- Khai đỉnh!
Khi giọng nói thanh tịnh trung tính kia của Hi Tinh vang vọng ở giữa thiên địa thì vào lúc này, vô số ánh mắt đều tập trung về phía trên đỉnh Đại Viêm Sơn, chỉ thấy được ở chỗ đó nham tương sôi trào lên giống như sắp sửa phun trào, sau đó, từ bên trong nham tương có một vật chậm rãi bay lên.
Đó là một cái đỉnh vô cùng khổng lồ.
Cái đỉnh này trong suốt như lưu ly, không gian trong đỉnh cực kỳ rộng lớn, hình như có núi cao chập chùng.
Cái đỉnh này đúng là Thiên Viêm Đỉnh!
Sau khi Thiên Viêm Đỉnh xuất hiện, Huyền Côn tông chủ cũng nhẹ nhàng gật đầu ra hiệu.
Bá!
Từ trong đám người phía dưới có 99 bóng người nhanh chóng bay ra, xuất hiện ở phía dưới Thiên Viêm Đỉnh, ở đó có 99 bệ đá bằng nham thạch (dung nham đã bị nguội hóa thành đá), mỗi người chọn một bệ đá rồi nhanh chóng ngồi xếp bằng ở bên trên đó.
Những người này đều tản ra chấn động nguyên khí cường đại, mơ hồ trong đó có thể thấy được một vầng mặt trời chói mắt như ẩn như hiện ở sau lưng mỗi người.
Đó là 99 vị cường giả Thiên Dương Cảnh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng của Chu Nguyên cũng không nhịn được có chút cảm thán, nội tình của Thiên Uyên Vực này đích thật là cực kỳ hùng hậu, nếu là ở trong Thương Huyền Tông, cường giả Thiên Dương Cảnh đủ để trở thành Trưởng lão trong tông, nhưng mà toàn bộ Thương Huyền Tông cũng chưa chắc đã gom góp đủ 99 vị Thiên Dương Cảnh.
Nhưng hôm nay ở trong Thiên Uyên Vực này, chỉ một mình Thiên Linh Tông đã có thể gom góp đủ số lượng này, bởi vậy có thể thấy được thực lực chỉnh thể của Thiên Uyên vực đáng sợ tới mức nào, e rằng sức mạnh của một vực này đã đủ để chống lại toàn bộ Thương Huyền Thiên rồi.
Mà hết thảy này, cũng chỉ là bởi vì số mệnh của Hỗn Nguyên Thiên quá hùng hậu.
Trong khi Chu Nguyên còn đang cảm thán, 99 vị cường giả Thiên Dương Cảnh kia đồng thanh quát lớn, tiếng quát như sấm, chấn động thiên địa, mà sau đó vầng mặt trời ở phía sau lưng của bọn họ cũng giống như cháy bùng lên, phát ra ánh sáng chói mắt, khi hào quang cường thịnh đến mức tận cùng thì có thể thấy được ngọn lửa màu vàng hừng hực bốc cháy lên.
Nhìn thấy những ngọn lửa màu vàng này, ánh mắt của Chu Nguyên sáng lên, đây chính là Thiên Dương Viêm, là thứ mà chỉ cường giả Thiên Dương Cảnh mới có!
Nếu như nói Vòng sáng Thần Phủ là tiêu chí của Thần Phủ Cảnh, như vậy Thiên Dương Viêm chính là tiêu chí của cường giả Thiên Dương Cảnh.
Một khi Thiên Dương Viêm sinh ra đời thì nó có thể không ngừng rèn luyện nguyên khí cùng thân thể cả ngày lẫn đêm. Nói cách khác chỉ cần bước vào Thiên Dương Cảnh thì coi như là thân thể có yếu kém cũng sẽ ở dưới sự rèn luyện của Thiên Dương Viêm mà dần dần trở nên cường hoành.
Đừng nhìn hiện tại Chu Nguyên tu luyện Huyền Thánh Thể, thân thể có chút thành tựu, xưng hùng ở trong hàng ngũ Thần Phủ Cảnh, nhưng nếu như thực sự liều mạng bằng thân thể thì hắn còn không nhất định chiến thắng được một vài cường giả Thiên Dương Cảnh phổ thông.
Đương nhiên, nếu như đợi đến lúc Chu Nguyên bước vào Thiên Dương Cảnh, nhục thể của hắn tự nhiên cũng sẽ vượt xa những cường giả Thiên Dương Cảnh phổ thông kia.
Hừng hực!
Thiên Dương Viêm ở phía trên 99 vầng mặt trời kia càng ngày càng cường thịnh, cuối cùng những mặt trời kia chấn động, nhanh chóng phun trào ra, tạo thành 99 cột lửa. Vừa xuất hiện, những cột lửa này cũng lập tức lao thẳng tới Thiên Viêm Đỉnh vô cùng khổng lồ kia.
Vào lúc này, ở phía trên Thiên Viêm Đỉnh, Nguyên văn cổ xưa khẽ nhúc nhích, cuối cùng biến thành một vòng xoáy cực lớn, nuốt chửng những cột lửa kia.
Mà sau khi Thiên Viêm Đỉnh nuốt hết những cột lửa kia, chỉ thấy bầu trời bên trong đỉnh cũng biến thành màu vàng, vô số ngọn lửa màu vàng trút xuống như mưa, mà lúc này màu vàng của Thiên Dương Viêm cũng càng thêm thuần túy, đó là bởi vì chúng đã được Thiên Viêm Đỉnh tinh lọc.
Cuối cùng, sau khi những ngọn lửa màu vàng rơi xuống đất, chúng nhanh chóng hóa thành những đóa hoa sen lửa màu vàng.
Nhìn qua những đóa hoa sen lửa màu vàng này, những cường giả Thần Phủ Cảnh ở đây không khỏi lộ ra sự thèm thuồng.
Ở bên trên đài sen bằng dung nham kia, nhìn qua cảnh tượng này, Hi Tinh khẽ gật đầu, khi những đóa hoa sen lửa màu vàng kia xuất hiện thì cũng là thời điểm đại biểu cho Thiên Viêm Tế đã chính thức bắt đầu.
- Phong Lâm Hỏa Sơn bốn Các, chuẩn bị thả thần hồn, tiến vào Thiên Viêm Đỉnh.
Nàng mở miệng nói, giọng nói vang vọng khắp trong thiên địa và truyền vào trong tai mỗi người, trong giọng nói thanh tịnh có ẩn chứa sự uy nghiêm.
Hi Tinh vừa dứt lời, thành viên cuả bốn Các đều cung kính xác nhận, sau đó nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống.
Ông ông!
Ở chỗ mi tâm cuả thành viên trong bốn Các có ánh sáng thần hồn lập loè, sau một khắc, mấy chục nghìn thần hồn phóng lên trời, cảnh tượng kia trông cực kỳ đồ sộ.
Mà thần hồn của Chu Nguyên cũng ở vào bên trong mấy ngàn thần hồn của Phong Các, chỉ có điều so sánh với những thần hồn ở chung quanh, thần hồn của hắn trông đặc biệt ngưng thực, chấn động của thần hồn cũng vượt qua những người khác rất xa.
Những thần hồn này vừa xuất hiện đã nhanh chóng bay về phía Thiên Viêm Đỉnh, mà vào lúc này nắp của Thiên Viêm Đỉnh cũng mở ra một khe hở, tựa như một rãnh trời, từ trong đó có lực hút bộc phát ra, chỉ trong một cái chớp mắt, mấy chục nghìn thần hồn đã bị hút vào bên trong Thiên Viêm Đỉnh.
Trong thiên địa, vô số ánh mắt đều tập trung nhìn về phía không gian trong Thiên Viêm Đỉnh, trên mặt lộ vẻ hiếu kỳ cùng chờ mong, bọn họ biết được, tiếp theo mới là khoảng thời gian đặc sắc nhất của Thiên Viêm Tế.
Bên trên đài sen bằng dung nham, đôi mắt sáng của Hi Tinh khẽ lập loè, nhìn chăm chú vào Thiên Viêm Đỉnh.
Ở một bên, khuôn mặt già nua của Huyền Côn tông chủ mang theo vẻ đạm mạc, ông ta thản nhiên nói:
- Hi Tinh nguyên lão cảm thấy trong lần Thiên Viêm Tế này, ai sẽ là người thắng lớn nhất?
Nghe được câu hỏi của Huyền Côn tông chủ, Hi Tinh cũng thu hồi ánh mắt, ngồi nghiêm trang lại rồi trầm giọng nói:
- Có lẽ thực lực của Hỏa Các vẫn là mạnh nhất, chỉ có điều chuyện này cũng không thể đại biểu cho điều gì, có ngựa đen (ý chỉ nhân vật chiến thắng mà không ai ngờ tới) xuất hiện mới có thể càng làm cho người ta cảm thấy vui mừng.
Huyền Côn tông chủ cười nhạt nói:
- Ngựa đen vốn sinh ra đã kém cỏi, sợ là không đủ bản lĩnh.
Hi Tinh từ chối cho ý kiến, không có tranh luận cùng Huyền Côn tông chủ về vấn đề này nữa, mà chỉ là đưa mắt nhìn về phía Thiên Viêm Đỉnh.
- Hiện giờ có nói gì cũng vô dụng, vẫn là để sự thật chứng minh thì hơn.
Khi thần hồn của Chu Nguyên vừa bị hút vào Thiên Viêm Đỉnh thì hắn chỉ cảm thấy hơi hoa mắt. Sau đó, chỉ trong một cái chớp mắt, Chu Nguyên đã cảm ứng được có sóng nhiệt từ bốn phía vọt tới, hắn vội vàng ngưng thần, phát hiện lúc này mình đã là ở trong một vùng trời đất khác.
Trong thiên địa này có những ngọn núi nguy nga đứng sừng sững, cây cối trong núi cũng không có màu xanh lá cây, ngược lại là hiện ra màu đỏ, tựa như là được làm bằng đồng vậy.
Đúng lúc này, một đóa hoa sen lửa màu vàng nhẹ nhàng trôi qua trước mắt của hắn.
Chu Nguyên dùng thần hồn nhanh chóng bắt lấy đóa hoa sen lửa này rồi đưa đến trước mặt. Vào lúc này, đóa hoa sen lửa màu vàng chậm rãi xoay tròn, ở trong đó ngọn lửa màu vàng kia tản ra chấn động khác thường, ngọn lửa này nhìn như rất nhỏ, nhưng nếu như tiếp xúc cùng nguyên khí thì sẽ lại tựa như là lửa cháy đổ thêm dầu, chỉ trong nháy mắt đã có thể đốt cháy sạch một đạo nguyên khí.
- Đây chính là Thiên Dương Viêm sao?
Cảm thụ được hỏa ý cực kỳ tinh thuần ẩn chứa ở bên trong đóa hoa sen lửa màu vàng này, trong mắt của Chu Nguyên cũng xẹt qua thần sắc sợ hãi, thán phục. Tuy rằng hắn không phải là cường giả Thiên Dương Cảnh, nhưng hắn vẫn đã tiếp xúc qua không ít, tự nhiên cảm giác được, Thiên Dương Viêm bên trong đóa hoa sen lửa màu vàng này tinh thuần hơn Thiên Dương Viêm của bản thân những cường giả Thiên Dương Cảnh kia rất nhiều, hơn nữa mấu chốt nhất chính là ở bên trong đóa hoa sen lửa màu vàng này cũng không có trộn lẫn ý niệm của bất kỳ người nào, cho nên bất luận người nào cũng có luyện hóa hấp thu nó.
Mặc dù lúc này thần hồn đã đi ra ngoài thân thể, nhưng Chu Nguyên vẫn như cũ là có thể cảm giác được sự thèm muốn tỏa ra từ thân thể của mình.
Loại cảm giác này giống như là người đã khát khô cả cổ lại đột nhiên nhìn thấy Quỳnh Tương Ngọc Lộ (một loại rượu ngon trong truyền thuyết của Trung Quốc).
- Thiên Viêm Đỉnh này đúng là một món bảo bối bất phàm.
Chu Nguyên không nhịn được cảm thán một tiếng.
Mà trong khi Chu Nguyên còn đang cảm thán thì vào lúc này, từ bốn phía có mấy ngàn thần hồn nhanh chóng bay về phía hắn, đầu lĩnh đúng là mấy người Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy.
Vào lúc này, thần hồn của thành viên Phong Các đều đã tập trung đủ.
Ánh mắt của Chu Nguyên nhìn về phía xa, đội ngũ cuả ba Các cũng đang bắt đầu tụ tập rồi.
Hiện tại, tranh đấu ở bên trong Thiên Viêm Tế cũng đã xem như là được bắt đầu.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, hắn cảm thụ được sự nóng bỏng trong Thiên Viêm Đỉnh, ánh mắt nhìn quanh, trầm giọng nói:
- Tất cả mọi người nghe lệnh, trước tiên hãy chiếm cứ một ngọn núi, chặt Xích Đồng Thụ (cây Xích Đồng), chế tạo Xích Đồng Tán (cái ô Xích Đồng) cùng Tụ Hỏa Đài!
Trong một tháng vừa qua, ngoại trừ khổ công suy tư về Thôn hồn Nguyên ngân, Chu Nguyên còn đến Tàng Thư Các trong Thiên Uyên Động Thiên, tìm hiểu về Thiên Viêm Tế, cho nên hắn biết rõ khi càng có nhiều Thiên Dương Viêm tràn vào thì nhiệt độ ở trong Thiên Viêm Đỉnh này sẽ càng ngày càng cao, tới về sau, thậm chí sẽ tạo thành tổn thương đối với thần hồn.
Mà muốn tránh cho điều này xảy ra, nhất định phải dùng Xích Đồng Thụ trong Thiên Viêm Đỉnh làm tài liệu, luyện chế ra Xích Đồng Tán.
Chỉ những người cầm Xích Đồng Tán trong tay mới có thể đi lại tự nhiên ở trong Thiên Viêm Đỉnh và thu thập Thiên Dương Viêm ở bốn phía.
Mà ngoài tác dụng tránh nóng, Xích Đồng Tán còn có tác dụng hấp thu, hội tụ Thiên Dương Viêm giúp cho việc thu thập được thuận tiện hơn.
Mà Tụ Hỏa Đài thì còn trọng yếu hơn, bởi vì hiện tại bọn họ đều là dùng thần hồn để tiến vào Thiên Viêm Đỉnh, cho nên cũng không có bất kỳ vật gì để chứa Thiên Dương Viêm. Cũng không có khả năng bắt bọn họ dùng thần hồn không ngừng dẫn dắt được. Không đề cập tới việc có thể dẫn dắt được mấy đóa Thiên Dương Viêm, như vậy ngược lại còn khiến cho thần hồn không còn linh hoạt, đến lúc chiến đấu ngược lại là còn bó tay bó chân hơn.
Cho nên ở bên trong Thiên Viêm Tế này, chuyện trọng yếu nhất không phải là đấu võ, mà là chế tạo Xích Đồng Tán cùng Tụ Hỏa Đài.
Ở dưới sự chỉ huy của Chu Nguyên, mấy ngàn thần hồn của Phong Các nhanh chóng tuyển chọn một ngọn núi lớn có rừng cây Xích Đồng Thụ rậm rạp.
Mà sau khi đáp xuống ngọn núi này, Chu Nguyên vung tay lên, Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy cũng nhanh chóng phân phối mọi người, một bộ phận cảnh giới, một bộ phận bắt đầu thu thập những đóa hoa sen lửa màu vàng từ phía trên bay xuống, còn lại một bộ phận thì nhanh chóng chặt Xích Đồng Thụ, chế tạo Xích Đồng Tán cùng Tụ Hỏa Đài.
Vì vậy trên ngọn núi này, mấy ngàn thần hồn phiêu đãng, ngược lại là lộ ra một loại cảm giác náo nhiệt quỷ dị.
Chu Nguyên đứng ở chỗ cao nhất, ánh mắt của hắn nhìn qua phương hướng của Hỏa Các, trong mắt có ánh sáng lạnh lập loè, tiếp đó nên nhìn Lữ Tiêu ra chiêu như thế nào rồi.