Lúc này, trong đại sảnh cực kỳ yên tĩnh.
Nhìn qua trang giấy trên mặt bàn, sắc mặt của tất cả mọi người có thể nói là cực kỳ đặc sắc, hiển nhiên là bọn họ đều bị hành động này của Chu Nguyên làm cho chấn động đến ngây người, bởi vì ai cũng không nghĩ tới, Chu Nguyên vậy mà sẽ thẳng thừng như vậy
Hóa ra là lúc trước tỏ ra thờ ơ giống như là không muốn nhúng tay chỉ là bởi vì không phát hiện ngon ngọt hay sao?
Người này thật đúng là không thấy con thỏ không thả chim ưng.
Mà đối mặt với ánh mắt của mọi người, sắc mặt Chu Nguyên lại không hề thay đổi, hắn vốn không quen thuộc với Y gia này, cho nên muốn hắn ra tay giúp đỡ thì dĩ nhiên là phải trả một cái giá lớn.
Làm gì có đạo lý thuê người mà không trả tiền cơ chứ?
Số Nguyên tài trên tờ giấy kia là những thứ hắn cần dùng để Tổ Long Kinh tiến hóa lên cảnh giới thứ hai.
Hôm nay, Chu Nguyên đã khôi phục thực lực, cho nên trước mắt chuyện cần làm nhất chính là thúc đẩy Nguyên khí của bản thân tiến hóa đến Nguyên khí Thất phẩm Trấn Thế Thiên Giao Khí mà bản thân tha thiết ước mơ kia.
Một khi Nguyên khí tiến hóa thành công, thực lực của Chu Nguyên cũng sẽ theo đó mà tăng lên.
Nhưng mà Nguyên tài cần thiết để cho Nguyên khí tiến hóa có chút quý hiếm, hôm nay Chu Nguyên đã không có Thương Huyền Tông làm hậu thuẫn, có thể nói là một người cô đơn, dựa vào sức một người mà muốn gom góp thì không biết cần tốn bao nhiêu thời gian và công sức, cho nên nếu trước mắt Y gia có việc cần hắn làm, hơn nữa còn tỏ vẻ coi tiền như rác thì đương nhiên việc này phải do bọn họ đảm đương.
Sự yên tĩnh kéo dài đến gần nửa ngày.
Y Thiên Cơ ngồi ở bên cạnh Y Thu Thủy chợt khẽ vươn tay, tờ giấy kia bị ông cách không hút vào trong tay, sau đó nhìn thoáng qua.
Đợi đến khi xem hết, mí mắt của ông cũng hơi nhảy lên, bởi vì một vài loại Nguyên tài viết ở phía trên này có giá trị cực kỳ xa xỉ.
Nhưng mà hắn không nói thêm gì, chỉ là truyền tờ giấy lần lượt cho những người khác của Y gia để bọn họ cũng nhìn thoáng qua.
Cuối cùng, tờ giấy này chuyển đến trong tay Y Thu Thủy.
- Ha ha ha. Anh bạn nhỏ, giá tiền này của cậu thật đúng là không thấp đâu.
Ngồi ở phía dưới Y Thiên Cơ, một vị cường giả Thiên Dương Cảnh khác của Y gia nói với vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười.
- Giá trị của số Nguyên tài này đã đủ để cho Y gia mời một vị cường giả Thần Phủ Cảnh hậu kỳ có uy tín lâu năm, thậm chí còn dư nhiều nữa rồi.
Liễu Trà kia cũng không nhịn được hừ lạnh một tiếng, tức giận nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên.
- Một Thần Phủ Cảnh trung kỳ như ngươi dựa vào cái gì mà bắt chúng ta phải trả cái giá này?
Ở một bên, Liễu Thiên Ưng cũng không có ngăn cản Liễu Trà nói chuyện, bỏi vì vừa rồi hắn cũng đã nhìn qua những gì ghi trong tờ giấy kia, trong nội tâm cũng cảm thấy người trẻ tuổi ở trước mắt có chút quá phận cùng cuồng vọng.
Một Thần Phủ Cảnh trung kỳ không đáng với cái giá này, mặc dù Chu Nguyên đã đánh bại Từ Phong nhưng như vậy cũng không đủ.
Thậm chí, lúc trước nếu như không phải là Y Thu Thủy bỗng nhiên mở miệng, bọn họ căn bản sẽ không muốn để Chu Nguyên trở thành viện binh bên ngoài của Y gia, bởi vì theo bọn họ thấy, thực lực của Chu Nguyên còn chưa đủ.
Nhưng mà kết quả là tiểu tử còn có chút yếu nhược trong con mắt của bọn họ lại dám dám thừa cơ bắt chẹt, coi Y gia là nhà giàu coi tiền như rác.
Tốn hao một cái giá lớn như vậy mời một Thần Phủ Cảnh trung kỳ làm viện binh bên ngoài, việc này mà truyền đi, chỉ sợ Y gia đều sẽ biến thành một truyện cười, lại để cho người ngoài cảm thấy Y gia thật sự đến bước đường cùng rồi.
Sau khi bọn họ mở miệng, trong lúc nhất thời những người khác của Y gia cũng xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên cũng có chút bất thiện.
Nhưng mà, đối với những chuyện này, Chu Nguyên vẫn thờ ơ như trước, chỉ là cười nhạt nói:
- Tiền nào của nấy mà.
Mọi người lập tức bị những lời này chọc cho tức cười, da mặt của tiểu tử này thật sự quá dầy rồi!
Một Thần Phủ Cảnh trung kỳ như ngươi thì được xem là đồ gì tốt cơ chứ?
Mà lúc này, ngồi ở trên ghế gia chủ, một mực không nói lời nào, Y Thu Thủy chợt gõ gõ ngón tay ngọc thon dài lên mặt bàn, phát ra tiếng vang thanh thúy, đại sảnh đang ầm ỹ cũng lập tức an tĩnh lại.
Hiển nhiên là ở bên trong Y gia, địa vị của Y Thu Thủy vẫn khá cao.
Điểm này từ việc Y Thiên Cơ cùng một vị cường giả Thiên Dương Cảnh khác của Y gia đều chưa bao giờ phản bác nàng là có thể nhìn ra được. Đương nhiên, chuyện này tự nhiên cũng có liên quan với việc ông nội của Y Thu Thủ là trưởng lão của Thiên Uyên Vực.
Lúc này, hai con ngươi trong vắt, thanh tịnh của Y Thu Thủy nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên một lúc lâu rồi nàng chậm rãi nói:
- Chu huynh, cái giá mà huynh đưa ra hoàn toàn chính xác là không thấp.
Nghe Y Thu Thủy nói vậy, trong nội tâm Chu Nguyên than nhẹ một tiếng. Hắn đương nhiên biết rõ sự trân quý của những Nguyên tài kia, nếu như hôm nay không phải Y gia cần gấp người tài, chỉ sợ cho dù hắn tự đề cử mình, người ta cũng không nhất định sẽ để ý tới.
Nhưng hắn cũng hết cách rồi, nếu như không sớm gom góp số Nguyên tài kia, Tổ Long Kinh thủy chung khó có thể tiến vào cảnh giới thứ hai.
Hắn nhíu mày, do dự mà phải chăng muốn cắt giảm một vài Nguyên tài.
Nhưng mà khi hắn vừa định mở miệng thì thanh âm êm ái của Y Thu Thủy lại một lần nữa truyền đến:
- Nhưng mà Y gia ta cũng vẫn có thể cung cấp được số Nguyên tài này cho Chu huynh.
Chu Nguyên kinh ngạc nhìn về phía Y Thu Thủy.
Những người khác của Y gia thì không nhịn được lên tiếng muốn ngăn cản nhưng lại bị Y Thu Thủy ra hiệu nên đành thôi.
Đôi mắt sáng của nàng nhìn chằm chằm Chu Nguyên rồi nàng nói:
- Chỉ cần Chu huynh thật sự có thể cam đoan Y gia ta không thua trong cuộc thi đấu giành vị trí Châu chủ này. Ta không chỉ có cung cấp cho huynh những Nguyên tài này, thậm chí còn có thể tăng thêm 100 phần Bảo dược Thần Phủ thượng phẩm nữa.
Lời vừa nói ra, không chỉ có người của Y gia xôn xao lên tiếng mà ngay cả Chu Nguyên đều hơi chấn động.
100 phần Bảo dược Thần Phủ thượng phẩm!
Lúc trước, Chu Nguyên vốn dĩ là còn có hơn trăm phần Bảo dược Thần Phủ nhưng đều Hạ phẩm, chỉ có điều toàn bộ đã bị Không Gian Loạn Lưu xé nát rồi.
Mà 100 phần Bảo dược Thần Phủ thượng phẩm này đủ để so sánh với 500 phần Bảo dược Thần Phủ Hạ phẩm, đối với một cường giả Thần Phủ Cảnh, phần thưởng này tuyệt đối cũng coi là một tài sản lớn rồi.
Đã có số Bảo dược Thần Phủ này làm tài nguyên tu luyện, tốc độ tu luyện của Chu Nguyên ngược lại là có thể tăng lên rồi.
Chu Nguyên liếm liếm môi, ở chỗ sâu trong ánh mắt xuất hiện sự nóng bỏng, phách lực của Y Thu Thủy không thể bảo là không lớn, nhưng mà chuyện làm cho Chu Nguyên hơi có chút nghi hoặc chính là chẳng lẽ nàng thật coi trọng hắn như vậy hay sao?
Mà không chỉ Chu Nguyên, những người khác cũng cảm thấy rất khó có thể lý giải hành động này của Y Thu Thủy.
Ngay cả Y Thiên Cơ đều không nhịn được ho khan một tiếng, uyển chuyển nói:
- Thu Thủy, mặc dù thực lực của Chu Nguyên không tệ, nhưng chung quy lại cũng chỉ là Thần Phủ Cảnh trung kỳ mà thôi, làm sao hắn có thể cam đoan Y gia chúng ta không thua được?
Nếu như không phải là từ trước đến nay, Y Thu Thủy luôn quyết định chuẩn xác mọi việc, ngay cả Y Thiên Cơ đều muốn không nhịn được hoài nghi có phải chuyện lần này có đả kích quá lớn đối với Y Thu Thủy làm cho nàng hồ đồ rồi hay không.
Cam đoan Y gia không thua hay sao?
Thần Phủ Cảnh có thể làm được chuyện này, nhìn khắp toàn bộ Thiên Uyên Vực, chỉ sợ cũng chỉ có những thiên kiêu có tên trên Thần Phủ Bảng kia mới có thể làm được thôi.
Mà những thiên kiêu có tên trên Thần Phủ Bảng kia đều có lai lịch bất phàm, coi như là Khâu Lăng, Thu Thủy, Liễu Chi Huyền đều không thể sánh được, Chu Nguyên ở trước mắt lại dựa vào cái gì?
- Đúng vậy! Thu Thủy tỷ, mặc dù tình huống hiện nay không thật sự quá tốt, nhưng tỷ cũng đừng nóng vội như vậy chứ. Không phải là còn có anh trai muội hay sao? Có huynh ấy tham gia, chúng ta không cần phải sợ Khâu Lăng kia!
Liễu Trà cũng liên tục gật đầu.
Nàng thật sự không rõ, vì sao Y Thu Thủy lại coi trọng Chu Nguyên kia như vậy, bởi vì nàng còn chưa bao giờ thấy Y Thu Thủy đối đãi với anh trai của nàng như vậy.
Chuyện này làm cho nàng không phục lắm, bởi vì theo nàng thấy, anh trai của mình ưu tú hơn kẻ không rõ lai lịch là Chu Nguyên kia nhiều lắm, hai bên hoàn toàn không thể so sánh.
Nhưng mà đối mặt với những lời uyển chuyển của mọi người, Y Thu Thủy cũng không có để ý tới, con ngươi của nàng chỉ là chăm chú nhìn chằm chằm Chu Nguyên.
Đối với Chu Nguyên, Y Thu Thủy thấy chỉ có hai chữ phù hợp, đó là thần bí.
Rõ ràng chỉ là người trẻ tuổi đến từ Thiên Vực khác, nhưng chẳng biết tại sao, Y Thu Thủy lại có thể cảm giác được một loại khí thế khó có thể nói rõ từ trên người của hắn.
Chu Nguyên rất tự tin.
Mặc dù là đang ở bên trong một vùng đất lạ lẫm, mặc dù là đối mặt với cường giả Thiên Dương Cảnh của Khâu gia, Chu Nguyên thủy chung cũng chưa từng có nửa điểm lúng túng, kinh hoảng.
Điều này nói rõ hắn tất nhiên là có thêm một vài thủ đoạn đặc biệt.
Một người không sợ khi đối mặt với sát ý của cường giả Thiên Dương Cảnh, sau đó lại ở trong tình huống này còn có tâm tư thừa cơ bắt chẹt người, Y Thu Thủy cũng không biết là Chu Nguyên đang phô trương thanh thế hay là thực sự có bản lĩnh.
Chu Nguyên nhìn thẳng vào Y Thu Thủy, trong nội tâm kỳ thật cũng có chút buồn bực vì sao người sau lại dám đặt cược lớn như vậy ở trên người hắn.
Nhưng mà hắn cũng cảm thấy không sao cả, chỉ cần có thể lấy được Nguyên tài, cho dù Y Thu Thủy lại tăng thêm giá, hắn cũng dám tiếp nhận.
Vì vậy, sau khi trầm ngâm một lát, ở trong ánh mắt có chút xem thường mấy người Liễu Trà, hắn nhanh chóng gật nhẹ đầu.
- Tốt! Ta đáp ứng cô, ta sẽ dốc hết toàn lực cam đoan Y gia các cô chiến thắng được cuộc thi đấu giành vị trí Châu chủ này.
- Nhưng mà, ta hi vọng những Nguyên tài kia có thể đưa trước cho ta trong vòng hai ngày tới.
Bàn tay ngọc của Y Thu Thủy vỗ nhẹ lên mặt bàn, cặp môi đỏ mọng hé mở, gọn gàng mà linh hoạt.
- Tốt.
Vì vậy một lần giao dịch cực kỳ buồn cười trong mắt mọi người tại Y gia đã được hoàn thành.