Mọi sự kiện xảy ra trong cuộc chiến tranh ngôi vị châu chủ nhanh chóng lan truyền ra xung quanh Tiểu Huyền châu, khiến cho dư luận xôn xao không ngừng.
Đương nhiên, nếu chỉ đơn thuần là một cuộc chiến tranh ngôi vị châu chủ thì không đến mức phải khiến cho nhiều người bàn luận về nó. Dù sao Thiên Uyên vực có 900 châu, Tiểu Huyền châu cũng không phải là châu vực gì quá có sức hút trong 900 châu này.
Nhưng khác biệt là lần 900 này của Tiểu Huyền châu lại có dính líu tới Mạc Uyên - vị thiên kiêu vang danh trên Thần Phủ bảng của Hỗn Nguyên Thiên.
Điểm bất ngờ nhất chính là...cuối cùng Mạc Uyên lại là người thua cuộc!
Thua dưới tay một thanh niên Thần Phủ cảnh trung kỳ vô danh!
Trong Thiên Uyên vực có vô số Thần Phủ cảnh, nhưng chỉ có 38 người được Thần Phủ bảng ghi nhận. Tuy rằng trong số những người này thì Mạc Uyên chỉ xếp ở gần cuối, nhưng ai cũng không dám khinh thường thực lực của hắn.
Với tiềm năng của Mạc Uyên, có thể nói việc bước vào Thiên Dương cảnh đã là việc chắc như đinh đóng cột. Mà trong Thiên Uyên vực thì Thiên Dương cảnh đã được coi là cường giả một phương rồi.
Thâm chí trong tương lai, nếu Mạc Uyên có đầy đủ cơ duyên thì có khả năng tiến thêm một bước, bước vào Nguyên Anh cảnh.
Đối với Nguyên Anh cảnh, bất kể là ở Thiên Uyên vực hay là trong toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên thì đã được coi là cường giả đỉnh cao.
Cũng chính bởi vì danh tiếng của Mạc Uyên khá vang dội ở Thiên Uyên vực, thế nên khi việc này truyền ra thì mới tạo thành hiện tượng xôn xao như vậy.
Thế là, trong sự tìm tòi của nhiều người, thông tin về người thanh niên thần bí đã đánh bại Mạc Uyên cũng bị tìm ra!
Chu Nguyên, Thần Phủ cảnh trung kỳ, không rõ xuất thân.
Lại có một vị thiên kiêu sinh ra, nhưng các phương lại chẳng cảm thấy bất ngờ. Dù sao Thiên Uyên vực quá mức bao la, quản lý 900 châu, không biết có bao nhiêu thiên kiêu chưa từng được biết đến. Có khi những người chưa từng được xuất hiện này cũng không yếu hơn những người được ghi danh trên Thần Phủ bảng.
Tuy rằng sự kiện giống như Chu Nguyên cũng không thường xảy ra, nhưng cũng không phải là không có.
Đương nhiên, mặc kệ nguyên nhân thế nào, ít ra lần này tên tuổi của Chu Nguyên đã được lan truyền khắp Thiên Uyên vực.
Tuy nhiên, đối với việc Chu Nguyên thành danh dựa trên sự thất bại của Mạc Uyên, cũng khiến cho một số người không khỏi cười trên nỗi đau người khác. Đối tượng mà họ cười chê không phải là Chu Nguyên, mà là Thiên Linh tông.
Dù sao Thiên Linh tông là môn phái lớn, gây thù chuốc oán với không ít người. Thế nên bây giờ những người này nhìn thấy Thiên Linh tông phải ăn quả đắng, đều cảm thấy hết sức thú vị.
Bên cạnh đó cũng có người nhận xét, cho rằng hành động của Chu Nguyên khá là nông nổi. Tuy rằng lần này hắn đánh bại Mạc Uyên, nhưng ngược lại cũng đắc tội Thiên Linh tông, chắc hẳn về sau sẽ khó tránh khỏi phiền phức.
Huyền Châu thành, Y gia.
Trong đình viện an tĩnh, Chu Nguyên ngồi xếp bằng, giữa hai tay bay lơ lửng một gốc bảo dược Thần Phủ màu đỏ rực. Vô số điểm sáng màu đỏ đậm tinh khiết mà nồng đậm bay ra, không ngừng chui vào cơ thể Chu Nguyên.
Những lưc lượng tinh thuần của bảo dược Thần Phủ này sẽ chui vào trong cơ thể Chu Nguyên, sau đó đi theo kinh mạch, chui vào Thần Phủ, không ngừng rèn luyện Thần Phủ.
Thời gian tu luyện kéo dài suốt một nén nhang.
Khi Chu Nguyên mở mắt ra, cây bảo dược Thần Phủ trong tay đã hóa thành bột phấn, bay đi theo gió.
Chu Nguyên thấy vậy, không khỏi đau lòng. Bây giờ, mỗi ngày hắn tu luyện cần tiêu hao khoảng hai gốc bảo dược Thần Phủ. Tuy rằng tốc độ tu luyện như vậy là rất tốt, nhưng mức độ tiêu hao lại quá làm người đau lòng.
Cứ tính như thế, thì sau khi nhận được 50 gốc bảo dược Thần Phủ thượng phẩm là phần thưởng sau khi hắn giúp Y gia chiến thắng trong cuộc chiến giành chức vị châu chủ, thì cũng chỉ đủ để Chu Nguyên tu luyện trong một tháng mà thôi.
Nếu để các Thần Phủ cảnh khác nghe được lời này của Chu Nguyên thì chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình. Bình thường, Thần Phủ cảnh tu luyện thì có thể sử dụng một gốc bảo dược Thần Phủ thượng phẩm trong vài ngày. Thế mà tới tay Chu Nguyên lại dùng hết chỉ trong thời gian một nén nhang, đúng là phá của.
Chu Nguyên cũng rất bất đắc dĩ, mặc dù Thần Phủ Hỗn Độn của hắn rất lợi hại, nhưng để mà rèn luyện được thì cũng phải rất vất vả.
- Phải nghĩ biện pháp thu nhập được ổn định bảo được Thần Phủ.
Chu Nguyên thở dài một hơi, nếu cứ miệng ăn núi lở* thế này, một khi bảo dược Thần Phủ bị sử dụng hết, tiến độ tu luyện của hắn sẽ trở nên cực kỳ chậm chạp.
*miệng ăn núi lở: thành ngữ ý chỉ liên tục tiêu hao tài sản mà không có thu nhập để bù lại, tựa như núi lở.
Trong lúc Chu Nguyên còn đang cảm thán, một thị nữ Y gia đi vào trong viện, cung kính thông báo rằng Y Thu Thủy muốn mời hắn tới tiền viện.
Chu Nguyên hỏi nguyên do, thị nữ liền nhỏ giọng nói là do người của Thiên Linh tông tới đây.
Chu Nguyên nghe vậy, không khỏi nghiêm túc. Dù sao Thiên Linh tông cũng là thế lực hàng đầu của Thiên Uyên vực, nếu không cần thiết, không xung đột với bọn hắn thì là tốt nhất.
Hắn hơi sửa sang một chút, sau đó đi theo thị nữ tới tiền viện. Dọc đường đi gặp phải một vài người trẻ tuổi Y gia, ai cũng cười mang theo sự tôn kính chào hắn. Thái độ lúc này quả là khác xa so với khoảng thời gian trước.
Đi tới tiền viện, Chu Nguyên đi thẳng vào trong, quét mắt nhìn, liền thấy một người đàn ông trung niên gầy còm ngồi ở trên chủ vị. Người này mặc bộ trường bào màu hồng, trên đó có thêu từng đường vân hình ngọn lửa, cùng một vài chữ.
Thiên Linh tông, Xích Hỏa phủ.
Nghe nói Cổ Diễm, sư phụ của Mạc Uyên, chính là phủ chủ của Xích Hỏa phủ.
Tuy nhiên chắc hẳn người này không phải là Cổ Diễm, bởi vì Chu Nguyên có thể cảm nhận được cường độ nguyên khí phát ra từ trên thân người này, mặc dù rất mạnh, vẫn chỉ ở mức Thiên Dương cảnh. Mà hiển nhiên, thực lực như thế còn chưa đủ để lên làm phủ chủ một phủ.
Chu Nguyên cũng nhìn thấy Y Thu Thủy, Y Thiên Cơ đang ngồi ở trong.
- Chu Nguyên huynh. -Y Thu Thủy nhìn thấy Chu Nguyên đến, đứng dậy cười một tiếng, sau đó nói:
- Vị này là chấp sự của Xích Hỏa phủ - Cố Tỷ.
Nàng mượn cơ hội đi tới gần Chu Nguyên, nhỏ giọng nói:
- Những ngày gần đây, ta đã liên hệ rất nhiều người mới có thể mời người này tới đây. Nếu như chúng ta có thể điều hòa quan hệ một chút, thì cũng sẽ rất tốt cho huynh.
Chu Nguyên nghe vậy không khỏi cảm động. Thật ra Y gia không cần phải sợ Cổ Diễm. Thế nên hành động này của Y Thu Thủy là vì muốn tốt cho Chu Nguyên. Có lẽ người khác không biết, nhưng nàng lại biết Chu Nguyên là người đến từ Thiên vực khác, chưa quen cuộc sống nơi đây, không có chỗ dựa dẫm. Dưới loại tình huống như thế mà lại có mâu thuẫn với Thiên Linh tông thì rất là nguy hiểm.
Chu Nguyên hơi gật đầu, xem như cảm ơn, mặc dù hắn cảm thấy việc này cũng không cần thiết lắm.
Hắn ngẩng đầu nhìn vị chấp sự Cổ Tỷ kia, lúc này kẻ này đang nhắm hờ mắt, chỉ lo uống trà, chưa từng liếc hắn lấy một cái.
Y Thu Thủy quay đầu, cười nói với Cổ Tỷ:
- Thưa chấp sự, đây chính là Chu Nguyên...
Cổ Tỷ khoát tay áo, không để nàng nói tiếp, chỉ thản nhiên nói:
- Biết rồi, ngày gần đây thanh danh của hắn cũng không nhỏ đâu.
Y Thu Thủy có chút xấu hổ, định nói thêm, nhưng Cổ Tỷ đã đặt chén trà xuống, trực tiếp nhìn chằm chằm Chu Nguyên, nói:
- Nếu gia chủ Thu Thủy đã cất công tìm tới cửa, mà ta cũng có chút quan hệ với Y gia, nể tình mới nói thẳng.
- Việc này đã truyền tới tai phủ chủ. Mặc dù ngài ấy có chút không vui, nhưng phủ chủ là người rộng rãi, nên cũng không muốn chấp nhặt với tên tiểu bối này.
- Hơn nữa phủ chủ rất thưởng thức thiên phú của ngươi, nên ngài cũng để cho ta truyền lời, rằng ngài ấy có thể thu ngươi làm đệ tử ký danh.
Y Thu Thủy nghe vậy, không khỏi vui mừng.
Chu Nguyên lại nhíu mày, chỉ là một đệ tử ký danh mà thôi, hắn cũng chẳng thèm. Sư phụ ta chính là Thương Uyên Đại Tôn, tên Cổ Diễm kia là cái thá gì?
Hơn nữa, hắn cũng cảm giác tới, có vẻ như ý nói của tên Cổ Tỷ này không có mấy thiện ý.
- Tuy nhiên...
Quả nhiên, Cổ Tỷ lại nói tiếp:
- Dù sao việc làm của ngươi cũng ảnh hưởng tới thanh danh của Xích Hỏa phủ ta, cần phải đền bù. Hừm, còn nhớ lúc ngươi đối chiến với Mạc Uyên, có sử dụng hai môn Thiên Nguyên thuật thượng phẩm, rất không tồi. Ngươi có thể dâng hai môn Nguyên thuật này lên, làm cho bảo khố của Xích Hỏa phủ càng thêm phong phú, như thế cũng coi như lấy công bù tội.
- Ha ha, chắc hẳn ngươi cũng là tình cờ nhận được truyền thừa, mới lấy được những môn Nguyên thuật này hả? Cơ duyên khá đầy, nhưng ở Thiên Uyên vực chúng ta cũng không hiếm lạ.
Cổ Tỷ vừa nói xong, toàn bộ viện đều trở nên yên tĩnh.