- Xem ra Hi Tinh nguyên lão ngược lại là rất coi trọng Phong các rồi đó.
Hi Tinh cười nói:
- Tốt xấu gì thì Phong các cũng coi như là thuộc hạ của ta, dù sao cũng phải tranh thủ một ít chỗ tốt cho bọn họ chứ, hi vọng tương lai trong số bọn họ thật sự có thể xuất hiện hạt giống không tệ.
Huyền Côn nói:
- Nhưng mà thực lực của Hỏa các cũng hơn xa Phong các, coi như là tự do tranh đoạt thì kết quả cũng sẽ là Phong các toi công bận rộn một hồi mà thôi.
- Không thử thì làm sao biết đây?
Hi Tinh cười nói.
Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau trong một lúc lâu, cuối cùng Huyền Côn trầm mặc một lát rồi gật gật đầu, nói:
- Tốt, vậy thì cứ làm theo ý của Hi Tinh nguyên lão đi. Thiên Viêm Tế năm nay, tất cả mọi người bằng bản lĩnh của mình để phân phối Thiên Dương Viêm.
Nhìn thấy Huyền Côn tông chủ thỏa hiệp, Hi Tinh cũng khẽ cười một tiếng.
Lúc này, ánh mắt của Huyền Côn tông chủ nhìn thoáng qua Chu Nguyên vẫn đang tỏ vẻ cung kính ở một bên, sau đó qua sang nói với Hi Tinh:
- Hi Tinh nguyên lão tựa hồ là rất coi trọng vị Các chủ mới này của Phong các đó.
Khi nói câu này, ở chỗ sâu trong ánh mắt của ông ta giống như là có xẹt qua thần sắc trêu tức. Sau đó, Huyền Côn tông chủ dùng một loại ngữ khí đặc biệt để nói chuyện:
- Nếu là Thương Uyên Đại Tôn nhìn thấy cảnh tượng này, có lẽ ông ấy sẽ rất vui vẻ.
Nói xong, ông ta vung tay áo lên, mang theo Tích Quang nhanh chóng bay về phía xa.
Chu Nguyên cùng Hi Tinh thì liếc nhìn nhau, bởi vì trong câu nói cuối cùng của Huyền Côn tông chủ kia tựa hồ là mang theo một loại ý vị mập mờ.
- Dường như là vị Huyền Côn tông chủ này đã hiểu lầm cái gì đó rồi.
Chu Nguyên xấu hổ cười, hắn giống như là bị người khác coi thành tiểu bạch kiểm( mặt trắng nhỏ: ý chỉ trai bao được các cô bao dưỡng) rồi hay sao ý nhỉ?
Nghe Chu Nguyên nói thế, trên trán của Hi Tinh cũng có gân xanh nhảy lên, nàng cắn chặt hai hàm răng trắng ngà nói:
- Lão già kia thật là không biết xấu hổ!
Chỉ có điều Huyền Côn tông chủ kia không hổ là tông chủ của một tông, đích thật là cực kỳ mẫn cảm, ông ta đã nhận ra quan hệ giữa Chu Nguyên cùng Hi Tinh tựa hồ là có chút không bình thường nhưng hiển nhiên là ông ta vẫn chưa từng nghĩ tới chuyện hai người vậy mà sẽ là sư tỷ đệ ... Cho nên cuối cùng sau khi trải qua suy đoán, ông ta cảm thấy Hi Tinh có khả năng là coi trọng Chu Nguyên ...
Chuyện này cũng không kỳ quái, dùng thân phận và địa vị của Hi Tinh, muốn bao dưỡng tên trai lơ nào chẳng được, mặc dù ông ta cũng không biết Chu Nguyên có điểm nào đáng giá để Hi Tinh vừa ý.
Chỉ là trong lòng của ông ta ngược lại là rất hi vọng chuyện này là sự thật, bởi vì đây cũng xem như là một cái tin tức tốtđối với Thiên Linh Tông. Dù sao lấy điều kiện của Hi Tinh, chỉ cần nàng có ý thì chỉ sợ ngay cả một ít tồn tại khiến cho Huyền Côn tông chủ đều kiêng kị trong Hỗn Nguyên Thiên cũng sẽ động tâm.
- Ông ta cũng không thèm xác định xem đệ có thực sự bắt được người sống hay không mà đã quyết định như vậy sao?
Cảm thấy ánh mắt của Hi Tinh có chút nguy hiểm, Chu Nguyên tranh thủ thời gian chuyển sang chủ đề khác.
Hi Tinh tức giận nói:
- Thật giả đã không trọng yếu, quan trọng là ... Hắn đã thỏa hiệp.
Giống như là nghĩ đến điều gì đó, Chu Nguyên gật đầu, chợt cười nói:
- Kỳ thật mặc dù hoàn toàn chính xác là có người sống, nhưng lại đã bị đệ đả thương thần hồn, cũng không khác gì người chết cả, cho dù muốn sưu hồn cũng không tìm được cái gì.
Hi Tinh tấc tắc kêu kỳ lạ:
- Chu Nguyên, lá gan của đệ ...
- Bất quá cũng may mắn mà có sư đệ nhanh trí, nếu không thì sư tỷ ngược lại là rất khó ép ra chỗ tốt gì từ trong tay của lão cáo già kia.
- Chỗ tốt là Thiên Viêm Tế kia hay sao?
Chu Nguyên tò mò hỏi.
Chu Nguyên cũng không biết được nhiều lắm về Thiên Viêm Tế này, chỉ biết rõ nó cùng với Tứ Linh Quy Nguyên Tháp được gọi là hai điểm hấp dẫn nhất của Thiên Uyên Vực đối với thiên kiêu trẻ tuổi trong Hỗn Nguyên Thiên, được tổ chức mỗi năm một lần.
- Dĩ vãng trừ phi là đến phiên ta chủ trì Thiên Viêm Tế, bằng không thì phần phân phối của Phong các ở trong đó quả thực là ít đến thương cảm, dù sao thì đệ cũng biết thực lực chỉnh thể của Phong các thấp nhất trong bốn các mà.
Hi Tinh liếc nhìn Chu Nguyên, nói:
- Hôm nay tuy nói tốc độ tiến bộ của đệ rất nhanh, nhưng muốn cạnh tranh vị trí Tổng Các chủ cùng Lữ Tiêu, chỉ sợ là còn kém rất nhiều, cho nên lần Thiên Viêm Tế này cực kỳ quan trọng đối với đệ, đây có thể nói là cơ hội cuối cùng cho đệ tăng thực lực trước khi cuộc thi đấu tranh giành vị trí Tổng Các chủ cảu bốn các diễn ra.
Nghe Hi Tinh nói vậy, Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, cũng không có bởi vì Hi Tinh nói khó nghe mà không thể tiếp nhận, dù sao đây đúng là sự thật, mà hắn cũng chưa bao giờ cảm thấy mình có thể khinh thường thực lực của Lữ Tiêu.
- Những ngày này, đệ cố gắng tìm hiểu rõ thêm về Thiên Viêm Tế đi, cũng đừng phụ cơ hội do mình dùng mệnh đổi lấy.
Hi Tinh cười cười, sau đó phất phất tay, thân hình mảnh khảnh nhanh chóng biến mất.
Chu Nguyên gật gật đầu. Nếu như xét cẩn thận thì Huyền Côn tông chủ thỏa hiệp là để đổi lấy việc Hi Tinh không cướp đoạt vị trí Trưởng lão của Tích Quang, mà Tích Quang phải chịu trừng phạt, nguyên nhân chủ yếu lại là vì đến ám sát hắn, cho nên nói là hắn dùng mệnh đổi lấy cơ hội cũng không sai.
- Nói như vậy ...
- Trong lần Thiên Viêm Tế này, ta nên ăn nhiều một chút mới có thể không thua lỗ...
Sau khi kết luận cuối cùng về vụ án của Phương Ngao được truyền ra thì không thể nghi ngờ là khiến cho bốn các dậy sóng, ai cũng không nghĩ tới Phương Ngao vậy mà lại dám không để ý quy củ, âm thầm hạ sát thủ đối với Chu Nguyên.
Trong nội tâm của rất nhiều người đều cảm thấy có chút khinh thường với chuyện này, chỉ có điều trở ngại uy thế của Hỏa các cho nên cũng không dám biểu lộ bên ngoài. Nhưng mà sau chuyện này, thành viên của Hỏa các khi gặp người của ba các khác, đặc biệt là người của Phong các, Mộc các thì đều cảm nhận được ý khinh thường ẩn chứa ở trong mắt đối phương. Chuyện này cũng làm cho bọn họ cảm thấy có chút biệt khuất, nhưng cũng không có cách nào để cãi lại.
Dù sao chuyện âm thầm hạ sát thủ đối với đồng môn này đích thật là khiến cho người ta cảm thấy chán ghét.
Bởi vậy, bọn họ cũng chỉ có thể mắng chửi Phương Ngao kia ở trong lòng để phát tiết.
...
Hỏa các, Các chủ lâu.
Lữ Tiêu mặt không biểu tình ngồi trên phía trên, phía dưới là Chu Luyện cùng với những Phó Các chủ khác của Hỏa các, chỉ có điều lúc này hào khí ở trong này đặc biệt áp lực, sắc mặt của tất cả mọi người đều là dị thường khó coi, bởi vì lúc trước có Trưởng lão của Thiên Linh Tông cầm ý chỉ của Huyền Côn tông chủ, hung hăng khiển trách tất cả bọn họ một chầu.
Lần này, bọn họ thất sách, làm cho Huyền Côn tông chủ chịu thiệt trong tay Hi Tinh, thậm chí suýt nữa mất đi một vị Trưởng lão trong Trưởng lão đoàn.
- Chuyện lần này thất bại là do ta không tính toán kỹ. Xin lỗi mọi người!
Sau khi trầm mặc hồi lâu, Lữ Tiêu mới chậm rãi mở miệng.
Chu Luyện vội vàng nói:
- Các chủ, chuyện này không có quan hệ với ngài, chỉ trách tên khốn Chu Nguyên kia quá xảo trá, vậy mà lại ẩn tàng thực lực nhiều như vậy.
Vốn dĩ là bọn họ cho rằng dựa vào thực lực của Phương Ngao thì hoàn toàn có thể đối phó với Chu Nguyên, cho dù đến lúc đó ám sát thất bại, muốn dẫn người chạy thoát thân cũng không khó, nhưng mà ai có thể nghĩ tới chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủn thực lực của Chu Nguyên đã tăng lên nhiều như vậy, chỉ bằng một chiêu đã có thể dễ dàng giết chết Phương Ngao.