Nhìn thấy cảnh tượng này, không chỉ có mấy người Chu Luyện cảm thấy rung động, mà ngay cả các thành viên trong Phong Các cũng ngạc nhiên đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ cũng cảm thấy khó hiểu, vì cái gì mà khi đối mặt với sự áp chế nhìn như tuyệt đối của Hỏa Các, con trăn lớn được tạo thành từ những cây châm dài bằng thần hồn của mình sẽ càng đánh càng mạnh. Hiện nay, uy thế của con trăn lớn được tạo thành từ những cây châm dài bằng thần hồn này đã cực kỳ mạnh mẽ, vượt xa cấp độ mà bọn họ đủ khả năng đạt tới.
Cho nên, hết thảy mọi chuyện thực sự không phải là bởi vì thần hồn của bọn họ mạnh bao nhiêu, mà là vì thủ đoạn của Chu Nguyên!
Từng ánh mắt giống như là của người hâm mộ cuồng nhiệt lập tức nhìn về phía thần hồn của Chu Nguyên đang lơ lửng giữa không trung kia. Lúc này, người sau đã thể hiện cho bọn họ biết được cái gì gọi là kỳ tích không thể tưởng tượng nổi.
Ở xa xa, vào lúc này, cái miệng của Mộc Liễu cùng Mộc Thanh Yên cũng không nhịn được mà chậm rãi mở lớn, cảnh tượng này cũng vượt ra khỏi tầm hiểu biết của bọn họ.
Mà lúc này, trong ánh mắt rung động của mọi người, Chu Nguyên cũng ngửa đầu nhìn qua con trăn lớn được tạo thành từ những cây châm dài bằng thần hồn kia, hắn có thể cảm giác được vào lúc này Nguyên ngân Thôn Hồn ở phía trên đã tiêu tán đến hầu như không còn, lúc trước, sau mỗi một lần va chạm, Nguyên ngân Thôn Hồn đều đã hấp thu sức mạnh của thần hồn khổng lồ từ bên trên sáu cái Phá Hồn Toa kia.
- Hiệu quả cũng không tệ lắm.
Chu Nguyên nhẹ giọng tự nói, chợt ánh mắt của hắn trở nên lăng lệ, ác liệt.
- Đi!
Chu Nguyên cong ngón tay và búng ra, con trăn lớn kia lập tức gào thét lao ra, đánh tới sáu cái Phá Hồn Toa kia.
Phanh!
Sáu cái Phá Hồn Toa cơ hồ là ở trong khoảnh khắc đã bị vỡ nát.
Bên phía Hỏa Các, có hơn một ngàn thần hồn lung lay sắp đổ, cuối cùng ở trong những tiếng kêu gào thê thảm, bọn họ hóa thành ánh lửa phóng lên trời.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Lữ Tiêu cùng Chu Luyện không khỏi tái nhợt. Trong trận chiến đấu này, Hỏa Các bọn họ đã tổn thất thảm trọng.
- Đáng chết! Làm sao có thể như thế được cơ chứ?
Chu Luyện không nhịn được thấp giọng gào thét, khuôn mặt vặn vẹo.
Lữ Tiêu hít sâu một hơi, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào con trăn lớn được tạo thành từ những cây châm dài bằng thần hồn trên bầu trời kia rồi hắn nói:
- Ta đã nói với ngươi rồi. Tiểu tử này rất tà môn, không thể khinh thường.
- Các chủ, hiện tại, chúng ta nên làm gì đây?
Chu Luyện có chút kinh hoảng nói.
Lữ Tiêu híp mắt lại, lạnh lùng nói:
- Còn có thể làm sao? Dùng thủ đoạn cuối cùng đi! Lần Thiên Viêm Tế này, Hỏa Các chúng ta tuyệt đối không thể thua được!
Chu Luyện kinh hãi, do dự nói:
- Nhưng nếu làm như vậy thì sợ là sẽ có chút di chứng, tối thiểu nhất là trong vòng một tháng đều không thể vận dụng sức mạnh của thần hồn.
Lữ Tiêu lạnh lùng nhìn hắn một cái:
- Chịu chút di chứng nhẹ với việc thất bại rồi về bị trừng phạt. Bên nào nặng bên nào nhẹ, chẳng lẽ ngươi phân không rõ ràng được hay sao?
Nghe Lữ Tiêu nói vậy, trong lòng của Chu Luyện không khỏi cảm thấy hơi lạnh lẽo, hắn không dám nói thêm nữa, thần hồn vận chuyển, vào lúc này có thanh âm truyền trong tai của rất nhiều thành viên Hỏa Các.
- Tất cả mọi người trong Hỏa Các nghe lệnh, thúc dục Nhiên Hồn văn!
Nghe được mệnh lệnh của Chu Luyện, trong lòng của các thành viên Hỏa Các đều khẽ run lên. Bọn họ tự nhiên là biết được thủ đoạn cuối cùng này, chỉ là nếu sử dụng thì thần hồn của bọn họ sẽ bị thương tổn, điều này nói rõ trng vòng một tháng tới, bọn họ sẽ không có cách nào để tiến vào Tứ Linh Quy Nguyên Tháp tu luyện.
Có ít người tỏ ra do dự, chỉ có điều khi ánh mắt lạnh như băng của Lữ Tiêu quét qua, bọn họ đều rùng mình một cái, nếu không dám lãnh đạm, thần hồn ngồi xếp bằng hư không, hai tay kết ấn, chỉ thấy được ở chỗ mi tâm của thần hồn có một đạo Nguyên văn đỏ hồng như ẩn như hiện.
Nguyên văn giống như là hóa thành ngọn lửa, dần dần thiêu đốt thần hồn.
Vào lúc này, khuôn mặt của thần hồn tất cả thành viên Hỏa Các đều vặn vẹo, hiển nhiên là bọn họ đang phải chịu đựng sự đau nhức kịch liệt.
Hừng hực!
Chỉ có điều, khi thần hồn truyền ra sự đau nhức kịch liệt thì vào lúc này chấn động của thần hồn bạo phát ra từ trong cơ thể của bọn họ cũng đột nhiên tăng vọt, tất cả mọi người đều là vì chấn động cuồng bạo này của Hỏa Các mà ồn ào bàn luận với nhau.
Uy áp đáng sợ của thần hồn nhanh chóng lan tỏa. Ở dưới uy áp này, coi như là người có thần hồn cấp độ Hóa Cảnh đều sẽ cảm thấy khó chịu giống như là hãm sâu vũng bùn.
Đối mặt với loại động tĩnh này, bất luận là Hàn Uyên hay là Mộc Liễu, Mộc Thanh Yên đều tỏ ra kinh hãi. Những năm này, ở bên trong Thiên Viêm Tế, bọn họ có thể chưa bao giờ thấy qua một lần nào hung ác, kịch liệt như ngày hôm nay vậy.
Đối mặt với uy áp, coi như là thần hồn cấp độ Hóa Cảnh chỉ sợ đều khó có thể chiến thắng được.
Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy cũng tỏ ra ngưng trọng. Tuy rằng lúc trước Chu Nguyên phá vỡ kế hoạch của Hỏa Các, hơn nữa thủ đoạn của hắn còn có thể là cho Phong Các hơi chiếm thế thượng phong. Nhưng Hỏa Các dù sao cũng là Hỏa Các, nội tình vượt xa Phong Các bọn họ, hai bên hoàn toàn không thể so sánh, hiện tại thủ đoạn cuối cùng này hiển nhiên là dùng cho chiến đấu sinh tử.
Chỉ có điều các nàng cũng không có quá mức sợ hãi, dù sao đây là trong Thiên Viêm Đỉnh, chiến đấu có hung hiểm như thế nào đều khó có thể ảnh hưởng đến tính mạng, nhiều lắm chỉ là thua trận mà thôi. Hơn nữa, có thể bức Hỏa Các đến tình trạng này, coi như là thua, Phong Các cũng không tính là mất thể diện.
Chu Nguyên liếc nhìn các nàng, hắn cũng nhanh chóng hiểu rõ tâm tư của các nàng, nhưng hắn vẫn cũng không có ý định buông tha.
Bởi vì nếu như lần này thất bại vậy thì Thiên Dương Viêm ở bên trên Thiên Viêm Tế sẽ không có phần của hắn, mà hiện tại hắn còn trông cậy vào Thiên Dương Viêm để trợ giúp hắn đột phá đến Thần Phủ Cảnh hậu kỳ đây này. Loại cơ duyên này làm sao có thể dễ dàng buông tha như vậy được?
Tháng sau chính là thời điểm cuộc thi đấu tranh giành vị trí Tổng Các chủ diễn ra rồi, nếu như không thể bước vào Thần Phủ Cảnh hậu kỳ thì hắn cũng không đủ nắm chắc để có thể đánh bại Lữ Tiêu.
Cho nên, hắn không muốn thua trận Thiên Viêm Tế này.
Nghĩ đến đây, trong mắt cuả Chu Nguyên có ánh sáng lăng lệ, ác liệt lập loè, hắn nhìn thoáng qua con trăn lớn được tạo thành từ những cây châm dài bằng thần hồn ở trên bầu trời rồi hít một hơi thật sâu, hai mắt híp lại, hai tay đan vào nhau, đầu ngón tay có ấn pháp biến ảo.
Nếu như Hỏa Các muốn liều mạng, vậy thì liều thôi.
Sau khi Chu Nguyên thi triển ấn pháp, ở trước mặt của hắn có sức mạnh của thần hồn nhanh chóng ngưng kết. Sau một lát, trong lúc mơ hồ, giống như là có thêm một chiếc đèn lồng hư ảo hiện ra.
Đó đúng là một trong Thương Huyền bảy thuật, Hồn Đăng Thuật!