Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 845 - Chương 844: Hi Tinh Sư Tỷ

Chưa xác định
Chương 844: Hi Tinh sư tỷ

Thiên Uyên Động Thiên, Thiên Uyên điện.

Đại điện màu vàng trang nghiêm, nguy nga đứng sững ở chỗ cao nhất của Thiên Uyên Động Thiên, từ chỗ này nhìn xuống thì có thể thấy được từng hòn đảo lơ lửng trong hư không rực rỡ tươi đẹp giống như những điểm sáng làm đẹp ở trong Động Thiên khổng lồ.

Mà phòng vệ ở nơi này cũng cực kỳ sâm nghiêm.

Mặc dù một đoàn người của Chu Nguyên có Y Diêm dẫn đầu nhưng vẫn như cũ trải qua vô số tầng kiểm tra, cuối cùng mới tới bên ngoài một tòa Kim điện.

Đến trước cửa điện, Y Diêm sửa sang lại quần áo, khuôn mặt vốn dĩ là nhẹ nhõm đều trở nên trịnh trọng hơn rất nhiều, ông thấp giọng nói:

- Nơi này chính là chỗ Hi Tinh đại nhân xử lý sự vụ.

- Đi theo ta.

Ông nói một tiếng rồi dẫn đám người bước vào trong Kim điện.

Ở trong Kim điện, mặt đất được lát bằng đá xanh, rộng rãi, trang nghiêm, trong sự đơn giản lại tản ra khí thế hào hùng.

Ngay khi vừa tiến vào trong, Chu Nguyên lập tức mơ hồ phát giác được có mấy ánh mắt giống như là chim ưng âm thầm nhìn lướt qua người mình, tựa như là muốn xuyên thủng hắn vậy, hiển nhiên là thủ vệ âm thầm bảo vệ ở trong bóng tối.

Trên thềm đá cuối cùng ở chỗ cao nhất cuả đại điện, có một chiếc bàn làm bằng ngọc thạch màu xanh da trời, phía sau có một bóng người đang vùi đầu trong đống công văn cao ngất, làm như là đang đọc tài liệu.

Cảm ứng được người tới, bóng người kia cũng ngẩng đầu, chợt có thanh âm vang lên:

- Y Diêm trưởng lão đã đến sao?

Thanh âm kia cực kỳ thanh tịnh, dễ nghe lại cũng không hề lộ ra sự nhu nhược, ngược lại là khiến cho người ta có cảm giác già dặn.

- Hi Tinh đại nhân.

Y Diêm cung kính nói.

Nghe được lời nói của Y Diêm, biết được người ngồi ở trên chính là vị sư tỷ trong truyền thuyết của mình, trong nội tâm Chu Nguyên cũng khẽ nhúc nhích, hắn ngẩng đầu lên nhìn, sau đó liền trông thấy bóng người phía sau bàn làm việc bằng ngọc xanh kia.

Đó là một nữ tử có thân thể thon dài, da thịt trắng nõn. Lúc này, nàng đang mặc một bộ áo dài khá tùy ý, dưới cái cổ thon dài, có thể thấy được xương quai xanh hơi có vẻ khêu gợi, nhưng điều càng làm cho người chú ý chính là mái tóc ngắn ngang vai màu hồng của nàng.

Dung nhan của nàng hiển nhiên là thuộc loại nhìn một lần liền không thể nén lòng mà liếc nhìn thêm lần thứ hai, đôi mắt lúc nào cũng lộ ra cảm giác lăng lệ, ác liệt cùng uy nghiêm, cặp môi đỏ mọng khẽ nhếch, có thể làm cho người cảm giác được sự cường ngạnh.

Từ trên người của nàng, Chu Nguyên nhìn thấy một loại khí khái hào hùng không kém hơn bất cứ nam tử nào.

Có thể nói là tư thế oai hung hiên ngang.

Ánh mắt của Chu Nguyên không tự chủ được hơi lướt qua trước ngực của nàng, tựa hồ là vùng đất bằng phẳng. Đến lúc này, hắn mới minh bạch vì cái gì mà Sư phụ lại có sắc mặt cổ quái khi nói cho hắn biết, hắn có hai vị ‘Sư huynh’.

Mặc dù vị Hi Tinh sư tỷ này là nữ tử nhưng bất luận là khí chất hay là dung mạo đều đủ để làm cho người ta tưởng nhầm là một ‘Mỹ nam tử’ cực kỳ không tầm thường.

Sau đó, Chu Nguyên đưa mắt nhìn thoáng qua Y Thu Thủy ở bên cạnh, lại nhìn thấy khuôn mặt của nàng đầy sự kích động, trong ánh mắt khi nhìn qua Hi Tinh đầy tôn kính cùng sùng bái.

Lúc này, phía sau bàn làm việc, Hi Tinh cũng đưa mắt nhìn về phía Chu Nguyên ở bên cạnh Y Diêm và cười nói:

- Cậu chính là Chu Nguyên gần đây được tuyên truyền xôn xao hay sao?

Chu Nguyên gật gật đầu.

Hi Tinh tùy ý gật đầu, ánh mắt cũng không có dừng lại ở trên người Chu Nguyên quá lâu, mà trên gương mặt cũng nhìn không ra suy nghĩ ỏ trong lòng của nàng, sau đó nàng nói với Y Diêm:

- Y Diêm trưởng lão, ngài muốn tiến cử hắn vào vị trí Phó thống lĩnh của Phong Các hay sao?

Nói đến đây, Hi Tinh hơi dừng lại, ngón tay ngọc nhỏ nhắn, thon dài nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt bàn, sau đó nàng bình tĩnh nói tiếp:

- Nhưng mà có người phản đối.

Nghe Hi Tinh nói vậy, lông mày của Y Diêm lập tức nhíu một cái, ông nói:

- Không biết là vị đại nhân nào?

- Là ta.

Một giọng nói trầm thấp bỗng nhiên vang lên.

Nghe được giọng nói này, Y Diêm cùng mấy người Chu Nguyên lập tức nhìn lại, chỉ thấy được một lão giả mặc áo bào màu đỏ đi tới, ở sau lưng lão giả có một người đi theo, người này chính là Cổ Tỉ kia.

- Cổ Diễm phủ chủ, vì sao ông lại phản đối?

Y Diêm chau mày nói.

Trong nội tâm Chu Nguyên khẽ động, nguyên lai lão giả mặc áo bào màu đỏ chính là Phủ chủ Xích Hỏa Phủ của Thiên Linh Tông, Cổ Diễm.

Ở sau lưng Cổ Diễm, Cổ Tỉ kia nhìn Chu Nguyên, trong mắt có sự mỉa mai nồng đậm.

Cổ Diễm đi vào trong đại điện, chắp tay xem như hành lễ đối với Hi Tinh, sau đó ông ta thản nhiên nói:

- Y Diêm trưởng lão đề cử rõ ràng là không có đạo lý, người này có lai lịch không rõ, há có thể mạo muội để cho hắn đảm nhiệm chức vụ Phó thống lĩnh của Phong Các được?

Y Diêm trầm giọng nói:

- Mục đích của Phong Lâm Hỏa Sơn bốn các chính là vì thu nạp người trẻ tuổi ưu tú trong Thiên Uyên Vực ta, nếu cứ làm như Cổ Diễm phủ chủ vậy chỉ sợ sẽ bất lợi đối với sự phát triển của bốn các.

Cổ Diễm lại không để ý tới Y Diêm, dù sao địa vị của ông ta cao người sau một bậc. Ông chỉ liếc nhìn Hi Tinh nói:

- Hi Tinh đại nhân, hoặc là trước tiên có thể giao kẻ này cho lão phu thẩm tra, nếu như thẩm tra hợp cách cho hắn gia nhập Phong Các cũng không muộn.

Y Diêm lộ vẻ tức giận.

Nghe Cỗ Diễm nói thế, khuôn mặt Y Thu Thủy cũng khẽ biến đổi, nếu như Chu Nguyên rơi vào trong tay của Cổ Diễm thì chắc chắn sẽ phải chịu đau khổ.

Cặp lông mày mảnh khảnh của Hi Tinh khẽ cau lại, nàng nói:

- Thẩm tra thì không cần, nhưng mà Chu Nguyên dù sao cũng mới tới, trực tiếp tựu đảm nhiệm vị trí Phó thống lĩnh có lẽ sẽ làm cho người dưới không phục, có thể tạm thời trở thành một đội viên của Phong Các, ngày sau nếu như có thành tích lại đề bạt lên.

Lời này vừa nói ra, hai bên đều thở dài một hơi đồng thời thần sắc trên mặt lại có chút thất vọng.

Mấy người Y Diêm, Y Thu Thủy thở phào là bởi vì Chu Nguyên cuối cùng cũng có thể tiến vào Phong Các, lại thất vọng vì hắn chỉ có thể là một đội viên, vị trí này có chênh lệch quá lớn đối với chức vụ Phó thống lĩnh.

Mà bên phía Cổ Diễm mặc dù thất vọng vì không có trực tiếp xử lý Chu Nguyên được, nhưng mà đối với việc Chu Nguyên trở thành một đội viên của Phong các ngược lại là có thể tiếp nhận, bởi vì đối với bọn họ, muốn khó xử một đội viên của Phong Các cũng không khó khăn lắm.

Cổ Tỉ ở sau lưng Cổ Diễm lập tức hung ác nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên và âm thầm cười lạnh. Tiểu tử, đừng tưởng rằng tiến vào Phong Các thì chúng ta sẽ không thu thập được ngươi.

Hai bên Y Diêm, Cổ Diễm cùng trầm mặc một hồi rồi cuối cùng đều không có phản đối nữa, bởi vì Hi Tinh xử sự lão luyện, hai bên đều thối lui một bước, xem như là sơ bộ thỏa mãn yêu cầu của cả hai. Nếu như bọn họ tiến thêm một bước yêu cầu thì ngược lại là không được rồi.

Làm cho Hi Tinh tức giận, đừng nói là Y Diêm, coi như là Cổ Diễm, vị Phủ chủ này của Thiên Linh Tông cũng không muốn đi làm.

Chu Nguyên nhìn thấy Hi Tinh kia tựa hồ là có dấu hiệu muốn để cho mọi người lui ra, lập tức trong lòng quýnh lên. Lần này nếu như không thể nói chuyện, lần sau muốn gặp lại Hi Tinh chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy rồi.

Lúc này, hắn tiến lên một bước, cất cao giọng nói:

- Hi Tinh đại nhân, ta cảm thấy ta có thể đảm nhiệm chức vụ Phó thống lĩnh kia.

Lời vừa nói, sắc mặt Y Diêm cũng biến đổi, ông vội vàng quát:

- Vô lễ!

Trong loại trường hợp này, Chu Nguyên đâu có tư cách tự đề cử mình! Nếu như khiến cho Hi Tinh đại nhân khó chịu, chỉ sợ ngay cả cơ hội tiến vào Phong Các đều sẽ bị bãi miễn.

Ông nhìn về phía Hi Tinh, quả nhiên là thấy người sau khẽ nhíu mày lại, ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên cũng lộ ra sự khó chịu.

Ở một bên, Cổ Diễm, lại không nhịn được cười ra tiếng, nói:

- Khá lắm, tiểu tử không biết trời cao đất rộng, nếu để cho ngươi tiến vào Phong Các, quả thực làm xấu mặt danh hiệu tuấn kiệt trẻ tuổi Thiên Uyên Vực ta.

- Thỉnh Hi Tinh đại nhân trục xuất hắn khỏi Thiên Uyên Động Thiên!

Y Diêm vội vàng nói:

- Hi Tinh đại nhân, Chu Nguyên cũng không ý mạo phạm.

Chu Nguyên nhìn thấy Hi Tinh như muốn nói chuyện, hơi trầm ngâm một lúc, sau đó hít sâu một hơi, tâm niệm vừa động, âm thầm vận hành Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp.

Ở phía sau bàn làm việc, sắc mặt của Hi Tinh hơi trầm xuống. Đối với cử chỉ lần này của Chu Nguyên, nàng cũng có chút khó chịu, bởi vì lúc trước nàng rõ ràng là đã bảo vệ hắn, tính toán đợi ngày sau Chu Nguyên có thành tích mới lại đề bạt hắn lên. Đến lúc kia, mặc cho bất cứ ai đều không phản đối được nữa, nhưng hành vi cưỡng ép tự tiến cử này của Chu Nguyên ngược lại là lộ ra sự cuồng vọng quá mức cùng không hiểu quy củ.

Vì vậy, nàng quyết định sẽ trừng phạt nhẹ Chu Nguyên để hắn biết được uy nghiêm của mình là không dễ mạo phạm.

- Làm càn …

Nàng trầm giọng quát.

Nghe vậy, sắc mặt của Y Diêm lập tức biến đổi, bởi vì ông biết được Hi Tinh đã có chút tức giận.

Mà Cổ Diễm kia thì nở nụ cười nhẹ.

Nhưng mà, ngay khi Hi Tinh vừa muốn nói tiếp thì nàng bỗng nhiên nhìn thấy ở chỗ mi tâm của Chu Nguyên có ánh sáng lóe lên, chỉ trong một cái chớp mắt, nàng cảm thấy được cái gì đó, lúc này thân hình đột nhiên cứng ngắc.

Lời nói đã đến trong miệng bị nàng gắng sức dừng lại, hàm răng suýt nữa cắn lên đầu lưỡi của chính mình.

Cảm giác cùng kinh hãi đồng thời xuất hiện ở trong lòng khiến cho Hi Tinh lập tức ngốc trệ, sau đó bàn tay của nàng vỗ mạnh lên phía trên bàn làm việc của mình.

Ầm!

Thanh âm vang lên trong đại điện.

- Ngươi …

- Ngươi …

Hi Tinh trợn tròn tròng mắt.

Bàn tay ngọc của Y Thu Thủy nắm chặt, trong nội tâm cũng cảm thấy bối rối, Hi Tinh đại nhân đây là giận dữ hay sao?

Mà khi nàng đang đợi những lời giận dữ tiếp theo thì ở phía sau bàn làm việc, Hi Tinh rốt cục bình tâm tĩnh khí lại, nàng đột nhiên nói.

- Ngươi … ngươi không tệ! Ta rất thưởng thức ngươi!

- Về sau, ngươi sẽ là phó các chủ của Phong Các!

Hi Tinh vừa dứt lời, tất cả mọi người trong đại điện đều lập tức ngây người.

Bình Luận (0)
Comment