Đài thi đấu to lớn đứng sừng sững giữa Huyền Châu thành, bóng người đen nghìn nghịt hội tụ về đây, không nhìn thấy cuối cùng, tiếng người huyên náo vang thẳng mây xanh.
Tại trên một số tòa lầu cao tầng xung quanh khu vực thi đấu, một số thế lực nổi danh trong khu vực đều đã tề tụ, cho thấy sức ảnh hưởng to lớn của cuộc chiến tranh ngôi vị châu chủ này.
Mà ngay khi Y Thu Thủy dẫn theo người Y gia xuất hiện, lập tức dẫn tới sự chú ý của các phương.
- Quả nhiên, Y gia mời Liễu Chi Huyền làm ngoại viện...
- Thiên phú của Liễu Chi Huyền cũng vô cùng trác tuyệt, xứng với thiên kiêu đứng đầu của Tiểu Huyền châu, hoàn toàn không kém Khâu Lăng. Có sự giúp đỡ của người này, áp lực của Y gia sẽ nhỏ hơn một chút.
- Chỉ tiếc bản thân Y Thu Thủy là ứng cử viên cho chức vị châu chủ, bắt buộc phải lên trận, thế mà cảnh giới mới chỉ là Thần Phủ trung kỳ. Kể từ đó, Y gia đã rơi vào thế yếu.
- Đúng đấy, huống chi lại còn một tên Thần Phủ cảnh trung kỳ nữa chứ...Ha ha, gần đây kẻ này nổi tiếng ở Huyền Châu thành lắm đấy, ai cũng bảo tên này dựa được vào Y gia đại tiểu thư. Cũng chẳng biết khả năng của tiểu tử này thế nào, nhưng cái bản mặt dày thì gần như vô địch rồi.
- Trong số năm người tham gia thi đấu của Y gia, đã có tới hai người chỉ là Thần Phủ trung kỳ rồi. Haizz, nghe nói bên Khâu gia toàn là Thần Phủ cảnh hậu kỳ, chênh lệch giữa hai bên là quá lớn.
- Nếu cuộc chiến lần này mà thua, để xem Y Thu Thủy ăn nói thế nào với người Y gia...
- ...
Rất nhiều thế lực đều đang bàn tán xôn xao, trong đó những thế lực thân quen với Y gia thì không khỏi lắc đầu, sầu lo trong lòng. Nếu như Y gia mà thua trong cuộc chiến tranh ngôi vị châu chủ lần này, Khâu gia lên nắm quyền, vậy việc đầu tiên mà Khâu gia làm chính là áp chế các thế lực thân cận với Y gia là bọn họ.
Bọn hắn đều không hiểu một người nổi tiếng thông minh như Y Thu Thủy, vì sao lần này lại có quyết định bồng bột như thế, để cho một người vô danh như Chu Nguyên lên sân thi đấu?
Oanh!
Trong lúc các thế lực đều đang tính toán, lại có một đám mây nguyên khí lướt qua chân trời, rơi xuống một vị trí khác trên bệ đá.
Từng luồng khí thế bất phàm xuất hiện, từng bóng người hiện ra, người dẫn đầu chính là Khâu Long - gia chủ Khâu gia.
Ở sau lưng hắn là đám người Khâu Lăng, ai nấy đều mang theo vẻ mỉm cười, rất tự tin.
Khâu Long vừa xuất hiện, ánh mắt đã nhìn về phía đám người Y gia. Ánh mắt hắn đảo qua Y Thu Thủy, Liễu Chi Huyền, cuối cùng hơi dừng lại một chút trên thân Chu Nguyên, khóe miệng nổi lên một nụ cười sâu xa.
- Thu Thủy à, Khâu gia ta và Y gia vốn vẫn luốn quan hệ hòa hợp. Ta cũng không muốn phải tiến hành trận tranh đấu này. Nếu lúc này cháu đổi ý, giao tên hung thủ đã sát hại con ta ra, thì Khâu gia ta có thể nhượng bộ không truy cứu nữa. -Khâu Long nhìn chằm chằm Y Thu Thủy, cười nhạt nói.
Y Thu Thủy nghe vậy, đôi mắt đẹp càng thêm lạnh lùng, đúng là con cáo già. Đừng nhìn hắn giả vờ giả vịt tựa như có ý tốt, nhưng ý đồ thực tế lại cực kỳ ác độc.
Nếu như trước mắt bao người, Y gia lại vì bảo vệ bản thân mà giao Chu Nguyên ra ngoài, vậy thanh danh của Y gia cũng mất sạch sành sanh. Như thế, dù cho ngồi được lên ngôi vị châu chủ, cũng chẳng đươc bền bỉ bao lâu.
- Khâu Long gia chủ, Khâu Dương mang lòng dạ khó lường, có ý đồ bắt cóc em gái ta, quả là ti tiện tới cực điểm. Cũng không biết đây là hành động mang tính cá nhân, hay là do có người đứng ở sau sai bảo? -Âm thanh thanh thúy của Y Thu Thủy vang lên, ngôn từ sắc bén, đối chọi gay gắt.
Khâu Long trầm mặt lại, nói:
- Nói bậy nói bạ.
Lúc này, Khâu Lăng đang đứng sau lưng Khâu Long tiến lên một bước, cười híp mắt nói:
- Chỉ tranh đấu bằng miệng thì có tác dụng gì. Muốn giải quyết thì tốt nhất cứ làm một trận đi đã.
Lời này vừa vang lên, bầu không khí xung quanh đều sôi trào. Ánh mắt của rất nhiều thế lực đều nhìn tới.
Ggương mặt xinh đẹp của Y Thu Thủy cũng trở nên lạnh lẽo, không nói nhảm thêm nữa. Thân hình hơi động, đã đi đầu xuất hiện trên chiến đài.
Liễu Chi Huyền lập tức lên theo, hộ vệ ở bên cạnh.
Hai vị cường giả Thần Phủ hậu kỳ khác cũng đuổi kịp.
Chỉ là ngay khi Chu Nguyên đi lên, xung quanh lập tức vang lên vài tiếng cười trầm thấp.
Nghe thấy những tiếng cười kia, một vài thanh niên trẻ tuổi Y gia đều không nhịn được xấu hổ đỏ mặt, âm thầm cắn răng.
Ánh mắt Khâu Lăng cũng dừng ở trên người Chu Nguyên, trong đó lộ rõ vẻ chê cười, nói:
- Xem ra là ngươi thật muốn chết.
- Thôi được, nếu ngươi đã quyết muốn thể hiện, vậy liệu hôm nay ngươi có thể đủ chân đủ tay mà lui về hay không thì cũng không còn nói chắc được nữa rồi.
Nói đến đây, trong mắt Khâu Lăng hiện lên vẻ âm tàn. Tên Chu Nguyên này dám hại chết đệ đệ của hắn, hôm nay phải trả giá đắt.
Nói xong, hắn cũng không thèm để ý tới phản ứng của Chu Nguyên, mà quay đầu nhìn Liễu Chi Huyền. Chỉ đến lúc này, Khâu Lăng mới thể hiện ra thái độ tôn trọng đối thủ một chút, nhưng vẫn nhàn nhạt nói:
- Liễu Chi Huyền, Liễu gia ngươi đến tranh đoạt vũng nước đục này làm gì? Chẳng lẽ không sợ giúp thì không giúp được, mà mặt mũi thì lại mất hết sao?
Liễu Chi Huyền lắc đầu nói:
- Khâu Lăng, ngươi được tu luyện ở Thiên Linh tông, chưa biết năng lực có tăng lên không, nhưng khẩu khí thì lại tăng không ít đấy.
Khâu Lăng than nhẹ một tiếng:
- Không biết điều.
Âm thanh vừa dứt, thân hình của hắn thoắt một cái đã xuất hiện ở giữa đài. Cùng lúc đó, ba bóng người cũng rơi vào bên cạnh hắn.
Ba người này vừa xuất hiện đã khiến cho người xung quanh không khỏi bàn luận xôn xao.
- Đây là ba người Khâu Bá, Khâu Lôi Báo, Khâu Nhạc...Quả nhiên, Khâu gia lựa chọn ba người này. Nghe nói bọn họ đã bước vào Thần Phủ cảnh hậu kỳ từ rất lâu rồi, tuy rằng mỗi người chỉ mở được Thần Phủ cấp sáu, nhưng thủ đoạn lại không hề kém.
Thế lực các nơi cũng không mấy kinh ngạc khi ba người này xuất hiện, hiển nhiên là đã sớm dự đoán được.
Mà Y Thiên Cơ, Liễu Thiên Ưng nhìn thấy ba người này, mặc dù lông mày không nhịn được nhăn lại, nhưng vẻ mặt vẫn còn bình tĩnh. Có thể thấy bọn họ cũng đã dự kiến được tình huống này. Tuy nhiên, điều làm cho bọn họ cảm thấy kỳ quái là sao không thấy người thứ năm xuất hiện?
Y Thu Thủy quan sát bốn người Khâu Lăng, lông mày hơi cau lại. Đặc biệt là khi nhìn thấy nụ cười quỷ dị trên mặt Khâu Lăng thì nỗi lòng nàng đột nhiên cảm thấy bất an.
- Thu Thủy cũng đang hiếu kỳ về người ra sân cuối cùng của Khâu gia ta à? -Khâu Lăng cười hỏi Y Thu Thủy.
- Ha ha, phải nói là vì để cho Thu Thủy có niềm vui bất ngờ, ta phải tốn nhiều công sức lắm đấy.
Khâu Lăng nói tới đây, ôm quyền, cười khẽ một tiếng:
- Sư huynh, xin mời xuất hiện.
Oanh!
Ngay khi âm thanh của Khâu Lăng vừa vang lên, một đạo nguyên khí màu hồng đột nhiên giáng xuống từ trên trời, mang theo uy áp cuồn cuộn, rơi vào trước mặt đám người Khâu Lăng.
Đám mây nguyên khí hạ xuống, mặt đất còn hơi chấn động một cái, một luồng ba động mà mắt trần có thể thấy được bộc phát ra.
Vô số người đều không khỏi kinh ngạc, Khâu gia mời đến ai mà khí thế mạnh như vậy?!
Khói bụi dần dần tan đi, để lộ ra một bóng người gầy gò đang uể oải đứng thẳng trước người Khâu Lăng, tuy rằng biểu lộ của người này rất tùy ý, nhưng lại mang cho người ta một cảm giác áp lực.
Ngay khi chứng kiến bộ dáng của người tuổi trẻ kia, ôm thanh ồn ào khắp nơi đột nhiên yên tĩnh lại.
Ngay trong nháy mắt tiếp theo, vô số tiếng xôn xao ầm vang bộc phát!
- Đó...đó là thiên kiêu của Thiên Linh tông...Mạc Uyên!
- Hắn chính là siêu cấp thiên kiêu với thực lực đủ để ghi danh trên Thần Phủ bảng.
- Khâu gia lại có thể mời được hắn tới đây, thế này còn đánh cái gì nữa?!
- Y gia xong đời rồi.
- ...
Đại diện thế lực khắp nơi đều không khỏi đứng bật dậy, ánh mắt ai nấy tràn đầy vẻ khiếp sợ nhìn thân ảnh trẻ tuổi gầy gò kia. Ai cũng không ngờ tới Khâu gia lại có thể mời một vị thiên kiêu siêu cấp như vậy tới đây. Phải thân quen tới mức nào mà có thể mời nổi người như vậy?!
Thảo nào mà từ đầu tới cuối Khâu gia vẫn không hề sợ hãi, thì ra là có con át chủ bài này!
Trong vô số những âm thanh xôn xao ấy, mấy người Y Thiên Cơ, Liễu Thiên Ưng cũng đều biến sắc, ánh mắt nhìn chòng chọc vào thân ảnh người kia, cắn răng nói:
- Mạc Uyên? Làm sao có khả năng?!
Cho dù là Y Thu Thủy vẫn luôn bình tĩnh thì nay gương mặt xinh đẹp cũng để lộ ra nét tái nhợt, thấy lạnh cả người.
Đối mặt với một vị thiên kiêu có thanh danh cực lớn mà ngay cả người trong toàn bộ Thiên Uyên vực cũng biết, thì nàng vốn xưa nay ung dung mà nay cũng không khỏi cảm thấy tuyệt vọng...