Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 846 - Chương 845: Phó Các Chủ Của Phong Các

Chưa xác định
Chương 845: Phó Các chủ của Phong Các

- Về sau, ngươi sẽ là Phó Các chủ của Phong Các!

Khi những lời này truyền ra và vang vọng ở trong Kim điện rộng rãi, cơ hồ tất cả mọi người đều ngây người, bọn họ trợn mắt há hốc mồm nhìn qua thân hình cao ráo ở phía sau bàn làm việc kia.

Mặc dù là Cổ Diễm kia đều há miệng, có chút hoài nghi lỗ tai của bản thân bị hỏng rồi nên mới nghe sai.

Hi Tinh này lúc trước không phải vẫn còn tức giận hay sao? Tại sao thái độ trong chớp mắt lại chuyển biến lớn như vậy?!

Ở sau lưng Cổ Diễm, khóe miệng của Cổ Tỉ kia cũng khẽ run rẩy, nếu như không phải trong nội tâm lưu lại lý trí lại để cho hắn hiểu được mình đang ở chỗ nào, chỉ sợ lúc này cũng sẽ không nhịn được mà gầm hét lên.

Không phải là Hi Tinh đại nhân nên lập tức trục xuất tiểu tử vô lễ này ra khỏi Thiên Uyên Động Thiên hay sao? Tại sao lại còn trực tiếp tăng chức vụ của hắn từ một đội viên bình thường nhảy lên trở thành Phó Các chủ của Phong Các chứ?!

Chuyển biến lớn như vậy là cớ làm sao?

Trong khi hai người Cổ Diễm còn đang kinh hãi chưa hồi thần được thì thần sắc trên mặt của Y Diêm cùng Y Thu Thủy kia cũng không khá hơn chút nào, đặc biệt là Y Diêm, ông hơi kinh hoàng mà nói:

- Hi Tinh đại nhân chớ nói giỡn, sao Chu Nguyên có thể trở thành Phó Các chủ của Phong Các được cơ chứ?

Ông nghĩ rằng Hi Tinh là giận dữ, cố ý nói mát, bằng không thì khó có thể giải thích được sự chuyển biến của Hi Tinh.

Y Thu Thủy cũng bất chấp mạo phạm, thấp giọng nói:

- Hi Tinh đại nhân, Chu Nguyên thực sự không phải là ghét bỏ, có thể trở thành đội viên của Phong Các đã là vinh hạnh của hắn.

Nghe được hai người nói chuyện, Cổ Diễm cùng Cổ Tỉ ngược lại là thở dài một hơi, bọn họ cũng cảm thấy có khả năng Hi Tinh thực sự là vì phẫn nộ nên mới nói mát.

Nhưng mà lúc này, thần sắc trên Chu Nguyên ngược lại là cực kỳ bình tĩnh hắn cúi đầu xuống, nhìn qua phía trên rất là kính cẩn, giống như người vừa nói những lời cuồng vọnglúc trước không phải là mình vậy.

Ở phía sau bàn làm việc, Hi Tinh căn bản không có để ý tới Y Diêm hoặc là Cổ Diễm, hai con ngươi thanh tịnh của nàng chỉ là gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, bàn tay nắm chặt lại.

Một lát sau, sóng to gió lớn trong nội tâm của nàng cũng theo thời gian trôi qua mà dần bình ổn lại, nàng thản nhiên nói:

- Ta không thích nói giỡn. Với tu vi Thần Phủ Cảnh trung kỳ, Chu Nguyên đã có thể đánh bại Mạc Uyên, đủ để chứng minh thiên phú của hắn, cho nên hắn cũng có được tư cách để trở thành Phó Các chủ.

Nghe được chuyện đó, Y Diêm cùng Y Thu Thủy rốt cục biết được Hi Tinh cũng không có nói mát, vì vậy liếc nhìn nhau, mặc dù vẫn như trước cảm thấy khó tin nhưng trong lòng cũng có chút vui vẻ.

Phải biết rằng, hôm nay Phong Các không có Các chủ mà chỉ có hai vị Phó Các chủ chưởng quản mọi việc, nếu như Chu Nguyên thật sự trở thành Phó Các chủ của Phong Các, chẳng phải là nói hắn đã trực tiếp một bước lên trời hay sao?

Ngược lại là sắc mặt của Cổ Diễm kia không khỏi trở nên tái nhợt, ông ta trầm giọng nói:

- Hi Tinh đại nhân, một người ngoài không biết rõ lai lịch, sao có tư cách trở thành Phó Các chủ của Phong Các?!

Đôi mắt của Hi Tinh vẫn cực kỳ bình thản, nói:

- Ta nói có tư cách thì có tư cách.

Cổ Diễm ngây người, trong mắt của hắn đầy sự tức giận, ông ta không biết vì cái gì mà chỉ trong chốc lát Hi Tinh đã cải biến chủ ý. Lúc này, ông ta có một loại cảm giác giống như mình đã bị trêu đùa.

- Coi như là Mạc Uyên cũng không có tư cách trở thành Phó Các chủ của Phong Các. Mặc dù hắn đã đánh bại Mạc Uyên, cũng không nói rõ được cái gì!

Cổ Diễm trầm giọng nói.

- Ta nói có thì có.

Hi Tinh như cũ là lãnh đạm nói.

Cổ Diễm giận dữ, nhưng hắn cũng minh bạch với địa vị của Hi Tinh, nàng có tư cách bổ nhiệm Phó Các chủ của Phong Các, cho nên lúc này chỉ có thể tức giận nói:

- Mặc dù Hi Tinh đại nhân chính là một trong năm đại Nguyên lão chấp chưởng Thiên Uyên vực nhưng cũng không thể thích làm gì thì làm. Việc này ta chắc chắn sẽ báo cáo tông chủ!

Nói xong, Cổ Diễm trực tiếp vung tay áo quay người đi.

Tông chủ trong lời nói của Cổ Diễm tự nhiên chính là vị tông chủ của Thiên Linh Tông kia, cũng là một trong năm đại Nguyên lão chấp chưởng Thiên Uyên Vực giống như Hi Tinh.

Sắc mặt của Cổ Tỉ kia cũng tỏ ra khó coi, hắn nhanh chóng đi theo phía sau Cổ Diễm, lúc gần đi còn hung hăng trợn mắt liếc nhìn Chu Nguyên.

Mặc kệ hai người bọn họ rời đi, con mắt của Hi Tinh cũng chưa từng liếc qua.

Sau khi hai người Cổ Diễm rời đi, Y Diêm cùng Y Thu Thủy cũng liếc nhìn nhau. Bọn họ không rõ Hi Tinh vì cái gì mà lại coi trọng Chu Nguyên như vậy, nhưng mà chuyện này chung quy là một chuyện tốt.

- Chu Nguyên, cậu còn không mau cám ơn Hi Tinh đại nhân đi.

Y Diêm đề điểm.

Chu Nguyên gật đầu, kính cẩn nói:

- Tạ ơn đại nhân.

Từ nãy đến giờ, con mắt của Hi Tinh vẫn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên. Một lúc sau, nàng mới quay sang nói với Y Diêm, Y Thu Thủy:

- Các ngươi đi ra ngoài trước, ta có mấy lời muốn nói cùng Chu Nguyên.

Y Diêm cùng Y Thu Thủy quay sang nhìn nhau và cũng có thể thấy được sự nghi hoặc trong mắt đối phương, nhưng mà bọn họ cũng không dám có ý kiến gì, chỉ có thể thi lễ sau đó quay người thối lui ra khỏi Kim điện.

Sau khi đã ra khỏi Kim điện, Y Diêm vẫn không thể tưởng tượng nổi, ông không ngừng lắc đầu, hiển nhiên vẫn còn cảm thấy khó tin vì chuyện lúc trước.

- Ông nọi, người nghĩ tại sao Hi Tinh đại nhân lại đồng ý cho Chu Nguyên trở thành Phó Các chủ vậy?

Y Thu Thủy cũng không nhịn được hỏi.

Các chủ của Phong Các có địa vị tương đương với trưởng lão phổ thông như Y Diêm rồi mà hiện tại Phong Các đang không có Các chủ, cho nên địa vị của Phó Các chủ cũng không kém ông quá nhiều. Nếu như Chu Nguyên là cường giả Nguyên Anh Cảnh thì Y Diêm còn không cảm thấy kỳ quái với đãi ngộ như vậy, nhưng hắn chỉ là một Thần Phủ Cảnh trung kỳ thôi mà!

Những năm gần đây, ở trong bốn các chưa từng có loại tiền lệ này? Chu Nguyên này có gì đặc biệt mà Hi Tinh đại nhân phải vì hắn mà phá lệ.

Y Diêm không nhịn được thấp giọng nói:

- Chẳng lẽ ... Là Hi Tinh đại nhân vừa ý Chu Nguyên hay sao?

Khuôn mặt của Y Thu Thủy đỏ lên, nàng xấu hổ nói:

- Ông nội, người thật sự là già còn không xấu hổ. Người nói nhăng nói cuội gì đấy, nhân vật như Hi Tinh đại nhân vậy có tầm mắt không biết cao đến thế nào, làm sao có thể vừa ý ... Cháu không phải nói Chu Nguyên không tốt, chỉ là chuyện này căn bản không khả năng xảy ra!

Y Diêm cũng cười cười xấu hổ, có chút chột dạ liếc nhìn Kim điện ở phía sau một cái,lỡ như mà Hi Tinh nghe được lời vừa rồi của ông, chỉ sợ là ông sẽ không có quả ngon để ăn.

Vì vậy, ông chỉ có thể không ngừng lắc đầu, cuối cùng nói:

- Vậy thì hẳn là Hi Tinh đại nhân muốn cho Cổ Diễm kia một đòn hạ mã uy thôi. Dù sao Thiên Linh Tông bọn họ cũng đã không ít lần làm cho Hi Tinh đại nhân phải khó chịu rồi.

Y Thu Thủy gật gật đầu, cũng chỉ có lý do này là có thể giải thích chuyện vừa nãy thôi. Nhưng mà đối với Chu Nguyên thì đó đúng là một cái bánh từ trên trời rớt xuống rồi.

...

- Tất cả Ám vệ lui ra đi.

Lúc này, ở trong Kim điện, sau khi hai người Y Diêm rời đi, Hi Tinh lại một lần nữa bình tĩnh lên tiếng.

Ngay sau đó, Chu Nguyên có thể cảm giác được trong Kim điện có một vài chấn động nguyên khí rất nhỏ hiển hiện rồi lập tức lặng yên biến mất, ánh mắt âm thầm cảnh giác cũng theo đó mà tiêu trừ.

Chuyện này làm cho hắn cũng lặng lẽ thở dài một hơi.

Hắn ngẩng đầu lên, lại khẽ giật mình, bởi vì thân hình của Hi Tinh đã giống như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt của hắn, một đôi mắt đã tập trung vào người hắn.

Cùng lúc đó, Chu Nguyên còn có thể phát giác được, một cảm giác áp bách khó có thể hình dung đang phát ra từ trong cơ thể của Hi Tinh.

- Làm sao ngươi có thể biết được Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp?

Hi Tinh chậm rãi nói.

Lúc trước, khi Chu Nguyên âm thầm vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp thì chỉ trong một cái nháy mắt kia là Hi Tinh đã có thể cảm ứng được rồi, chấn động này quá quen thuộc với, bởi vì, nàng cũng tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp ...

Vào lúc này, ở dưới cái nhìn soi mói của Hi Tinh, không gian quanh người Chu Nguyên đều cứng lại, hết thảy đường lui đều bị phong tỏa, hiện tại, cho dù hắn muốn tự bạo Thần Phủ, chỉ sợ đều không có cách nào để làm được.

Nhưng mà thần sắc của hắn lại vẫn cực kỳ bình tĩnh, hắn nói:

- Ngoại trừ sư phụ thì còn người nào khác có thể truyền thụ Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp hay sao?

Nghe được câu hỏi lại của Chu Nguyên, thần sắc trên mặt của Hi Tinh chấn động, nàng gằn giọng nói:

- Ý của ngươi là, Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp này là do sư phụ tự mình dạy cho ngươi hay sao?

- Ngươi dùng cái gì để chứng minh đây?!

- Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp còn không được sao?

Chu Nguyên hỏi.

- Còn chưa đủ.

Chu Nguyên nghĩ nghĩ, xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay có ánh sáng loé lên, sau một khắc, một cây bút cổ xưa màu đen kịt xuất hiện ở trong tay của hắn.

Hi Tinh nhìn chằm chằm vào cây bút màu đen kịt vô cùng quen thuộc kia, ngón tay có chút run rẩy duỗi ra, nhẹ nhàng đụng vào. Chu Nguyên còn có thể trông thấy, ở trong con ngươi thanh tịnh kia của nàng, có hơi nước ngưng tụ, cuối cùng hóa thành một giọt nước mắt theo khóe mắt chảy xuôi xuống.

Nàng run giọng thì thào.

- Thiên Nguyên Bút ...

Bình Luận (0)
Comment