Phủ tổng các chủ được xây dựng ở vị trí trung tâm nhất của của quảng trường hình mâm tròn của Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Ở phía trên quảng trường hình mâm trong này còn có rất nhiều kiến trúc khác, nhưng phủ tổng các chủ lại là tòa kiến trúc to lớn và hùng vĩ nhất. Chỉ vì trước đây tổng các chủ vẫn chưa được bổ nhiệm quá lâu, nên nơi này mới trông có vẻ ít người qua lại.
Bây giờ Chu Nguyên đã trở thành tổng các chủ, nơi đây đương nhiên là lại mở ra lần nữa.
Ở xung quanh phủ tổng các chủ đang có lượng lớn thành viên bốn các tụ tập laị. Ánh mắt ai nấy mang theo vẻ khẩn trương nhìn về cánh cổng của phủ tổng các chủ. Hôm nay là buổi hội nghị đầu tiên ngay sau khi Chu Nguyên trở thành tổng các chủ, có dùng mông nghĩ thì mọi người cũng biết là sau hội nghị này sẽ có chuyện lớn
xảy
oSgX
ra.
Ai nấy đều hiếu kỳ, không biết vị tổng các chủ mới thăng nhiệm từ Phong các này sẽ có thái độ đối xử thế nào với ba các khác, cũng như có thể mang tới cho họ lợi ích thiết thực thế nào?
Đặc biệt là thành viên Hỏa các, trước đó bọn họ đi theo Lữ Tiêu đắc tội Chu Nguyên rất nhiều. Thế nên nhiều người cũng đang thấp thỏm không biết sóng gió của trận hội nghị này có lan tràn đến mình không...?
Phủ tổng các chủ, trong phòng hội nghị.
Các ghế trống đều đã được ngồi đầy, chia làm bốn bên. Ngồi ở đầu là bốn vị các chủ, đằng sau là các phó các chủ, thống lĩnh...
Chu Nguyên ngồi ở trên cùng, ánh mắt đủ để nhìn khắp toàn trường. Sắc mặt bình thản lại mang theo áp lực, làm cho bầu không khí có phần ngột ngạt.
Ánh mắt hắn nhìn lướt qua chỗ Hỏa các, hơi dừng lại trên người Lữ Tiêu.
Đến ngày hôm nay sắc mặt Lữ Tiêu vẫn còn có phần tái nhợt, hiển nhiên vẫn còn phải chịu di chứng từ sau trận đại chiến trước kia. Mà khí thế của hắn cũng không còn sắc bén cùng tự tin như trước nữa.
Trận bại bởi Chu Nguyên trong cuộc chiến tranh ngôi vị tổng các chủ đã tạo thành đả kích không nhỏ cho hắn.
Ở sau lưng Lữ Tiêu là các phó các chủ, ai nấy đều trầm mặc, nhưng đa phần đều mang theo địch ý nhìn về phía Chu Nguyên. Đây là đương nhiên, bởi vì bọn họ cùng Lữ Tiêu đều là đệ tử Thiên Linh tông, thế nên có cùng chung địch nhân là Chu Nguyên. Mà việc Chu Nguyên lên làm tổng các chủ cũng khiến cho bọn hắn khó có thể chấp nhận.
Trước lúc đến đây, những người này đã bàn bạc kĩ lưỡng, quyết định bây giờ tạm thời không đối nghịch với Chu Nguyên, mà thi hành kế sách lá mặt lá trái*, âm thầm quấy rối, làm cho Chu Nguyên không thể chỉnh hợp bốn các. Cứ để tình trạng như vậy kéo dài, tầng cấp cao của Thiên Linh tông sẽ có cớ để buộc tội Chu Nguyên làm việc không xứng chức.
*lá mặt lá trái: ngoài miệng nhận lời, nhưng thực tế lại không làm, hoặc làm sai yêu cầu.
Chu Nguyên nhìn quanh một vòng, sau đó mới nhẹ nhàng nói:
- Mọi người, mấy ngày trước ta có may mắn được nhận chức tổng các chủ, thế nên cần phải có trách nhiệm xây dựng lo nghĩ cho tương lai bốn các. Đặc biệt là Đại hội Cửu Vực đang đến gần, mà thực lực của Thiên Uyên Vực chúng ta trong mấy năm gần đây lại đang sụt giảm nghiêm trọng. Thế nên để có được thành tích tốt trên Đại hội Cửu Vực, ta bắt buộc phải chỉnh hợp lại lực lượng của cả bốn các, từ đó tạo đà cho việc chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.
Chu Nguyên vừa mở miệng đã không dài dòng, trực tiếp tuyên bố mục đích của mình.
Hắn vất vả cố gắng để đoạt được vị trí tổng các chủ này, cũng không phải là vì hắn tham quyền thế, mà là vì cái Đại hội Cửu Vực kia.
Bởi vì đại hội đó lấy Vực làm đơn vị tham gia, thế nên hắn cũng không thể lấy tư cách cá nhân để tham dự được. Cho nên nếu Chu Nguyên muốn giành chiến thắng trong Đại hội Cửu Vực thi hắn nhất định phải khống chế được lực lượng bốn các.
Ánh mắt Chu Nguyên nhìn lướt qua, đặc biệt khóa chặt nhóm người ngồi đầu phía bên Hỏa các. Đối mặt với ánh mắt như vậy, Chu Luyện, Tả Nhã cùng các phó các chủ khác của Hỏa các không khỏi hơi run sợ trong lòng.
Chu Nguyên cũng không cho kẻ nào được phát biểu, trực tiếp nói tiếp:
- Vừa rồi khi kiểm tra danh sách tầng lớp cấp cao của Hỏa các, ta thấy Hỏa các có tám vị phó các chủ thì trong đó có tới bảy người là người của Thiên Linh tông, ngoài ra, trong 25 vị thống lĩnh thì cũng có 23 người xuất thân từ đây, đây là tỷ lệ chênh lệch rất nghiêm trọng, cần phải có sự cải biến.
Lời này vừa ra, phía bên Hỏa các lập tức ồn ào xôn xao, mấy người Chu Luyện, Tả Nhã thì biểu lộ giận dữ.
Chu Nguyên không để ý tới mấy người này, tiếp tục nói:
- Từ giờ trở đi, những người mà ta sẽ đọc tên sau đây sẽ trở thành ứng cử viên tranh tuyển các vị trí phó các chủ cùng thống lĩnh của Hỏa các...
Ngay sau đó, Chu Nguyên đọc lên từng cái tên, tiếng nói vang vọng khắp phòng, quanh quẩn bên tai mỗi người.
Mà càng nghe, càng có người không khỏi rùng mình. Bởi vì bọn hắn phát hiện những cái tên mà Chu Nguyên đọc lên lại là những người có thiên tư trác tuyệt của Hỏa các, nhưng lại không thuộc phe của Thiên Linh tông, nên trước giờ vẫn bị Lữ Tiêu đè ép không thể ngẩng đầu.
Thực lực của những người này cũng chưa chắc đã kém hơn so với các phó các chủ khác.
Nếu thật để cho những người này lên nắm quyền, thì chỉ sợ là toàn bộ Hỏa các sẽ rời đi tầm kiểm soát của Lữ Tiêu.
Sắc mặt bọn người Chu Luyện, Tả Nhã tái nhợt, không nhịn được lên tiếng nói:
- Tổng các chủ, ngài không thể làm như vậy!
Chu Nguyên bình tĩnh đáp lời:
- Vì sao không thể? Những người mà ta nêu tên không xứng đáng à? Hay là vì tổng các chủ ta đây không có quyền hạn này?
Chu Luyện cùng Tả Nhã đều á khẩu không trả lời được, sắc mặt ai nấy lúc trắng lúc xanh. Trong những người mà Chu Nguyên đề cử có không thiếu người mà thực lực mạnh mẽ không thua kém bọn hắn.
Thế là mấy người này chỉ có thể nhìn cả về phía Lữ Tiêu.
Phát hiện mọi người đang nhìn mình, khuôn mặt vẫn còn tái nhợt của Lữ Tiêu nâng lên, hờ hững nói:
- Ngài là tổng các chủ, đương nhiên có quyền làm bất cứ chuyện gì có ích lợi cho bốn các. Chỉ là cục diện Hỏa các vốn vẫn luôn ổn định, bây giờ lại thay đổi, chỉ sợ sẽ khiến cho các đệ tử Thiên Linh tông bất mãn, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện gì thì chính ngài phải chịu trách nhiệm.
Nghe thấy lời này của Lữ Tiêu, Chu Nguyên cũng không khỏi kinh ngạc, không ngờ Lữ Tiêu lại không cứng rắn phản đối hắn, mà ngược lại lựa chọn tiêu cực phòng thủ.
Đám người Chu Luyện, Tả Nhã nghe vậy không khỏi quýnh lên, còn định nói chuyện, nhưng đã thấy Lữ Tiêu lại hờ hững nhắm mắt lại.
Chu Nguyên thản nhiên nói:
- Đây là việc do ta đề ra, đương nhiên là ta sẽ chịu trách nhiệm.
- Trong vòng mười ngày tới, những người mà ta vừa đọc tên có thể phát động khiêu chiến với các phó các chủ cùng thống lĩnh cũ của Hỏa các. Chỉ cần giành chiến thắng thì lập tức được thay thế chức vị của người thua.
Chu Nguyên lâm thời hơi thay đổi kế hoạch của Y Thu Thủy, bởi vì làm thế này sẽ làm cho mâu thuẫn ngăn cách giữa hai nhóm người là thành viên của Thiên Linh tông và không là thành viên của Thiên Linh tông trở nên rạch ròi hơn. Làm tổng các chủ bốn các, Chu Nguyên không thể để cho Hỏa các có được chỉnh thể thực lực tới đối phó hắn được.
Sau khi đọc xong danh sách Hỏa các, Chu Nguyên lại nhìn về phía Hàn Uyên của Sơn các.
Mà Hàn Uyên nhìn thấy ánh mắt này của hắn, trong lòng lập tức run lên.
Quả nhiên, sau đó Chu Nguyên lại đọc tên một vài người Sơn các được chỉ định làm người tranh cử vị trí phó các chủ, nhưng số lượng ít hơn Hỏa các nhiều, coi như là một sự trừng phạt nhỏ cho kẻ thích gió chiều nào che chiều ấy như Hàn Uyên.
Tuyên bố của Chu Nguyên đã tạo thành ảnh hưởng không nhỏ cho Hỏa các và Sơn các. Toàn bộ phòng hội nghị trở nên rối loạn tưng bừng.
Cách làm của Chu Nguyên quá hung ác, nếu không cẩn thận thì cục diện sẽ rất dễ mất khống chế.
Thế nên đám người Chu Luyện, Tả Nhã cũng hơi yên tâm, chỉ chờ đến lúc Chu Nguyên không thể kiểm soát tình hình, sẽ nhảy ra cáo buộc tội quản lý không nghiêm của hắn.
Chu Nguyên biết rõ tâm tư của đám người này, sắc mặt vẫn bình tĩnh, chậm rãi nói:
- Mặt khác, ngoại trừ việc thông báo vấn đề thay đổi nhân sự như trên, ta còn muốn tuyên bố một việc. Đó là kể từ hôm nay, giá bán Tứ Mẫu văn sẽ giảm đi ba phần mười, mà Tứ Mẫu văn phẩm chất cao cũng sẽ bắt đầu được bày bán ở ba các khác.
Thế là trong nháy mắt, cả phòng hội nghị đều trở nên yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, ai nấy cũng lộ vẻ chấn động. Giá cả bán Tứ Mẫu văn giảm xuống sẽ tạo thành ích lợi thật lớn cho tất cả các thành viên, nhưng ngược lại lợi ích của Chu Nguyên sẽ bị tốn hao nghiêm trọng. Thế mà hắn còn có thể bỏ được?
Đối mặt với ích lợi sắp sửa có được này, ngay cả một số đệ tử Thiên Linh tông của Hỏa các cũng bắt đầu dao động.
Những người này mong muốn người Thiên Linh tông bên mình giữ chức vị phó các chủ, thống lĩnh, là bởi như thế thì bọn họ sẽ được ưu tiên hơn, được nhận lấy nhiều tài nguyên hơn. Mà bây giờ, Chu Nguyên lại giảm xuống giá cả bán Tứ Mẫu văn, thì chẳng khác nào đã gián tiếp ban cho bọn hắn thêm tài nguyên... Thế là nhất thời những người này cảm thấy đề nghị trước đó của Chu Nguyên cũng không phải là không thể.
Chỉ có mấy người Chu Luyện cùng Tả Nhã thì vẫn còn ôm thái độ phản đối. Bởi vì bọn hắn cũng không quan tâm tới một chút tài nguyên này, mà là càng quan tâm hơn tới mặt mũi cùng quyền nói chuyện.
Nhưng bây giờ bọn hắn lại chỉ là số ít người.
Thế là dưới tình huống lượng người phản đối giảm mạnh, tiếng nói phản đối đang dần rút đi, quyết định chính thức được thông qua. Mà có thể tưởng tượng một khi thông tin về cuộc hội nghị này truyền ra thì sẽ có tới hơn tám phần người bốn các sẽ đồng thanh ủng hộ.
Lúc này, Lữ Tiêu mới đứng dậy, nhìn thoáng qua đám người Chu Luyện, Tả Nhã vẫn còn đang hoảng loạn, nói:
- Đại thế của hắn đã thành, đừng tự tìm phiền phức nữa. Không phải vậy đến lúc bị hắn lấy cớ đá ra khỏi bốn các thì ta cũng không cứu được mấy người đâu.
Nói xong, Lữ Tiêu trực tiếp quay đầu đi ra ngoài.
Chiêu vừa đấm vừa xoa này của Chu Nguyên quả là rất tuyệt, đủ để trấn phục bốn các.
Thế nên, Lữ Tiêu hiểu, về sau bốn các đã chân chính thuộc về Chu Nguyên.