Bầu không khí bên trong đại sảnh trở nên ngưng trệ, kiềm chế.
Vương Trần trầm mặc hồi lâu, sau đó không nhịn được nói:
- Chu Luyện sư huynh, ngài chính là người giỏi Nguyên văn nhất trong thế hệ trẻ tuổi Thiên Linh tông chúng ta, sao có thể không cách nào phục chế cái Nguyên văn mà tên tiểu tử kia làm lung tung ra được?
Chu Luyện chậm rãi nói:
- Xét từ cấu tạo của Phong Mẫu văn thì có thể thấy tiểu tử kia không phải là làm lung tung. Hơn nữa thật ra cả Bộ Ngấn Văn và Phong Mẫu văn đều chỉ là Nguyên văn cấp thấp, chỉ khác là có chỗ đặc thù mà thôi. Lúc đầu ta có thể sáng chế ra Bộ Ngấn Văn thì cũng là nhờ vào vận may.
- Nếu như không phải một lần tình cờ ta dùng tơ nhện của Bạch Linh Chu để dung hòa vào Bộ Ngấn Văn thì Bộ Ngấn Văn cũng chẳng thể có hiệu quả như bây giờ.
Lữ Tiêu ngồi bên cạnh nghe vậy, nói khẽ:
- Vậy đồ vật trung tâm của hắn thì là gì? Cũng là tơ nhện Bạch Linh Chu à?
Chu Luyện lắc đầu nói:
- Chắc chắn không phải, bởi vì vật này còn có lực hấp dẫn Nguyên ngấn mạnh hơn nhiều so với tơ nhện Bạch Linh Chu. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Phong Mẫu văn có hiệu quả hơn hẳn Bộ Ngấn Văn.
- Nếu như chúng ta có thể biết được hắn đã dùng cái gì để làm đồ vật trung tâm, thì việc phục chế Phong Mẫu văn cũng chẳng có gì là khó khăn.
Lữ Tiêu thản nhiên nói:
- Sự xuất hiện của Phong Mẫu văn sẽ đoạn tuyệt đường dây tiêu thụ Bộ Ngấn Văn của chúng ta ở Phong các, nếu cứ để việc này kéo dài sẽ khiến cho Hỏa các tổn thất nghiêm trọng.
Con mắt hơi đỏ của Lữ Tiêu nhìn Vương Trần một chút, nói:
- Nghe nói là do ngươi chuyển quyền bán Bộ Ngấn Văn tại Phong các cho Trần Bắc Phong, mới khiến cho tên Chu Nguyên kia bị bức ép mà sáng chế ra Phong Mẫu văn à?
Vương Trần bị Lữ Tiêu nhìn cho giật mình, vội vàng nói:
- Thưa sư huynh, ta làm vậy cũng là bởi vì nhận được thông tin của sư thúc Cổ Tỷ, rằng tên Chu Nguyên kia đắc tội Thiên Linh tông chúng ta, ông ấy ấy yêu cầu ta tìm cơ hội dạy cho hắn một bài học.
- Chính xác ra là đắc tội Xích Hỏa phủ các ngươi, đúng chứ? -Lữ Tiêu cau mày nói.
Thiên Linh tông có cửu phủ, mà Lữ Tiêu lại không phải là người của Xích Hỏa phủ.
Nhưng Lữ Tiêu cũng chỉ nhắc nhẹ như vậy, cũng không nhiều lời thêm nữa, bất kể thế nào, cả cửu phủ đều là thành viên của Thiên Linh tông. Thế là hắn khoát tay áo nói:
- Nói gì thì nói, việc này là do ngươi gây phiền phức, cuối cùng khiến cho lợi ích của Hỏa các ta bị tổn thương, không thể không phạt... Cho nên, cứ phạt ngươi tiền lương hai tháng đi.
Vương Trần không dám phản đối, chỉ có thể đau khổ gật đầu, hắn cắn răng nói:
- Thế nhưng giải quyết cái Phong Mẫu văn này thế nào đây? Chứ nếu cứ để mặc tên tiểu tử kia bày bán thế này...
- Trước đó ta nói rồi, các ngươi mời tên Chu Nguyên kia đến đây một lần... -Lữ Tiêu cụp mắt xuống, nói.
Vương Trần nói:
- Ta đã phái người truyền tin tức tới chỗ hắn, nhưng tiểu tử này lại luôn từ chối, nói là bản thân phải tập trung chế tạo Phong Mẫu văn, không có thời gian rảnh.
Những người trong đại sảnh nghe vậy thì đều lộ vẻ không vui. Dù sao trong mấy năm vừa qua thì uy thế của Hỏa các lớn mạnh như mặt trời giữa trưa, lại thêm hấp thu được lực lượng thiên kiêu của các phe, đã có dấu hiệu trở thành các đứng đầu trong bốn các. Mà tên Chu Nguyên kia thì chỉ là phó các chủ của một cái Phong các đang xuống dốc mà thôi, thế mà dám lên mặt trước người Hỏa các bọn hắn như vậy, quả là đáng giận!
Nếu như không phải là do tên tiểu tử này làm ra Phong Mẫu văn, thì chỉ bằng cái chức vị phó các chủ của hắn còn chưa đủ tư cách để tầng lớp quản lý của Hỏa các tụ tập ở đây đâu.
Lữ Tiêu vẫn cứ bình thản, khiến cho người ta không biết là hắn đang giận hay vui, hắn đập đập cây quạt trong tay, nhàn nhạt nói:
- Nếu không mời được vị phó các chủ Chu Nguyên kia tới đây, vậy ta cũng đành tự mình đi Phong Vực để gặp gỡ vậy.
Vừa nghe thấy vậy, tên Vương Trần kia đã khó chịu nói:
- Sư huynh, thân phận của huynh cao quý như vậy, việc gì phải hạ mình đi gặp tên tiểu tử kia? Hay là huynh cứ cho ta thời gian mấy ngày, ta sẽ có cách khiến cho hắn phải chủ động tới gặp.
Lữ Tiêu cười cười, nói:
- Mặc dù một tên phó các chủ của Phong các còn chưa đủ tư cách để ta đến gặp, nhưng Phong Mẫu văn lại có.
Nói xong, hắn đứng người dậy, dáng người thẳng tắp, khí thế bất phàm, đôi mắt hơi đỏ tràn ngập tư thái đạm mạc từ trên cao nhìn xuống.
- Cứ qua một ngày, Phong Mẫu văn lại làm cho Hỏa các chúng ta tổn thất một phần Quy Nguyên bảo tệ...
- Để ta đi trước nói chuyện với vị phó các chủ Chu Nguyên kia đi, nếu như hắn có thể nể mặt thì mọi người hòa thuận cùng phát tài, vậy thì còn gì bằng.
Khi tiếng nói của hắn vừa dứt, thân hình cũng dần trở nên hư ảo, cuối cùng trực tiếp biến mất ở trong đại sảnh.
Phong Vực.
Trên một ngọn núi trụi lủi, Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng, thần hồn thì ly thể, đang ở trên phong tầng luyện chế Phong Mẫu văn.
Mấy ngày nay, đa phần thời gian đều được Chu Nguyên dùng để luyện chế Phong Mẫu văn, dù sao đây cũng là giai đoạn mà Phong Mẫu văn tiêu thụ tốt nhất, mà theo thời gian trôi qua, khi mọi người đã dần quen thuộc với Phong Mẫu văn thì hắn cũng không cần bận rộn như vậy nữa.
Lần luyện chế hôm nay kéo dài gần nửa ngày, thần hồn của Chu Nguyên phá không lao xuống, trở lại thân thể.
Đi theo thần hồn là rất nhiều chiếc Phong Mẫu văn, số lượng đạt tới gần ngàn chiếc.
Chu Nguyên vung tay áo lên, thu hồi Phong Mẫu văn. Khi số lượng luyện chế ngày càng nhiều, Chu Nguyên cũng càng thuần thục, tốc độ cũng càng nhanh.
- Bây giờ mỗi ngày có thể thu nhập được hơn 500 viên Quy Nguyên bảo tệ, đúng là kiếm lời lớn. -Chu Nguyên không nhịn được cảm thán. trải qua mấy ngày vừa rồi, số lượng bảo tệ mà Chu Nguyên thu được đã đạt tới gần 2000 viên!
Đương nhiên, đây là con số khi chưa phân chia cho đám người Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy, Liễu Chi Huyền.
Mà sau khi sáng chế ra Phong Mẫu văn, thì Chu Nguyên đã không còn cần đau đầu vì không đủ Quy Nguyên bảo tệ để dùng nữa rồi. Bây giờ cứ mỗi lần tu luyện là đốt một vốc, một vốc một.
Đương nhiên, cùng với đó thì hiệu quả tu luyện của Chu Nguyên cũng cực kỳ nhanh. Cho dù mấy ngày qua thì hắn dành phần lớn thời gian cho việc luyện chế Phong Mẫu văn, nhưng Phong Linh văn trên mu bàn tay hắn vẫn đang dần dần thành hình, bây giờ đã đạt tới trạng thái sáu phần mười.
Nếu cứ dựa theo tiến độ này, thì rất có khả năng là Chu Nguyên sẽ khắc dấu xong Phong Linh văn hoàn chỉnh trước khi diễn ra cuộc chiến tranh đoạt vị trí các chủ.
Chỉ qua hai tháng mà đã khắc xong một đạo Nguyên văn cổ, nếu để cho tin tức này lan truyền ra thì chỉ sợ là toàn bộ bốn các đều sẽ rung động.
Chu Nguyên cười cười, khá hài lòng, đang định đứng dậy rời đi, nhưng đúng lúc này ánh mắt hắn ngưng tụ lại, nhìn về một hướng cách đó không xa. Chỉ thấy hư không ở nơi đó hơi chập trùng, sau đó một thân ảnh mặc áo bào trắng dần dần hiện lên.
- Chu Nguyên? -Người mặc áo bào trắng kia nhìn Chu Nguyên, cười hỏi.
Chu Nguyên liếc mắt nhìn qua, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nói:
- Nếu ta không nhận lầm thì chắc hẳn các hạ chính là các chủ của Hỏa các - Lữ Tiêu các chủ?
Mặc dù Chu Nguyên cũng chưa từng nhìn thấy Lữ Tiêu, nhưng cũng từng nghe Diệp Băng Lăng miêu tả về đặc thù của người này: luôn mặc áo bào trắng, mi tâm có hình Hỏa Liên.
Đương nhiên, càng quan trọng hơn chính là Chu Nguyên có thể cảm nhận được một loại khí tức cực kỳ nguy hiểm phát ra từ trên thân người này. Loại khí tức ấy nguy hiểm tới nỗi toàn bộ da thịt hắn đều cảm thấy đâm nhói.
Lữ Tiêu bước ra một bước, đã trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Chu Nguyên, hắn quan sát Chu Nguyên từ trên xuống dưới, mỉm cười nói:
- Không ngờ ở Phong các lại có một nhân vật bất phàm như vậy.
Chu Nguyên cười nhạt một tiếng, nói:
- Không biết các chủ Lữ Tiêu tới đây là vì việc gì?
Lữ Tiêu nghe vây, cười cười, nói:
- Phó các chủ Chu Nguyên làm ra Phong Mẫu văn khiến cho Hỏa các chúng ta điêu đứng một hồi đấy!
Ngay khi Lữ Tiêu vừa nói xong, nguyên khí thiên địa xung quanh trở nên càng thêm nóng bỏng, một luồng áp lực làm cho người ta khó có thể hít thở lan tràn ra.
Thiên Giao Khí trong cơ thể Chu Nguyên nhanh chóng vận chuyển, thần hồn nơi mi tâm cũng lấp lóe quang mang, chống cự lại loại áp lực kia, hắn vẫn cứ bình tĩnh mà nói:
- Ồ, vậy thì thật đáng tiếc. Nhưng đó là bản lĩnh của ta, chính ta sáng chế được Phong Mẫu văn, vậy cũng không thể đem nó làm nguyên nhân để đổ tội cho ta được chứ?
Lữ Tiêu cười cười, khoát tay áo, nói:
- Đúng là bản lĩnh của Chu phó các chủ thật.
Khí thế cường đại quanh thân Lữ Tiêu dần dần thu lại, sau đó hắn nhìn chằm chằm Chu Nguyên, cười khẽ một tiếng, nói:
- Thật ra hôm nay ta tới đây là muốn hỏi cậu có hứng thú đến Hỏa các chúng ta làm phó các chủ hay không? Cậu thấy đấy, bây giờ Hỏa các là các đứng đầu của bốn các, đợi đến lúc ta lên làm tổng các chủ bốn các thì vị trí các chủ Hỏa các cũng sẽ bị để trống, đến lúc đó có lẽ cái vị trí ấy sẽ thuộc về cậu cũng không chừng.
Trên mặt Lữ Tiêu vẫn luôn duy trì nụ cười thong dong, tựa như cũng không lo lắng là Chu Nguyên sẽ từ chối. Bởi vì bất kể là ai thì cũng hiểu rõ chênh lệch giữa Phong các cùng Hỏa các là lớn thế nào.
Huống chi, hắn lại đưa ra miếng mồi các chủ Hỏa các này, chỉ sợ là bất kể ai cũng không thể từ chối được.
- Phó các chủ Chu Nguyên cảm thấy thế nào?
Từ đầu Chu Nguyên cũng thật kinh ngạc một chút, không ngờ tới Lữ Tiêu sẽ dùng vị trí các chủ Hỏa các để dụ dỗ mình. Nhưng rất nhanh trong lòng lại cười một tiếng, nếu như mình giờ mà đi Hỏa các thì chỉ sợ là sẽ phải giao phương pháp luyện chế Phong Mẫu văn ra nhỉ?
Tên Lữ Tiêu này tính toán giỏi thật!
Thế là Chu Nguyên lắc đầu cười:
- Đề nghị của các chủ Lữ Tiêu... chẳng ra sao cả! Bởi vì trong tương lai ta cũng có ý định cạnh tranh ngôi vị tổng các chủ kia đấy!