Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 849 - Chương 848: Phong Các

Chưa xác định
Chương 848: Phong Các

Chu Nguyên vừa đi ra đến bên ngoài Kim điện là đã lập tức trông thấy hai người Y Diêm cùng Y Thu Thủy vẫn đang một mực chờ đợi, lúc này liền bước lên phía trước.

- Chu Nguyên thế nào? Hi Tinh đại nhân thật sự phong ngươi trở thành Phó Các chủ của Phong Các hay sao?

Y Thu Thủy nhìn thấy hắn đi ra, vội vàng hỏi.

Ở một bên, Y Diêm vuốt vuốt chòm râu, ngược lại là không có biểu hiện được quá mức vội vàng, nhưng mà ánh mắt của ông vẫn một mực dừng lại ở trên người Chu Nguyên, cho thấy nội tâm của ông cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

- Hi Tinh đại nhân đã mở miệng thì sao còn có thể thu trở về.

Chu Nguyên cười nói.

Y Thu Thủy nghẹn họng nhìn hắn trân trối, nói:

- Vậy về sau Chu huynh thật sự sẽ là Phó Các chủ của Phong Các hay sao?

Nàng có chút khó tin. Ở bên trong Thiên Uyên Vực, địa vị của Phó Các chủ Phong Các còn cao hơn vị Châu chủ của Tiểu Huyền Châu như nàng một bậc. Tương lai một khi Chu Nguyên tiến thêm một bước, trở thành Các chủ chân chính, theo cấp bậc thì sẽ tương đương với trưởng lão như ông nội của nàng rồi.

Phải biết rằng, Y Diêm chính là cường giả Nguyên Anh Cảnh đó! Ông làm việc ở Thiên Uyên Vực nhiều năm như vậy nhưng cũng phải tốn biết cao công sức mà khó khăn lắm mới leo đến vị trí trưởng lão, còn Chu Nguyên thì sao? Hôm nay mới là ngày đầu tiên hắn đến Thiên Uyên Động Thiên thôi!

Ở một bên, Y Diêm cũng không nhịn được nhổ hai sợi râu, nói:

- Hi Tinh đại nhân vì cái gì mà coi trọng cậu như vậy?

Chu Nguyên lộ ra thần sắc mờ mịt, lắc đầu.

Y Diêm suy tư thoáng một lúc, nói:

- Xem ra thật sự đúng là như ta suy nghĩ. Hi Tinh đại nhân khó chịu với Thiên Linh Tông, cho nên lần này lấy cậu ra để phản kích, gõ cho bọn họ một cái.

- Nhưng mà số phận của tiểu tử nhà ngươi thật sự là quá tốt rồi. Cậu nên khắc ghi ân tình lần này của Hi Tinh đại nhân ở trong lòng.

Y Diêm cảm thán. Lúc đầu, kỳ vọng lớn nhất của ông vốn dĩ chỉ là tranh thủ chức vụ Phó Thống lĩnh trong Phong Các cho Chu Nguyên mà thôi. Nhưng ai có thể nghĩ đến, Chu Nguyên đánh bậy đánh bạ ngược lại đã trở thành Phó Các chủ!

Chuyển biến trong chuyện này có thể nói là rất lớn rồi.

Chu Nguyên cười gật gật đầu, nói:

- Hi Tinh đại nhân nói để Y lão ngày mai mang ta đi Phong Các nhậm chức.

- Chuyện nhỏ mà thôi.

Y Diêm nói.

Y Thu Thủy lại tỏ vẻ buồn khổ nói:

- Vậy chẳng phải là Chu huynh đã trở thành cấp trên của ta hay sao?

Nghe Y Thu Thủy nói thế, Chu Nguyên hơi giật mình, có chút kinh ngạc mà nói:

- Thu Thủy, cô cũng muốn tham gia vào Phong Các hay sao?

Y Diêm cười nói:

- Phong Lâm Hỏa Sơn bốn các là chỗ mà tất cả những người trẻ tuổi trong Thiên Uyên Vực đều mong muốn đi vào. Thu Thủy tự nhiên cũng không ngoại lệ, nhưng mà bởi vì nàng đã là Châu chủ của Tiểu Huyền Châu, cho nên nàng cũng không có chức vụ trong Phong Các, chỉ đơn thuần là ở trong đó tu luyện mà thôi.

- Về phần sự vụ của Tiểu Huyền Châu tự nhiên sẽ có người của Y gia hỗ trợ quản lý.

- Không chỉ có ta, ngay cả Liễu Chi Huyền cũng sẽ tiến vào Phong Các. Thật không biết lúc anh ta nhìn thấy Chu huynh là Phó Các chủ của Phong Các thì sẽ có biểu lộ gì.

Y Thu Thủy cười nói.

Chu Nguyên khẽ gật đầu, có người quen ở trong Phong Các, đó cũng là chuyện tốt.

Y Diêm cười nói:

- Chu Nguyên hẳn là còn không có chỗ ở chứ? Vậy trước tiên đi ở lại chỗ của ta đi.

Nhìn ra được, thái độ của Y Diêm đối với Chu Nguyên đã càng thêm ôn hòa, bởi vì ông biết rõ, sau khi Chu Nguyên trở thành Phó Các chủ của Phong Các thì người sau đã không còn là người cô đơn không có bối cảnh như lúc trước kia rồi.

Lúc này, Chu Nguyên xem như là trở thành trung tầng trong Thiên Uyên Vực, tương lai nếu như Hi Tinh đại nhân thưởng thức hắn thì chưa hẳn là đã không thể tiến thêm một bước, có thể nói là một ngôi sao mới.

Cho nên Chu Nguyên đã có đủ tư cách để cho Y Diêm buông tư thái đến kéo quan hệ.

- Vậy thì tạ ơn Y Diêm trưởng lão rồi.

Chu Nguyên cười nói.

Nhìn thấy Chu Nguyên mặc dù đã được Hi Tinh coi trọng nhưng vẫn như trước không có lộ ra sự kiêu căng, trong nội tâm của Y Diêm không khỏi càng thêm quý mến hắn.

...

Hôm sau.

Bên ngoài phòng ở của Y Diêm.

Một con Sử tử trắng kéo xe loan bay lên trời, nhanh như điện chớp chạy về hướng Tây Nam của Thiên Uyên Động Thiên.

Một nén nhang sau, tốc độ của Sử tử trắng chậm lại, ánh mắt của Chu Nguyên xuyên thấu qua màn xe nhìn về phía trước. Chỉ thấy được trên bầu trời xuất hiện một hòn đảo lơ lửng trong hư không, chung quanh có vô số cơn lốc xoáy đang di chuyển.

Tiếng gió gào thét vang vọng khắp đất trời, dù ở cách thật xa đều có thể nghe thấy rõ ràng.

Từ phía chân trời, không ngừng có một vài vệt sáng bay đến, đi vào trong hòn đảo bị lốc xoáy vây quanh này.

- Phong Lâm Hỏa Sơn bốn các, mỗi các đều chiếm một đảo, nơi này là chỗ của Phong Các, gọi là Phong đảo.

Giọng nói của Y Diêm từ phía sau truyền đến.

Nghe ông nói vậy, Chu Nguyên cũng hơi kinh hãi, cả hòn đảo đều thuộc về Phong Các hay sao? Xem ra Thiên Uyên Vực thật đúng là rất coi trọng Phong Lâm Hỏa Sơn bốn các đó, dù sao ai chẳng biết, trong Thiên Uyên Động Thiên này tấc đất tấc vàng.

Y Diêm vung tay áo lên. Sử tử trắng gào thét rồi kéo xe loan từ trên trời đáp xuống, ở những nơi mà nó đi qua, lốc xoáy đều đều từ từ tiêu tán.

Xuyên qua vô số cơn lốc xoáy trùng trùng điệp điệp, cảnh tượng ở trong hòn đảo cũng trở nên rõ ràng. Chu Nguyên chỉ thấy được những núi cao chập chùng, nối đuôi nhau trải dài giống như là một con rồng đang nằm nghỉ, ở giữa núi cao là những cây cổ thụ thô to, tráng kiện, thẳng tắp, chạc cây như kim loại, lóe ra hào quang sáng bóng, mặc kệ gió lớn đến như thế nào đều không có cách nào để làm cho chúng lay động.

Mà ở trên núi cao còn có thể thấy được rất nhiều công trình kiến trúc màu xanh da trời được xây dựng san sát.

Y Diêm xem chuẩn vị trí rồi điều khiển Sử tử trắng kéo xe về phía quảng trường khổng lồ ở chính giữa trung tâm của hòn đảo.

...

Lúc này, trên quảng trường được lát đá xanh lại là tiếng người huyên náo, rất nhiều người hội tụ ở nơi này, chỉ tính sơ qua thì tối thiểu cũng có mấy nghìn.

Mà những người này đều bộ dáng trẻ tuổi, khí thế bất phàm, Chu Nguyên biết bọn họ chính là thành viên của Phong Các, mà thực lực của bọn họ không ngoại lệ đều là Thần Phủ Cảnh.

Bọn họ là thiên kiêu của Thiên Uyên Vực, mỗi người đều có thiên phú xuất chúng, kiệt ngao bất tuần.

Lúc này, mấy nghìn bóng người tụ tập ở cùng một chỗ, lẫn nhau hợp thành vô số vòng tròn lớn, nhỏ, cảnh tượng phi thường náo nhiệt.

Mà ở phía trước mấy nghìn người có hai bóng người đứng một mình, đó là một nam một nữ, nam tử có thân hình cao ngất, mắt một mí, hai mắt hẹp dài mà lạnh lùng, nghiêm nghị, toàn thân đều tản ra một luồng khí tức sắc bén.

Nữ tử thì là mặc một bộ váy dài màu trắng, thân thể mềm mại, lung linh, hấp dẫn, khuôn mặt xinh đẹp, chỉ có điều thần sắc lạng lùng trên gương mặt làm cho nàng tựa như là một đóa Tuyết Liên trên Băng Sơn vậy, làm cho người ta không dám tới gần.

Mà ở phía sau, ánh mắt của rất nhiều bóng người khi nhìn về phía một nam một nữ đứng đằng trước này đều mang theo vẻ kính sợ, không dám đi lên trước quấy nhiễu.

Bởi vì hai người này chính là hai vị Phó Các chủ của Phong Các.

Trần Bắc Phong, Diệp Băng Lăng.

Thần Phủ Bảng của Hỗn Nguyên Thiên có tên của toàn bộ những người trẻ tuổi nổi tiếng trong trời đất này, mỗi một vị trí đều bị cạnh tranh vô cùng kịch liệt, mà Trần Bắc Phong cùng Diệp Băng Lăng có thể đứng ở trong Top 100, đủ để chứng minh thực lực cùng thiên phú của hai người.

Cho nên, mặc dù thành viên của Phong Các đều là hạng người kiệt ngao bất tuần nhưng lại cực kỳ kính trọng hai người Trần Bắc Phong, Diệp Băng Lăng.

Lúc này, ở phía sau cách hai người Trần Bắc Phong, Diệp Băng Lăng không xa, trong một vòng tròn đông người nhất, một nam tử mặc áo bào màu vàng được những người khác vây quanh giống như là sao quanh trăng sáng vậy, lộ ra có chút hăng hái.

- Ha ha ha. Ta nghe nói hôm nay Phong Các chúng ta sẽ xuất hiện vị Phó Các chủ thứ ba, nếu như đoán không sai thì có lẽ chính là Thống lĩnh Kim Đằng rồi.

- Chuyện này không kỳ quái. Thống lĩnh Kim Đằng đã lập vô số công lao cho Phong Các, ngay cả Hi Tinh đại nhân cũng đã từng thể hiện sự coi trọng. Mà trong hôm nay Phong Các chúng ta, chỉ có mình Thống lĩnh Kim Đằng là có thực lực gần với hai vị Phó Các chủ nhất. Cho nên nếu như nói ai có tư cách trở thành vị Phó Các chủ thứ ba nhất vậy thì không phải Thống lĩnh Kim Đằng thì làm gì còn có ai nữa.

- ...

Nghe được những lời thổi phồng của mọi người xung quanh, mặc dù trên mặt nam tử mặc áo bào màu vàng kia nở nụ cười khiêm tốn lại liên tục lắc đầu, chỉ là ở chỗ sâu trong đôi mắt lại lộ rõ sự đắc ý.

- Chuyện này còn không có chắc chắn, mọi người cũng đừng có nói loạn, miễn cho bị người khác chê cười.

Kim Đằng cười nói.

Ánh mắt của hắn, xuyên thấu qua đám người, nhìn về bóng hình xinh đẹp mặc áo bào trắng đứng ở phía trước kia, trong nội tâm ẩn ẩn có chút xao động. Hắn sớm đã hâm mộ Diệp Băng Lăng hồi lâu, nếu như lần này có thể trở thành Phó Các chủ thì địa vị của hắn sẽ không kém hơn nàng, lúc kia hắn sẽ có tư cách theo đuổi nàng rồi.

- Nhưng mà, ta tựa hồ còn nghe được một vài lời đồn khác nói rằng vị Phó Các chủ thứ ba kia hình như là nhảy dù đến.

Đột nhiên có một giọng nói trầm thấp vang lên từ trong đám người ầm ỹ.

Lời này vừa nói ra, không khí vui vẻ ở xung quanh lập tức trì trệ.

Nụ cười trên mặt Kim Đằng cũng cứng đờ, chợt hắn cười nhạt nói:

- Đều là tin đồn thất thiệt mà thôi ... Dù sao từ trước đều nay, Phó Các chủ của Phong Các đều được tuyển từ trong Phong Các, nào có đạo lý nhảy dù đến.

- Dù sao trong Phong Lâm Hỏa Sơn bốn các tụ tập tất cả thiên kiêu trẻ tuổi trong Thiên Uyên Vực, chẳng lẽ còn có thể đột nhiên xuất hiện một người khác hay sao?

Hắn lắc đầu, nói:

- Nếu thật sự là như thế, ta lại không đồng ý.

Nghe Kim Đằng nói vậy, thành viên của Phong Các ở chung quanh đều gật đầu, phụ họa nói:

- Đúng vậy, chúng ta cũng sẽ không đồng ý!

Mà trong khi đám người ở phía sau còn đang cãi nhau thì ở phía trước nhất đôi mắt đẹp vốn đang khép hờ của Diệp Băng Lăng vào lúc này lại chậm rãi mở ra. Đôi mi thanh tú của nàng khẽ cau lại, bởi vì nàng đã nhận được tin tức, vị Phó Các chủ thứ ba kia chính là do Hi Tinh đại nhân khâm điểm, nhảy dù đến chứ ... thực sự không phải là Kim Đằng.

- Chuyện này thật sự là làm hư mất quy củ của Phong Các. Bình thường, Hi Tinh đại nhân làm việc rất có nguyên tắc, cớ sao lần này người lại ...

Nàng mấp máy cặp môi đỏ mọng, khẽ thì thầm. Đối với Hi Tinh, trong lòng của nàng cũng đầy tôn kính. Đối với nàng, Hi Tinh có thể nói là thần tượng mà nàng sùng bái, mục tiêu mà nàng một mực cố gắng hướng tới.

Mà chính là bởi vì quá sùng bái Hi Tinh, cho nên ngay cả tâm tình xưa nay vốn như mặt nước phẳng lặng của Diệp Băng Lăng vào lúc này đều khẽ xao động. Bởi vì lúc trước ngay cả nàng cũng không được Hi Tinh giúp đỡ cho đi cửa sau như vậy.

- Hi vọng vị Phó Các chủ thứ ba này sẽ không để cho ta phải thất vọng, bằng không thì cũng đừng trách ta không nể mặt Hi Tinh đại nhân.

Đôi mắt đẹp của nàng lóe lên, nàng cũng không muốn lại để cho vị Phó Các chủ mới tới này trở thành vết nhơ trên hình tượng hoàn mỹ của Hi Tinh đại nhân ở trong lòng nàng được.

Mà đúng lúc này, từ trên bầu trời, Sử tử trắng gầm thét, kéo theo xe ngựa đi tới. Từ trên xe loan có mấy bóng người nhảy xuống. Cuối cùng ở trong ánh mắt nhìn soi mói của mấy nghìn, mấy bóng người đã đáp xuống trên đài cao giữa quảng trường.

Bình Luận (0)
Comment