Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 836 - Chương 835: Thanh Giao Đấu Với Ma Viên

Chưa xác định
Chương 835: Thanh Giao đấu với Ma Viên

Chu Nguyên ra tay như tốc độ ánh sáng làm cho người ta có cảm giác tựa như là chiến đấu còn chưa bắt đầu thì đã chấm dứt.

Cho nên khi người trong Huyền Châu Thành kia nghe được động tĩnh ở bên cạnh rồi đợi đến bọn họ nghi hoặc nhìn qua thì đã thấy được vết nứt thật sâu trên mặt đất kia.

Cùng với đó là Khâu Lăng người đầy máu tươi nằm bên trên mặt đất, giãy dụa muốn đứng lên, nhưng căn bản không có cách nào để đứng dậy.

Vì vậy, vào lúc này, sự ồn ào kinh ngạc vì thực lực mà Mạc Uyên biểu hiển ra lúc trước cũng ngưng trệ.

Chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao Khâu Lăng lại nằm trên mặt đất? Chu Nguyên đã làm chuyện gì vậy?

Vào lúc này, trong đầu của vô số người đều vang lên ba câu hỏi không có lời giải đáp này khiến cho tất cả đều cảm thấy mơ hồ.

Nhưng mà chung quy lại là vẫn có người nhìn thấy trận chiến ngắn ngủi lúc trước, cho nên lúc này mới có thanh âm trầm thấp vang lên:

- Giống như vừa rồi Chu Nguyên đã ra tay sau đó chỉ bằng một quyền đã đánh bại Khâu Lăng thì phải?

Thanh âm khẽ run rẩy, mang theo sự sợ hãi, không xác định, hiển nhiên chính bản thân người nói cũng hoài nghi có phải là mình hoa mắt hay không.

Nhưng hiện giờ vết nứt dữ tợn trên mặt đất lại hiển lộ rõ ràng, khiến cho người ta không biết làm sao.

Nhưng lời nói này truyền ra cũng lại một lần nữa khiến cho tất cả mọi người trầm mặc, nghẹn họng, trân trối nhìn qua người trẻ tuổi từ vừa mới bắt đầu đã bị xem nhẹ.

Vốn dĩ là bởi vì Y Thu Thủy, Liễu Chi Huyền bị đánh bại mà hào khí thảm đạm, chuẩn bị nhận thua nhưng lúc này, khi nhìn qua cảnh tượng này, người của Y gia cũng tỏ ra khó tin.

Mặc dù là Y Thiên Cơ cùng Liễu Thiên Ưng đều chấn động đến ngây người.

- Chu Nguyên này vậy mà có thể dùng một quyền để đánh bại Khâu Lăng sao?

Liễu Thiên Ưng không nhịn được nói.

Phải biết rằng, mặc dù thực lực của Khâu Lăng kia không bằng Mạc Uyên, thế nhưng cũng tuyệt đối được coi là thiên kiêu rồi, đợi thêm một thời gian thì chưa hẳn là không có cơ hội leo lên Thần Phủ Bảng. Nhưng ai có thể nghĩ đến, ở trong tay Chu Nguyên, hắn vậy mà lại không thể chịu được một chiêu đã bị đánh bại?

Để làm được chuyện này thì cần thực lực mạnh cỡ nào cơ chứ? Mà mấu chốt chính là tu vi của Chu Nguyên mới chỉ là Thần Phủ Cảnh trung kỳ thôi!

Mặc dù là ở trong Hỗn Nguyên Thiên thì người có thể dễ dàng đánh bại thiên tài Thần Phủ Cảnh hậu kỳ như Khâu Lăng ở thời điểm Thần Phủ Cảnh trung kỳ cũng cực kỳ thưa thớt.

Nhân vật như vậy đều là tuyệt thế thiên kiêu, một khi đột phá Thần Phủ Cảnh hậu kỳ thì tất nhiên sẽ được đề tên trên Thần Phủ Bảng, thậm chí nếu được tôi luyện thêm một chút thì chưa hẳn không có khả năng sẽ lấy được xếp hạng rất cao ở bên trên Thần Phủ Bảng.

Nhưng mà cũng chính là bởi vì như thế, cường giả Thiên Dương Cảnh như Y Thiên Cơ cùng Liễu Thiên Ưng đều không nhịn được mà tỏ ra khiếp sợ như vậy. Không ngờ lần này, bọn họ vậy mà nhìn lầm nhân vật như thế?

Phải biết rằng trước đây ngay cả hai người bọn họ đều cho rằng Chu Nguyên là bị Khâu Lăng nhìn chằm chằm vào nên không dám nhúc nhích, nhưng hiện tại xem ra, rõ ràng là Chu Nguyên chẳng muốn ra tay mà thôi.

Ở một bên, đến tận lúc này, Liễu Trà cùng với mấy người trẻ tuổi của Y gia mới phục hồi tinh thần lại từ trong sự rung động. Nghe được cuộc nói chuyện giữa Y Thiên Cơ cùng Liễu Thiên Ưng, trong lúc nhất thời sắc mặt của tất cả bọn họ đều có chút đỏ lên.

Đặc biệt là Liễu Trà kia, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này đã đỏ chót rồi, lúc trước, bởi vì khó chịu khi Y Thu Thủy coi trọng Chu Nguyên như vậy, cho nên nàng trào phúng hắn nhiều nhất, nhưng hiện tại xem ra, rõ ràng là kiến thức của nàng quá nhỏ bé, không nhìn được chân nhân.

Đối mặt với người có thể dùng một quyền để đánh bại Khâu Lăng như Chu Nguyên kia, mặc dù nàng có ngang ngược, kiêu ngạo như thế nào thì cũng không thể tìm ra bất cứ lý do gì để chê trách cả. Bởi vì trong nội tâm của nàng cũng rất rõ ràng, thực lực của Khâu Lăng hoàn toàn không kém gì anh trai của nàng, thâm chí có thể nói là hơi nhỉnh hơn một chút. Chu Nguyên có thể dùng một quyền để đánh bại Khâu Lăng thì tự nhiên cũng có thể dùng một quyền để đánh bại Liễu Chi Huyền

Liễu Trà mặt đỏ tới mang tai, ấp úng nói:

- Hắn … hắn cũng ẩn giấu quá tốt rồi.

Y Thiên Cơ cùng Liễu Thiên Ưng cũng gật gật đầu, cảm thán nói:

- Không nghĩ tới Thiên Vực khác cũng có thiên kiêu như vậy.

Chợt hai người đều có chút phấn chấn, sự thảm đạm lúc trước cũng hơi bớt đi:

- Hiện tại xem ra, Y gia ta ngược lại không nhất định sẽ thua.

Dựa vào một quyền kia, bọn họ đã biết được, Chu Nguyên có tư cách phân cao thấp cùng Mạc Uyên.

Cho nên hôm nay, Y gia bọn họ còn chưa hẳn sẽ là người thua trong cuộc thi đấu giành vị trí Châu chủ này!

So sánh với cảm xúc như trút được gánh nặng bên phía Y gia thì lúc này, sắc mặt của người bên phía Khâu gia đều cực kỳ khó coi, Khâu Long kia càng tức giận nhìn chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên, sát ý trong ánh mắt lại càng thêm nồng đậm.

- Thằng súc sinh này thực biết ẩn giấu!

Hắn âm trầm nói.

Mắt thấy đại cục đã định thì đột nhiên bị Chu Nguyên làm rối loạn cục diện, làm sao có thể không khiến cho Khâu Long phẫn nộ được.

- Gia chủ đừng vội, mặc dù chúng ta đánh giá thấp thực lực của tiểu tử kia nhưng mà chẳng phải là còn có Mạc Uyên hay sao?

Một vị trưởng lão của Khâu gia lên tiếng an ủi.

Khâu Long âm lãnh gật đầu, có Mạc Uyên ở đây, dù cho thực lực của Chu Nguyên này có khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng có lẽ là vẫn không thay đổi được cái gì.

- Hừ, đợi đến sau khi việc này kết thúc, ta nhất định phải khiến cho thằng súc sinh này trả giá thật nhiều!

Sát ý ẩn chứa trong thanh âm của Khâu Long đã hoàn toàn hiển lộ, đồng thời trong đó còn cất dấu sự kiêng kị. Tuy rằng lúc này, đối với hắn, thực lực của Chu Nguyên vẫn không là gì cả nhưng một khi Chu Nguyên đột phá đến Thiên Dương Cảnh thì sẽ là chuyện vô cùng phiền toái đối với Khâu gia bọn họ.

Cho nên hôm nay đã đắc tội vậy thì phải nghĩ biện pháp hủy diệt luôn tai họa ngầm này.

- Ha ha ha. Sợ rằng tí nữa hắn sẽ chết ở trong tay Mạc Uyên luôn.

Vị trưởng lão của Khâu gia kia tiếp tục cười nói.

Khâu Long nhẹ nhàng gật đầu. Lúc trước, khi Mạc Uyên lấy một địch hai mà vẫn có thể đồng thời trấn áp Y Thu Thủy cùng Liễu Chi Huyền, sức chiến đấu mà hắn thể hiện thật sự là đã vượt xa Thần Phủ Cảnh hậu kỳ.

Cho nên hắn tin tưởng, Mạc Uyên muốn trấn áp Chu Nguyên, có lẽ cũng không phải là vấn đề gì quá khó khăn cả.

Trong hố sâu, Y Thu Thủy lau vết máu ở khóe miệng, giãy dụa đứng dậy, nhưng lúc này nàng cảm thấy toàn thân uể oải, hiển nhiên là đã bị trọng thương, không thể tiếp tục chiến đấu nữa.

- Chu Nguyên

Nhưng mà lúc này nàng lại bất chấp thương thế, cố gắng đứng thẳng người lên, đôi mắt đẹp sáng quắc nhìn qua bóng người thon dài ở xa xa kia.

Nàng cũng muốn nhìn thấy Chu Nguyên ra tay.

- Thu Thủy, vẫn là nhãn lực của muội tốt hơn, vậy mà có thể tìm tới một vị cao thủ như thế làm viện binh.

Liễu Chi Huyền có chút chua xót nói.

Mặc dù hắn cao ngạo nhưng mà từ những gì hắn vừa nghe được cùng với thảm trạng của Khâu Lăng thì hắn đã minh bạch, thực lực của người sau hoàn toàn vượt xa cho hắn, trách không được Y Thu Thủy lúc trước coi trọng Chu Nguyên như vậy rồi.

Nghe được lời nói chua xót của Liễu Chi Huyền, Y Thu Thủy không biết nói gì hơn, chỉ có thể mỉm cười. Người khác đều cho rằng nàng có nhãn lực nhưng kỳ thật chính nàng cũng chỉ là đánh bạc một lần mà thôi, cho nên ngay cả nàng cũng không dám xác định Chu Nguyên lại dấu diếm thực sự sâu đến như vậy.

Hiện tại xem ra, trực giác của nàng vẫn khá chuẩn xác.

Mặc dù nàng cũng không biết Chu Nguyên có thể không chiến thắng được Mạc Uyên hay không nhưng tối thiểu nhất là vẫn còn có chút hi vọng

Ở xa xa, giống như là cảm ứng được cái gì, vào lúc này, Chu Nguyên cũng đưa mắt nhìn qua đây rồi khẽ mỉm cười, sau đó là ở ở bên trong cái nhìn chăm chú của mọi người, hắn chậm rãi bay lên không trung.

Thân hình bay lên đến độ cao tương đương với Mạc Uyên kia rồi mới dừng lại.

Mạc Uyên vai khiêng côn sắt, thân hình nhìn như cực kỳ gầy yếu, nhưng lúc này chỉ sợ không có người nào còn dám khinh thường hắn nữa. Bởi vì hắn đã biểu hiện ra sức mạnh khủng bố ẩn chứa bên trong thân hình của mình rồi. Lúc này, hắn liếc qua Khâu Lăng ở phía dưới, sau đó ngẩng đầu, nhếch miệng cười cười với Chu Nguyên, ánh mắt lộ rõ chiến ý.

- Không nghĩ tới ngay cả ta đều nhìn nhầm, ngươi mới là người khó giải quyết nhất trong cuộc thi đấu giành vị trí Châu chủ này.

- Ha Ha ha ha. Nhưng mà như vậy mới thú vị chứ!

Mạc Uyên ngửa mặt lên trời cười to, khí thế hung hãn ngập trời, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, côn sắt màu đen trong tay chậm rãi nâng lên, chỉ thẳng về phía Chu Nguyên ở xa xa.

- Lúc trước ta còn không có làm nóng người thì hai người kia đã chịu không được rồi. Không biết ngươi có khá hơn hay không?

Lúc này, Mạc Uyên giống như là một con tuyệt thế Ma Viên hung hãn, khí thế kinh người, làm cho người ta có cảm giác tim đập nhanh.

Nhưng mà ở bên phía đối diện, thần sắc trên mặt Chu Nguyên lại cực kỳ bình thản, nguyên khí màu vàng xanh bắt đầu lưu chuyển ở quanh người hắn, ẩn ẩn hóa thành một con giao long màu xanh da trời, có một luồng uy áp mạnh mẽ đến mức không có cách nào để hình dung chậm rãi bốc lên.

Bàn tay của Chu Nguyên nắm lại, Thiên Nguyên Bút màu đen kịt xuất hiện ở trong tay của hắn.

- Chắc cũng sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu.

Chỉ trong một cái chớp mắt, ánh mắt của Thanh Giao cùng Ma Viên đối chọi, sát khí ngập trời hiện ra.

Bình Luận (0)
Comment