Khi thông tin về cuộc họp bốn các truyền ra thì không thể nghi ngờ là đã dẫn tới dư luận chấn động.
Trừ số ít người là đệ tử Thiên Linh tông cảm thấy khó chịu, thì còn lại đa phần mọi người đều cực kỳ vui mừng. Bọn họ không ngờ rằng việc đầu tiên mà Chu Nguyên làm khi lên đảm nhiệm chức vị tổng các chủ lại là giảm giá bán Tứ Mẫu văn.
Kể từ đó gián tiếp giải quyết một phần chi phí mà mọi người phải chi tiêu.
Hành động đem tới lợi ích trực tiếp này còn tốt hơn nhiều so với nói mấy lời sáo rỗng.
Thế là khi thông tin này được truyền ra, thì ai nấy đều kích động. Ngay cả ở nơi vốn luôn đứng ở vị trí đối đầu với Chu Nguyên thì nay cũng bắt đầu xuất hiện hiện tượng phân liệt. Mặc kệ các đệ tử Thiên Linh tông của Hỏa các cố gắng kích động gây rối, nhưng đa phần thành viên Hỏa các vẫn giữ thái độ thờ ơ lạnh nhạt.
Đặc biệt là những người được Chu Nguyên nêu tên có thể tranh đoạt vị trí thống lĩnh và phó các chủ Hỏa các với các đệ tử Thiên Linh tông kia.
Đây đều là những người có năng lực, có kinh nghiệm, nhưng chỉ bởi vì không phải là đệ tử Thiên Linh tông, thế nên trước đây vẫn luôn bị Lữ Tiêu cùng tập đoàn đệ tử Thiên Linh tông của hắn chèn ép.
Mà bây giờ, khi Chu Nguyên lên làm tổng các chủ, lại trực tiếp phá bỏ tầng áp chế này, cho mọi người có cơ hội được cạnh tranh công bằng.
Mặc dù bọn họ cũng biết đây là thủ đoạn của Chu Nguyên nhằm phân rã Hỏa các, nhưng ai cũng tự nguyện để bị lợi dụng. Dù sao không ai có năng lực lại cam chịu bị đè ép cả đời.
Ở một nơi như bốn các, thời thời khắc khắc phải dùng thực lực đi tranh đoạt tài nguyên. Mà trước đây người khác không có cơ hội tranh, bây giờ Chu Nguyên lên làm tổng các chủ, mở ra một con đường tranh đoạt cho bọn họ, đương nhiên là bọn họ sẽ không chút do dự đi theo.
Thế là, chỉ trong thời gian ngắn ngủi một ngày, một trong bốn các vốn nổi tiếng cùng mạnh mẽ lúc trước - Hỏa các - bùng nổ ra các cuộc nội loạn!
Những thành viên có tên trong danh sách của Chu Nguyên bắt đầu phát thông điệp khiêu chiến các phó các chủ, thống lĩnh cũ của Hỏa các. Mà sự khiêu chiến của bọn họ cũng được đông đảo các thành viên Hỏa các không phải là người Thiên Linh tông ủng hộ duy trì.
Dù sao ở Hỏa các thì đa phần người đều không phải là người Thiên Linh tông.
Thế nên thanh thế của phe nổi loạn cực kỳ mạnh mẽ.
Trong cuộc cạnh tranh kịch liệt này, chỉ trong vòng chưa đầy một ngày, nội bộ tầng quản lý của Hỏa các đã có sự thay đổi đáng chú ý.
Trong tám vị phó các chủ, trước đây có tới bảy người là đệ tử Thiên Linh tông, nhưng nay đã có ba người thua trận mất chức!
Trong số 25 người có chức vị thống lĩnh là đệ tử Thiên Linh tông cũng có 15 người bị mất chức!
Có thể nói trong một ngày này, nội bộ Hỏa các luôn ở trong trạng thái cực kỳ sôi trào. Cứ mỗi khi có người của Thiên Linh tông bị đánh bại mất chức thì tiếng hoan hô lại trở nên càng thêm cuồng nhiệt, mà sức ảnh hưởng của Chu Nguyên trong Hỏa các cũng càng thêm mạnh mẽ!
Hỏa các, phủ các chủ.
Tả Nhã, Chu Luyện vội vàng nóng lòng tới tìm Lữ Tiêu, vừa tới cửa đã vội vàng la lên:
- Sư huynh, nếu huynh còn không chịu ra mặt thì Thiên Linh tông chúng ta sẽ mất đi Hỏa các thật rồi!
Mà bộ dáng của Tả Nhã ở một bên cũng có chút chật vật. Bởi vì thực lực của cô ta khá là yếu trong tám vị phó các chủ, nên cũng là đối tượng bị khiêu chiến nhiều nhất, vừa rồi cô ta đã bị khiêu chiến, và càng chết nữa là cô ta lại bại trận. Nói cách khác lúc này cô ta đã không còn là phó các chủ nữa!
Điều này khiến cho cô ta không thể chấp nhận được!
Lữ Tiêu đi ra, nhìn hai người, thản nhiên nói:
- Vậy theo các ngươi bây giờ ta nên làm thế nào? Chẳng lẽ giờ ta ra mặt ra lệnh cho đám người kia dừng khiêu chiến lại, bọn hắn sẽ nghe lời mà ngừng sao?
Tả Nhã và Chu Luyện nghe vậy không khỏi đờ ra. Bọn hắn hiểu, hết thảy những chuyện này đều bắt nguồn từ Chu Nguyên, nhưng hôm nay Chu Nguyên đã là tổng các chủ, áp đảo phía trên Lữ Tiêu, Lữ Tiêu không có cách có thể phản đối.
Tả Nhã cắn răng nói:
- Vậy chúng ta liền báo cáo cho trưởng lão trong môn phái, để tông chủ đứng ra chủ trì cho chúng ta!
Lữ Tiêu nghe vậy hỏi lại:
- Những việc mà Chu Nguyên làm đều là trong phạm vi quyền lực của tổng các chủ. Dù bây giờ chúng ta báo cáo cho tông chủ, thì chẳng lẽ tông chủ có thể trực tiếp bãi miễn chức vị của hắn à? Nếu mọi việc đơn giản như vậy thì Thiên Linh tông ta cần gì cần phải mưu đồ nhiều năm cho vị trí tổng các chủ này như vậy?
- Ngược lại, nếu cứ cố tình đem việc này báo lên, tông chủ sẽ càng cảm thấy chúng ta vô dụng không làm được việc mà thôi.
- Vậy phải làm sao bây giờ đây? -Tả Nhã gần như là gầm lên. Trong khoảng thời gian này, cô ta bị ép tới mức sắp điên rồi. Trước đó là bởi vì vụ đánh cược với Y Thu Thủy khiến cho thanh danh của cô ta mất sạch, mà nhiều người trong gia tộc cũng trách cứ cô ta rất nhiều. Bây giờ ngay cả vị trí phó các chủ cũng mất đi, cô ta không thể tưởng tượng nổi mình sẽ phải đối mặt với tình cảnh tồi tệ thế nào.
Lữ Tiêu bình tĩnh nhìn Tả Nhã, nói:
- Không làm gì cả. Bây giờ hết thảy dựa vào thực lực của mỗi người mà cố gắng. Các ngươi là đệ tử Thiên Linh tông, vốn có ưu thế hơn đám người kia rất nhiều. Trước đây ta còn có thể ưu tiên cho các ngươi được hưởng nhiều quyền lợi hơn, nhưng đến bây giờ thời thế đã khác. Nếu bản thân các ngươi không có năng lực giữ được quyền lợi của mình thì còn trách được ai?
- Trước đó ta cũng đã nói, các ngươi cần thay đổi tâm tính kiêu ngạo của mình. Bây giờ bốn các đã không còn là bốn các của ngày xưa nữa!
- Chu Nguyên không phải là kẻ hiền lành gì, nhưng chỉ cần không chủ động trêu chọc hắn, hắn cũng sẽ không động tới chúng ta. Bởi vì mục tiêu của hắn là Đại hội Cửu Vực. Hắn cần có sự trợ giúp của chúng ta để thực hiện mục tiêu này.
- Trước đây có ta che chở các ngươi, các ngươi có thể làm xằng làm bậy. Nhưng bây giờ đã khác, ta đã không thể khống chế cục diện này.
Nhìn vẻ mặt bình thản như đã mất đi tất cả đấu chí của Lữ Tiêu, Tả Nhã cắn chặt răng. Cô ta biết những gì mà Lữ Tiêu nói đều là sự thật, nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy thất vọng.
- Lữ Tiêu sư huynh, huynh thay đổi rồi! -Tả Nhã nói xong câu này, quay người bước đi.
Chu Luyện thở dài một tiếng, cũng bước theo sau.
Nhìn thân ảnh hai người rời đi, Lữ Tiêu quay trở lại trong phòng, ngồi phịch xuống ghế, thần sắc có vẻ chán chường. Đúng như những gì Tả Nhã thấy, trận thua trước Chu Nguyên đã khiến cho toàn bộ nhuệ khí của hắn bị đánh nát.
Đáng ra hắn phải là người hận Chu Nguyên nhất, nhưng lạ là bây giờ hắn lại chẳng hề oán hận mấy. Bởi vì nội tâm Lữ Tiêu rất rõ ràng, nếu như không nhờ một chiêu cuối cùng của Chu Nguyên đánh tan huyết mạch Cửu Đầu Mãng trong cơ thể mình thì có lẽ giờ khắc này hắn đã biến thành một con Xà Ma không có lý trí.
Vừa nghĩ tới hình ảnh này, Lữ Tiêu không khỏi không rét mà run.
Thế nên nói theo một khía cạnh nào đó thì Lữ Tiêu còn phải cảm ơn Chu Nguyên nữa.
- Phù!
Lữ Tiêu thở dài một hơi, hắn có thể cảm giác được, tựa hồ mục tiêu cuối cùng của Chu Nguyên là cái Đại hội Cửu Vực kia. Dã tâm của kẻ này còn lớn hơn so với những gì hắn nghĩ!
Chỉ là...
Đại hội Cửu Vực cũng không hề đơn giản như thế. Những tên yêu nghiệt kia khiến cho người quá tuyệt vọng.
Mà Lữ Tiêu hắn thậm chí còn chưa đủ tư cách giao chiến với những tên đó.
Lữ Tiêu nhắm hai mắt lại, lẩm bẩm:
- Chu Nguyên... Dã tâm của ngươi rất lớn, ta cũng muốn nhìn xem, dưới sự dẫn dắt của ngươi thì bốn các chúng ta có thể giành được thành tích thế nào trong lần Đại hội Cửu Vực lần này!
- Nếu ngươi để bốn các bại quá thảm, thì cũng đừng trách đến lúc đó ta bỏ đá xuống giếng!