Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 977 - Chương 976: Chiến Trần Huyền Đông

Chưa xác định
Chương 976: Chiến Trần Huyền Đông

30 triệu viên tinh thể nguyên khí chiếu rọi xuống làm cho hư không rực sáng. Cảnh tượng đồ sộ kia đồng thời cũng đã mang đến cảm giác áp bách cường đại, vô số người đang chú ý đến trận chiến này đều không nhịn được thầm cảm thấy sợ hãi, thán phục, Trần Huyền Đông này có thể trở thành Thiên kiêu xếp thứ chín trên Thần Phủ Bảng, thực lực đích thật là phi phàm, làm cho người ta phải rung động.

Trong một trận chiến đấu có không ít nhân tố quyết định thắng bại nhưng ở trong đó số lượng tinh thể nguyên khí của bản thân tuyệt đối là chiếm tỉ trọng không nhỏ, cho nên khi Trần Huyền Đông triển lộ ra 30 triệu tinh thể nguyên khí thì tất cả mọi người cũng biết, lúc này Chu Nguyên tuyệt đối là đã ở trong hoàn cảnh xấu.

Bởi vì dựa theo thực lực mà Chu Nguyên hiển lộ vào hai tháng trước, khi giao chiến cùng Lữ Tiêu thì số lượng tinh thể nguyên khí của bản thân hắn có lẽ chỉ là khoảng 21 triệu.

Chênh lệch giữa hai người lên đến tận chín triệu viên tinh thể nguyên khí!

Sự chênh lệch này đủ để hình thành nghiền áp tuyệt đối, thủ đoạn tầm thường căn bản là khó có thể đền bù.

Vào lúc này, trong mấy trăm châu cuả Thiên Uyên Vực, thông qua màn hình nhìn thấy tình cảnh như thế, thần sắc của vô số người đều tỏ ra có chút trầm trọng.

Trần Huyền Đông đứng ngạo nghễ trên hư không, nguyên khí mà hắn tu luyện có màu đen kịt, đó là một loại nguyên khí có tên là Hắc Kỳ chân khí, có được năng lực ăn mòn cực kỳ đáng sợ, là một loại Nguyên khí Thất phẩm, cũng là một trong những loại nguyên khí đỉnh tiêm của Tam Sơn Minh.

Hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, thần sắc trên mặt giống như là cười mà không phải cười, hiển nhiên là hắn cực kỳ tự tin đối với thực lực của bản thân.

- Chu Nguyên Tổng Các chủ, ngươi vẫn nên tặng tư cách tham gia Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực của Thiên Uyên Vực kia cho ta thì hơn. Bằng không thì với thực lực của ngươi, chỉ sợ ngay cả việc xông ba cửa ải trong Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực đều không làm được, đến lúc đó e rằng Thiên Uyên Vực sẽ càng mất mặt mà thôi.

Trần Huyền Đông cười nói.

Mặc dù nghe được ý chế giễu của Trần Huyền Đông nhưng thần sắc trên mặt của Chu Nguyên vẫn không có gì thay đổi, cũng không có bởi vì lời nói của Trần Huyền Đông mà tỏ ra tức giận.

Bởi vì hắn biết rõ đối phương là đang cố ý muốn chọc giận hắn, phải biết răng khi ở trong trạng thái phẫn nộ thì thực lực của bản thân cũng sẽ chịu ảnh hưởng. Trần Huyền Đông này nhìn qua giống như là người cương trực, thẳng tính, Bá khí, nhưng kì thực Tâm nhãn cũng rất sâu đậm.

- Tuy rằng 30 triệu tinh thể nguyên khí rất nhiều nhưng hôm nay cũng không phải là đại biểu cho chiến thắng.

Giọng nói bình thản của Chu Nguyên vang lên, vọng khắp Vô Biên Giản. Sau đó, hắn dậm mạnh chân xuống hư không, sau lưng có Vòng sáng Thần Phủ màu xám tro như Hỗn Độn hiện ra, chỉ trong một cái chớp mắt, có tiếng Giao Long ngâm nga vang vọng hư không. Từ trong cơ thể của hắn, nguyên khí bàng bạc, mênh mông, cuồn cuộn gào thét lao ra, chiếm cứ một nửa bầu trời.

Mà trong bầu trời sao nguyên khí chiếu rọi hư không của hắn có 23 triệu viên tinh thể nguyên khí.

Trong gần hai tháng này, tuy rằng gần như tất cả tinh lực và thời gian của Chu Nguyên đều đặt ở trên việc ngưng luyện hai đạo Nguyên văn còn lại nhưng bản thân nguyên khí của hắn vẫn như trước là có chỗ tinh tiến, số lượng tinh thể nguyên khí tăng trưởng hơn hai triệu, nhưng số lượng này không sai biệt lắm cũng đã là cực hạn của hắn rồi, nếu như không đả thông tầng thứ tám của Thần Phủ, số lượng tinh thể nguyên khí sẽ khó mà tăng trưởng thêm được.

Chỉ là lúc này, chênh lệch giữa hắn cùng Trần Huyền Đông vẫn là khoảng 7 triệu viên tinh thể nguyên khí!

Thấy thế, Trần Huyền Đông nở nụ cười thản nhiên, hiển nhiên là hắn cũng không có để ý đến chút nội tình này của Chu Nguyên, hắn lắc đầu, nói:

- Nếu Chu Nguyên Tổng Các chủ đã không muốn tặng cho ta vậy thì ta đây cũng chỉ có thể tự mình tới lấy rồi.

Vừa nói xong, một tay của hắn đã nhanh chóng kết ấn.

Ông!

Ngay sau đó, nguyên khí màu đen kịt ở phía sau lưng kia đột nhiên gào thét lao ra, tựa như là hóa thành một vùng biển đen, nước biển sền sệt như bùn, mang theo uy thế ngập trời, nhanh chóng lao tới Chu Nguyên.

Thấy thế, Chu Nguyên khé híp hai mắt lại, trong lòng bàn tay có một miếng Kiếm Hoàn bay lên.

Một tiếng kiếm ngân vang quanh quẩn trong thiên địa, Kiếm Hoàn đón gió tăng vọt, nhanh chóng hóa thành một đạo kiếm quang có kích thước ngàn trượng. Ngay khi vừa thành hình, kiếm quang này đã hung hăng chém xuống vùng biển đen sền sệt kia, Kiếm Thế hung mãnh.

Một đạo kiếm quang có kích thước ngàn trượng chém vào vùng biển đen kia, lập tức khiến cho vùng biển đen đứt đôi, chỉ có điều vùng biển đen kia lại giống như vô cùng vô tận, nước biển sền sệt không ngừng tràn vào, lấp đầy khoảng trống, cuối cùng ngược lại là vây khốn một đạo kiếm quang có kích thước ngàn trượng kia ở bên trong đó và không ngừng phai mờ, ăn mòn.

Chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủi, một đạo kiếm quang có kích thước ngàn trượng đã hóa thành trăm trượng, kiếm quang ảm đạm.

Chu Nguyên thấy thế, hai tay khép lại, có Quang ảnh thần bí xuất hiện ở bên ngoài cơ thể.

- Thái Huyền Thánh Linh Thuật!

Ngay khi Quang ảnh thần bí này xuất hiện, khí thế của Chu Nguyên lập tức tăng vọt. Chỉ trong một cái chớp mắt, giống như là chân đạp Thanh Giao, hắn mang theo nguyên khí bàng bạc, nhanh chóng tiến vào trong vùng biển đen kia, bàn tay vung lên, Kiếm Hoàn bay trở lại trong tay, kiếm quang lại lần nữa tăng vọt.

Bá! Bá!

Vô số đạo kiếm quang chém ra, nhanh chóng chém đứt vùng biển đen kia.

Keng!

Chỉ có điều ngay sau khi Chu Nguyên trảm liệt hủy diệt được vùng biển đen kia thì hắn chợt rùng mình, kiếm quang trong tay không chút do dự chém xuống hư không ở phía bên phải, chỉ thấy được ở chỗ đó, một mũi thương đang nhanh chóng bắn ra, mang theo uy thế cực kỳ khủng bố.

Kiếm quang cùng mũi thương va chạm vào nhau, sau đó, kiếm quang nhanh chóng vỡ vụn.

Một bóng đen lập tức xuất hiện tựa như Quỷ Mị, vô số thương mang phảng phất hóa thành những ngôi sao trên bầu trời, mang theo sát cơ đậm đặc, đánh về phía những chỗ hiểm trên người Chu Nguyên.

Trần Huyền Đông kia rốt cục cũng đã ra tay.

Chu Nguyên không dám lãnh đạm, một tay kiếm quang chém xuống, trên lòng bàn tay còn lại xuất hiện một chiếc đèn lồng.

- Hồn Đăng Thuật!

Từ trong lồng đèn có Hồn Viêm bàng bạc gào thét lao ra, đánh thẳng tới Trần Huyền Đông.

Hiển nhiên là Chu Nguyên đã sớm chuẩn bị xong một cái sát chiêu này, chờ Trần Huyền Đông tự mình dâng lên đến cửa.

- Ha ha ha. Ta đã sớm biết được sát chiêu bằng Hồn Viêm này của Chu Nguyên Tổng Các chủ rồi.

Chỉ có điều đối với luồng Hồn Viêm gào thét lao đến này, Trần Huyền Đông lại cũng không có lộ vẻ sợ hãi, hiển nhiên là hắn đã sớm có chuẩn bị, chỉ thấy được bàn tay của hắn nắm chặt, có một chén bùn màu đen xuất hiện.

Ở bên trong chén bùn kia tựa hồ là có một loại chất lỏng màu đen tỏa ra khí tức kỳ dị.

Sau đó, Trần Huyền Đông khẽ vung tay lên, chất lỏng màu đen lập tức hóa thành một dòng nước lũ màu đen lao về phía trước, ở bên trong dòng nước lũ màu đen kia, có hàn khí vô cùng vô tận bốc lên, đủ để đông lại thần hồn.

Xuy xuy!

Hồn Viêm cùng dòng nước lũ màu đen này chạm vào nhau, lập tức bộc phát ra tiếng xì xì rồi cả hai đồng thời bị chôn vùi.

Cùng lúc đó, hai mắt của Trần Huyền Đông lóe sáng, trường thương màu đen trong tay hóa thành một vệt sáng xuyên thủng hư không, nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt Chu Nguyên. Một thương này nhắm thằng về phía mi tâm của Chu Nguyên, từ uy thế thì có thể thấy một thương kia thậm chí đủ để đánh nát thần hồn của hắn.

Thấy thế, con ngươi của Chu Nguyên không khỏi co vào, kiếm quang bàng bạc thuận tay chém xuống.

Ầm!

Nhưng mà khi cả hai vừa va chạm, kiếm quang lại trực tiếp vỡ nát ra, Kiếm Hoàn bắn ngược trở lại.

Đột nhiên, năm ngón tay của Chu Nguyên nắm chặt lại, từ trong lỗ chân lông có lông tơ màu đen tuôn ra, hóa thành một bộ găng tay màu đen bao trùm nắm đấm, nguyên khí bàng bạc bắt đầu vận chuyển, một quyền đánh trực diện thẳng vào mũi thương lăng lệ, ác liệt kia.

Keng!

Hoa lửa bắn tung tóe, hư không chấn động.

Ngay sau đó, thân hình của Chu Nguyên giống như là trúng đòn nặng, mãnh liệt bay ngược trở ra, trên nắm tay, lông tơ lùi về nhưng vẫn như cũ là có máu tươi từ ngón giữa tí tách rơi xuống, hiển nhiên là bị một thương kinh khủng kia của Trần Huyền Đông gây thương tích.

Hai người chiến đấu nhìn như ngắn ngủi nhưng lại đều vô cùng hung hãn.

Chỉ có điều, tất cả mọi người ở đây đều có thể thấy được, mặc dù Chu Nguyên có ý đồ khống chế cục diện, nhiều lần chủ động xuất kích, nhưng tuy nhiên cũng bị Trần Huyền Đông đơn giản hóa giải, rồi người sau đột nhiên phản kích là đã có thể đánh lui Chu Nguyên.

Thế cục như vậy không thể nghi ngờ là thể hiện Trần Huyền Đông đang chiếm thượng phong.

Chỉ có điều đối với chuyện này, tất cả mọi người cũng không kỳ quái, dù sao số lượng tinh thể nguyên khí đã giúp Trần Huyền Đông chiếm cứ tuyệt đối ưu thế, mấy đòn tấn công kiểu liều mạng lấy cứng chọi cứng này của Chu Nguyên căn bản là lấy trứng chọi đá.

Trong 800 châu của Thiên Uyên Vực có vô số thanh âm không cam lòng cùng tiếng thở dài tiếc hận vang lên.

Trong Thiên Uyên Động Thiên, ở giữa quảng trường của Tứ Linh Quy Nguyên Tháp, nhìn thấy cảnh tượng này, thành viên của bốn Các cũng đều trầm mặc, tỏ ra lo lắng.

Phía trên không trung của Vô Biên Giản.

Trần Huyền Đông chỉ xéo trường thương trong tay, hắn nhìn qua Chu Nguyên bị đẩy lui, mỉm cười nói.

- Chu Nguyên Tổng Các chủ, ta đã sớm nghe nói Tứ Linh Văn của Thiên Uyên Vực cực kỳ xuất chúng, hôm nay nếu như ngươi không thi triển đi ra thì chỉ sợ ngươi sẽ không còn có cơ hội nữa rồi.

- Mà ta cũng muốn nhìn xem, Tứ Linh Văn của Chu Nguyên Tổng Các chủ đến tột cùng là đã đạt đến trình độ nào rồi?

Chu Nguyên vuốt vuốt nắm đấm, vết thương ở phía trên đang nhanh chóng khép lại. Hắn khẽ thở dài, 30 triệu viên tinh thể nguyên khí này của đối phương hoàn toàn chính xác là cực kỳ mạnh mẽ, . Ngay cả khi hắn đã liên tiếp thi triển Đãng Ma Kiếm Hoàn Thuật, Thái Huyền Thánh Linh Thuật cùng với Hồn Đăng Thuật, vậy mà đều không có lấy được chỗ tốt nào.

So với Lữ Tiêu thì hiển nhiên là Trần Huyền Đông này khó giải quyết hơn rất nhiều.

Đây chính là sự nghiền áp thuần túy trên phương diện nội tình.

Nhưng mà thần sắc của Chu Nguyên vẫn không có gì thay đổi, hắn cũng không muốn nói nhảm. Sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy, ở trên mu bàn tay của hắn, hai đạo Nguyên văn cổ xưa bắt đầu sáng lên.

Mà sau khi hai đạo Nguyên văn này xuất hiện, giữa mi tâm của Chu Nguyên lại có thêm một đạo Nguyên văn cổ xưa xuất hiện.

Đạo thứ ba!

Trong thiên địa có mấy tiếng kinh hô trầm thấp vang lên.

Chỉ có điều, sau khi chỗ lồng ngực của Chu Nguyên cũng bắt đầu sáng lên, loáng thoáng tạo thành một đạo Nguyên văn cổ xưa thì những tiếng kinh hô kia đã tràn ngập khắp nơi!

Bốn đạo Nguyên văn!

Sau khi bốn đạo Nguyên văn xuất hiện, vào lúc này, chấn động nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên cũng bắt đầu liên tiếp kéo lên.

Vốn dĩ vẫn luôn tỏ vẻ không để ý tới Chu Nguyên, vào lúc này, ánh mắt của Trần Huyền Đông rốt cục cũng đã thay đổi, hiển nhiên là chính hắn cũng không nghĩ tới, Chu Nguyên vậy mà có thể ngưng luyện thành toàn bộ Tứ Linh Văn!

Hắn liếm liếm bờ môi, thì thào tự nói.

- Như thế thật sự là có chút thú vị rồi

Bình Luận (0)
Comment