Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 829 - Chương 828: Tu Luyện Kiếm Hoàn

Chưa xác định
Chương 828: Tu luyện Kiếm Hoàn

Mặc dù Y gia cũng muốn giữ bí mật tin tức là Chu Nguyên sẽ trở thành một trong những ngoại viện của mình, nhưng dù sao trước đó cũng có nhiều người Y gia nghe thấy tin tức này, thế nên rất nhanh tin tức này cũng truyền ra khắp Huyền Châu thành.

Khi tin tức này truyền ra đã khiến cho nhiều cuộc bàn tán xôn xao nổ ra.

Ai cũng không ngờ tới là Y gia sẽ mời một người chỉ mới Thần Phủ cảnh trung kỳ đi giúp đỡ mình trong cuộc chiến giành ngôi vị châu chủ...Phải biết tại Tiểu Huyền châu, Chu Nguyên vẫn còn là một người vô danh, còn chưa có bất kỳ chiến tích cùng thanh danh đáng kể nào.

Thế nên mọi người đều cảm thấy khó hiểu với quyết định lần này của Y gia.

- Trong cuộc chiến giành ngôi vị châu chủ, mỗi bên chỉ có năm suất tham gia, thế mà Y gia lại đem một suất trân quý ấy cho Chu Nguyên, đúng là chưa khai chiến mà đã tự chặt một tay.

- Hành động lần này của Y gia quả là hồ đồ.

- Y gia chủ bỏ mình, bây giờ là do Y Thu Thủy nắm quyền, chỉ là một nha đầu chưa lớn, vẫn còn ngây thơ lắm!

- Hắc hắc, nghe nói bộ dáng tên Chu Nguyên khá là bắt mắt, hơn nữa còn là người do Y Thu Thủy dẫn về, chẳng lẽ tên này là tình lang của cô ả, thế nên mới khăng khăng mời hắn làm ngoại viện như thế chứ?

- Quyết định ngớ ngẩn thế này mà hai vị trưởng lão Thiên Dương cảnh của Y gia cũng đồng ý?

- Haiz, xem ra Y gia đã thất bại trong lần tranh đoạt vị trí châu chủ này rồi. Một khi vị trí châu chủ rơi vào trong tay Khâu gia, vậy bao công sức xây dựng bao năm qua tại Tiểu Huyền châu của Y gia đều trôi theo dòng nước, có khi còn phải chật vật rời khỏi Tiểu Huyền châu nữa đấy.

- Đúng đấy, ngay cả Khâu Lăng đang tu luyện ở Thiên Linh tông cũng bị gọi trở về, xem ra Khâu gia rất quyết tâm giành vị trí châu chủ đây.

- ...

Trong Huyền Châu thành nổi lên rất nhiều lời bình, nhưng đa số đều cho rằng Y gia sẽ bại.

Đối với hiện tượng này, người Y gia giận mà chẳng có cách giải thích. Thế là nhiều người cũng chỉ còn cách trút cơn giận này lên trên đầu kẻ đều têu là Chu Nguyên.

Y gia, hậu viện.

Tại một tòa đình viện được xây độc lập, thảm cỏ xanh tươi tốt, có trồng cả các cây cổ thụ lâu năm rợp bóng gần nửa khoảnh sân, không gian thật là yên tĩnh.

Lúc này, Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng trên một nhánh cây to chắc của cây cổ thụ kia, hai mắt hắn hơi khép hờ.

Đã tiếp nhận "tiền công" của Y Thu Thủy, đương nhiên là Chu Nguyên phải chịu trách nhiệm với trận chiến giành ngôi vị châu chủ kia. Mặc dù nơi Tiểu Huyền châu nho nhỏ này không thể sánh ngang với Thương Huyền Thiên, nhưng Chu Nguyên cũng hiểu, nơi này chính là Hỗn Nguyên Thiên, là Thiên số một trong năm Thiên, hắn không thể sinh lòng khinh thường.

Trên đầu gối Chu Nguyên đặt ngang một cây bút đen, cây bút bay lơ lửng, không ngừng phun ra nuốt vào nguyên khí thiên địa.

Chính là Thiên Nguyên bút.

Chu Nguyên mở mắt nhìn thoáng qua Thiên Nguyên bút, ánh mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Kể từ khi đạo Nguyên văn thứ năm - "Phá Nguyên" của nó thức tỉnh, mãi cho tới tận bây giờ, đạo Nguyên văn thứ sáu kia lại vẫn chưa hề có dấu hiệu nào là sẽ thức tỉnh cả.

Bây giờ Thiên Nguyên bút đang ở cấp độ Thiên Nguyên binh hạ phẩm, nếu có thể thức tỉnh đạo Nguyên văn thứ sáu, vậy rất có thể là nó sẽ tăng cấp lên thành Thiên Nguyên binh cấp độ thượng phẩm.

Thiên Nguyên binh thượng phẩm, có lẽ như vậy cũng đã đủ để coi là thần binh lợi khí tại nơi Hỗn Nguyên Thiên này. Thậm chí ngay cả cường giả Thiên Dương cảnh bình thường cũng chưa chắc đã có được.

Đương nhiên, Chu Nguyên càng coi trọng đạo Nguyên văn sẽ xuất hiện khi vòng Nguyên văn thứ sáu của Thiên Nguyên bút thức tỉnh hơn là việc tăng phẩm cấp, phải biết, khi đạo Nguyên văn thứ năm - Phá Nguyên thức tỉnh thì nó đã giúp đỡ cho Chu Nguyên rất nhiều.

Văn thứ năm đã như vậy, không biết văn thứ sáu sẽ kỳ diệu đến nhường nào?

Chỉ tiếc, suốt hai năm qua, Chu Nguyên vẫn luôn ôn dưỡng Thiên Nguyên bút đêm ngày, thế mà vòng Nguyên văn thứ sáu kia vẫn chưa có dấu hiệu xuất hiện.

Xem ra còn cần thêm chút thời gian nữa.

Chu Nguyên tự nói, cũng không phải nói uẩn dưỡng Thiên Nguyên bút trong thời gian dài như vậy mà không có tác dụng. Chí ít Chu Nguyên đã có thể nhìn thấy vòng văn thứ sáu trên thân bút đã bắt đầu tỏa sáng.

Chắc hẳn không bao lâu nữa thì vòng văn thứ sáu này sẽ triệt để thức tỉnh.

Nghĩ tới đây, Chu Nguyên tạm thời bỏ qua những suy tư về Thiên Nguyên bút, hai tay hợp lại, nguyên khí xoay quanh giữa lòng bàn tay, không ngừng được đè nén, chuyển động, thỉnh thoảng lại tỏa ra từng tia khí tức sắc bén.

Xoẹt xoẹt!

Ngay cả hư không xung quanh cũng bị những tia khí tức kia xé ra một vài vết rách.

Từng tia khí tức tựa như kiếm khí.

Những kiếm khí sắc bén này liên tục hội tụ, đè nén lại trong tay Chu Nguyên. Qua thời gian nửa ngày sau, trong lòng bàn tay Chu Nguyên bắt đầu xuất hiện một viên kiếm khí hình tiểu hoàn to chừng hạt đậu.

Chu Nguyên nhìn Kiếm Hoàn nho nhỏ bay lơ lửng trong lòng bàn tay, trong mắt hiện lên vẻ do dự. Kiếm Hoàn này chính là thành quả bước đầu khi hắn tu luyện Đãng Ma Kiếm Hoàn Thuật của Kiếm Lai phong.

Bây giờ, thân ở Thiên Uyên vực, hắn cần liên tục tăng thực lực bản thân lên. Một trong những lựa chọn của Chu Nguyên là tu luyện Thương Huyền Thất Thuật mà hắn giành được trước khi rời khỏi Thường Huyền tông.

Trong số bảy thuật này, Đãng Ma Kiếm Hoàn Thuật là môn Nguyên thuật chuyên về sát phạt, lực công kích cực mạnh. Hồi còn ở Thương Huyền tông, Chu Nguyên đã thèm khát thuật này lâu lắm rồi. Thế nên kể từ khi có được nó, hắn vẫn luôn bớt chút thời gian tìm hiểu lĩnh ngộ. Bây giờ đã có chút thành quả.

- Chỉ tiếc muốn ngưng luyện ra Kiếm Hoàn thì còn cần phải dung hợp khí Canh Kim cùng Nguyên kiếm khí, khi đó mới có thể hình thành Kiếm Hoàn chân chính. Bây giờ cái Kiếm Hoàn này của mình vẫn còn hư ảo, uy lực không mạnh. -Chu Nguyên tự nói.

Thế nhưng để thu thập được khí Canh Kim thì cần phải tinh luyện nó ra từ trong một số loại thiên tài địa bảo hiếm thấy. Mà giá trị của các thiên tài địa bảo này lại rất cao, bây giờ Chu Nguyên vẫn còn trong trạng thái "nghèo đói", mọi tài sản đã bị phá hủy bởi dòng chảy loạn lưu không gian rồi. Ngay cả tài liệu để tấn cấp Tổ Long Kinh cũng là phải dựa vào tấm mặt mo này mới lấy được ở chỗ Y Thu Thủy cơ mà.

Chu Nguyên sờ sờ túi Càn Khôn bên hông, nhẹ bẫng. Điều này làm cho sắc mặt hắn phát khổ, thật là quá nghèo.

- Đều tại đám Thánh Giả Thánh tộc kia lại phá hư truyền tống không gian!

Chu Nguyên cắn răng, ánh mắt lộ ra sự sắc bén, “ta nhớ kỹ món nợ này rồi!”

Ngay tại lúc Chu Nguyên còn sầu khổ trong lòng, đột nhiên lại có hai bóng hình xinh đẹp đi từ ngoài viện vào, chính là Y Thu Thủy cùng cận vệ của nàng - Triệu Nguyệt.

Chu Nguyên thấy thế, hơi động thân, đã xuất hiện ở trước mặt các nàng.

- Chu huynh có ở quen không? -Y Thu Thủy cười tủm tỉm hỏi.

- Rất tốt.

Triệu Nguyệt đang đứng sau lưng Y Thu Thủy, nghe vậy thì hơi bĩu môi, nói thầm:

- Ngươi thì tốt rồi, thế nhưng Y gia chúng ta lại sắp trở thành trò cười cho toàn Huyền Châu thành rồi đây.

Chu Nguyên ho khan một tiếng:

- Những người kia thì biết cái gì.

Triệu Nguyệt tức giận lườm hắn một cái. Đã nghe nhiều người nói tên này da mặt cực dầy, bây giờ xem ra quả là thế thật.

Y Thu Thủy thì ngược lại, nhìn Chu Nguyên với vẻ hăng hái. Nàng lại cảm thấy thái độ này của Chu Nguyên là biểu hiện của sự thoải mái cùng tự tin.

Nàng đưa tay vỗ nhẹ lên túi Càn Khôn, hào quang lóe lên, chỉ thấy mấy cái rương màu vàng đã xuất hiện trên mặt đất. Nàng nói:

- Đây là tất cả những vật liệu mà huynh cần.

Chu Nguyên thấy vậy, không khỏi mừng rỡ. Nơi Hỗn Nguyên Thiên này đúng là được ông trời ưu ái, chỉ là một nơi Tiểu Huyền châu nho nhỏ mà đã có thể gom góp đủ vật liệu cần cho việc tấn cấp Tổ Long Kinh của hắn.

Phải biết là lúc trước, khi còn ở tại Thương Huyền tông thì Yêu Yêu phải vất vả tìm rất lâu mà vẫn không gom đủ.

- Cảm ơn cô. -Chu Nguyên cảm kích nói.

Y Thu Thủy lắc đầu, nói đùa:

- Những tài nguyên mà huynh yêu cầu đều khá hiếm thấy, thậm chí có một vài cái thì ngay cả bảo khố Y gia ta cũng không có. Cũng may là có Huyền Ưng thương hội của Liễu thúc giúp đỡ mới gom góp đủ. Chu huynh à, tiền công mà huynh đòi cũng không thấp đâu!

Chu Nguyên xấu hổ đỏ cả mặt, chỉ có thể cười gượng.

Nghĩ tới mình đã thu thập đủ Nguyên liệu để tấn cấp Tổ Long Kinh, lại nhớ tới Nguyên liệu cho tu luyện Đãng Ma Kiếm Hoàn Thuật còn chưa đâu vào đâu, Chu Nguyên không khỏi thở dài trong lòng.

Y Thu Thủy vốn là người tinh tế, phát hiện thần sắc lo lắng của Chu Nguyên, thế là không khỏi hỏi:

- Có phải Chu huynh còn có gì cần lo lắng không?

Chu Nguyên vội ho một tiếng, trong lòng thầm nhủ là chính cô chủ động hỏi ta đấy nhé!

- Đúng là có một chuyện khó muốn nhờ sự trợ giúp của Thu Thủy...-Chu Nguyên xấu hổ nói:

- Đoạn thời gian gần đây ta đang cần có một số thiên tài địa bảo có thể tinh luyện ra được khí Canh Kim.

Chu Nguyên vừa nói ra, Triệu Nguyệt đứng ở bên cạnh đã không nhịn được trợn mắt lên, hai hàm răng cắn chặt, nhìn chòng chọc vào Chu Nguyên.

- Yên tâm, ta cũng không phải là lấy không. Ta sẽ dùng một nửa phần thưởng trong số 100 phần Thần Phủ bảo dược thượng phẩm kia để đổi lấy! -Chu Nguyên vội vàng nói.

Triệu Nguyệt nghe vậy càng giận quá mà cười. 100 phần Thần Phủ bảo dược thượng phẩm là phần thưởng dành cho ngươi, nhưng là chỉ khi ngươi có thể giúp Y gia chiến thắng trong cuộc chiến tranh đoạt vị trí châu chủ cơ mà. Thế mà bây giờ ngươi lại đã coi đó như đồ vật của mình rồi hả?

Y Thu Thủy cũng không nhịn được nhíu lại lông mày, nhìn chăm chú Chu Nguyên. Chu Nguyên cũng thản nhiên đối mặt với nàng. Từ trong ánh mắt của hắn, nàng có thể thấy một chút cảm xúc bất đắc dĩ, nhưng lại không thấy có gì là chột dạ cùng trốn tránh.

Y Thu Thủy trầm mặc một chút, nói:

- Chu huynh, nói thật, lần này ta trả giá cao như vậy để mời huynh xuất thủ là đã có chút không hợp quy củ của Y gia. Bây giờ nếu lại tăng giá, ta sẽ rất khó ăn nói với gia tộc...

Chu Nguyên gãi đầu một cái, cười bất đắc dĩ:

- Ta hiểu rồi.

Nói tới đây, Y Thu Thủy hơi dừng một chút, nhưng sau đó lại nói tiếp:

- Tuy nhiên, mặc dù không thể tiếp tục sử dụng tài nguyên gia tộc, nhưng bản thân ta cũng có một số tài sản riêng. Ta có thể lấy một phần cấp tạm thời cho Chu huynh.

Chu Nguyên ngạc nhiên nhìn Y Thu Thủy, không biết nói gì.

- Đại tiểu thư! -Triệu Nguyệt đứng ở bên canh, nghe vậy thì vội vàng la lên.

Y Thu Thủy xua tay, cười nhẹ nói:

- Đợi lát nữa ta sẽ sai người đưa các thứ tới đây.

Nói xong, nàng nhìn thật sâu Chu Nguyên một lúc, lại không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi cùng Triệu Nguyệt.

Chu Nguyên vẫn đứng ở tại chỗ, nhìn bóng dáng yểu điệu xinh đẹp dần dần đi xa của Y Thu Thủy, không khỏi thở dài một hơi, lầm bẩm nói:

- Thật là lợi hại...

Rõ ràng ban đầu chỉ là một cuộc giao dịch công bằng giữa hai bên, nhưng bây giờ Y Thu Thủy lại hành xử như vậy, làm cho Chu Nguyên không thể không nhận ân tình của nàng. Thế cho nên trong trận chiến tranh đoạt vị trí châu chủ tới đây, Chu Nguyên không thể không dốc hết toàn lưc ra để mà giúp đỡ Y gia. Bằng không nếu để kết quả xấu xảy ra, mặt mũi của hắn cũng mất sạch sành sanh.

Mấu chốt là Chu Nguyên còn không thể trách Y Thu Thủy buộc hắn, vì ban đầu chính hắn là người đưa ra đề nghị, về phần nàng còn chưa nói một câu nào là yêu cầu Chu Nguyên phải trả ơn.

Nếu như Chu Nguyên là người vô tình vô nghĩa, được lợi liền trở mặt không quen biết, thì chiêu này của Y Thu Thủy chẳng có tác dụng gì. Nhưng nàng hiểu rõ Chu Nguyên cũng không phải là dạng người này.

- Không thể không nói, thủ đoạn của vị gia chủ mới này của Y gia rất bất phàm!

Chu Nguyên cảm thán một tiếng, liền vung tay áo lên, thu hồi những cái rương trên đất kia.

Xem ra trong mấy ngày tới đây, hắn không được thư giãn tí nào, phải toàn lực tu hành Tổ Long Kinh cùng Đãng Ma Kiếm Hoàn Thuật để chuẩn bị cho trận chiến sắp tới rồi...

Bình Luận (0)
Comment