Khi thông tin Thiên Uyên Vực tiếp nhận chiến thư được truyền ra thì không thể nghi ngờ là lại tạo nên một đợt bàn tán xôn xao. Thế là Thiên Uyên Vực lại một lần nữa trở thành tiêu điểm mà các thế lực xung quang đang chú ý.
Đối với các thế lực này, mặc dù việc Thiên Uyên Vực tiếp nhận chiến thư là cực kỳ nhanh chóng và sắc bén, thế nhưng lại có phần lỗ mãng. Bởi vì từ một góc độ khác tới nói thì hành động này đang là lấy thế yếu của mình đi tấn công thế mạnh của kẻ địch.
Rõ ràng rằng nếu Tam Sơn minh đã dám chủ động khiêu chiến thì có nghĩ là rất có lòng tin vào Trần Huyền Đông, hơn nữa thứ hạng cao của Trần Huyền Đông trên Thần Phủ bảng còn cao hơn mấy bậc so với Chu Nguyên đã gián tiếp chứng tỏ điều này. Tuy rằng Chu Nguyên đánh bại Lữ Tiêu, nhưng nói thật, thực lực của Lữ Tiêu còn chưa đủ để giao chiến với Trần Huyền Đông.
Thế nên, nhiều khả năng là Chu Nguyên phải thua trong trận khiêu chiến này. Một khi như vậy, thanh danh của Thiên Uyên Vực sẽ mất sạch.
Đem danh dự của cả một Vực đặt vào trên thân một Thần Phủ cảnh nho nhỏ, hành động này quả là không khôn ngoan.
Hơn nữa, còn có thông tin là chính vị tổng các chủ kia là người muốn trì hoãn thời gian quyết chiến vào một tháng sau. Có thể nói đây cũng là dấu hiệu cho thấy vị tổng các chủ này không có lòng tin quá lớn, định lâm thời cố gắng đột phá. Dù sao thì bây giờ Chu Nguyên mới khơi thông được bảy tầng Thần Phủ, tuy rằng nếu về sau hắn khơi thông được cả chín tầng thì có lẽ sẽ không còn phải kiêng kị Trần Huyền Đông nữa, nhưng chỉ tiếc là... thời gian không còn kịp rồi.
Người ta sẽ không đần độn chờ tới lúc ngươi trưởng thành rồi mới tới khiêu chiến ngươi.
Đương nhiên, cũng có số ít người lại cho rằng nếu Thiên Uyên Vực đã dám tiếp nhận chiến thư thì hẳn là vì đã có lòng tin vào Chu Nguyên. Dù sao chính bản thân Chu Nguyên cũng là một ngôi sao mới nổi trên bản đồ Thần Phủ cảnh, so sánh với Trần Huyền Đông, đến tột cùng là ai mạnh ai yếu thì còn chưa biết được!
Chỉ tiếc là số người cho rằng như vậy là rất ít. Dù sao xếp hạng của Chu Nguyên trên Thần Phủ bảng còn kém Trần Huyền Đông tới mấy bậc.
Mà trong mấy năm gần đây thì đánh giá của Thần Phủ bảng đều rất uy tín.
Cũng bởi như vậy, khi thông tin Thiên Uyên Vực tiếp nhận chiến thư được truyền trở về Tam Sơn minh thì vị thiên kiêu Trần Huyền Đông kia lập tức đáp lại, nội dung đáp lại chỉ có bốn chữ ngắn ngủi:
- Sẵn sàng chờ đợi.
Trong bốn các cũng đang sôi trào vì cuộc khiêu chiến sắp tới này. Chỉ khác là vì đây là sự khiêu khích đến từ kẻ địch bên ngoài, nên bất luận là phe phái nào của bốn các, kể cả các đệ tử Thiên Linh tông, thì đều tạm thời bỏ qua tranh chấp, giữ thái độ cùng chung mối thù.
Ai cũng hiểu, bây giờ Chu Nguyên là đại biểu cho thế hệ Thần Phủ cảnh trẻ tuổi của Thiên Uyên Vực. Nếu giờ Chu Nguyên bại trận, thì danh vọng của bốn các sẽ bị đả kích nghiêm trọng.
Thế nên dù cho là đệ tử Thiên Linh tông cũng phát ra những âm thanh ủng hộ Chu Nguyên.
Phủ tổng các chủ.
Y Thu Thủy cùng Diệp Băng Lăng đứng sóng vai, nhìn ra phía ngoài, cảm nhận bầu không khí sôi trào trong bốn các, gương mặt dịu dàng của hai nàng đều hiện lên vẻ ngưng trọng. Sau một lúc lâu, Diệp Băng Lăng mới nhỏ giọng hỏi:
- Chu Nguyên sao rồi?
- Suốt hai tháng nay hắn vẫn luôn bế quan không ra. -Y Thu Thủy than nhẹ một hơi. Nàng không ngờ tới, Chu Nguyên vừa mới lên làm tổng các chủ không được bao lâu thì đã phải đối mặt với thách thức khó khăn như vậy. Trần Huyền Đông là đối thủ càng thêm nguy hiểm so với Lữ Tiêu.
- Đám người Tam Sơn minh này càng ngày cành quá mức. -Diệp Băng Lăng cắn răng nói.
Phải nói là cách làm việc khiêu khích Cửu Vực này là chưa từng xuất hiện trong Hỗn Nguyên Thiên, thế nên bây giờ Tam Sơn minh làm như vậy liền khiến cho người Thiên Uyên Vực đều cảm thấy bị xúc phạm.
- Rốt cuộc thái độ của Chu Nguyên là thế nào? Vì sao ta nghe nói hắn chủ động tiếp nhận chiến thư? -Diệp Băng Lăng sầu lo hỏi.
Mặc dù Tam Sơn minh đáng hận, nhưng không thể phủ nhận rằng cách làm lần này của bọn hắn lại cực kỳ nham hiểm. Bởi vì nếu như thật muốn so đấu, thì bất luận là so về cường giả Pháp Vực, hay cường giả Nguyên Anh, thì Thiên Uyên Vực chưa hề sợ hãi Tam Sơn minh. Thế nhưng đám người này lại vô sỉ tấn công vào điểm yếu của Thiên Uyên Vực, đó là tầng cấp Thần Phủ cảnh.
Ở cấp bậc Thần Phủ cảnh này, ngay cả người Thiên Uyên Vực cũng không thể không thừa nhận một sự thật là trong mấy năm qua bọn hắn làm không được tốt.
Y Thu Thủy gật nhẹ đầu, nàng đã hỏi ông nội mình, biết được là chính Chu Nguyên là người muốn tiếp nhận khiêu chiến này.
- Chu Nguyên không phải là người lỗ mãng. Nếu huynh ấy đã dám tiếp nhận chiến thư thì ắt hẳn là có sự sắp xếp thỏa đáng rồi. -Y Thu Thủy nói.
Diệp Băng Lăng nghe vậy, không khỏi cười khổ. Bây giờ cũng chỉ có thể hi vọng là như vậy. Dù sao tên Trần Huyền Đông đã chỉ mặt gọi tên Chu Nguyên ra thi đấu rồi, nếu bây giờ Chu Nguyên không tiếp nhận, thì sẽ tạo thành đả kích mang tính chất hủy diệt cho thanh danh của hắn.
Thế nhưng giờ tiếp nhận...
Trận chiến này ắt sẽ gian nan hơn trận chiến với Lữ Tiêu hồi trước.
Hỏa các.
Mấy người Lữ Tiêu, Tả Nhã, Chu Luyện cũng đang ngồi cùng nhau, đề tài bàn luận của bọn hắn cũng là về trận khiêu chiến của Trần Huyền Đông.
- Tên Chu Nguyên này thật là cuồng vọng, tưởng rằng mình trở thành tổng các chủ là đã có thể vô đich thiên hạ rồi đấy à? -Tả Nhã khó chịu nói. Khác với Y Thu Thủy và Diệp Băng Lăng, cô ta lại cho rằng Chu Nguyên không thể thắng nổi Trần Huyền Đông.
Thế nên cái nhìn của cô ta là, việc Chu Nguyên tiếp nhận chiến thư là rất lỗ mãng và ngu xuẩn.
Đến lúc Chu Nguyên thất bại, thì toàn bộ thế hệ Thần Phủ cảnh của Thiên Uyên Vực sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên.
Chu Luyện nhìn về phía Lữ Tiêu, nói:
- Sư huynh, huynh cảm thấy Chu Nguyên thắng nổi không?
Lữ Tiêu trầm mặc một chút, nói:
- Khó lắm... Nếu như ta đoán không lầm, chỉ tính nội tình nguyên khí thuần túy thì tên Trần Huyền Đông kia đã sở hữu gần 30 triệu viên tinh thể nguyên khí...
Nghe được con số khủng bố này, Tả Nhã cùng Chu Luyện đều không nhịn được hút một hơi khí lạnh, nội tình nguyên khí tiếp cận 30 triệu viên?
Đó là cấp độ cao tới mức nào? Phải biết ngay cả thiên tài như Lữ Tiêu thì nội tình nguyên khí mới chỉ ở mức 23 triệu viên mà thôi. Thế mà tên Trần Huyền Đông kia lại có thể có tới gần 30 triệu viên?
- Không cần phải cảm thấy kinh ngạc như thế!
Lữ Tiêu thản nhiên nói:
- Mấy người xếp phía trên Thần Phủ bảng đều có danh hiệu là "Tiểu Thiên Dương". Mà mặc dù Trần Huyền Đông còn kém những người này, nhưng đã có thể lọt vào top 10 thì nội tình nguyên khí tự thân đạt tới 30 triệu cũng không phải là chuyện không thể nào.
- Lần trước chiến đấu cùng với ta, nội tình nguyên khí của Chu Nguyên đã đạt tới 21 triệu, lần này bế quan, nếu như hắn có thể khơi thông được tầng Thần Phủ thứ tám, thì không phải là không thể đấu một trận với tên Trần Huyền Đông kia.
- Chỉ là độ khó để khơi thông hai tầng Thần Phủ cuối cùng còn khó hơn rất nhiều so với khi khơi thông bảy tầng Thần Phủ đầu. Mà theo như ta được biết, suốt hai tháng vừa qua Chu Nguyên đều chỉ ở trong Tứ Linh Quy Nguyên Tháp. Thế nên ta cho rằng mục tiêu của hắn là tu luyện xong hai đạo Sơn Linh văn và Lâm Linh văn, điều này cho thấy khả năng hắn khơi thông được tầng Thần Phủ thứ tám là không cao...
- Nói thật... Dù cho hắn có ngưng tụ ra được cả bốn đạo Linh văn, thì ta cũng không cảm thấy hắn có thể dựa vào chúng để đánh thắng được Trần Huyền Đông.
Nói tới đây, Lữ Tiêu nhìn về phía Tả Nhã cùng Chu Luyện, vẻ mặt nặng nề:
- Thế nên lần này...
- Chỉ sợ rất có khả năng là vị tổng các chủ này của chúng ta... sẽ ngã nhào.