Đã qua nửa tháng kể từ khi Chu Nguyên nhận được Âm Dương Lôi Văn Giám.
Trong nửa tháng này, cục diện bốn các xuất hiện biến hóa cực lớn.
Trước hết là Hỏa các, trải qua thủ đoạn của Chu Nguyên, tầng cấp cao của Hỏa các đều bị đổi gần nửa, mà những người mới lên chức kia cũng xung đột gay gắt với các thủ lĩnh lâu năm như Lữ Tiêu, Chu Luyện.
Dù sao những người này cũng là dựa vào dẫm lên trên từng người Thiên Linh tông mà có chức vị này.
Thế là, trải qua thời gian dài bàn bạc, các đệ tử Thiên Linh tông như Chu Luyện, Tả Nhã quyết định đối chọi kịch liệt trên nhiều phương diện với những người mới lên chức này.
Mặc dù Lữ Tiêu rất ít ra mặt, nhưng dù sao hắn cũng là người Thiên Linh tông, thế nên hắn cũng ngầm thừa nhận cách làm của đám người Chu Luyện, Tả Nhã. Điều này khiến cho những thủ lĩnh không phải là đệ tử Thiên Linh tông kia phải gánh chịu áp lực rất lớn. Dù sao bọn hắn là thế lực mới lên, không thể đối chọi lại với thế lực vốn tồn tại nhiều năm như các đệ tử Thiên Linh tông được.
Có thể nói, chỉ cần những đệ tử Thiên Linh tông tùy ý mời tới một cao thủ trợ giúp, thì cũng đủ khiến cho bọn họ phải gánh chịu áp lực cực lớn.
Nhưng cũng may chính là, bây giờ trong bốn các thì Lữ Tiêu đã không còn là chỗ dựa lớn nhất nữa rồi...
Vị tổng các chủ tân nhiệm kia mới thật sự là trụ cột mới của bốn các.
Thế là, những thủ lĩnh không phải đệ tử Thiên Linh tông này nhao nhao ngả về phía Chu Nguyên.
Mà Chu Nguyên vốn chờ đợi từ lâu, khi những người này tỏ thái độ thì cũng nhanh chóng tiếp nhận, sau đó nghiêm khắc xử lý đám người Chu Luyện, Tả Nhã, không cho bọn hắn làm càn làm bậy.
Kể từ đó, hơn một nửa nội bộ Hỏa các bắt đầu quay về phía Chu Nguyên, điều này khiến cho rất nhiều mệnh lệnh của hắn bắt đầu có hiệu lực trong Hỏa các.
Mà Chu Luyện, Tả Nhã thì chỉ có thể trơ mắt nhìn việc này diễn ra, cuối cùng là Tả Nhã không thể chịu đựng được, đem việc này báo cáo cho cao tầng Thiên Linh tông.
Cao tầng Thiên Linh tông cũng có đối sách ngay lập tức, dù tông chủ Huyền Côn không trực tiếp ra mặt, nhưng dưới sự đồng ý ngầm của hắn, nhiều người có chức vị trong Thiên Linh tông băt đầu liên tiếp tố cáo, buộc tội Chu Nguyên dao động sự yên ổn của bốn các, không xứng đáng với chức vị tổng các chủ!
Chỉ là những lời buộc tội này không thể tạo thành ảnh hưởng to lớn nào. Bởi vì lần này không chỉ có Nguyên lão Si Tinh ra mặt trấn áp, mà ngay cả người vốn xưa nay không để ý tới sự vụ Thiên Uyên Động Thiên như Nguyên lão Mộc Nghê cũng ra mặt hòa giải. Hơn thế nữa, bây giờ hơn một nửa thành viên Hỏa các đều đã đứng về phía Chu Nguyên, duy trì Chu Nguyên, nên đã khiến cho Chu Nguyên đứng ở vị thế đường đường chính chính.
Đối mặt với vô số những yếu tố bất lợi như vậy, những người đứng ra buộc tội Chu Nguyên của Thiên Linh tông chỉ có thể hậm hực mà về, nghe nói ngay cả tổng chủ Huyền Côn thì mấy ngày này sắc mặt vẫn không dễ nhìn.
Về sau còn nghe nói vì việc này mà Huyền Côn còn nổi trận lôi đình với mấy người Lữ Tiêu, Chu Luyện, Tả Nhã, mắng bọn hắn vô năng không làm được việc.
Sau sự việc này, đám người Chu Luyện, Tả Nhã trở nên biết điều rất nhiều, sĩ khí của các thành viên Thiên Linh tông trong Hỏa các cũng bị đả kích thật lớn.
Sự chống trả của Hỏa các bị đánh tan, lực cản lớn nhất của Chu Nguyên trong bốn các cũng tiêu tán.
Ngay ngày thứ hai kể từ sự kiện đó, các chủ Sơn các xin tự mình đến bái kiến Chu Nguyên. Thái độ mà hắn thể hiện ra đã rất rõ ràng, ngay cả Hỏa các cũng bị Chu Nguyên chơi cho nửa chết nửa sống, bây giờ hắn còn không biết điều thì chỉ sợ kết cục gặp phải còn thảm hại hơn. Thế là Hàn Uyên, vốn vẫn là người biết thời biết thế, nhanh chóng lựa chọn chịu thua.
Đối mặt với thái độ nhận thua của Hàn Uyên, Chu Nguyên cũng không quá làm khó hắn, chỉ hơi cảnh cáo một chút, liền để cho hắn rời đi.
Đến tận đây, sóng gió trong bốn các đã tạm ngừng, kể từ nay về sau, tiếng nói của tổng các chủ Chu Nguyên sẽ trở thành tiếng nói có quyền uy nhất trong bốn các!
Sau khi thế cục dần ổn định lại, Chu Nguyên lại bỏ bê hết thảy mọi công việc, giao cho Y Thu Thủy đi quản lý, bản thân thì bắt đầu bế quan tĩnh tu.
Tứ Linh Quy Nguyên Tháp, Sơn Vực.
Chu Nguyên lựa chọn đạo Linh văn thứ ba cần tu luyện là Sơn Linh văn.
Bởi vì đạo Linh văn này có công dụng tăng cường sức mạnh thân thể, còn Lâm Linh văn lại thiên về mảng chữa trị thương thế, trên phương diện này hắn đã có Thái Ất Thanh Mộc Ngấn, nên tạm thời còn chưa cần thiết lắm.
Trên không trung Sơn Vực, sương mù ngập tràn.
Đây cũng không phải là sương mù chân chính, mà là do vố số những hạt cát vàng nhỏ li ti tạo thành. Những hạt cát vàng này tràn ngập khắp đất trời, không ngừng xoay quanh, mà Nguyên ngấn của Sơn Linh văn thì ẩn giấu trong những hạt cát vàng này.
Cát vàng tuy nhỏ bé, nhưng lại cứng rắn như sắt thép, vừa va đập vào trên thân thể đã tạo ra vô số lỗ máu nhỏ li ti. Mà cát vàng vừa gặp máu liền hòa tan, Nguyên ngấn ẩn chứa trong nó cũng theo máu hòa vào cơ thể.
Chu Nguyên ngồi xếp bằng ở trên một đỉnh núi, dùng Sơn Mẫu văn phẩm chất cao đập vào trên người mình, sau đó vung tay áo lên, hơn ngàn viên Quy Nguyên bảo tệ đồng thời bay ra, trực tiếp thiêu đốt.
U u!
Trong chớp mắt, không trung trên đầu Chu Nguyên lập tức hình thành vòi rồng, gào thét lao xuống, hướng thẳng xuống chỗ Chu Nguyên.
Chu Nguyên nhìn cơn cuồng phong bão cát đang lao tới, vẻ mặt bình tĩnh, hai mắt dần nhắm lại, để mặc cho cơn bão cát vàng kia bao phủ thân thể mình...
Công việc ngưng tụ Sơn Linh văn tiêu tốn thời gian một tháng của Chu Nguyên.
Quá trình này cũng không khó khăn lắm. Dù sao hắn cũng đã có kinh nghiệm ngưng tụ Phong Linh văn cùng Hỏa Linh văn, sớm biết nên làm như thế nào, lại thêm sự trợ giúp của mấy vạn Quy Nguyên bảo tệ, nên chỉ dùng thời gian một tháng đã ngưng tụ ra Sơn Linh văn. Theo Chu Nguyên thấy việc này là hiển nhiên.
Đương nhiên... đây là theo hắn thấy.
Phải biết, trong toàn bộ bốn các thì ngay cả người có thiên phú siêu quần như Lữ Tiêu, cũng phải tốn thời gian ít nhất là nửa năm, mới có thể ngưng tụ ra một đạo Linh văn hoàn chỉnh. Nhưng hôm nay Chu Nguyên, lại dựa vào nhiều nhân tố có lợi như Tứ Mẫu văn, thần hồn tự thân cường đại, sự chiếu cố của Hỗn Độn Thần Ma trong Tứ Linh Quy Nguyên Tháp với hắn,... làm cho thời gian đó rút ngắn đi tới mấy lần!
Có thể nói thành tích này của Chu Nguyên quả là vĩ đại.
Sau khi ngưng tụ xong Sơn Linh văn, Chu Nguyên cũng không đem việc này truyền đi, ngay cả người thân thiết như Y Thu Thủy, Diệp Băng Lăng cũng không biết hắn đã tu thành đạo Linh văn thứ ba. Bởi vì Chu Nguyên cảm thấy việc này không có gì phải tuyên truyền.
Thế là, sau khi ngưng luyện xong Sơn Linh văn, Chu Nguyên cũng không hề dừng lại, trực tiếp hướng mục tiêu về đạo Linh văn cuối cùng-Lâm Linh văn-kia.
Chu Nguyên muốn hội tụ cả bốn đạo Linh văn vào một thân. Bởi vì không biết vì sao, kể từ khi hắn ngưng luyện thành công đạo Sơn Linh văn kia, thì một cảm giác trong cõi U Minh nói cho hắn biết, khi hoàn toàn làm cho bốn Linh văn tụ vào một thể thì sẽ có sự biến hóa kì diệu phát sinh.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Lại trải qua nửa tháng thời gian, Thiên Uyên Vực vốn bình tĩnh thật lâu nay lại dậy sóng.
Nguyên nhân có hai cái.
Một, là vì cuối cùng thì thời gian diễn ra Đại hội Cửu Vực đã được xác định. Đây là sự kiện mà toàn bộ các thế lực đỉnh tiêm của Hỗn Nguyên Thiên đều chú ý, có thể nói là sự kiện quan trọng hàng đầu của toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên.
Mà nguyên nhân thứ hai, vì Tam Sơn minh, vốn ở mặt phía bắc của Thiên Uyên Vực, lại bắt đầu sinh sự, khiêu khích uy nghiêm của Thiên Uyên Vực. Trong lúc nhất thời, thông tin này truyền ra, dẫn tới vô số phẫn nộ.