Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
- Xem ra thế cục đã nằm trong tay chúng ta.
Khi Chu Nguyên nghe được báo cáo của Y Thu Thủy về tình huống biến động của Hỏa các và Sơn các thì cũng không nhịn được thở dài một hơi, lộ ra nét cười.
Lần này đưa ra biện pháp mạnh mẽ như vậy, bản thân Chu Nguyên cũng sợ lỡ như làm hỏng khiến cho tình thế chuyển biến xấu thì sẽ dẫn tới phiền phức rất lớn. Dù sao Thiên Linh tông vẫn còn đang nhìn chằm chằm hắn chỉ chờ bắt lỗi sai đây.
Nhưng cũng may là loại tình huống xấu nhất kia không xảy ra. Dưới biện pháp phân hóa của Chu Nguyên, nội bộ Hỏa các bắt đầu phân liệt. Dù cho là Lữ Tiêu cũng không cách nào đứng ra thống nhất lại Hỏa các được nữa. Như thế thì về sau sẽ càng không có cơ hội tạo thành ảnh hưởng xấu nào cho tổng các chủ Chu Nguyên được.
Y Thu Thủy nghe Chu Nguyên nói vậy cũng gật nhẹ đầu, chợt hơi nghi hoặc một chút, hỏi:
- Chỉ là thật khó hiểu khi lần này tên Lữ Tiêu kia lại không có hành động gì chống lại, bằng không thì kế hoạch của chúng ta cũng sẽ không thuận lợi như vậy. Chẳng lẽ là vì bị huynh đánh cho sợ rồi?
Chu Nguyên cười một tiếng, nói:
- Cái tên kia cũng không nhát gan hay yếu ớt như vậy đâu.
Thật ra trong lòng Chu Nguyên cũng có suy đoán tại sao Lữ Tiêu lại làm vậy, chỉ sợ cũng là vì đòn đánh cuối cùng của hắn giúp đánh tan huyết mạch Cửu Đầu Mãng trong cơ thể Lữ Tiêu mà thôi.
Ở thời điểm đó, huyết mạch Cửu Đầu Mãng đã dung nhập sâu vào trong cơ thể Lữ Tiêu, nếu như không kịp thời xử lý, thì về sau sẽ để lại di chứng rất lớn cho tinh thần Lữ Tiêu, thậm chí khiến cho hắn mất hết lí trí, trở thành con Xà Ma điên cuồng.
Cũng may chính là Oán Long khí của Chu Nguyên có bản chất huyết mạch còn mạnh mẽ hơn nhiều so với Cửu Đầu Mãng. Thế là ở thời khắc cuối cùng đó, mặc dù Lữ Tiêu bị đánh trọng thương, nhưng lại tiện thể được tiêu trừ sự xâm nhập của Cửu Đầu Mãng, coi như là trong cái rủi có cái may.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, đây là một ân huệ cực lớn.
Đương nhiên, trên lập trường của mình, Lữ Tiêu không thể mở miệng nói cảm ơn với Chu Nguyên được. Thế nên trong hành động lần này, hắn mới lựa chọn thái độ không phản đối cũng không ủng hộ như vậy.
Cũng bởi loại thái độ này, hành động phân rã Hỏa các của Chu Nguyên mới được tiến hành thuận lợi như vậy. Bằng không, dựa vào uy tín lâu năm của Lữ Tiêu tại Hỏa các, thì kết quả của biện pháp này còn chưa biết được sẽ là như thế nào đâu.
- Về sau công việc của bốn các còn cần nhờ vào Thu Thủy muội nhiều hơn. -Chu Nguyên đứng dậy, nở nụ cười có phần "nịnh nọt" với Y Thu Thủy.
Việc đầu tiên mà Chu Nguyên làm khi lên chức tổng các chủ chính là điều Y Thu Thủy đến giúp đỡ mình. Dù sao bây giờ công việc cần tổng các chủ giải quyết còn nhiều và phức tạp hơn nhiều so với khi chỉ quản lý Phong các. nếu không có Y Thu Thủy giúp đỡ, chỉ sợ bây giờ Chu Nguyên đã bận bù đầu.
Y Thu Thủy nhìn thấy Chu Nguyên như vậy, liền biết tên này lại chuẩn bị lười biếng đây, thế là tức giận nói:
- Huynh lại muốn trốn đi đâu đây?
Chu Nguyên tỏ vẻ đau khổ, nói:
- Chẳng phải là sau khi thắng trong cuộc chiến tranh ngôi vị tổng các chủ thì ta còn được thưởng một môn Tiểu Thánh thuật đấy sao, mấy ngày trước loay hoay công việc chỉnh đốn không có cả thời gian đi. Bây giờ khó lắm mới được ổn định thế này, ta cũng phải đi tới Vạn Thuật Điện nhận thưởng đi chứ?
Nghe thấy lý do rất chính đáng này của Chu Nguyên, Y Thu Thủy cũng không thể nói gì, hừ nhẹ một tiếng, coi như tha hắn một lần.
Chu Nguyên thấy thế, chân như bôi mỡ liền trượt ra ngoài. Nguyên khí phun trào quanh thân, thân ảnh đạp không mà lên, hóa thành một chùm lưu quang bay về hướng Vạn Thuật Điện.
Vạn Thuật Điện nằm ở khu vực trung tâm của Thiên Uyên Động Thiên, là khu vực trọng địa, người bình thường không thể tới gần.
Nhưng vì Chu Nguyên cầm lệnh bài Si Tinh cho trong tay, nên sau khi vượt qua hai lần kiểm tra, cuối cùng cũng đi tới được trước của Vạn Thuật Điện.
Trên hòn đảo, một tòa cung điện to lớn nằm yên, kiến trúc tinh xảo mà xa xưa, lộ ra một luồng hơi thở của thời gian.
Chu Nguyên rơi vào trên hòn đảo, con mắt quan sát xung quanh, trong lòng không khỏi rùng mình. Bởi vì hắn có thể cảm giác được cả bầu trời và mặt đất nơi đây đều được bảo vệ bởi các loại Nguyên văn cực kỳ nguy hiểm. Nếu cứ lung tung đi vào thì dù là cường giả Nguyên Anh cảnh cũng đừng mong còn có thể đi ra.
- Kết giới của nơi này chính là tác phẩm mà năm đó sư phụ tự mình tạo nên.
Một âm thanh quen thuộc truyền tới từ phía sau, Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn thấy Si Tinh đang cười tủm tỉm nhìn mình.
Thấy Chu Nguyên còn nhìn xung quanh, Si Tinh khoát tay áo, nói:
- Ta đã mở ra Pháp Vực, không kẻ nào có thể nghe thấy chúng ta nói chuyện.
Chu Nguyên nghe vậy không khỏi giật mình, trước đó hắn chưa từng cảm thấy có chút dị thường nào, thế mà không ngờ mình đã bị đặt vào trong Pháp Vực của Si Tinh. Điều này khiến cho hắn không khỏi cảm thán, Pháp Vực cảnh thật là cường đại.
- Sư tỷ mạnh khỏe! -Chu Nguyên cười chào.
Si Tinh bước chân mà đến, cười nói:
- Đệ cũng có chút năng lực đấy, nhanh như vậy mà đã có thể chỉnh đốn lại bốn các rồi.
Hiển nhiên, trong mấy ngày này, Si Tinh vẫn luôn chú ý tình huống bên Chu Nguyên. Dù sao nàng cũng không thể để sư đệ mình vừa mới vất vả lên được vị trí tổng các chủ này, còn chưa được mấy hôm đã bị người ta đuổi xuống được.
Nhưng nàng cũng hơi kinh ngạc vì thủ đoạn của Chu Nguyên, có thể nói là vừa đấm vừa xoa, khiến cho Hỏa các cùng Sơn các phải ngoan ngoãn phục tùng.
Chu Nguyên chỉ cười cười khiêm tốn.
- Chỉ là mặc dù đệ đánh bại Lữ Tiêu, thế mà xếp hạng trên Thần Phủ bảng chỉ có 14, có giận hay không đấy? -Si Tinh trêu.
Chu Nguyên lại chẳng quan trọng lắc đầu, nói:
- Xếp hạng cũng chẳng nói lên được điều gì. Xếp hạng thấp cũng có lợi, vì nếu gặp phải kẻ địch mạnh thì hắn rất dễ sinh lòng coi thường chủ quan.
- Đệ nghĩ thoáng thật đấy! -Si Tinh gật nhẹ đầu, nhưng vẫn hừ một tiếng, nói:
- Tuy nhiên đây vẫn không phải là tin tức tốt cho Thiên Uyên Vực ta. Tiểu nha đầu Huyền Cơ Vực thật là không biết điều.
Nàng nhìn Chu Nguyên, nói:
- Về sau nếu gặp phải nha đầu của Huyền Cơ Vực kia thì thay ta giáo huấn nàng một trận!
Chu Nguyên có chút không biết nói gì. Hắn cũng biết "tiểu nha đầu" mà Chu Nguyên nhắc tới chính là cô gái Cửu Cung xếp hạng thứ sáu trên Thần Phủ bảng kia. Chỉ là tỷ đường đường là cường giả Pháp Vực cảnh, lại đi so đo với một cô nương Thần Phủ cảnh làm cái gì...
- Thời gian của Đại hội Cửu Vực đã được xác định chưa hả sư tỷ? -Chu Nguyên hỏi.
- Cao tầng của Cửu Vực vẫn còn đang bàn bạc, nhưng hẳn là trong hai tháng tới sẽ có quyết định chính thức. -Si Tinh nhìn Chu Nguyên một chút, cười nói:
- Chỉ là đệ cũng nên cầu nguyện là thời gian cho đến khi Đại hội Cửu Vực diễn ra càng lâu càng tốt đi. Chứ với thực lực của đệ bây giờ mà đi tham gia thì chỉ có nước thất bại mà về.
- Hẳn là đệ cũng hiểu thứ tự thực sự của Lữ Tiêu trên Thần Phủ bảng là bao nhiêu rồi đấy! Thế nên dù đánh bại Lữ Tiêu, thì cũng không có nghĩa là đệ đã đủ sức chống lại những thiên kiêu đứng đầu nhất kia đâu.
Chu Nguyên gật nhẹ đầu, nhưng cũng không lo lắng. Bởi vì những người xếp ở hàng đầu nhất kia đều đã khơi thông cả chín tầng Thần Phủ, rèn luyện khiến cho Thần Phủ trở nên viên mãn. Mà hắn bây giờ thì mới chỉ khơi thông bảy tầng Thần Phủ mà thôi. Nếu như chờ đến lúc Chu Nguyên khơi thông được hai tầng Thần Phủ còn lại, thì chưa hẳn là hắn đã yếu hơn những người kia.
- Cũng vì thế nên vừa mới rảnh tay, ta liền chạy ngay tới đây nhận thưởng đấy! -Chu Nguyên cười nói.
Dự định của Chu Nguyên là sắp tới, hắn sẽ tập trung lĩnh ngộ quyển Tiểu Thánh thuật được thưởng này, sau đó nếu còn thời gian thì sẽ cố gắng ngưng tụ nốt Sơn Linh văn, Lâm Linh văn, và đột phá qua hai tầng Thần Phủ cuối cùng.
Chờ đến khi Chu Nguyên chuẩn bị xong hết những mục tiêu này, hắn có lòng tin có thể đọ sức với bất cứ kẻ nào.
Si Tinh gật đầu, nói:
- Vậy thì tốt, đi theo ta đi. Trong mấy năm này, tòa Vạn Thuật Điện này đều do tộc trưởng Mộc Nghê quản lý. Đệ muốn lựa chọn Tiểu Thánh thuật thì còn cần nhờ sự đồng ý của ngài ấy...
Nói tới đây, Si Tinh quay đầu, cười trêu:
- Cho nên đệ phải cố sức biểu hiện vào. Nếu như có thể nịnh cho tộc trưởng vui vẻ, thì đệ sẽ được nhận một quyển Tiểu Thánh thuât không tệ đâu. Dù sao trong cấp Tiểu Thánh thuật thì cũng có chia đẳng cấp mà.