Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 957 - Chương 956: Tổng Các Chủ.

Chưa xác định
Chương 956: Tổng các chủ.

- Chúc mừng tổng các chủ!

- Chúc mừng tổng các chủ!

- ...

Vô số âm thanh chúc mừng vang lên liên tiếp, lan tràn ra xa, tưởng như toàn bộ Thiên Uyên Động Thiên đều có thể nghe thấy.

Cảnh tượng lúc ấy là vô cùng hùng vĩ.

Vô số ánh mắt đều hướng về thân ảnh người thanh niên trẻ tuổi trên đỉnh núi, trong mắt tràn ai nấy tràn đầy sự sợ hãi cùng thán phục. Trận chiến ngày hôm nay quả thực khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt. Phải đến lúc này, mọi người mới hiểu rõ những thiên kiêu vang danh trên Thần Phủ bảng là mạnh tới cỡ nào.

Chỗ sườn núi, cả Mộc Liễu và Hàn Uyên đều mang theo vẻ mặt phức tạp nhìn về nơi đỉnh núi gần như sụp đổ kia. Kết quả này cũng nằm ngoài dự liệu của hai người. Thậm chí là Mộc Liễu, dù có dự đoán trước, nhưng chỉ đến khi kết quả này thật sự trở thành sự thật, thì hắn vẫn cảm thấy khó có thể tin.

Người kia chính là Lữ Tiêu mà, là nhân tài kiệt xuất nhất của thế hệ Thần Phủ cảnh của Thiên Uyên Vực mà... Thế mà hôm nay, vị thiên kiêu thanh danh vang dội này lại ngã xuống.

Mà người thay thế cho hắn lại chỉ là một người thanh niên mà trước đó không lâu còn vô danh.

Lúc trước, khi được gặp Chu Nguyên, thì cả Mộc Liễu và Hàn Uyên cũng đều không thể ngờ tới, rằng người thanh niên có vẻ ngoài giản dị này lại có ngày vượt qua Lữ Tiêu, trở thành người dẫn đầu mới cho thế hệ Thần Phủ cảnh trẻ tuổi của Thiên Uyên Vực.

- Thời đại của Lữ Tiêu đã kết thúc! -Mộc Liễu thở dài một tiếng, có chút buồn vô cớ.

Bản thân hắn cũng là người rất kiêu ngạo, trước nay vẫn lấy Lữ Tiêu làm mục tiêu phấn đấu. Chỉ tiếc trong vô số lần giao chiến trước đây, Mộc Liễu vẫn luôn là người thua kém hơn. Thế nên hắn cũng hiểu rất rõ Lữ Tiêu mạnh tới nhường nào.

Nhưng hôm nay, ngay cả Lữ Tiêu cũng đều thua ở trong tay Chu Nguyên.

Hơn nữa còn là dốc hết toàn lực rồi mà vẫn bại... Từ đó cũng đủ thấy chiến thắng của Chu Nguyên là rất thuyết phục.

Cho nên Mộc Liễu hiểu rõ, từ hôm nay trở đi, Lữ Tiêu rời khỏi sân khấu, mà Chu Nguyên sẽ trở thanh ngôi sao mới nổi của Thiên Uyên Vực...

Chân núi, chỗ đội ngũ của bốn các tụ tập.

Trái ngược hoàn toàn với bầu không khí sôi nổi ở bên ngoài, lúc này không khí nơi đây lại an tĩnh tới mức quỷ dị.

Phía bên Hỏa các, ai nấy đều vô cùng hoảng hốt, không thể tin vào những gì mà mình được chứng kiến... Có lẽ đây chính là một cơn ác mộng mà bọn họ đang cố gắng tỉnh lại.

Dù sao, trong những năm gần đây, Hỏa các vẫn luôn đứng đầu bốn các. Đây cũng chính là điều mà các thành viên Hỏa các luôn luôn kiêu ngạo. Nhưng mà hôm nay, chỗ dựa lớn nhất của Hỏa các lại sụp đổ, ngay trước mặt tất cả bọn họ.

Thế là, sự kiêu ngạo của các thành viên cũng theo đó mà sụp đổ theo.

Sắc mặt của nhiều người tựa như khóc, tựa như cười, khá là quái dị.

Sắc mặt Chu Luyện cũng trắng bệch cả đi, chỉ nhìn một màn này, hắn hiểu ngày tốt lành của Hỏa các đã triệt để chấm dứt. Không phải là hắn chưa từng nghĩ tới rằng sẽ có một ngày Hỏa các sa sút thất bại, nhưng hắn lại không ngờ rằng ngày đó lại đến nhanh như thế, hơn nữa còn là trong tay kẻ địch Chu Nguyên.

Mấy tháng trước, khi bọn hắn nhìn thấy vị các chủ tân nhiệm của Phong các mang theo các thành viên khiêu chiến với mình, thì ai nấy đều cảm thấy thật tức cười. Ở thời điểm đó, trong mắt các thành viên Hỏa các, Chu Nguyên chỉ như một tên hề nhảy nhót. Nhưng chỉ sợ nằm mơ thì bọn hắn cũng không thể ngờ tới, chính tên hề ấy lại là người sẽ đánh nát sự kiêu ngạo của bọn họ.

Chu Luyện quay đầu, nhìn về phía Phó các chủ Vương Trần.

Lúc trước, khi Chu Nguyên tới Phong các, thì người đầu tiên của Hỏa các ra tay đối phó Chu Nguyên chính là kẻ này.

Cảm giác được ánh mắt của Chu Luyện, Vương Trần cũng chỉ biết trầm mặc. Hắn hiểu ý tứ trong cái ánh mắt này, nhưng lúc này thì hắn còn có thể nói gì đây? Cũng không phải chỉ có mình hắn là người coi thường Chu Nguyên, mà hầu như toàn bộ thành viên Hỏa các đều là như vậy.

Cũng bởi vậy, Hỏa các phải chịu cái giá phải trả quá nặng nề.

Bộp!

Một âm thanh dị thường chợt vang lên, Chu Luyện quay đầu, chỉ thấy Tả Nhã đang ngã ngồi trên mặt đất, gương mặt trắng bệch, hai mắt vô thần, hồn bay phách lạc.

- Sao lại có thể như vậy?!

- Không có khả năng!

- Không thể nào!

Cô ta lầm bẩm không ngừng, không thể tin tưởng vào những gì mình thấy.

Ban đầu, cô ta còn tính toán sau khi Chu Nguyên thua thì mình sẽ đi qua trào phúng Y Thu Thủy thế nào nữa cơ. Thế mà bây giờ, hết thảy những huyễn tưởng ấy đều tan vỡ, tất cả đều sụp đổ.

Không đề cập tới cô ta sẽ phải gáng chịu khoản nợ đánh cược lên tới 10.000 Quy Nguyên bảo tệ, mà chỉ riêng việc từ đầu cô ta đứng về phía Lữ Tiêu châm chọc Chu Nguyên, thì không khó để có thể tưởng tượng rằng sau này khi Chu Nguyên lên làm tổng các chủ, cô ta sẽ phải sống những ngày tháng cực kỳ tồi tệ đến mức nào.

Không có ai chú ý tới Tả Nhã, bởi vì lúc này sĩ khí toàn bộ Hỏa các đều hạ xuống tới mức đáng sợ, ai nấy đều chán chường không gì sánh được.

Khác biệt với không khí kiềm chế bên Hỏa các, sự an tĩnh bên Phong các lại khác rất nhiều, mang theo sự nhẹ nhàng cùng cuồng hỉ...

Rất nhiều thành viên Phong các quay đầu nhìn nhau, ánh mắt yên tĩnh nói rõ hết thảy những gì muốn trao đổi.

- Dường như các chủ của chúng ta thắng rồi?

- Dường như là vậy, nguyên khí của Lữ Tiêu đã hoàn toàn biến mất.

- Mọi người đang chúc mừng các chủ trở thành tổng các chủ sao?

- Có lẽ là vậy?

- Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?

- Không biết...

- ...

Hết thảy mọi người, bao gồm cả Y Thu Thủy và Diệp Băng Lăng đều không biết làm sao. Bởi vì bọn họ cũng chưa từng nghĩ tới kết quả này, thế nên còn chưa chuẩn bị xem nên làm cái gì. Thế là cả đám đều lựa chọn duy trì trầm mặc như cũ.

Dù vậy, nơi khóe môi Y Thu Thủy và Diệp Băng Lăng cũng đều cong cong, để lộ ra nội tâm kích động cùng vui sướng của hai nàng.

Sơn các cùng Lâm các thì khá hơn một chút, bọn họ bị rung động ít hơn so với mấy người ở trong cuộc là Phong các và Hỏa các.

Thế nên bọn họ cũng đủ thời gian để kịp hiểu, rằng từ nay về sau, Phong các sẽ không còn là Phong các suy yếu của ngày trước nữa. Mà bọn hắn cũng không còn tư cách để duy trì sự kiêu ngạo như lúc trước trước các thành viên Phong các nữa.

Tâm tính phải thay đổi rồi!

Trên hư không, năm bóng người to lớn mênh mông cũng lẳng lặng quan sát nơi đỉnh núi.

Sắc mặt tông chủ Huyền Côn vẫn không vui không buồn, nhưng đầu lông mày hơi rung động kia đã để lộ ra nội tâm tức giận tột cùng của hắn. Chỉ là vì thân phận của mình, hắn mới không thể phát tác mà thôi.

Hai vị Nguyên lão Bạch Dạ và Biên Xương nhìn tông chủ Huyền Côn một chút, cũng không nói gì. Dù sao Chu Nguyên là dùng thực lực thực sự để đánh bại Lữ Tiêu, thế nên hai người cũng không có cách nào để mà phản đối kết quả này. Có trách thì cũng chỉ trách tông chủ Huyền Côn tính sai mà thôi.

Tộc trưởng Mộc Nghê thì cũng mang theo chút kinh ngạc ngắm nhìn thân ảnh trẻ tuổi đứng trên đỉnh núi kia, nội tâm không ngờ tới Si Tinh lại có thể tìm ra một vị thiên kiêu tuổi trẻ xuất sắc như vậy.

“Xem ra cô nàng này cũng có chút ánh mắt đấy chứ!”

Bốn vị Nguyên lão đều trầm mặc, mà Si Tinh thì mỉm cười, sợi tóc đỏ thắm lướt qua khuôn mặt. Nàng nhìn chăm chú Chu Nguyên, sâu trong đôi mắt hiện lên sự vui vẻ cùng thỏa mãn. Một lát sau, nàng cất tiếng nói:

- Cuộc chiến tranh ngôi vị tổng các chủ đã có kết quả cuối cùng.

- Bắt đầu từ hôm nay, tổng các chủ của bốn các sẽ là...

- Các chủ cũ của Phong các - Chu Nguyên!

Bình Luận (0)
Comment