Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 960 - Chương 959: Triệu Mục Thần.

Chưa xác định
Chương 959: Triệu Mục Thần.

Nếu như nói trong Hỗn Nguyên Thiên có thứ gì được mọi người tìm tòi nghiên cứu nhiều nhất thì không thể không nhắc tới các loại bảng, các loại danh sách do Huyền Cơ Vực xuất phẩm.

Cho nên, khi bản Thần Phủ bảng mới được tung ra thì nó lập tức được rất nhiều người đón nhận. Vô số người dùng nó để xem xét sự biến hóa trong xếp hạng của các thành viên của bảng, từ đó phân tích ra xem bây giờ trong Hỗn Nguyên Thiên sẽ có thể có những thiên kiêu mới nổi hay không...

Dù sao Hỗn Nguyên Thiên quá mức mênh mông vô ngần, thế nên mặc dù tai mắt của Huyền Cơ Vực trải rộng khắp thiên hạ, nhưng nhiều khi cũng sẽ bỏ sót một vài thông tin quan trọng. Bởi vậy nên cứ cách một đoạn thời gian thì sẽ lại có thông tin về một vị thiên kiêu siêu cấp nào đó xuất hiện, từ một kẻ vô danh nay trở thành người thiên hạ đều biết.

Mà lần này, Chu Nguyên cũng trở thành một người như thế...

- Không ngờ Lữ Tiêu của Thiên Uyên Vực lại thất bại trong cuộc chiến tranh ngôi vị tổng các chủ, bị một người tên là Chu Nguyên đánh bại...

- Chỉ là vì sao Chu Nguyên đánh bại Lữ Tiêu, thế mà thứ hạng của hắn lại bị hạ xuống nhỉ?

- Ha ha, không phải trước đây đã có nghe đồn đấy sao, rằng vị trí thứ chín của Lữ Tiêu có được là vì nể mặt của Thiên Uyên Vực. Nhưng lần này xem ra thì Huyền Cơ Vực dự định bỏ qua giao tình, xếp theo thực lực thực tế rồi...

- Chà chà, đường đường là một trong chín đại Vực mà lại chẳng có một thiên kiêu nào có thể leo lên top 10 Thần Phủ bảng. Xem ra sự mất tích của Thương Uyên Đại Tôn đã tạo thành ảnh hưởng không nhỏ cho Thiên Uyên Vực rồi. Nếu cứ để tình trạng này tiếp tục kéo dài thì chẳng mấy mà Thiên Uyên Vực bị loại khỏi danh sách chín đại Vực...

- Đúng vậy đấy, bây giờ đã có tới mấy thế lực đỉnh tiêm nhòm ngó Thiên Uyên Vực rồi. Nếu như không phải là vì tung tích của Thương Uyên Đại Tôn vẫn còn chưa rõ, thì sợ là mấy thế lực này đã sớm ra tay rồi.

- Mà kể ra thì danh sách lần này có sự xuất hiện của nhiều ngôi sao mới thật. Cái tên Chu Nguyên này vẫn chưa phải là nổi trội nhất, mà đáng chú ý nhất lại là người thay thế vị trí thứ chín của Lữ Tiêu cơ.

- Ồ? Là người thanh niên có tên Trần Huyền Đông kia của Tam Sơn minh à?

- Ừ, nghe nói mấy tháng trước người này chỉ một mình đối chọi với bốn vị Thần Phủ cảnh hậu kỳ mà cuối cùng vẫn giành chiến thắng đấy!

- Một đấu bốn? Đối với Thần Phủ cảnh bình thường thì hẳn là rất khó khăn, nhưng đối với những người thuộc top 30 thì hẳn là không có gì khó chứ?

- Ha ha, thế nhưng bốn người cùng vây công Trần Huyền Đông lại đều là người có thứ hạng trước 30 trên Thần Phủ bảng cơ đấy.

- Oa, thảo nào... Thật là một người đáng sợ!

Những lời bình luận tương tự cũng vang lên ở khắp các ngõ ngách của Hỗn Nguyên Thiên, mà bản Thần Phủ bảng mới này lại trở thành vật dẫn dẫn dắt chủ đề của dư luận toàn Hỗn Nguyên Thiên. Trong loại tình huống mà số lượng thiên kiêu xuất hiện rất nhiều này, chiến tích của Chu Nguyên chẳng phải là gì quá đáng chú ý.

Vạn Tổ Vực.

Nếu như nói chín Vực chính là chín cường quốc của Hỗn Nguyên Thiên, thì có thể coi Vạn Tổ Vực là quốc gia có lịch sử lâu đời nhất trong chín quốc gia đó.

Mà người khai sáng Vạn Tổ Vực được xưng là Vạn Tổ Đại Tôn, nếu như bàn về thời gian kể từ khi thành Thánh thì vị Đại Tôn này có thâm niên lâu nhất trong số chín vị.

Không gian trung tâm của Vạn Tổ Vực được gọi là Vạn Tổ Động Thiên.

Khác biệt với sự huyên náo ồn ào của Thiên Uyên Động Thiên, không gian bên trong Vạn Tổ Động Thiên lại tràn ngập sự yên tĩnh cùng cổ xưa. Bởi vì nơi đây chỉ dành cho các đệ tử nòng cốt được phép tiến vào, mà không phải là mở ra cho mọi người được vào.

Thế nên ở trong Vạn Tổ Vực thì có vô số cường giả đều lấy mục tiêu được tiến vào Vạn Tổ Động Thiên làm mục tiêu theo đuổi suốt đời mình.

Trong Vạn Tổ Động Thiên, góc tây bắc.

Nơi đây là chỗ đỉnh lõm của một ngọn núi lửa, dung nham sôi trào bên trong lòng núi, nhiệt độ cao kinh khủng lan tràn, khiến cho không gian cũng hơi vặn vẹo.

Ở bên cạnh miệng núi lửa là một bóng hình xinh đẹp đang đứng thẳng. Đó là một cô gái với dung nhan xinh đẹp, dáng người thướt tha, eo thon tinh tế, đôi gò bồng đào nảy nở, khuôn mặt thanh thuần, cực kỳ cuốn hút.

Nàng đang cúi đầu nhìn dòng dung nham chảy xuôi phía dưới, nhìn không chớp mắt.

Xuyên qua lớp nham tương màu đỏ tươi kia, có thể nhìn thấy một cách mơ hồ có một bóng người đang ngồi xếp bằng, hình như là đang tu luyện.

Thời gian cứ thế trôi qua, cô gái đã đứng ở đây suốt một canh giờ rồi, nhưng lại chưa từng lộ vẻ không kiên nhẫn, chỉ lẳng lặng chờ đợi.

Ầm!

Đột nhiên, nham tương bỗng nhiên nổ tung, một bóng người bay ra, mang theo từng vòng dung nham bắn tung tóe. Bóng người rơi xuống đỉnh núi.

Đó là một người thanh niên để trần thân trên, thân thể cao ráo tráng kiện, làn da hơi đỏ tựa như tỏa sáng, nhiệt độ nóng khủng bố của dung nham còn chảy xuôi trên bề mặt da của hắn nhưng lại chẳng thể lưu lại chút vết bỏng nào.

Khuôn mặt người này rất tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, nổi bật nhất là nơi mi tâm còn có thêm một chiếc ấn ký hình hoa sen, khiến cho khí tức của hắn càng thêm thần bí.

Thấy người thanh niên xuất hiện, sâu trong đôi mắt của cô gái hiện lên tình cảm ái mộ. Nàng tươi cười nhẹ nhàng lấy ra một chiếc áo bào đưa cho người thanh niên.

Người thanh niên nhận lấy áo bào, mặc vào trên người, khí thế càng thêm bất phàm.

- Cảm ơn Thanh Thục sư muội. -Người thanh niên cười nói.

Hóa ra cô gái xinh đẹp này chính là Liễu Thanh Thục, đừng nhìn bộ dáng bây giờ của nàng dịu dàng êm ái, nhưng thứ hạng thực lực của nàng trên Thần Phủ bảng lại vô cùng cao, xếp thứ 13, là nữ thần trong lòng của nhiều thiên kiêu Hỗn Nguyên Thiên.

Mà người thanh niên kia lại có thể khiến cho cô gái ưu tú như vậy kiên nhẫn chờ đợi ở nơi đây, thì hiển nhiên là thân phận của hắn cũng không hề đơn giản.

Đó là người đứng đầu Thần Phủ bảng - Triệu Mục Thần.

- Sư huynh không cần phải khách khí như vậy!

Liễu Thanh Thục nhếch miệng cười duyên, xòe tay đưa ra một quyển trục, cười hì hì nói:

- Thần Phủ bảng mới ra lò đây, ta vừa cầm tới tay liền mang cho sư huynh xem đấy.

Trên khuôn mặt anh tuấn của Triệu Mục Thần hiện lên nụ cười ôn hòa, nói:

- Có thay đổi gì không?

- Vị trí của sư huynh thì có bao giờ biến hóa đâu mà còn phải hỏi? Dù sao trong thế hệ trẻ tuổi này của toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên cũng chẳng có ai sáng bằng huynh được!

Triệu Mục Thần cười lắc đầu, nói:

- Sư muội cũng đừng nói những lời này ra bên ngoài, kẻo bị cười chê. Dù sao trong Hỗn Nguyên Thiên tàng long ngọa hổ nhiều lắm... Không nói đâu xa, chỉ riêng Võ Dao của Võ Thần Vực và Tô Ấu Vi của Tử Tiêu Vực cũng không phải là không có tư cách tranh vị trí đứng đầu với ta. Chỉ là hai nàng ấy không muốn mà thôi.

Nghe thấy tên của hai người này, trong lòng Liễu Thanh Thục cảm thấy có chút không thoải mái. Bởi vì bản thân nàng cũng là một cô gái ưu tú được nhiều người theo đuổi. Nhưng nàng lại biết bản thân vẫn còn kém một bước so với hai người kia.

- Ta vẫn cảm thấy hai cô ấy không phải là đối thủ của sư huynh. -Liễu Thanh Thục mỉm cười nói.

Triệu Mục Thần cười đáp:

- Kể từ khi Võ Dao trở về từ chuyến đi Thương Huyền Thiên, ta cảm thấy nàng ấy càng thêm nguy hiểm... Mà cô nàng Tô Ấu Vi kia ấy à, nếu chỉ so nội tình nguyên khí tự thân thì sợ là ta cũng phải chịu thua kém nàng ấy... Dù sao Thần Phủ cấp mười quá mức khủng bố.

Nói tới đây, Triệu Mục Thần chú ý tới vẻ không để ý của Liễu Thanh Thục, cũng hiểu nàng không muốn nhắc tới hai người này, thế là mở ra Thần Phủ bảng, nhìn lướt qua:

- Cái tên Trần Huyền Đông này khá thú vị đây!

- Chu Nguyên? Người đánh bại Lữ Tiêu à? Lại là một vị thiên kiêu chưa từng nghe tên xuất hiện! -Ánh mắt Triệu Mục Thần dừng lại dòng tên thứ 14.

Liễu Thanh Thục nghe vậy bĩu môi nói:

- Cái nơi Thiên Uyên Vực này đúng là càng ngày càng chẳng ra gì, đường đường là một trong chín đại Vực, thế mà bây giờ lại chẳng có lấy một người lên được 10 vị trí đầu, đúng là quá mất mặt.

- Chắc hẳn lần xét duyệt Thần Phủ bảng lần này là do cô nàng Cửu Cung của Huyền Cơ Vực làm đây... Cũng chỉ có cô ấy mới để ý tới vấn đề công chính, ngay cả mặt mũi của Thiên Uyên Vực cũng không cho. -Triệu Mục Thần không nhịn được cười một tiếng, nói.

- Nhưng kể ra thì đúng là từ khi Thương Uyên Đại Tôn mất tích thì Thiên Uyên Vực đang xuống dốc không phanh. Thực lực của tên Lữ Tiêu kia cũng chẳng ra làm sao cả, thế mà cũng nghĩ được ở lại vị trí này. Bây giờ tốt, bị một người vô danh đánh bại, thật là...

Triệu Mục Thần lắc đầu, lời nói bình thản thể hiện rõ tâm lý ưu việt.

Nhìn lướt qua một lượt Thần Phủ bảng, Triệu Mục Thần cũng không còn hứng thú. Hắn thấy lần này Thần Phủ bảng cũng không có sự thay đổi nào quá đáng chú ý.

Thế là tầm mắt của hắn lại chuyển dời đến mấy hàng đầu tiên, dừng lại ở cái tên sắp ngay sau hắn, khuôn mặt không nhịn được lộ ra vẻ mỉm cười, ánh mắt lấp lóe.

“Võ Dao...”

“Kể từ khi trở về từ Thương Huyền Thiên, khí vận của nàng ấy lại trở nên mạnh mẽ hơn...”

Cùng lúc khi Triệu Mục Thần nhìn thấy bản Thần Phủ bảng mới ra lò, thì trong hai vực Võ Thần và Tử Tiêu xa xôi kia, cũng có hai cô gái với thanh danh vang dội không người không biết đang quan sát bảng Thần Phủ bảng này.

Bình Luận (0)
Comment