Chu Nguyên không đếm xỉa tới, lại chẳng muốn nói nhảm thêm với hắn nữa, chỉ là nhìn chằm chằm vào chiến đấu trên không trung, hắn chưa động thủ, chỉ là vì muốn dùng hai người Y Thu Thủy để thăm dò thực lực của Mạc Uyên kia mà thôi.
Một khi hai người Y Thu Thủy bị đánh bại, vậy hắn tự nhiên cũng cần ra tay. Đến lúc kia, Khâu Lăng cũng không cần phải tiếp tục đứng ở chỗ này rồi.
Đương nhiên, nếu như Y Thu Thủy và Liễu Chi Huyền thật sự có thể giải quyết Mạc Uyên thì hắn tự nhiên cũng đỡ mất công ra tay, chỉ có điều dựa vào tình huống trước mắt thì chuyện này hiển nhiên là không có khả năng xảy ra.
Mà đối mặt với loại thái độ này của Chu Nguyên, sắc mặt của Khâu Lăng lại trở nên âm trầm, trong mắt không ngừng hiện lên khí tức hung lệ. Hắn rất chán ghét bộ dáng bình tĩnh như đã tính trước hết mọi việc này của Chu Nguyên, rõ ràng chỉ là một tên Hai lúa tới từ Thiên Vực khác, không hề có bối cảnh, hết lần này tới lần khác lại muốn giả trang thong dong như vậy. Bộ dáng này làm cho hắn nhớ đến những thiên kiêu siêu cấp của Thiên Linh Tông kia.
Mà khi Khâu Lăng nghĩ đến liệu mình có nên giáo huấn Chu Nguyên trước bằng cách đánh gãy hai cái đùi của hắn hay không thì trên không trung, chợt có một tiếng gào thét cuồng bạo vang lên.
Khâu Lăng ngẩng đầu nhìn lên, lập tức nhếch miệng bật cười dữ tợn.
- Mạc Uyên sư huynh cuối cùng là đã chơi chán rồi.
Uỳnh!
Trong Huyền Châu Thành, tất cả mọi người đều tỏ ra kinh hãi khi nhìn qua không trung, chỉ thấy được lúc này thân hình của Mạc Uyên bỗng nhiên cao lớn thêm, làn da cũng biến thành màu đen kịt như sắt.
Rống!
Nguyên khí cuồng bạo ở bên ngoài thân thể của hắn loáng thoáng tạo thành một hư ảnh hình vượn khổng lồ, chỉ thấy bàn tay khổng lồ của hư ảnh con vượn này đột nhiên nắm chặt lại, thiên địa nguyên khí biến thành một cái côn khổng lồ.
Lúc này, từ trên người hư ảnh hình vượn khổng lồ này, một luồng khí tức thô bạo không có cách nào để hình dung bạo phát ra, tràn ngập trời đất.
Trong Huyền Châu Thành, có kinh hãi tiếng vang lên:
- Đó là Thiên Nguyên Thuật xếp hàng Thượng phẩm của Thiên Linh Tông, Hám Sơn Thiên Viên Biến!
Hung Viên gào thét như sấm, chỉ thấy được nó vung vẩy cái cây côn khổng lồ tựa như trụ lớn chống trời khiến cho hư không đều rung động lắc lư, nguyên khí chiếu rọi hư không, hiển lộ ra vô số viên tinh thể nguyên khí, chỉ tính sơ qua tối thiểu là đã có tám triệu viên tinh thể nguyên khí ngưng tụ.
Số lượng tinh thể nguyên khí như thế đã hiển lộ ra thực lực đáng sợ của cường giả đề tên trên Thần Phủ Bảng như Mạc Uyên kia!
Vào lúc này, sắc mặt của Y Thu Thủy cùng Liễu Chi Huyền cũng biến đổi, bọn họ dốc hết toàn lực điều động nguyên khí, ý đồ chống cự một đòn mạnh mẽ này của Mạc Uyên.
Ầm ầm!
Nhưng mà, ở dưới sự áp chế tuyệt đối của thực lực, tất cả mọi sự chống cự đều không hề có tác dụng gì.
Khi cái cây côn khổng lồ rơi xuống, tất cả những lớp phòng ngự mà hai người Y Thu Thủy tạo ra đều nhanh chóng sụp đổ.
Phốc!
Y Thu Thủy cùng Liễu Chi Huyền đồng thời phun máu tươi, nguyên khí trong toàn thân tán loạn, sau đó chật vật rơi từ trên trời xuống, rớt trúng bệ đá làm cho nó nứt toác ra.
Toàn thành đều yên tĩnh!
Nhìn con Hung Viên đang điên cuồng gào thét trên bầu trời, tất cả mọi người đều tỏ ra hoảng sợ, ai cũng không nghĩ tới, Mạc Uyên vậy mà hung hãn đến mức độ này ...
Mà nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của người bên phía Y gia đều trở nên tái nhợt, bởi vì khi Y Thu Thủy cùng Liễu Chi Huyền bị đánh bại, bọn họ đã cơ hồ không còn phần thắng trong cuộc thi đấu giành vị trí Châu chủ này rồi.
Khác với không khí thảm đạm bên phía Y gia, bên phía Khâu gia lại bộc phát ra tiếng hoan hô vang trời, gia chủ của Khâu gia là Khâu Long thậm chí còn cười to hơn tất cả.
Lúc này, Chu Nguyên chậm rãi thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn về phía Khâu Lăng đang nhìn mình với vẻ mặt dữ tợn, mỉm cười.
- Lúc trước, ngươi không phải hỏi ta có ý tứ gì sao?
Vừa dứt lời, hai tay của Chu Nguyên khép lại, ở chỗ sâu trong hai mắt có hào quang màu vàng xanh lưu chuyển, sau một khắc có tiếng Giao Long ngâm vang lên, từ đỉnh đầu của hắn, một luồng nguyên khí màu vàng xanh bàng bạc phóng lên trời.
Mà ở bên trong luồng nguyên khí màu vàng xanh kia hình như có hư ảnh Giao Long màu xanh da trời đang bay lượn.
Từ trong cơ thể Chu Nguyên, một luồng uy áp cực kỳ cường đại lan tràn Dưới uy áp này, mặt đất dưới chân hắn rạn nứt ra.
Mà cảm thụ được luồng uy áp này, con ngươi của Khâu Lăng lập tức co rụt lại. Bởi vì ở dưới uy áp này, hắn phát hiện thân hình của mình cũng hơi hơi run rẩy. Điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ của Chu Nguyên ở trước mắt lại vượt qua hắn?!
- Làm sao có thể cơ chứ?!
- Hắn chỉ là Thần Phủ Cảnh trung kỳ thôi mà!
Khâu Lăng hoảng sợ gào thét trong nội tâm, có cảm giác rằng lần này mình đã đá trúng tấm sắt rồi.
Nhưng mà, Chu Nguyên không để ý đến sự hoảng sợ của Khâu Lăng, hắn nắm chặt năm ngón tay lại rồi đánh ra một quyền, lập tức nguyên khí màu vàng xanh gào thét lao ra hóa thành một nắm đấm khổng lồ mà phía trên nắm đấm này lại là có thêm một lớp vảy rồng màu vàng xanh hiện lên.
Tựa như là Long Quyền!
Sau khi Chu Nguyên đột phá đến cảnh giới thứ hai của Tổ Long Kinh, tài hoa xuất chúng của hắn cuối cùng bắt đầu hiển lộ.
Nắm đấm màu vàng xanh gào thét lao đến mà giọng nói lạnh lùng thấu xương , ẩn chứa sát ý của Chu Nguyên cũng vang vọng trong hư không.
- Thiên Giao Quyền Ấn!
Uỳnh!
Nắm đấm như Giao Long rít gào xuyên thủng hư không, trong chớp mắt đã đến trước mặt Khâu Lăng. Lúc này, lỗ chân lông trên toàn thân Khâu Lăng đều nhanh chóng co rút lại, khuôn mặt của hắn bắt đầu vặn vẹo rồi hắn lạnh lùng nói:
- Đừng vội giả thần giả quỷ!
Ba Vòng sáng của Thần Phủ nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt Khâu Lăng, tựa như là 3 bức tường sắt.
Vào lúc này, tất cả nguyên khí trong cơ thể hắn đã được truyền vào trong ba Vòng sáng của Thần Phủ. Hắn không tin, Chu Nguyên này có thể phá vỡ được lớp phòng ngự mà hắn đã dốc sức tạo nên này!
Ngay khi lớp phòng ngự này của Khâu Lăng vừa thành hình, Thiên Giao Quyền Ấn màu vàng xanh kia đã mang theo uy thế hủy diệt vạn vật, không chút do dự đánh tới.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, sóng xung kích bằng nguyên khí cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Vào lúc này, mặt đất không ngừng sụp đổ, vết nứt nhanh chóng lan tràn ra bốn phía xung quanh.
Nhưng mà, đúng lúc này, Khâu Lăng lại tỏ ra kinh hãi gần chết, bởi vì hắn nhìn thấy ba Vòng sáng của Thần Phủ ở trước mặt mình đã nhanh chóng rạn nứt.
- Không có khả năng! Nguyên khí của hắn sao có thể mạnh như thế được?!
Uỳnh!
Mà trong khi Khâu Lăng còn đang sợ hãi, chưa biết phải làm thế nào thì ba Vòng sáng của Thần Phủ trực tiếp nổ tung.
Nguyên khí cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía xung quanh, Khâu Lăng như gặp phải đòn nặng, máu tươi điên cuồng phun ra, thân hình chật vật bắn ngược đi ra, kéo lê trên mặt đất tạo thành 2 vết tích thật sâu.
Nói thì rất dài dòng, nhưng mà từ khi Chu Nguyên đột nhiên ra tay đến lúc chấm dứt cũng chỉ trong vòng hơn mười giây ngắn ngủi thôi. Rất nhiều người vẫn còn đang rung động bởi vì thực lực kinh người của Mặc Uyên thì chiến đấu bên này cũng đã chấm dứt.
Đến tận lúc này, âm thanh từ bên này mới làm cho người ta chú ý, càng ngày càng có nhiều người nhìn qua và tiếp tục ngây ra khi thấy kết quả của trận chiến này.
Lúc này, Chu Nguyên nhẹ nhàng bẻ bẻ cổ, nhìn qua Khâu Lăng người đầy máu tươi, giãy dụa muốn đứng lên ở xa xa, bình thản cười cười.
- Hiện tại ...
- Ngươi đã minh bạch là ta có ý gì rồi chứ?