Khi Chu Nguyên nói xong câu cuối cùng, cho dù với tính tình Lữ Tiêu, tựa hồ cũng hơi cứng lại một chút, sau đó hắn mỉm cười lắc đầu, nói: "Xem ra phó các chủ Chu Nguyên lòng dạ không nhỏ, còn chướng mắt vị trí các chủ Hỏa các ta."
Hắn hiển nhiên cũng không nghĩ rằng Chu Nguyên nói thật lòng, mà rõ ràng là lấy cớ khước từ.
Dù sao Chu Nguyên chơi đùa Phong Mẫu văn, hoàn toàn có thể chứng minh tạo nghệ của hắn ở mặt nguyên văn, nhưng nếu chỉ bằng cái này liền muốn đi cạnh tranh vị trí bốn các chủ, vậy cơ bản chính là chuyện tiếu lâm.
Chu Nguyên từ chối cho ý kiến, nhưng cũng không giải thích gì.
"Phó các chủ Chu Nguyên thật sự không định suy tính thêm một chút về thiện ý của Hỏa các ta sao?"
Lữ Tiêu cười nhạt một tiếng, dường như có chút đùa giỡn nói: "Coi như không nể mặt Hỏa các, vậy cũng nên nể mặt ta mấy phần a?"
Chu Nguyên mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng có chút giận dữ, Lữ Tiêu này nhìn như thái độ ôn hòa, nhưng kì thực trong giọng nói từ đầu đến cuối đều ẩn chứa tự ngạo kiểu từ trên cao nhìn xuống, có lẽ lấy năng lực của hắn, đích thật có một chút tiền vốn kiêu ngạo, nhưng nếu chỉ vậy mà muốn làm Chu Nguyên hắn cúi đầu, vậy cũng quá mức kiêu ngạo rồi.
"Lữ Tiêu các chủ cũng không cần nói nữa, ngươi hẳn cũng biết, ta được Si Tinh đại nhân đề cử mới tiến vào Phong các đảm nhiệm chức vị phó các chủ, sao có thể tới Hỏa các?" Chu Nguyên bình tĩnh nói.
Nhưng Lữ Tiêu nghe vậy thì không thèm để ý mà nói: "Vậy thì đã sao? Các chủ Sơn các hiện tại là Hàn Uyên, hắn cũng từng thuộc về Phong các, đồng thời được Si Tinh đại nhân xem trọng, nhưng cuối cùng không phải cũng hiểu đạo lý chim khôn biết chọn cây mà đậu sao? Nếu hắn hôm nay còn lưu lại Phong các, chỉ sợ khó có được thành tựu như hiện tại."
Chu Nguyên thản nhiên nói: "Loại sự tình vong ân phụ nghĩa này, tựa hồ cũng không đáng giá mang ra so sánh."
Lữ Tiêu ung dung cười một tiếng , nói: "Phó các chủ Chu Nguyên, lời này thể hiện người còn quá mức non nớt, đây chỉ là thức thời mà thôi."
Chợt mí mắt hắn cụp xuống, ngữ khí lạnh nhạt hơn một chút: "Có đôi khi, nếu đi lầm đường, thì kể cả thiên tài rất có thiên phú, chỉ sợ cũng bị phai mờ giữa mọi người."
Chu Nguyên làm như không nghe ra ý cảnh cáo ẩn sâu trong lời nói của Lữ Tiêu, vẻ mặt vẫn không gợn sóng lắc đầu.
Lữ Tiêu thấy Chu Nguyên nhiều lần cự tuyệt, nụ cười trên khuôn mặt anh tuấn kia đã tắt ngủm, hai mắt hắn nhắm lại nói: "Nếu Chu Nguyên phó các chủ đối với đề nghị lúc trước của ta không có hứng thú thì thật ra còn có biện pháp, ta thực sự cảm thấy hứng thú vô cùng với Phong Mẫu văn ngươi sáng tạo ra."
"Đã như vậy, ta cho ngươi 10,000 Quy Nguyên bảo tệ, ngươi đem phương pháp luyện chế Phong Mẫu văn bán cho ta."
"Đương nhiên nếu ngươi cảm thấy ngươi có đầy đủ Quy Nguyên bảo tệ ta thậm chí có thể vì ngươi mà tìm đến một Thiên Nguyên binh thượng phẩm."
Đến tận lúc này, mục đích của hắn rốt cục đã bộc lộ trần trụi.
Chu Nguyên nghe vậy thở dài một hơi , nói: "Lữ Tiêu các chủ, tính toán của ngươi có chút không được thỏa đáng, bây giờ ta bán Phong Mẫu văn, mỗi ngày có thể kiếm mấy trăm Quy Nguyên bảo tệ, tiếp tục như vậy, thời gian một tháng ta liền có thể kiếm gần vạn Quy Nguyên bảo tệ."
Về phần thượng phẩm Thiên Nguyên binh tuy rằng hiếm có, nhưng hắn nắm giữ Thiên Nguyên Bút, chỉ cần đợi đến lúc Thiên Nguyên Bút lại thức tỉnh, chắc hẳn có thể bước vào phẩm giai này.
Cho nên, Lữ Tiêu tung ra điều kiện này, nhìn như đã cao, thật ra không có thành ý.
Lữ Tiêu lạnh nhạt nói: "Làm người quá tham lam thì kết cục thường không được tốt lắm."
Chu Nguyên lắc đầu , nói: "Vậy xem ra không thể hợp tác, thật có lỗi, không tiễn."
Lữ Tiêu nhìn chằm chằm Chu Nguyên, ánh mắt dường như có chút nguy hiểm, nhưng mà Chu Nguyên cũng không e ngại, thần sắc từ đầu đến cuối đều thản nhiên.
Nói đùa cái gì vậy, Lữ Tiêu tuy danh xưng là đệ nhất nhân Thần Phủ cảnh trong thế hệ trẻ tuổi của Thiên Uyên vực hiện tại, nhưng trên Hỗn Nguyên Thiên Thần Phủ bảng, hắn cũng mới đứng hàng thứ chín thôi, Võ Dao xếp hạng cao hơn Chu Nguyên còn không sợ, sao lại sợ một kẻ xếp thứ chín?
Dù tạm thời đánh không lại, nhưng sợ hãi thì không có khả năng.
Ánh mắt hai người đối diện nửa ngày, cuối cùng Lữ Tiêu mặt không thay đổi gật gật đầu , nói: "Nếu như vậy, thật sự có chút tiếc nuối, bất quá ta vẫn hi vọng ngươi có thể dùng lý trí nghĩ thông suốt. . ."
Hắn xòe bàn tay ra, vỗ vỗ bả vai Chu Nguyên.
"Người trẻ tuổi không nên quá xúc động, nếu như lúc nào đó ý nghĩ của ngươi cải biến, có thể tùy thời đến Hỏa các tìm ta."
Thanh âm hạ xuống, thân ảnh của hắn đã có chút rung động, trực tiếp biến mất trong hư không.
Chu Nguyên nhìn qua địa phương thân ảnh Lữ Tiêu biến mất, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, thân pháp này quả thật rất huyền diệu, gia hỏa này có thể xếp thứ chín trong Thần Phủ bảng, hoàn toàn chính xác không phải đèn cạn dầu.
"Cũng không biết cùng Ảnh Tiên Thuật so sánh thì như thế nào?"
Chu Nguyên tự nói thầm trong lòng, Ảnh Tiên Thuật tự nhiên là một thân pháp nguyên thuật trên Tuyết Liên phong của Thương Huyền tông kia, lúc trước Lý Khanh Thiền sử dụng thuật này đã làm hắn nhức đầu hồi lâu.
"Bất quá vấn đề thân pháp cũng thực sự là một cái thiếu hụt bây giờ của ta, đợi đến khi các chủ chi tranh kết thúc, cũng nên tu hành một chút Ảnh Tiên Thuật." Chu Nguyên chớp chớp ánh mắt, hôm nay nhìn thấy nguyên thuật thân pháp của Lữ Tiêu làm cho hắn phải để tâm đến Ảnh Tiên Thuật nhiều hơn, nếu không về sau nếu cùng Lữ Tiêu giao thủ, bằng vào Hóa Hư Thuật của hắn, chỉ sợ phải chịu thiệt thòi.
Lần này cự tuyệt Lữ Tiêu, sâu trong lời nói kẻ kia đã ẩn giấu một chút uy hiếp, chắc hẳn đối phương sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ.
Bất quá muốn hắn giao ra phương pháp luyện chế Phong mẫu văn, vậy đơn giản chính là đang nằm mơ.
Chu Nguyên cười lạnh một tiếng, hi vọng cái tên Lữ Tiêu kia thông minh một chút, Phong Mẫu văn tuy làm suy yếu thu nhập Hỏa các bọn hắn, nhưng thật ra suy cho cùng cũng chỉ là có chút đau lòng, không tính là bị thương đến căn bản, nhưng nếu thật sự ép hắn phải xuất ra Hỏa Mẫu văn, Lâm Mẫu văn, Sơn Mẫu văn cũng làm ra, vậy sinh ý của Hỏa các sẽ trực tiếp bị đánh sập.
. . .
Phong Vực, lối ra trên bầu trời, chỗ bệ đá.
Thân ảnh Lữ Tiêu dần hiện ra, Trần Bắc Phong đang chờ đợi ở đây thấy thế, lập tức sắc mặt kính cẩn nghênh đón.
"Các chủ, Chu Nguyên kia nói thế nào?" Trần Bắc Phong hỏi, hiển nhiên hắn biết mục đích Lữ Tiêu xuất hiện tại Phong Vực.
Khuôn mặt Lữ Tiêu vào lúc này có chút u ám, nhưng rất nhanh liền bị hắn che giấu, thản nhiên nói: "Hắn cự tuyệt."
Trần Bắc Phong nghe vậy lập tức giật mình, cắn răng nói: "Tiểu tử này, thật sự là to gan lớn mật!"
Gia hỏa này thậm chí ngay cả Lữ Tiêu tự mình ra mặt cũng dám không cho mặt mũi, quả thực cuồng vọng không còn giới hạn, trong bốn các này, hắn chưa từng thấy có người nào dám không nể mặt Lữ Tiêu.
"Loại người có chút bản lãnh này luôn rất kiêu ngạo." Lữ Tiêu mặt không biểu tình, chỉ là khóe miệng kia lại không nhịn được nổi lên nụ cười nhàn nhạt mỉa mai.
Hắn kỳ thật ban đầu nói tới vị trí các chủ Hỏa các, bất quá chỉ là cái mồi nhử thôi, tên Chu Nguyên kia coi như tới Hỏa các, thì nhiều lắm là lên tới phó các chủ, về phần vị trí các chủ Hỏa các thì khỏi cần nghĩ nhiều.
Nhưng có chút ngoài dự liệu của hắn là, Chu Nguyên vậy mà thờ ơ với chức các chủ Hỏa các.
"Vậy làm sao bây giờ?" Trần Bắc Phong có chút lo lắng nói, nếu như tùy ý để Chu Nguyên khống chế Phong Mẫu văn, vậy đối với uy vọng của hắn ở Phong các sẽ tạo thành sự đả kích không nhỏ.
Trong mắt Lữ Tiêu lóe lên một vòng hàn ý , nói: "Nếu kẻ này rượu mời không uống, vậy cũng không thể trách ta."
"Trần Bắc Phong."
Trần Bắc Phong lập tức đáp.
"Các chủ chi tranh Phong các còn hơn nửa tháng, lần này ngươi nhất định phải đoạt được vị trí các chủ Phong các, chỉ cần ngươi thượng vị, liền có thể trực tiếp dùng lý do đại nghĩa để Chu Nguyên kia nộp lên phương pháp luyện chế Phong Mẫu văn, kỳ thật đây là một thứ rất quan trọng, loại đồ vật mang lại lợi ích to lớn này, một người khó mà độc hưởng."
"Nếu độc chiếm, tất nhiên sẽ khiến người ta chỉ trích, dù sao giống như Bộ Ngấn Văn tại Hỏa các ta, kỳ thật cũng chỉ là tạo phúc cho thành viên Hỏa các."
"Chỉ là đến lúc đó ngươi đạt được phương pháp luyện chế Phong Mẫu văn, có thể âm thầm tiết lộ ra ngoài, đồng thời lại tìm người âm thầm gieo rắc đồn đại, nói tên Chu Nguyên bất mãn không muốn nộp phương pháp luyện chế, nên cố ý tiết lộ, kể từ đó, chỉ sợ hắn ở Phong các cũng khó lòng sống yên ổn.
Nghe Lữ Tiêu nói một hồi, Trần Bắc Phong cảm giác sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, bởi vì thủ đoạn lần này thật sự quá ác độc, quả thực là muốn cho Chu Nguyên vạn kiếp bất phục.
Bất quá rất nhanh hắn đã chuyển sang hưng phấn, không chút do dự gật đầu , nói: "Các chủ cao minh!"
Tên Chu Nguyên đắc tội Lữ Tiêu, thật đúng là chuyện ngu xuẩn nhất trần đời.
Lữ Tiêu tùy ý khoát tay áo , nói: "Nếu cho mặt mũi mà không cần, vậy ta cũng chỉ có thể để hắn thân bại danh liệt. . . Hi vọng trước khi các chủ chi tranh bắt đầu, vị phó các chủ này sẽ nghĩ thông suốt, chủ động cúi đầu, có lẽ sẽ cứu vãn được một chút."
"Nếu hắn tiếp tục thể hiện thái độ như cũ. . ."
Hắn lắc đầu, dường như khẽ cười một tiếng, không nói gì nữa, trực tiếp cất bước rời khỏi Phong Vực.
Có người muốn chết, thì đừng trách Lữ Tiêu hắn không nương tay.