Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 972 - Chương 971: Tiếp Nhận

Chưa xác định
Chương 971: Tiếp nhận

Một lá chiến thư nhấc lên sóng lớn ngập trời khắp Thiên Uyên Vực cùng các khu vực xung quanh.

Vô số người không khỏi chấn động trước hành động lần này của Tam Sơn minh, ai cũng hiểu điều này thế hiện cho cái gì.

Trước đây, mặc dù có khiêu khích, nhưng Tam Sơn minh vẫn chỉ dám khiêu khích Thiên Uyên Vực ở mức độ nhỏ. Nhưng bức chiến thư này lại gần như đã báo hiệu cho tiếng còi tuyên chiến.

Tuy rằng đối tượng tuyên chiến chỉ là hai Thần Phủ cảnh trẻ tuổi của hai bên. Nhưng hành động lần này của Tam Sơn minh đã gián tiếp chứng tỏ bọn họ đã không còn cố kỵ mặt mũi các vị đại lão Thiên Uyên Vực nữa...

Bây giờ ngay cả mặt mũi cũng không còn nể nang nữa rồi, tương lai không xa thì tranh chấp sẽ càng thêm kịch liệt.

Sự việc này khiến cho vô số người trong Hỗn Nguyên Thiên không khỏi chú ý. Bởi vì sự kiện thế lực đỉnh tiêm khiêu chiến một trong Cửu Vực là chưa từng xảy ra trong chiều dài lịch sử của Hỗn Nguyên Thiên.

Không ít người đều đang cảm thán, xem ra Thiên Uyên Vực đã thật sự xuống dốc rồi. Bằng không thì dù cho có là thế lực đỉnh tiêm thì Tam Sơn minh cũng đâu dám vuốt râu hùm?

Trong Tam Sơn minh có ba cường giả Pháp Vực, mà bây giờ Thiên Uyên Vực cũng chỉ có năm vị Pháp Vực cai quản mà thôi.

Có thể nói thực lực cấp cao của hai bên đã sàn sàn như nhau rồi. Hơn nữa trong mấy năm gần đây, Tam Sơn minh phát triển cực nhanh, cho dù tích lũy không bằng Thiên Uyên Vực, nhưng chỉ bàn về thực lực tổng hợp thì cũng chưa chắc đã kém hơn Thiên Uyên Vực.

Nếu cả hai thật sự khai chiến, thì dù cho Thiên Uyên Vực có thắng, cũng phải tổn thất nặng nề.

Quan trọng nhất là, một khi Thiên Uyên Vực suy thoái, thì những thế lực đỉnh tiêm bên cạnh không hề yếu hơn Tam Sơn minh cũng sẽ không ngồi nhìn. Đến lúc đó, rất có thể là các thế lực này sẽ học theo Tam Sơn minh, liên tục khiêu chiến Thiên Uyên Vực, đến lúc đó Thiên Uyên Vực nên đối phó thế nào?

Không có Thương Uyên Đại Tôn ở đây, Thiên Uyên Vực đã mất đi vị thế siêu nhiên cùng cao cao tại thượng vốn có.

Thế nên, nhiều người đều hiểu, hành động lần này của Tam Sơn minh là một phép thăm dò.

Thăm dò xem uy thế của con hổ già nua Thiên Uyên Vực này còn lại được bao nhiêu...

Bây giờ, trong toàn bộ Thiên Uyên Vực đều tràn ngập những tiếng kêu phẫn nộ.

Vô số người đều cảm thấy vô cùng tức giận trước sự khiêu khích này của Tam Sơn minh. Là thành viên của một trong Cửu Vực, mỗi người Thiên Uyên Vực đều có sự kiêu ngạo của mình.

Còn nhớ nhiều năm trước đây, khi Tam Sơn minh còn là ba thế lực riêng rẽ, thì người đứng đầu của cả ba thế lực này đều phải cúi đầu xưng thần với Thiên Uyên Vực.

Mà bây giờ, một thế lực phụ thuộc lại muốn vùng lên, lấn át cả thế lực cai quản, điều này khiến cho người Thiên Uyên Vực tiếp nhận sao được?

Thế là vô số âm thanh kêu gọi được truyền tới Thiên Uyên Động Thiên, bày tỏ ý kiến muốn cao tầng thể hiện lực lượng, chấn nhiếp, giáo huấn Tam Sơn minh.

Chỉ là, trong vô vàn những âm thanh phẫn nộ ấy, cũng có không thiếu những âm thanh lo lắng. Bởi vì bức chiến thư của Tam Sơn minh gửi tới Thiên Uyên Vực là do Trần Huyền Đông phát ra, mà đối tượng gửi tới lại là tổng các chủ Chu Nguyên.

Đối mặt với bức chiến thư này, không biết cao tầng Thiên Uyên Vực sẽ ứng đối ra sao?

Tiếp nhận ư? Thế nhưng bây giờ Trần Huyền Đông đang là cao thủ đứng hành thứ chín của Thần Phủ bảng, cũng là hiện tượng mới nổi của Hỗn Nguyên Thiên. Thực lực mà hắn từng thể hiện ra còn hơn xa chiến tích của Chu Nguyên lúc trước. Bây giờ kẻ này lại dám trắng trợn phát ra chiến thư, có thể thấy hắn tự tin vào thực lực của mình tới nhường nào.

Nếu như tiếp nhận, lỡ như Chu Nguyên thất bại, vậy chẳng lẽ Thiên Uyên Vực thật muốn nhường lại tư cách tham gia Đại hội Cửu Vực cho Tam Sơn minh?

Đến lúc đó, mặt mũi của Thiên Uyên Vực để vào đâu?

Thế nhưng nếu như không tiếp nhận thì sao?

Đường đường là một trong Cửu Vực, lại đi bỏ mặc sự khiêu khích của một thế lực đỉnh tiêm, người Hỗn Nguyên Thiên sẽ nghĩ thế nào?

Thế nên nhiều người đều cho rằng, chỉ sợ bây giờ cao tầng Thiên Uyên Vực đang vò đầu bứt tai, tiến thoái lưỡng nan, không biết lựa chọn thế nào...

Thiên Uyên Động Thiên, trong một phòng hội nghị.

Năm bóng người ngồi tĩnh tọa. Bọn họ đều trầm mặc, nhưng trên thân ai nấy cũng đều tỏa ra một luồng uy áp kinh khủng, ấp ủ tựa như sắp sửa phun trào.

Năm bóng người này chính là năm vị Nguyên lão của Thiên Uyên Vực.

Trầm mặc kéo dài thật lâu, cuối cùng tông chủ Huyền Côn đưa tay, đẩy bức chiến thư kia về phía Si Tinh, thản nhiên nói:

- Nên xử lý việc này thế nào? Tiếp nhận, hay là không?

Si Tinh nhìn lướt qua chiến thư, trong mắt phun trào sự sắc bén, nói:

- Nếu bọn hắn đã dám khiêu chiến, chúng ta sao không dám tiếp nhận?

Tông chủ Huyền Côn lại hững hờ nói:

- Nói thì dễ lắm, nhưng thực lực của tên Trần Huyền Đông kia rất mạnh, Tam Sơn minh dành cho hắn vô số tài nguyên, cộng thêm thiên phú bản thân hắn cũng rất trác tuyệt, thế nên mới có thành tích mạnh mẽ như vậy. Nguyên lão Si Tinh cảm thấy Chu Nguyên có thể là đối thủ của hắn ư?

Si Tinh cười lạnh nói:

- Nếu không dám tiếp nhận thì mặt mũi Thiên Uyên Vực ta để đi đâu?

- Nếu mà thua, thì lại càng mất mặt!

Tông chủ Huyền Côn chậm rãi nói:

- Ta đề nghị phớt lờ lá chiến thư này, cũng không để ý tới bất cứ sự khiêu khích nào của Tam Sơn minh. Làm như vậy, bất cứ mục đích nào của bọn hắn đều không thể thành công.

Si Tinh lạnh lùng nói:

- Làm con rùa đen rút đầu trốn tránh à? Nếu thật sự làm vậy, đợi đến lúc sư phụ trở về chỉ sợ sẽ tức tới mức trực tiếp giải tán Thiên Uyên Vực.

Bạch Dạ, tộc trưởng Bạch tộc, cười nói:

- Nếu như Nguyên lão Si Tinh biết được tin tức của Đại Tôn là tốt nhất rồi. Chỉ cần thả ra một chút tin tức thì Tam Sơn minh sẽ rụt vòi lại ngay.

Si Tinh bình tĩnh nói:

- Nếu như ta thật biết được tin tức của người thì làm gì có chuyện còn có người tác oai tác quái ở đây nữa. Nhưng ta có thể khẳng định, sư phụ vẫn bình yên vô sự, đợi đến lúc thích hợp, chắc chắn người sẽ xuất hiện.

Tộc trưởng Bạch Dạ lại than nhẹ một câu:

- Nhưng ta lại nghe nói, rằng Thương Uyên Đại Tôn gặp phải tập kích của Thánh tộc, nhiều khả năng là đã ngã xuống.

Si Tinh nghe vậy ánh mắt lạnh lẽo tột độ, nhìn chằm chằm vào Bạch Dạ.

- Nếu tộc trưởng Bạch Dạ lo lắng, có thể mang theo Bạch tộc dọn ra khỏi Thiên Uyên Vực, chắc hẳn sẽ có rất nhiều người hoan nghênh các ngươi. -Tộc trưởng Mộc Nghê ở một bên đột nhiên nói.

Khóe mắt Bạch Dạ hơi nhảy một cái. Bây giờ chưa thật sự xác nhận được tin tức của Thương Uyên Đại Tôn, hắn nào dám có tâm tư gì? Nếu không chẳng may Thương Uyên Đại Tôn thật sự trở về, thì hắn sẽ phải gánh chịu cơn thịnh nộ của một vị Thánh giả, đây là một điều cực kỳ khủng khiếp.

Tộc trưởng Huyền Tinh tộc- Biên Xương - mở miệng nói:

- Không cần phải nói mấy lời vô nghĩa này. Thiên Uyên Vực mãi là một thể, không ai hy vọng nó không tốt.

Năm người đều an tĩnh lại. Bọn họ đều hiểu đây không phải là lúc cãi nhau.

Bạch Dạ mở miệng nói:

- Tổng các chủ Chu Nguyên đâu?

Si Tinh thản nhiên nói:

- Đang bế quan.

Bạch Dạ tiếp lời:

- Hắn là tổng các chủ, cũng là lãnh tụ cho thế hệ trẻ tuổi của Thiên Uyên Vực ta. Hơn nữa việc này có liên quan trực tiếp đến hắn, cũng nên hỏi xem hắn có thái độ gì.

Si Tinh gật đầu, vừa định nói chuyện, thần sắc chợt hơi ngừng lại. Nàng vươn tay chỉ nhẹ vào không trung, chỉ thấy một viên ngọc phù bay ra, rơi vào trong tay nàng.

- Là tin tức do Y trưởng lão gửi tới, Chu Nguyên đã biết việc này, hắn cũng nhờ chuyển lời... -Si Tinh nhìn ngọc phù, ánh mắt lóe lên.

- Hắn nói, hắn có thể tiếp nhận chiến thư, chỉ là hi vọng có thể tạm hoãn thời gian quyết đấu tới một tháng sau.

Vừa nghe Si Tinh nói vậy, cả bốn vị Nguyên lão còn lại đều hơi trầm ngưng lại.

Tông chủ Huyền Côn đạm mạc nói:

- Tuổi còn nhỏ mà khẩu khí không nhỏ, nói tiếp liền tiếp. Đây cũng không phải là việc của riêng hắn, mà còn liên quan tới danh dự của Thiên Uyên Vực ta.

Si Tinh bình tĩnh nói:

- Thế nếu tông chủ Huyền Côn có biện pháp khác hay hơn thì cứ việc nói ra. Chúng ta sẽ tuân theo.

Huyền Côn cười lạnh một tiếng, trầm thấp nói:

- Lão phu cũng chẳng có cách nào. Nếu Nguyên lão Si Tinh đã cả thấy Chu Nguyên có thể làm được, vậy cứ để hắn đi đi. Nhưng nếu như hắn thất bại, thì Nguyên lão Si Tinh phải trực tiếp chịu trách nhiệm cho hậu quả này.

Si Tinh đạm mạc nói:

- Yên tâm, đây là cơ ngơi sư phụ để lại, dù cho có mất đi tính mệnh, ta cũng sẽ không khiến nó phải mất mặt.

Nói tới đây, nàng đứng dậy, vẻ mặt quả quyết:

- Trả lời cho Tam Sơn minh, Thiên Uyên Vực ta tiếp nhận lời khiêu chiến, thời gian là vào một tháng sau. Mặc khác, yêu cầu bọn hắn chuẩn bị kỹ 100 trái Thần Phủ Vô Lượng Quả, coi như phí phải trả cho bên khiêu chiến trước!

- Hơn nữa, nếu như bọn hắn thua trận khiêu chiến này, thì còn phải bồi thường thêm 300 trái nữa!

Thần Phủ Vô Lượng Quả là một loại quả thuộc dạng thiên tài địa bảo của Tam Sơn minh. Nếu một người ở Thần Phủ cảnh mà được ăn vào quả này thì lập tức có thể khơi thông thêm một tầng Thần Phủ! Có thể nói đây đúng là bảo vật hiếm có cho Thần Phủ cảnh. Chỉ là mỗi người chỉ có thể ăn một quả, ăn nhiều hơn cũng không có tác dụng.

Mà 300 quả đã là sản lượng nuôi trồng mấy năm liền của Tam Sơn minh rồi.

Hiển nhiên, lần này Si Tinh dự định hung hăng cắt thịt đám người Tam Sơn minh cho hả giận!

Bình Luận (0)
Comment