- Thiên Cơ trưởng lão, Y Châu chủ bất hạnh vẫn lạc ở trong Vạn Thú Sơn Mạch, ta cũng rất đau thương. Những ngày này, Khâu gia ta kiệt lực ổn định Huyền Châu Thành mới giúp cho nơi này chưa từng xuất hiện nhiễu loạn. Lại nói tiếp, Khâu gia ta xem như cho các ngươi đủ mặt mũi.
- Nếu như trước mắt Y gia các ngươi vẫn muốn vì một người ngoài, để cho con trai ta phải uổng mạng, vậy thì thật sự là quá khi dễ người. Mặc dù Khâu gia ta không có bối cảnh lớn như Y gia, nhưng cũng không phải là thế lực cho người ta tùy ý chà đạp.
- Nếu như Y gia không giao người này ra đây thì Khâu gia ta đây cũng chỉ có thể liều mạng đấu với Y gia một trận rồi.
Lời nói của Khâu Long vang vọng khắp trong trời đất, cũng đã rơi vào trong tai các thế lực trong Huyền Châu Thành, việc này khiến cho rất nhiều cường giả cảm thấy rùng mình.
Trong khoảng thời gian này, vì vị trí Châu chủ của Tiểu Huyền Châu, Y gia cùng Khâu gia không ngừng đánh cờ, nhưng chung quy lại là còn chưa triệt để vạch mặt. Rất nhiều người sáng suốt đều biết rõ, đây là bởi vì Khâu gia chưa có được lý do để cạnh tranh vị trí Châu chủ.
Nhưng trước mắt, Khâu Dương chết lại trở thành cái cớ tố nhất để Khâu Long làm khó dễ Y gia.
Trừ phi, Y gia giao hung thủ sát hại Khâu Dương ra đây mới có thể ngăn chặn Khâu gia tiến tới.
Đang đứng lơ lửng giữa không trung, Y Thiên Cơ nhíu mày, nghĩ đến ông cũng đã hiểu rõ ý đồ của Khâu Long. Chuyện này làm cho ông cảm thấy có chút lúng túng, bởi vì ông biết rõ, một khi bọn họ cự tuyệt yêu cầu của Khâu Long, như vậy tiếp theo tranh đấu giữa Y gia cùng Khâu gia sẽ chân chính bộc phát.
Mà Y gia bọn họ còn không có chuẩn bị đầy đủ cho chuyện này.
Mà trong khi Y Thiên Cơ còn đang trầm ngâm thì ở trong vô số ánh mắt đang nhìn soi mói, Y Thu Thủy chậm rãi tiến lên, đôi mắt sáng của nàng nhìn thẳng vào Khâu Long, thanh âm êm ái lại mang theo sự kiên quyết vang lên ở ngoài cửa thành.
- Ý đồ của Khâu Long ngươi là gì? Thực sự cho rằng ta không biết hay sao. Khâu gia ngươi muốn đấu như thế nào, ta sẽ đại biểu Y gia đều tiếp nhận!
- Nhưng mà, muốn ta giao người thì đừng có mà mơ!