Yên tĩnh kéo dài trên khắp quảng trường, nhưng trong lòng mọi người lại ngập tràn sóng gió. Mỗi người đều không biết nên biểu hiện thế nào mới diễn tả hết cảm giác chấn động của nội tâm mình lúc này.
“Chẳng lẽ vị phó các chủ Chu Nguyên này thật sự chế tạo ra được Nguyên hơn ưu việt hơn Bộ Ngấn Văn ư?!”
Nhìn xem hơn mười người đi thử nghiệm trở về, ánh mắt ai nấy đều nhìn Chu Nguyên với vẻ cuồng nhiệt kia, trái tim của tất cả thành viên Phong các đều cuồng loạn. Nếu như đây là sự thực... vậy chỉ sợ toàn bộ bốn các đều sẽ lật trời.
Lúc này, Trần Bắc Phong cũng dần tỉnh táo lại, miệng đắng lưỡi khô, cuối cùng gượng cười, khàn giọng nói:
- Những người này đều là người do ngươi mời tới diễn kịch à?
Hắn vẫn còn giữ lấy ảo tưởng cuối cùng.
Nhưng lần này lại không có ai lên tiếng ủng hộ Trần Bắc Phong, bởi vì rất nhiều người đều biết, trong số mười mấy người này có vài người là thuộc phe trung lập. Với tính cách như của bọn họ thì sẽ không cần phải đi theo Chu Nguyên lừa gạt mọi người, dù sao rất dễ để kiểm chứng đúng sai.
Chu Nguyên cũng không thèm để ý tới hắn, chỉ nhìn bốn phía và nói:
- Giá bán một cái Phong Mẫu văn là 1 viên rưỡi Quy Nguyên bảo tệ. Bởi vì thời gian có hạn nên lần này ta chỉ chế tạo được có 200 cái, thế nên nếu có người muốn mua thì chỉ được mua tối đa là hai cái.
- Cũng bởi vì số lượng có hạn, lần này chúng ta chỉ bán cho một số người vẫn luôn ủng hộ hoặc người có lập trường trung lập. Về phần người của phe phó các chủ Trần Bắc Phong thì để sau hãy tính.
- Mặt khác, đợi đến về sau khi sản lượng nâng cao, chúng ta sẽ có ưu đãi dành cho các bạn bè cũ.
Âm thanh của Chu Nguyên vừa dứt, sắc mặt của Trần Bắc Phong liền trở nên cực kỳ khó coi, Chu Nguyên đang trắng trợn nhằm vào bọn hắn!
Mấy người ủng hộ Trần Bắc Phong nghe vây, sắc mặt biến đổi, lúc trước bọn hắn còn chế giễu Chu Nguyên lần này là chật vật rồi, không ngờ tới bây giờ bản thân họ cũng rơi vào kết cuộc như vậy.
- Bắt đầu bán đi. -Chu Nguyên phủi tay.
Oanh!
Sau một khắc, đám người lập tức ồn ào lên, dòng người đen nghịt lập tức nhào tới.
Nhìn dòng người đã sắp trở nên điên cuồng kia, Chu Nguyên cùng Diệp Băng Lăng cùng lùi lại phía sau, mà Y Thu Thủy thì dẫn theo một vài thành viên đón tiếp lấy, ổn định trật tự.
Ánh mắt Chu Nguyên nhìn xuyên qua đám người, nhìn về phía Trần Bắc Phong, lúc này kẻ này cũng đang trầm mặt nhìn hắn. Nhưng Chu Nguyên cũng chẳng hề sợ hãi, đáp lại bằng một nụ cười nhàn nhạt.
- Hết thảy đều do ngươi tự rước lấy thôi!
Chỉ qua mấy phút ngắn ngủi thì 200 cái Phong Mẫu văn đã bị mua sạch, càng nhiều người không mua được thì đều tràn đầy thất vọng. Tuy nhiên về sau Chu Nguyên hứa hẹn là ngày mai sẽ có càng nhiều Phong Mẫu văn thì đám người mới vui mừng dần tản đi.
Trên gương mặt xinh đẹp của Y Thu Thủy tràn đầy mừng rỡ, chỉ qua vài phút mà bọn họ đã thu được 100 viên Quy Nguyên bảo tệ.
Chu Nguyên thì bình tĩnh hơn nhiều, bởi vì hắn hiểu, đây mới chỉ là ngày đầu mà thôi. Mà một khi Phong Mẫu văn bị truyền đi, nó sẽ triệt để đánh bại Bộ Ngấn Văn. Chỉ sợ về sau Bộ Ngấn Văn sẽ khó có thể bán được.
Hơn nữa, sau khi có kinh nghiệm chế tạo Phong Mẫu văn, Chu Nguyên có thể dễ dàng hơn trong việc nghiên cứu chế tạo Hỏa Mẫu văn, Lâm Mẫu văn, Sơn Mẫu văn... Đến lúc đó, trong toàn bộ bốn các sẽ không còn thị trường cho Bộ Ngấn Văn.
Đương nhiên, việc gì thì cũng phải thực hiện từng bước. Chu Nguyên cũng không dự định tạo ra toàn bộ ba loại văn khác ở thời điểm bây giờ, ít nhất cũng phải chờ đến lúc hắn lên làm các chủ của Phong các thì mới tính tới chuyện này.
Khi đám người dần tản đi, Trần Bắc Phong lại dẫn người tới, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Chu Nguyên, nói:
- Chu Nguyên, không thể phủ nhận ngươi là một thiên tài.
- Tuy nhiên... Chỉ sợ sáng chế ra Phong Mẫu văn sẽ khiến cho ngươi gặp phải phiền phức cực lớn. Hy vọng đến lúc đó ngươi cũng đừng có hối hận. -Trần Bắc Phong gằn từng chữ, sau đó quay người rời đi. Chỉ là điệu bộ lúc rời đi trông có vẻ chật vật.
Chu Nguyên bình tĩnh nhìn đám người Trần Bắc Phong rời đi. Đương nhiên là hắn cũng hiểu phiền phức mà Trần Bắc Phong nói tới chính là đến từ Hỏa các, bởi vì Phong Mẫu văn xuất hiện sẽ cướp đoạt thị trường của Bộ Ngấn Văn.
Cũng hi vọng là đám người Hỏa các kia đừng làm ra chuyện ngu xuẩn gì, chứ nếu không làm Chu Nguyên phát bực lên, đến lúc hắn tung hẳn ba mẫu văn khác ra thị trường thì Bộ Ngấn Văn thật sự phải rời khỏi bốn các rồi.
Khi sự kiện về Phong Mẫu văn lan truyền ngày càng xa, càng ngày càng có nhiều người chia sẻ tác dụng thần kỳ của nó với bạn bè, thì toàn bộ Phong các đều chấn động. Tất cả mọi người đều vô cùng kích động, đi đâu cũng nghe thấy người ta nói về chủ đề: Phong Mẫu văn!
Hiệu quả tăng lên tới bốn phần khiến cho vô số người rung động đến câm nín, nếu như không phải đã có vô số người thử nghiệm và chứng minh hiệu quả thì chỉ sợ là không ai có thể tin nổi.
Hiệu quả ấy có ý nghĩa gì?
Có nghĩa là có thể khiến cho người tu luyện bớt được một nửa thời gian để có thể ngưng tụ ra Phong Linh văn!
Mà trong bốn các, thời gian luôn là quan trọng nhất.
Chính bởi vì thời gian hạn chế ba năm khiến cho ai cũng muốn giành giật từng giây tu luyện. Mà bây giờ có thể rút ngắn thời gian hao phí lại còn một nửa, vậy thời gian tiết kiệm được sẽ mang tới lợi ích lớn đến nhường nào?
Rất nhiều người chưa mua được Phong Mẫu văn, lại thấy mấy người được sử dụng rồi hưng phấn đên mức khoa tay múa chân kể về công dụng kì diệu của nó, thế là không khỏi hâm mộ ghen ghét, đồng thời cũng quyết tâm ngày mai phải mua cho bằng được Phong Mẫu văn. Nếu không cứ để tình trạng này kéo dài, người không sử dụng Phong Mẫu văn sẽ bị những người sử dụng bỏ xa.
Thế là danh tiếng của Phong Mẫu văn càng ngày càng vang dội, cuối cùng vượt ra khỏi phạm vi Phong các, truyền tới ba các khác khiến cho các nơi này cũng đều xôn xao rung động.
Đặc biệt là trong Hỏa các, rất nhiều thành viên Hỏa các đều vô cùng lo lắng. Bởi vì nếu quả thật là Phong Mẫu văn có hiệu quả kinh người như vậy thì chỉ sợ là về sau Bộ Ngấn Văn của bọn họ sẽ chẳng thể tiêu thụ được ở trong Phong các.
Điều này sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn cho nguồn thu nhập của Hỏa các.
Trong mấy ngày kế tiếp, bởi vì càng ngày càng thuần thục, thế nên số lượng Phong Mẫu văn mà Chu Nguyên chế tác được đã đạt tới con số gần ngàn. Nhưng dù vậy, đến sáng ngày hôm sau vừa bày bán chưa được bao lâu thì toàn bộ gần ngàn cái Phong Mẫu văn đã bị đoạt mua hết, độ nóng nảy kinh người.
Mà trong khi Phong Mẫu văn trở thành hàng hot trong Phong các, thì lượng tiêu thụ của Bộ Ngấn Văn lại rớt xuống ngàn trượng. Thậm chí về sau rất nhiều người thà là chờ xếp hàng lâu mua Phong Mẫu văn, còn hơn là lại đến mua sắm Bộ Ngấn Văn.
Khi tin tức này truyền tới Hỏa các thì đã khiến cho tầng lớn quản lý của Hỏa các không khỏi chấn động.
Hỏa đảo.
Cả hòn đảo nhỏ đều toàn là màu hồng đỏ, trong đảo chứa đầy Viêm Thạch tỏa ra nhiệt độ nóng bóng, làm cho không khí ở đây luôn luôn cao hơn bên ngoài.
Lúc này, trong một tòa lầu các trên đảo, tất cả thống lĩnh cùng phó các chủ đều tụ tập về đây.
Vương Trần cũng xuất hiện, nhưng với thân phận của hắn thì chỉ được ngồi ở ghế thứ sáu. Lúc này không khí trong các khá đè nén, ánh mắt mọi người đều nhìn về chỗ cao nhất, nơi có hai bóng người ngồi ngay ngắn.
Người ngồi bên phải là một người thanh niên mặc áo bào trắng, hai mắt hơi đỏ, giữa mi tâm có một đường vân hình Hỏa Liên, hơi có vẻ kì dị.
Quanh người hắn không hề có ba động nguyên khí, nhưng một tia uy áp phát ra lại làm cho tất cả mọi người cảm nhận được đều cảm thấy hoảng sợ.
Bởi vì người này chính là các chủ Hỏa các - Lữ Tiêu.
Đồng thời, hắn cũng là người có xếp hạng Thần Phủ bảng cao nhất trong số những người được vang danh của Thiên Uyên Vực, xếp hạng thứ chín. Có thể nói chính là nhân vật tiêu biểu của thế hệ trẻ tuổi Thiên Uyên Vực.
Lữ Tiêu cầm cây quạt đỏ, gõ nhẹ lên tay, hắn nghiêng đầu nhìn về bên cạnh. Ở bên đó là một tên thanh niên mặc áo bào đỏ, quanh thân người thanh niên này phát ra ba động nguyên khí cũng không mạnh, nhưng nơi mi tâm hắn lại thỉnh thoảng lấp lóe thần quang, thể hiện tu vi thần hồn mạnh mẽ.
Đây là Chu Luyện, nhân vật số hai của Hỏa các, cũng là người sáng tạo ra Bộ Ngấn Văn.
- Thế nào? -Trong đại sảnh an tĩnh, Lữ Tiêu đột nhiên mở miệng.
Hai mắt vốn khép hờ của Chu Luyện chầm chậm mở ra, bàn tay hắn đặt một viên ngọc giản lên bàn, trong ngọc giản đã trống không.
Sắc mặt của hắn có chút khó coi, chậm rãi lắc đầu, nói:
- Bên trong Phong Mẫu văn có cơ chế tự hủy, cực kỳ nhạy bén. Ta chỉ hơi dò xét một chút mà nó đã tự động xóa đi tất cả... Nhưng từ kết cấu của Nguyên văn này, có thể thấy người sáng tạo ra nó có trình độ Nguyên văn không hề thấp.
- Ta... không thể phục chế cái Phong Mẫu văn này. -Dù không cam lòng, Chu Luyện không thể không thừa nhận.
Lời này vừa ra, bầu không khí bên trong đại sảnh lại càng thêm ngột ngạt, tưởng như không thở nổi.