Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 958 - Chương 957: Bốn Các Khuất Phục.

Chưa xác định
Chương 957: Bốn các khuất phục.

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Linh

Âm thanh của Si Tinh vang lên, tưởng như toàn bộ thiên địa đều rung chuyển. Cơ hồ tất cả những lời này đều vang lên bên tai tất cả mọi người có mặt trong Thiên Uyên Động Thiên. Vì vậy lúc này người của toàn bộ Thiên Uyên Động Thiên đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu, nhìn chung về một phương hướng, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

Tên tuổi của vị tổng các chủ tân nhiệm này khá là lạ lẫm đối với mọi người.

Hiển nhiên, điều này đồng nghĩa với việc vị thiên kiêu được mọi người công nhận là có khả năng nhất trở thành tổng các chủ lại thất bại dưới tay vị thiên kiêu Chu Nguyên này.

Kết quả này khiến cho vô số người cảm thán trong lòng, đồng thởi không khỏi sinh lòng tò mò về thân phận của Chu Nguyên. Kể từ giờ phút Chu Nguyên trở thành tổng các chủ của bốn các, hắn sẽ trở thành thành viên của tầng lớp cai trị của Thiên Uyên Vực, quyền thế không nhỏ.

Trên đỉnh núi, Chu Nguyên nghe thấy lời tuyên bố của Si Tinh, cúi đầu hành lễ với năm vị Nguyên lão.

Ngay khi Si Tinh nói ra lời này, thì cũng đồng nghĩa với việc vị trí tổng các chủ đã được dành cho hắn, không còn ai có thể sửa đổi được nữa.

Trên hư không, vẻ mặt tông chủ Huyền Côn lạnh lùng, lão vung tay lên, thân thể Lữ Tiêu vẫn còn vùi lấp trong đống đất đá bị cuốn bay lên, lao về chỗ đám người Hỏa các. Mấy người Chu Luyện cuống quýt đón lấy, vẻ mặt sợ hãi, không dám nói lời nào.

Từ cử động này của Huyền Côn cũng đủ hiểu lão ta tức giận tới mức nào.

Điều này khiến cho không ít đệ tử Thiên Linh tông trong Hỏa các thầm kêu khổ, cứ nhìn tình trạng này thì đủ hiểu lúc về bọn hắn sẽ phải hứng chịu cơn giận lớn tới nhường nào, thậm chí là tài nguyên tu luyện về sau có thể bị cắt giảm vì trừng phạt.

Si Tinh không thèm để ý tới tông chủ Huyền Côn nổi giận, con mắt nàng vẫn luôn nhìn về nơi đỉnh núi, ngón tay ngọc hơi gẩy nhẹ.

Theo đó, một lực lượng kỳ dị bắt đầu khởi động trong thiên địa.

Ngay sau đó, tất cả mọi người được chứng kiến một cảnh tượng vô cùng khó tin. Chỉ thấy, vô số vết nứt nơi đỉnh núi đang nhanh chóng khép lại, phần đất đá bị đánh rơi xuống dưới kia cũng nhao nhao bay lên, quay về vị trí cũ. Chỉ qua thời gian mấy chục giây ngắn ngủi, ngọn núi vốn đã bị tàn phá sau trận chiến lại khôi phục như ban đầu.

Chu Nguyên cũng bị chiêu này của Si Tinh làm cho chấn động. Phải biết so với đơn thuần phá hoại cùng sáng tạo cái mới thì rõ ràng là khôi phục cái cũ còn khó hơn rất nhiều.

Đây chính là thực lực của cường giả Pháp Vực cảnh!

Trong Pháp Vực, vạn vật đều tùy tâm!

- Chu Nguyên, như trước đó đã nói, ai chiến thắng trong cuộc chiến tranh ngôi vị tổng các chủ này thì sẽ được ban thưởng một quyển Tiểu Thánh thuật. Về sau nếu có thời gian, ngươi có thể đến Vạn Thuật Điện để chọn lựa. -Si Tinh nhìn Chu Nguyên, nói.

Vô số người không khỏi nhìn Chu Nguyên với vẻ hâm mộ, bởi vì mặc dù trong tên của Tiểu Thánh thuật có một chữ "Tiểu", nhưng về bản chất thì nó đã rất gần với phạm trù của Thánh Nguyên thuật chân chính rồi. Phải biết, ngay cả cường giả Nguyên Anh cảnh cũng rất mong muốn có được loại Nguyên thuật ở đẳng cấp này.

Chu Nguyên nghe vậy thì trong lòng cũng không nhịn được vui vẻ, hắn cũng suýt nữa quên đi là mình còn có cả phần thưởng này.

- Tiểu Thánh thuật...

Chu Nguyên tu luyện nhiều năm như vậy, nhưng đây còn là lần đầu có cơ hội được học tập loại Nguyên thuật ở đẳng cấp thế này. Mặc dù nghe nói sau khi hiểu rõ và tu luyện cả bảy Nguyên thuật trong Thương Huyền Thất Thuật tới cảnh giới đại thành thì có thể dung hợp lại thành một đạo Thánh Nguyên thuật chân chính, thế nhưng cho đến bây giờ, Chu Nguyên cũng mới chỉ tu thành bốn trong bảy loại là Thái Huyền Thánh Linh Thuật, Huyền Thánh Thể, Đãng Ma Kiếm Hoàn Thuật, và Hồn Đăng Thuật mà thôi.

Trong đó, có lẽ có thể miễn cưỡng coi là Thái Huyền Thánh Linh Thuật và Huyền Thánh Thể đã tu tới đại thành, mà Đãng Ma Kiếm Hoàn Thuật cùng Hồn Đăng Thuật thì còn cần rèn luyện nhiều hơn. Đó là còn chưa kể tới việc Chu Nguyên còn chưa có thời gian để đi tu luyện ba môn Nguyên thuật còn lại. Thế nên cũng không biết bao giờ mới có thể dung hợp cả bảy môn Nguyên thuật tạo ra môn Thánh Nguyên thuật truyền thuyết kia.

Thế nên bây giờ nếu như Chu Nguyên có thể nhận được phần thưởng Tiểu thánh thuật này, thì không thể nghi ngờ là thực lực của hắn sẽ nhận được sự trợ giúp to lớn.

Tuy rằng lần này có thể đánh bại Lữ Tiêu, trở thành tổng các chủ bốn các của Thiên Uyên Vực, nhưng Chu Nguyên vẫn không hề lơi lỏng, ngược lại lại cảm thấy áp lực càng lớn. Bởi vì mục tiêu chân chính của hắn là Đại hội Cửu Vực... Mà nơi đó lại là nơi tụ hội của rất nhiều thiên kiêu siêu cấp của Hỗn Nguyên Thiên.

Ví như Triệu Mục Trần, Võ Dao, thậm chí là Tô Ấu Vi...

Còn chưa kể tới việc đối với Chu Nguyên bây giờ thì Lữ Tiêu đã là đối thủ rất mạnh, thế mà xếp hạng của hắn ở trên Thần Phủ bảng lại chỉ có thứ chín, hơn nữa nghe nói hắn có được thứ hạng này là nhờ một phần vào thanh danh của Thiên Uyên Vực - một trong chín đại Vực, nếu không thì có khi xếp hạng còn thấp hơn nữa. Bởi thế cũng có thể thấy được mấy người đứng đầu Thần Phủ bảng kia là kinh khủng tới nhường nào.

Lần này để đánh bại Lữ Tiêu, Chu Nguyên đã phải dồn toàn bộ sức lực mình. Thế nên lúc này nếu để hắn đối mặt với những người xếp hạng còn cao hơn Lữ Tiêu thì hắn cảm thấy khả năng thắng của mình là rất nhỏ bé.

Với bối cảnh cùng thiên phú của những người kia, có lẽ cũng không thiếu Tiểu Thánh thuật và các môn bí thuật khác...

Bởi thế, nếu Chu Nguyên muốn đoạt được ngôi vị đứng đầu trên Đại hội Cửu Vực thì hắn còn phải cố gắng rất nhiều.

Trên hư không, chờ đến khi toàn bộ công việc đã hoàn tất, ba vị Nguyên lão Huyền Côn, Bạch Dạ, Biên Xương trực tiếp rời đi, không hề có chút nào muốn ở lại.

Tộc trưởng Mộc Nghê thì hơi gật đầu với Si Tinh, sau đó cũng tan biến trong hư không.

Mà ở trường hợp như thế này, Si Tinh cũng không tiện nói gì thêm với Chu Nguyên, thế nên cũng chỉ gật đầu ý bảo cổ vũ hắn, rồi quay người rời đi.

Sau khi ngũ đại Nguyên lão rời đi, uy áp vốn tràn ngập khắp thiên địa dần biến mất, thế là bầu không khí ở nơi đây lập tức trở nên nhiệt liệt hơn. Vô số ánh mắt hiếu kỳ, sốt ruột dõi theo thân ảnh Chu Nguyên.

Mà Chu Nguyên thì lướt xuống đỉnh núi.

Còn chưa để hắn tiến về chỗ Phong các, thì đã có rất nhiều bóng người vây quanh hắn.

- Ha ha, bái kiến tổng các chủ Chu Nguyên, tại hạ là gia chủ Trần gia. Hôm nay thật vinh hạnh được gặp mặt ngài, quả là tuổi trẻ tài cao, không biết tổng các chủ có rảnh rỗi không? Nếu được có thể qua Trần gia ta ngồi chơi một chút?

- Tổng các chủ Chu Nguyên tuổi trẻ như vậy, không biết là đã có hôn nhân ước định gì chưa?

- Tổng các chủ Chu Nguyên, ta là châu chủ Sơn Linh châu...

- …

Đám người nhiệt tình xuất hiện quá mức đột nhiên khiến cho Chu Nguyên có chút ứng phó không kịp. Hắn chỉ cảm thấy xung quanh mình toàn là người, tiếng ầm ĩ vang lên bốn phía.

Cũng may lúc này có một bàn tay mảnh khảnh vươn ra, nắm lấy cổ tay hắn kéo theo chạy trốn, đồng thời còn để lại một âm thanh êm ái:

- Nếu về sau có thời gian mời mọi người qua Phong các thăm nom. Còn hôm nay tổng các chủ vừa mới trải qua một trận đại chiến, cần được nghỉ ngơi, mong mọi người tha thứ.

Chu Nguyên được kéo ra khỏi đám người, nhìn lại mới nhận ra người kéo mình là Y Thu Thủy.

Những người khác nghe Y Thu Thủy nói vậy, dẫu có chút tiếc nuối, nhưng cũng đành từ bỏ.

- Không ngờ cái vị trí tổng các chủ này lại được nhiều người hoan nghênh như vậy! -Chu Nguyên vừa chạy vừa cảm thán một câu. Bởi vì như lúc trước khi hắn là các chủ Phong các thì cũng chưa từng được nhiều người xum xoe như vậy.

Y Thu Thủy cười khẽ một tiếng, nói:

- So với vị trí hiện tại thì vị trí cũ của huynh nào có thể sánh bằng được?

Tổng các chủ được coi như một ghế trưởng lão của Trưởng Lão đoàn, có thể nói là quyền cao chức trọng. Đừng nói là những người này, dù cho là ngũ đại Nguyên lão cũng có phần coi trọng. Bằng không, tên tông chủ Huyền Côn kia cũng không mưu đồ đoạt lấy cái chức vị này nhiều năm như vậy.

Dù sao cái ghế trưởng lão của Trưởng Lão đoàn quá quan trọng, chỉ cần để trống ra một chỗ thì sẽ có rất nhiều người tranh đoạt. Mà Nguyên Anh cảnh trở xuống muốn trở thành trưởng lão thì chỉ có cách đoạt lấy vị trí tổng các chủ mà thôi.

Hai người trở lại chỗ tập kết của Phong các, rất nhiều thành viên Phong các đều đã đứng chờ đón ở đây.

- Các chủ uy vũ!

- Các chủ vô địch!

Lúc này, các thành viên mới không còn che giấu nội tâm kích động, nhao nhao hô to. Ánh mắt ai nấy đều nhìn Chu Nguyên với vẻ tôn sùng cùng kính sợ.

Mà phía bên Hỏa các thì yên lặng mang theo Lữ Tiêu vẫn còn hôn mê nhanh chóng rút lui. Lúc này Chu Nguyên đã trở thành tổng các chủ, coi như quan trên trực tiếp của bọn hắn, bọn hắn nào còn dám lại khiêu khích như trước? Ngay cả người phách lối như Tả Nhã cũng chỉ đành xám xịt trốn đi.

Chỉ là cũng không phải tất cả người của Hỏa các đều rút lui, vẫn còn có một bộ phận thành viên ở lại tại chỗ, nhìn về phía bên Phong các.

Những người này cũng không phải là đệ tử của Thiên Linh tông, bọn hắn lựa chọn Hỏa các là vì muốn có được hoàn cảnh tu luyện tốt hơn mà thôi. Nhưng bây giờ cục diện đã nghịch chuyển, Chu Nguyên trở thành tổng các chủ, trong tương lai Phong các sẽ ngày càng lớn mạnh. Thế nên bọn hắn cũng không muốn bởi vì theo Thiên Linh tông mà để lại ấn tượng xấu cho vị tổng các chủ tân nhiệm này.

Dù sao, quyền lực của tổng các chủ trong bốn các là cực lớn, có quyền lợi cách chức bất cứ một vị phó các chủ nào. Thậm chí, dù là các chủ bốn các, nếu để tổng các chủ phát hiện ra sai lầm, thì cũng có thể bị cách chức.

Trong lúc tâm lý các thành viên Hỏa các bắt đầu phân liệt, thì Mộc Liễu lại mang theo mấy vị phó các chủ của Lâm các tới bên Phong các chúc mừng.

Mà Hàn Uyên thì cũng hơi do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn dẫn người tiến đến.

Những thành viên Hỏa các vẫn còn đang trù trừ đứng nguyên tại chỗ, thấy vậy thì cũng lục tục đi qua.

Diệp Băng Lăng và Y Thu Thủy nhìn thấy cảnh này, đều nhìn nhau cười một tiếng, thở phào một hơi.

Các nàng hiểu, từ giờ khắc này trở đi, thế cục giữa bốn các sẽ có sự biến hóa cực lớn.

Trải qua mấy năm để trống, bốn các sẽ lại nghênh đón một vị tổng các chủ tài giỏi!

Đôi mắt xinh đẹp của Y Thu Thủy nhìn thoáng qua Chu Nguyên, trong lòng dâng lên cảm xúc thán phục hâm mộ. Bởi vì nàng là người ở bên cạnh nhìn thấy Chu Nguyên từ từ quật khởi, chỉ trong vòng một năm mà xuất phát từ một kẻ vô danh nay trở thành tổng các chủ thanh danh hiển hách của Thiên Uyên Vực.

“Cái tên này...”

“Thật là quá lợi hại!”

Bình Luận (0)
Comment