Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 966 - Chương 965: Bản Nguyên Pháp Vực.

Chưa xác định
Chương 965: Bản Nguyên Pháp Vực.

Khi Chu Nguyên đi theo Si Tinh bước qua cánh cửa gỗ nặng nề của Vạn Thuật Điện, thì hắn cảm nhận được một chút ba động của không gian truyền tới từ bốn phía. Đợi đến lúc ánh mắt của hắn ngẩng lên, đã thấy bản thân đang đứng trong một tòa thư phòng rộng rãi, ấm áp, mùi gỗ đàn hương tràn ngập làm lòng người thanh thản.

Lúc này, đang có một vị mỹ phụ ngồi sau bàn sách, đôi mắt mang ý cười nhìn về phía bọn họ.

Chu Nguyên không thể cảm nhận được một chút ba động nào phát ra từ trên người nàng, nhưng giác quan của hắn lại cảm thấy cực kỳ áp lực. Loại cảm giác ấy như hết thảy thứ ở đây đều nằm trong sự khống chế của nàng, ngay cả bản thân Chu Nguyên cũng vậy.

Cảm giác này khiến cho Chu Nguyên cảm thấy không thoải mái. Bởi vì chỉ cần đứng trước mắt những cao thủ Pháp Vực này thì bản thân cơ hồ đã bị Pháp Vực của người đó bao phủ. Trong Pháp Vực đó, người đó mạnh mẽ như một vị Thần Linh mà hắn như một kẻ phàm nhân cần cúng bái.

Ở trong đó, hắn không thể làm theo ý mình, dù có muốn tự bạo cũng không được. Cảm giác đặt tính mệnh mình vào trong tay người khác này khiến cho hắn khó chịu.

Vị mỹ phụ trước mắt chính là tộc trưởng Mộc Nghê.

- Mộc Nghê Nguyên lão, ta mang tổng các chủ tân nhiệm tới nhận một môn Tiểu Thánh thuật. -Si Tinh nhìn tộc trưởng Mộc Nghê, cười nói.

Mộc Nghê gật đầu, nói:

- Tiểu gia hỏa cũng biết nhẫn nhịn đấy, nếu đổi là các Thần Phủ cảnh khác thì đã vội vàng tới đây nhận thưởng ngay trong ngày rồi, thế mà hắn còn nhẫn nhịn được qua mấy ngày rồi mới tới.

Chu Nguyên cười cười, có chút xấu hổ. Thực ra hắn cũng muốn đến sớm lắm, nhưng vì mới lên chức tổng các chủ, có quá nhiều công việc cần giải quyết, chờ giải quyết xong thì đã mất thêm mấy ngày rồi.

Mộc Nghê cư xử rất ôn hòa, cũng không có sự ngạo mạn nên có của một vị Nguyên lão. Nàng nhìn Chu Nguyên, cười nói:

- Lần này ánh mắt của Si Tinh quả là không tệ...

Chu Nguyên có thể cảm nhận được âm thanh mang theo sự vui mừng của tộc trưởng Mộc Nghê, chắc hẳn là coi hắn như cấp dưới được Si Tinh coi trọng. Hắn cũng không nói gì, chỉ cười thật thà.

- Chắc hẳn trước đây cậu cũng không được tiếp xúc với Tiểu Thánh Thuật hả? -Mộc Nghê hỏi.

Chu Nguyên thành thật gật đầu. Dù sao loại Nguyên thuật ở cấp bậc này đã quá cao rồi. Cho dù là ở Thương Huyền tông thì hắn cũng chưa từng gặp, đương nhiên, không phải là Thương Huyền tông không có, mà là vì trước đó hắn là Thái Sơ cảnh, chưa đủ tư cách để tiếp xúc.

- Vậy cậu có biết Tiểu Thánh Thuật, và cả Thánh Nguyên Thuật khác các môn Nguyên thuật bình thường khác ở đâu không? -Mộc Nghê cười hỏi.

Chu Nguyên biết vị tiền bối Mộc Nghê này đang có ý chỉ dạy mình, thế là vội vàng lắc đầu nói:

- Vãn bối không biết.

- Thật ra rất đơn giản, khác nhau ở chỗ người muốn sáng tạo được Tiểu Thánh Thuật hoặc cao cấp hơn là Thánh Nguyên Thuật thì thực lực tối thiểu phải là Pháp Vực cảnh.

- Mà nguyên nhân chủ yếu nhất khiến cho Thánh Nguyên Thuật có uy năng đủ để hủy thiên diệt địa, mà Thiên Nguyên Thuật không làm được, là bởi Thánh Nguyên Thuật có một loại lực lượng hạch tâm... Loại lực lượng ấy được xưng là Bản Nguyên Pháp Vực.

- Bản Nguyên Pháp Vực? -Chu Nguyên không khỏi hỏi lại, đây là thuật ngữ mới mà hắn lần đầu nghe thấy.

- Ừm, cái gọi là Bản Nguyên Pháp Vực chính là hạch tâm mà mỗi cường giả Pháp Vực cảnh cần có để xây dựng Pháp Vực cho riêng mình.

- Mà chỉ có môn Nguyên thuật được cường giả Pháp Vực cảnh lấy Bản Nguyên Pháp Vực của mình làm căn bản để sáng tạo nên thì mới được xếp vào hàng ngũ Thánh Nguyên Thuật.

Chu Nguyên nghe vậy không khỏi giật mình, thảo nào mà chỉ có cường giả Pháp Vực cảnh trở nên mới có thể sáng tạo Thánh Nguyên Thuật.

- Để sáng tạo ra Thánh Nguyên Thuật, cường giả Pháp Vực cần phải tiêu tốn rất nhiều Bản Nguyên Pháp Vực của mình. Thế nên các cao thủ Pháp Vực sẽ không tùy tiện mà sáng tạo, hơn nữa dù cho có sáng tạo ra cũng sẽ không dễ dàng truyền thụ cho người khác.

- Mà bây giờ cậu có cơ duyên được nhận một bản Tiểu Thánh Thuật, thì cần nhớ kỹ, nếu muốn tu thành thì cần nhanh chóng cảm ngộ pháp tắc của Bản Nguyên Pháp Vực ẩn chứa bên trong nó. Trước khi Bản Nguyên bị tiêu hao khô kiệt, cậu cần phải hình thành một ấn ký Nguyên thuật trong cơ thể mình. Ấn ký này mà thành, tựa như một hạt giống được gieo xuống, về sau cậu chỉ cần dùng nguyên khí tự thân tôi luyện nó ngày đêm, thì dần dà sẽ có thể phát huy uy năng của môn Tiểu Thánh Thuật này. -Mộc Nghê nhắc nhở.

- Vậy nếu như Bản Nguyên Pháp Vực tiêu hao khô kiệt hết rồi mà vẫn chưa hình thành được ấn ký Nguyên thuật thì sao?

Mộc Nghê bình tĩnh nói:

- Cũng đồng nghĩa với việc cậu học tập Tiểu Thánh Thuật thất bại. Tại Vạn Thuật Điện, cơ hội này chỉ có một lần. Cậu thất bại đã chứng tỏ bản thân chưa đủ cơ duyên cùng thiên phú, không thể trách được ai. Dù sao các cường giả Pháp Vực cũng không thể cứ mãi phung phí Bản Nguyên Pháp Vực của mình để cho ai đó tu luyện được.

Chu Nguyên không khỏi than thở trong lòng. Thảo nào mà bất kể là ở Thương Huyền tông hay ở Thiên Uyên Vực, thì Thánh Nguyên Thuật đều được quản lý chặt chẽ như vậy. Tất cả là bởi vì Bản Nguyên Pháp Vực quá mức trân quý.

- Sau đây ta sẽ đưa cậu vào Tiểu Thánh Thuật điện. Nơi đó có lưu trữ các môn Tiểu Thánh Thuật của Thiên Uyên Vực chúng ta, cậu có thể tự do lựa chọn. Mà lựa chọn thế nào thì còn phải dựa vào duyên phận của cậu. -Mộc Nghê nói xong, nhẹ vung tay áo.

Chu Nguyên còn định hỏi thêm, nhưng còn chưa kịp mở miệng, không gian bốn phía đã bắt đầu vặn vẹo, trực tiếp hút thân ảnh hắn vào trong.

Tầm mắt Chu Nguyên trở nên tối tăm, kéo dài mấy giây mới sáng trở lại.

Chu Nguyên nhìn xung quanh, chỉ thấy bản thân đang đứng trong một ngôi đại điện. Không gian nơi đây có kiến trúc khá cổ xưa, cũng không có trang trí gì nhiều, chỉ có từng cây cột đá rêu phong đứng sừng sững.

Mà khi Chu Nguyên trông thấy những cây cột đá cổ xưa kia, chỉ thấy trên từng cây cột bắt đầu tỏa sáng, cuối cùng hóa thành từng chùm sáng, lẳng lặng trôi nổi trên đỉnh mỗi cây cột.

Chu Nguyên đi tới gần một cây cột đá, ánh mắt nhìn vào chùm sáng. Chỉ thấy bên trong chùm sáng là một viên châu màu đỏ như ẩn như hiện. Bên trong hạt châu có ánh lửa hiển hiện. Từng ngọn lửa tựa như có linh tính, hòa quyện vào nhau, dần dần biến thành từng chữ cổ.

Hiển nhiên, bên trong hạt châu này chứa một môn Tiểu Thánh Thuật có tên là Cửu Tinh Luyện Hỏa Quyết.

Mà những tia lửa đang chập chờn bên trong hạt châu lại khiến cho Chu Nguyên cảm thấy cực kỳ kinh khủng, tựa như một loại lực lượng đang áp đảo xa hắn. Nếu như Chu Nguyên đoán không lầm thì hẳn đây là Bản Nguyên Pháp Vực.

- Đây chính là Tiểu Thánh Thuật à...

Ánh mắt Chu Nguyên trở nên nóng bỏng. Cho dù chưa được tiếp xúc trực tiếp, nhưng Chu Nguyên có thể cảm nhận được môn Tiểu Thánh Thuật trước mắt này mạnh mẽ hơn xa so với Thương Huyền Thất Thuật mà hắn đang tu luyện.

Chu Nguyên liếm môi một cái, trù trừ đứng trước cột đá một lúc, sau đó mới quay đầu bước đi. Bởi vì mặc dù môn Cửu Tinh Luyện Hỏa Quyết này rất mạnh, nhưng hắn lại không cảm nhận được cảm ứng sục sôi của mình. Điều này nói rõ độ phù hợp của môn Tiểu Thánh Thuật này với hắn là không cao, dù cho có nhận được cũng khó có thể tu thành.

Thế là Chu Nguyên mới quyết định từ bỏ, lựa chọn cột đá khác.

Bên trong tòa đại điện này có tổng cột 39 cây cột đá. Nói cách khác, nơi đây cất giữ 39 đạo Tiểu Thánh Thuật...

Chu Nguyên rất chờ mong, xem mình có thể thu hoạch được môn Tiểu Thánh Thuật gì từ nơi này...

Bình Luận (0)
Comment