Trong tiền viện lâm vào yên tĩnh.
Vẻ mừng rỡ trên mặt Y Thu Thủy dần dần đông cứng lại, bàn tay nắm chặt lại. Nàng không ngờ Cổ Tỷ lại có thể đưa ra những điều kiện thế này.
Trong lòng nổi lên cơn tức giận, nàng nói:
- Cổ Tỷ chấp sự, những điều kiện này có hơi quá đáng rồi chăng?
Cổ Tỷ cười nhạt nói:
- Người trẻ tuổi mà, làm sai thì phải chịu phạt, không thì không nhớ lâu. Ta cũng vì muốn tốt cho hắn nên mới nói vậy.
Cổ Tỷ thấy, điều kiện này cũng chẳng có gì, dù sao Chu Nguyên cũng chỉ là một kẻ không có bối cảnh, bây giờ lại được trở thành đệ tử ký danh của phủ chủ, có thể nói là một bước lên trời.
Vì được như vậy mà chỉ bỏ ra hai môn Thiên Nguyên thuật thượng phẩm thì có đáng gì?
Nếu như tên Chu Nguyên này biết điều thì hẳn phải biết là nên lựa chọn thế nào mới là sáng suốt nhất.
Nghĩ tới đây, Cổ Tỷ ngẩng đầu, thấy Chu Nguyên vẫn không có biểu hiện gì, không khỏi hỏi:
- Ngươi thấy thế nào?
Chu Nguyên thản nhiên nói:
- Đền tội? Ta lại không cảm thấy bản thân cần làm như thế. Chẳng lẽ bất kì ai đánh bại đệ tử Thiên Linh tông các ngươi thì đều phải đến tận cửa đền tội à?
Cổ Tỷ tùy ý nói:
- Nếu như hai bên đều là sư là hổ, vậy đây là một trận chiến tốt đẹp. Nhưng nếu như chỉ là con chuột mà muốn vuốt râu hùm, thì đây chẳng phải là tội lớn hay sao?
Chu Nguyên cười cười, chậm rãi ngồi xuống, nói:
- Thôi thôi, không với cao nổi.
Ánh mắt Cổ Tỷ lập tức trầm xuống, đặt mạnh chén trà lên mặt bàn, nói:
- Ngươi đang từ chối ý tốt của Thiên Linh tông ta đấy à? Còn trẻ có chút ngông cuồng là tốt, nhưng cũng đừng cho là bản thân quá siêu phàm!
Lần này, Chu Nguyên còn lười chả muốn đáp lời hắn.
Cổ Tỷ thấy thế, cười lạnh một tiếng, trực tiếp đứng dậy, nói:
- Thứ đồ không biết tốt xấu, chờ đấy, có lúc ngươi phải quỳ xuống cầu xin cho coi!
Sau đó hắn liếc nhìn Y Thu Thủy một chút, nói kháy:
- Nghe nói gia chủ Thu Thủy còn muốn tiến cử người này cho bên trên? Ha ha, chỉ sợ Thiên Linh tông ta sẽ không đồng ý việc này đâu.
Nói xong, hắn vung tay áo lên, trực tiếp ra cửa.
Cổ Tỷ rời đi, bầu không khí trong nhà trở nên trầm thấp. Gương mặt xinh đẹp của Y Thu Thủy giận tái đi, không nhịn được vỗ tay lên bàn, nói:
- Đúng là khinh người quá đáng!
Nàng cũng coi như đã dùng thái độ hòa nhã mà mời Cổ Tỷ tới đây, nhưng không ngờ tới người này lại không thèm để ý tới mặt mũi Y gia bọn họ.
Chu Nguyên cười nói:
- Thu Thủy, cảm ơn ý tốt của muội, nhưng về sau muội cũng không cần lo lắng về vấn đề này nữa.
Tuy rằng Chu Nguyên cũng rất hi vọng có thể hòa giải với Thiên Linh tông, nhưng nếu thái độ của bọn họ thế này thì không hòa giải cũng được.
Y Thu Thủy cắn răng nói:
- Cũng bởi vì Y gia ta mà huynh mới kết ân kết oán với Thiên Linh tông, làm sao mà ta có thể không để ý tới? Đáng lẽ nếu bọn hắn khó chịu thì có thể khó chịu với Y gia ta, chỉ là thấy huynh không có bối cảnh gì mới giận lây sang huynh thôi.
Nói tới đây, nàng hít sâu một hơi, nói:
- Tuy nhiên huynh cũng không cần lo lắng. Đợi thêm hai ngày nữa, kết giới truyền tống từ Huyền Châu thành tới Thiên Uyên Động Thiên sẽ mở ra, đến lúc đó ta sẽ nhờ đây tiến về đó báo cáo công tác, tiện thể sẽ tìm cơ hội tiến cử huynh cho đại nhân Si Tinh. Nếu huynh được đại nhân coi trọng, vậy cũng không cần sợ Thiên Linh tông nữa.
Y Thiên Cơ ở một bên thì có chút lo lắng nói:
- Tầm mắt của đại nhân rất cao, đã thấy qua vô số thiên kiêu. Muốn khiến cho ngài ấy phải coi trọng, nói dễ mà làm khó.
- Hơn nữa, chỉ sợ là Thiên Linh tông sẽ cản trở việc này.
- Chưa chắc là đại nhân Si Tinh sẽ vì một Thần Phủ cảnh mà gây chuyện với Thiên Linh tông. Tuy rằng hai bên vẫn luôn mâu thuẫn, nhưng người ở cấp độ như bọn họ thì cũng sẽ thỏa hiệp một vài vấn đề nho nhỏ.
Nghe vậy, lông mày Y Thu Thủy càng nhíu chặt lại.
Chu Nguyên ở bên cạnh, nhe vậy thì ho nhẹ một tiếng, nói:
- Ta cảm thấy, có thể ta sẽ khá hợp ý của Si Tinh...đại nhân. Cho nên có thể thử một chút.
Vừa nghe thấy lời này, cả Y Thu Thủy cùng Y Thiên Cơ đều sững sờ.
Đặc biệt là Y Thiên Cơ, có chút dở khóc dở cười. Hắn cảm thấy da mặt cậu thanh niên này dày thật đấy. Thân phận của đại nhân Si Tinh cao tới nhường nào? - Ngài là một trong năm người cai trị Thiên Uyên vực, dù cho ở trong Hỗn Nguyên Thiên cũng là thuộc về tầng cấp đỉnh tiêm, ngay cả các cường giả Thiên Dương như bọn họ cũng không thể lọt vào pháp nhãn của ngài ấy, vậy mà cậu thanh niên Chu Nguyên chỉ với Thần Phủ cảnh này lại lấy lòng tin ở đây ra vậy?
Y Thu Thủy cũng bất đắc dĩ, cười nhẹ một tiếng, không biết nói cái gì cho phải.
Nhìn thấy dáng vẻ cổ quái của hai người, Chu Nguyên cũng rất bất đắc dĩ, nếu hai người đã không tin, vậy hắn còn nói thế nào bây giờ? Chẳng lẽ nói sư phụ hắn chính là Thương Uyên Đại Tôn, sư tỷ hắn chính là Si Tinh à?
Nói ra chắc hai người này dọa chết, sau đó bật dậy cười chết.
Đương nhiên, hắn cũng không thể nói những lời này.
Thế là Chu Nguyên chỉ đành im lặng, tiếp thu ánh mắt cổ quái của hai người Y Thu Thủy.
- Chúng ta sẽ xuất phát vào hai ngày sau. -Y Thu Thủy thu hồi ánh mắt, hạ quyết tâm, mặc kệ kết quả thế nào cũng nên đi thử một chút.
Chu Nguyên thở phào một hơi, cười nói:
- Vậy cảm ơn Thu Thủy.
Si Tinh có địa vị cực cao trong Thiên Uyên vực, nếu như không có người dẫn đường, thì Chu Nguyên rất khó có thể có cơ hội gặp được.
Thế nên sự giúp đỡ của Y Thu Thủy đã khiến cho hắn bớt đi rất nhiều phiền phức.
Nhìn thấy tinh thần Chu Nguyên thoải mái nhẹ nhàng như vậy, Y Thu Thủy chỉ đành cười khổ lắc đầu, thật không hiểu vì sao Chu Nguyên lại tự tin như vây...
Thời gian hai ngày nhanh chóng trôi qua.
Nơi đây là trung ương Huyền Châu thành, vị trí kết giới truyền tống.
Chỉ thấy kết giới có hình dạng như một tòa bệ đá cao lớn, tỏa ra nhiều cột ánh sáng đan xen, Nguyên văn cổ xưa xoay quanh.
Lúc này, ba người Chu Nguyên, Y Thu Thủy, Y Thiên Cơ đang đứng bên ngoài kết giới.
- Kết giới truyền tống kết nối giữa Thiên Uyên Động Thiên và rất nhiều châu thành của Thiên Uyên vực. Tuy nhiên bởi vì mục tiêu cần kết nối quá nhiều nên mới tiến hành luân chuyển giữa các châu. Trong mỗi tháng, chỉ có hai ngày là có thể truyền tống, nếu bở lỡ hai ngày này thì phải chờ tới tháng sau. -Y Thu Thủy giải thích cho Chu Nguyên.
Chu Nguyên gật gật đầu. Mặc dù tòa kết giới truyền tống này còn thua xa truyền tống vượt giới của sư phụ Thương Uyên lúc trước, nhưng cũng cực kì nguy nga hùng vĩ.
- Ha ha, gia chủ Thu Thủy làm gì mà gấp thế, đang vội vàng đi Thiên Uyên Động Thiên đấy à? -Ngay tại lúc hai người đang nói chuyện, chợt có tiếng cười lạnh truyền tới từ đằng sau, hai người quay đầu nhìn lại, thì thấy hóa ra là tên Cổ Tỷ kia.
Sau lưng Cổ Tỷ là Khâu Lăng. Lúc này kẻ này đang nhìn chằm chằm Chu Nguyên với ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo.
Y Thu Thủy thấy thế, lông mi nhăn lại.
Cổ Tỷ tới gần, thản nhiên nói:
- Vừa đúng dịp chúng ta cũng muốn về Thiên Uyên Động Thiên, đi cùng một chỗ đi.
Gương mặt xinh đẹp của Y Thu Thủy không khỏi biến đổi. Tên Cổ Tỷ này lại muốn về Thiên Uyên Động Thiên vào đúng lúc này, chỉ sợ cũng không phải là chuyện tốt. Nhớ tới lời cảnh báo hôm qua của Cổ Tỷ, trong lòng nàng lại càng nặng nề hơn.
Ánh mắt Cổ Tỷ chuyển hướng Chu Nguyên, chậm rãi nói:
- Tiểu tử, ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng...
- Không cần.
Chu Nguyên lập tức từ chối.
Sắc mặt Cổ Tỷ biến đổi càng thêm lạnh lùng, nguyên khí phun trào quanh thân. Y Thiên Cơ thấy thế, vội vàng nghiêng người bước lên trước, trầm giọng nói:
- Cổ Tỷ chấp sự, xin chú ý thân phận.
Cổ Tỷ cười lạnh một tiếng, thu lại nguyên khí, nói:
- Để coi ngươi còn mạnh miệng được bao lâu.
Nói xong, hắn vung tay áo lên, dẫn theo Khâu Lăng đi vào kết giới truyền tống. Ánh sáng kết giới bao phủ hai người, chỉ nháy mắt liền biến mất không thấy gì nữa. Tuy nhiên Chu Nguyên vẫn có thể cảm giác được ánh mắt âm tàn nhìn hắn trước khi đi của hai người kia.
Gương mặt xinh đẹp của Y Thu Thủy lạnh lẽo như sương, hít sâu một hơi, nói:
- Chúng ta cũng đi thôi.
Nói xong, nàng cũng bước vào kết giới truyền tống.
Chu Nguyên cũng đi theo sát, chỉ thấy Nguyên quang xung quanh bắt đầu phun trào, không gian chấn động kịch liệt. Chu Nguyên không khỏi liếm môi một cái, trong lòng dâng lên cảm giác hiếu kỳ cùng chờ mong.
Cuối cùng cũng sắp được nhìn thấy vị sư tỷ Si Tinh kia rồi...