- Chu Nguyên, huynh biết chỗ Thiên Viêm Tế cử hành hay sao? Là ở Đại Viêm sơn, mà ở bên trên Đại Viêm sơn có một cái đỉnh thủy tinh, lưu ly khổng lồ, bảo vật này là năm đó Thương Uyên Đại Tôn tự mình luyện chế, chuyên môn dùng để tiến hành Thiên Viêm Tế, cho nên cũng được gọi là Thiên Viêm đỉnh.
- Mà muốn thúc dục Thiên Viêm đỉnh thì cần 99 vị cường giả Thiên Dương Cảnh toàn lực truyền Thiên Dương Viêm của mình vào mà sau khi được Thiên Viêm đỉnh tăng phúc, số Thiên Dương Viêm này sẽ trở nên đặc biệt tinh thuần cùng bàng bạc.
- Mặt khác, thân thể không được, chỉ có thần hồn là có thể tiến vào trong Thiên Viêm đỉnh, bởi vì Thiên Dương Viêm trong Thiên Viêm đỉnh quá mức đầm đặc, nếu như thân thể tiến vào, có khả năng sẽ bị trực tiếp đốt thành tro bụi, duy chỉ có thần hồn mới có thể tồn tại.
- Cho nên, muốn thu thập Thiên Dương Viêm trong Thiên Viêm đỉnh, chỉ có dựa vào thần hồn.
- Chỉ có điều tuy nói tu vi thần hồn của huynh chính là Hóa Cảnh, nhưng chỉ dựa vào sức của một mình huynh thì chỉ sợ tác dụng không lớn, bởi vì ở trong này phải dựa vào chỉnh thể. Dù sao, xét về lượng thì một vị thần hồn cấp độ Hóa Cảnh cũng không thể sánh được với mấy trăm vị thần hồn cấp độ Thực Cảnh.
- Cho nên muốn cướp đoạt Thiên Dương Viêm trên Thiên Viêm Tế thì phương thức tốt nhất là dùng thần hồn cấp độ Hóa Cảnh làm hạch tâm rồi những người khác của Phong các chúng ta thúc dục thần hồn, để huynh làm trung tâm cân đối, chỉ huy. Nói cách khác, ở trong này huynh chính là tướng quân còn chúng ta là binh sĩ.
- …
Trong phòng hội nghị của Phong các, Y Thu Thủy đang giảng giải cho Chu Nguyên về những thông tin có quan hệ với Thiên Viêm Tế.
- Thì ra là thế.
Chu Nguyên gật gật đầu, xem như triệt để sáng tỏ cơ chế của Thiên Viêm Tế này.
Khác với những gì hắn suy nghĩ, ở bên trên Thiên Viêm Tế, nguyên khí cường hoành không có tác dụng gì, điểm mấu chốt vẫn là mức độ mạnh yếu của thần hồn, hơn nữa còn phải xét theo chỉnh thể.
- Chỉ có điều so về thần hồn thì Phong các chúng ta có thể xem như là đứng cuối trong bốn các. Chu huynh có biết trong Thiên Viêm Tế diễn ra vào năm trước, Phong các chúng ta thu hoạch được bao nhiêu Thiên Viêm Dương không?
Ở một bên Diệp Băng Lăng khẽ thở dài một cái, sau đó dựng thẳng một ngón tay ngọc lên.
- Miễn cưỡng chỉ có được 10% Thiên Dương Viêm.
- Năm trước là do Huyền Tinh tộc chủ trì Thiên Viêm Tế, Sơn các lấy được cố định 40% Thiên Dương Viêm rồi không tranh nữa, mà Hỏa các chiếm hơn 30%, Mộc các thì là hơn 20%.
- Cho nên mặc dù năm nay, quy tắc của Thiên Viêm Tế biến thành bốn bên tự do tranh đoạt, nhưng bằng vào năng lực của Phong các chúng ta thì kết quả chỉ sợ vẫn sẽ chỉ thu hoạch được khoảng 10% mà thôi.
Nghe Diệp Băng Lăng nói vậy, Y Thu Thủy lại nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Diệp sư tỷ ngược lại cũng không cần bi quan như thế. Những năm qua, thành tích của Phong các ở bên trên Thiên Viêm Tế kém cỏi, đó là bởi vì chúng ta không có gắn kết cùng một chỗ. Dù sao trước đó chúng ta không có Các chủ, chỉ có hai vị Phó Các chủ là Diệp sư tỷ cùng Trần Bắc Phong, mà Trần Bắc Phong lại thiên hướng Hỏa các bên kia, cho nên khi đó Phong các quả thực là chia rẽ.
- Năm nay đã có Các chủ là Chu Nguyên, hơn nữa nhân tâm của Phong các đã tề tụ, nếu như toàn lực tranh đoạt thì ta ngược lại là cảm thấy chúng ta có thể lấy được 20% Thiên Dương Viêm.
- Đúng, chúng ta tin tưởng năng lực của Các chủ!
- Chỉ cần có Các chủ chỉ huy, lần này Phong các chúng ta nhất định có thể đoạt được 20% Thiên Dương Viêm!
Tiêu Hoằng cùng một đám thống lĩnh cũng nhao nhao gật đầu, trong ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên tràn đầy cuồng nhiệt, tôn sùng. Trong mấy tháng qua, bản lĩnh mà Chu Nguyên thiể hiện ra đã chinh phục tất cả mọi thành viên của Phong các, cho nên sự tin tưởng của bọn họ đối với Chu Nguyên cũng càng ngày càng mạnh.
Nhìn qua ánh mắt chờ đợi của mọi người, Chu Nguyên ngược lại là tỉnh táo mà nói:
- Lần này, Hỏa các chịu thiệt lớn như vậy, ta ngược lại là cảm thấy bọn họ sẽ bỏ qua, không làm gì ở bên trên Thiên Viêm Tế đâu.
Hắn trầm ngâm một chút, nhìn về phía Y Thu Thủy, hỏi:
- Trong Phong các chúng ta có bao nhiêu người có thần hồn đạt đến cấp độ Thực Cảnh vậy?
- Có hai trăm ba mươi hai người có thần hồn đạt đến cấp độ Thực Cảnh, chỉ có điều một phần lớn đều là ở vào Thực Cảnh sơ kỳ.
Y Thu Thủy ngẫm nghĩ một lúc, sau đó lại nói:
- Mà Hỏa các bên kia, thần hồn của Chu Luyện kia cũng đã đạt đến Hóa Cảnh, không yếu hơn huynh, chỉ có điều bê phía bọn họ có tới hơn năm trăm người có thần hồn đạt đến cấp độ Thực Cảnh.
Nghe Y Thu Thủy nói xong, con ngươi của Chu Nguyên cũng không khỏi co rụt lại, bất luận là người của Hỏa các hay là Phong các thì gần như tất cả đều không có tu luyện Đoán Hồn Thuật chính thống, chỉ có điều khi tu vi nguyên khí tăng trưởng thì thần hồn đồng dạng là được tẩm bổ, tiến tới trở nên mạnh mẽ.
Nói như vậy, chỉ cần bản thân bước vào Thần Phủ cảnh thì thần hồn cũng có thể theo thời gian dần trôi qua mà đột phá đến Thực Cảnh.
Mà thiên kiêu trẻ tuổi cùng tu luyện cả nguyên khí lẫn thần hồn sau đó vẫn lấy được tiến triển như hắn cũng không nhiều, tựu như Chu Luyện kia, tuy nói thần hồn của hắn cũng đã đạt tới Hóa Cảnh, nhưng nếu như bỏ đi thần hồn, dùng nguyên khí để chiến đấu thì Chu Nguyên chỉ cần tát một cái là có thể đập chết hắn.
Lại ví dụ như Lữ Tiêu, tuy nói tu vi nguyên khí của thằng này mạnh hơn Chu Nguyên nhiều, nhưng nếu như chiến đấu bằng thần hồn thì Chu Nguyên có nắm chắc chỉ cần tốn vài phút là hắn có thể dùng Hồn Viêm đốt thần hồn của Lữ Tiêu thành hư vô rồi.
Khi nhiên, loại này so sánh cũng không có ý nghĩa quá lớn, Chu Luyện sẽ không dại dột so đấu nguyên khí với hắn, mà Lữ Tiêu cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức so đấu thần hồn cùng hắn, không có người nào muốn lựa chọn dùng mặt yếu của mình để đánh với sở trường của kẻ khác.
Ở một bên, thần sắc trên mặt mấy người Diệp Băng Lăng, Tiêu Hoằng, Thương Tiểu Linh cũng trở nên ngưng trọng, thực lực chỉnh thể của hai bên có chênh lệch thật là quá lớn, làm cho người ta cảm thấy áp lực cực lớn.
Thực lực chỉnh thể của Hỏa các hơn xa Phong các bọn họ, nếu như Hỏa các thật sự là muốn nhằm vào Phong các thì hoàn toàn chính xác là có thể tạo thành phiền toái không nhỏ cho bọn họ.
- Chỉ có điều binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, chúng ta cũng không cần quá mức e ngại. Dù sao chân trần không sợ đi giày, cùng lắm thì chúng ta vẫn giữ nguyên vị trí thứ tư thôi? Chẳng lẽ còn kém hơn được nữa hay sao?
Cảm thấy hào khí có chút nặng nề, Chu Nguyên không khỏi mở miệng cười nói.
Nghe được lời an ủi khác loại này của Chu Nguyên, tất cả mọi người không nhịn được mà mỉm cười, thần sắc cũng dần dần trầm tĩnh lại. Hoàn toàn chính xác là như vậy, trong dĩ vãng Phong các bọn họ đã là thảm nhất rồi, có muốn thảm hơn nữa cũng khó?
- Trong khoảng thời gian tiếp theo, tất cả thống lĩnh chỉnh đốn lại thành viên ở dưới trướng mình cho tốt, mỗi ngày lúc sáng sớm đều cần dẫn người tập trung ở chỗ quảng trường. Trước trận đại chiến này, chúng ta cũng cần phải thử thao luyện thần hồn một phen cho mọi người quen thuộc với nhau, chuẩn bị cho những trường hợp bất ngờ có thể xảy ra.
Chu Nguyên hơi chút trầm ngâm rồi ra lệnh.
Trong dĩ vãng, Chu Nguyên còn chưa bao giờ thử chỉ huy rất nhiều thần hồn để tác chiến, cho nên vì không để đến lúc đó luống cuống tay chân, không biết làm sao, hiện tại vẫn phải luyện tập một thời gian để tăng cường kinh nghiệm.
Tất cả thống lĩnh đều ôm quyền đáp ứng, nhưng sau đó xoay người rời đi.
Nhìn thấy mọi người đã rời đi, sắc mặt nhẹ nhõm kia của Chu Nguyên cũng theo thời gian dần trôi qua mà trở nên ngưng trọng. Lần Thiên Viêm Tế này có thể tự do tranh đoạt Thiên Dương Viêm là cơ hội mà Hi Tinh sư tỷ tranh thủ giúp hắn, cho nên hắn không có khả năng thỏa mãn với con số thu hoạch như mọi năm được.
Thậm chí, coi như là 20%, hắn đều cảm thấy ít nữa cỡ!
Thời gian cuộc thi đấu tranh giành vị trí Tổng Các chủ diễn ra đã càng ngày càng gần rồi, lần Thiên Viêm Tế này là cơ hội tốt nhất để hắn tăng cường thực lực, nếu như nắm chắc tốt thì hắn sẽ có được thực lực đủ để chính thức tranh đấu cùng Lữ Tiêu.
Nhưng bằng vào thực lực chỉnh thể trên phương diện thần hồn của của Phong các thì khó mà làm được như hắn mong muốn, bởi vì bọn họ kém Hỏa các quá xa, chênh lệch của hai bên có thể nói không phải là nhỏ tí tẹo.
Chu Nguyên nhíu mày, bởi vì chênh lệch của hai bên, cho nên một khi đối phương không có ý tốt, Phong các bọn họ sợ là sẽ không thu hoạch được bao nhiêu mà Phong các không có thu hoạch, vậy thì Các chủ như hắn cũng chỉ có thể uống gió trời mà thôi.
Lần Thiên Viêm Tế này rất trọng yếu đối với hắn.
Mà điểm này, chỉ sợ Lữ Tiêu kia cũng có thể đoán được. Trong mấy lần đọ sức trước, Hỏa các đều đã chịu thiệt bởi hắn, cho nên nếu như hắn là Lữ Tiêu vậy thì lúc này đây tuyệt sẽ không lại khinh thường nữa, mà là sẽ dốc hết toàn bộ sức mạnh của Hỏa các để trấn áp hắn.
Nghĩ đến đây, hai mắt của Chu Nguyên dần dần khép lại, hắn thì thào tự nói.
- Xem ra, nhất định phải nghĩ biện pháp để ứng đối mới được.