Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 976 - Chương 975: Dựa Vào Cái Gì

Chưa xác định
Chương 975: Dựa vào cái gì

Vào lúc này, sau khi giọng nói của Chu Nguyên vang lên, vô số ánh mắt ở giữa thiên địa đều lập tức tập trung ở trên người của hắn, ngay sau đó liền có thêm rất nhiều tiếng bàn luận xôn xao vang lên.

- Người kia chính là Tổng Các chủ của bốn Các trong Thiên Uyên Vực, Chu Nguyên hay sao?

- Hình như cảnh giới nguyên khí của hắn chỉ sợ vẫn như trước chỉ là đả thông bảy tầng Thần Phủ thì phải!

- Nói như thế, hiện tại hắn cũng không có biến hóa quá lớn với hai tháng trước, khi chiến đấu cùng Lữ Tiêu ư?

- Ha ha, nếu thật sự là như vậy thì hôm nay Thiên Uyên Vực này chỉ sợ là muốn mất hết thể diện rồi!

- …

Lúc này, ở trong Vô Biên Giản, rồng rắn lẫn lộn, không chỉ có thám tử của rất nhiều thế lực mà còn vô số tán tu đến xem chiến đấu, ánh mắt của bọn họ tự nhiên chính là vô cùng độc ác, liếc cái là đã thấy lúc này cảnh giới của Chu Nguyên tựa hồ cũng không có tiến triển quá lớn với hai tháng trước.

Chuyện này nhất thời làm cho trong nội tâm của bọn họ bắt đầu xuất hiện sự hả hê đối với Thiên Uyên Vực, dù sao thực lực của Trần Huyền Đông ở trước mắt cũng không phải là Lữ Tiêu có thể so sánh.

Hai tháng trước, mặc dù đã đánh bại Lữ Tiêu nhưng Chu Nguyên cũng cần trải qua một trận chiến gian khổ, hiện tại nếu như hắn phải chống lại người càng mạnh hơn nữa Trần Huyền Đông, chỉ sợ sẽ bại trận, hơn nữa còn có thể thất bại một cách chật vật.

Chu Nguyên lại giống như không để ý đến vô số ánh mắt nghi vấn cùng lời bình luận nhìn có chút hả hê ở trong thiên địa. Sau khi hiện thân, hắn ôm quyền thi lễ với Hi Tinh, Mộc Nghê và mấy vị nguyên lão, sau đó thân hình chậm rãi bay lên đến phía trên Vô Biên Giản.

Nhìn qua bóng lưng của hắn, đầu ngón tay nhỏ nhắn của Hi Tinh nhẹ nhàng kết ấn, trong hư không có gợn sóng nhộn nhạo ra, theo thời gian dần trôi qua mà tạo thành một màn hình khổng lồ, phía trên màn hình này có vô số Nguyên văn cổ xưa lưu chuyển. Ngay sau khi vừa thành hình, màn hình lập tức sáng lên, ở bên trong có bóng người của Chu Nguyên, Trần Huyền Đông đồng thời xuất hiện, đây đúng là tình cảnh lúc này Vô Biên Giản.

Và rồi trong nháy mắt, ở trong các thành trì lớn của mấy trăm Châu thuộc phạm vi quản lý của Thiên Uyên Vực lập tức có ánh sáng mãnh liệt bắn ra, tạo thành một màn hình lớn ở giữa không trung.

Kể cả Thiên Uyên Động Thiên.

Ở trên quảng trường ở chỗ trung tâm của Tứ Linh Quy Nguyên Tháp kia, thành viên của bốn Các cơ hồ là đều tập trung ở nơi này, bọn họ ngẩng đầu nhìn lên không trung, chỗ đó cũng một màn hình khổng lồ xuất hiện, bên trong có cảnh tượng hấp dẫn vô số ánh mắt của các thế lực ở cả trong ầnngoài Thiên Uyên Vực.

- Cái gì vậy? Sao mà Chu Nguyên không có đột phá tu vi? Ở trong trạng thái này, Chu Nguyên sao có thể là đối thủ của Trần Huyền Đông được?

Tả Nhã nhíu chặt lông mày, không nhịn được lên tiếng.

- Ngươi không nói gì thì cũng không ai bảo ngươi câm đâu!

Ở cách đó không xa, nghe được Tả Nhã nói vậy, Y Thu Thủy lập tức lạnh lùng nhìn qua, nói.

Tả Nhã giận dữ, nói:

- Ta chẳng lẽ nói sai rồi hay sao? Tuy nói ở trong cấp độ Thần Phủ Cảnh càng đi về phía sau, việc đả thông Thần Phủ càng thêm gian nan, nhưng nếu như trong hai tháng này Chu Nguyên toàn lực tu luyện thì cũng chưa chắc là không thể thành công. Hiện tại, hắn không có đột phá, đơn giản là bởi vì tốn thời gian với việc ngưng luyện Sơn Linh Văn và Lâm Linh Văn mà thôi, đây cũng không phải là lựa chọn thông minh gì!

- Hơn nữa cho dù Chu Nguyên thực sự có thể ngưng luyện thành công hai đạo Nguyên văn còn lại kia thì chúng cũng chỉ có tác dụng tăng thêm khoảng 7 triệu viên tinh thể nguyên khí mà thôi. Nhưng Trần Huyền Đông kia thì sao, chỉ tính riêng thực lực đã tiếp cận 30 triệu viên tinh thể nguyên khí rồi, hơn nữa cô cho rằng hắn sẽ không có thủ đoạn tăng phúc cùng loại với bốn Linh Văn này của chúng ta hay sao?

- Hiện tại, Chu Nguyên cũng không phải là đại biểu cho một mình hắn, mà là toàn bộ Thần Phủ Cảnh của Thiên Uyên Vực chúng ta, nếu như hắn bị thua, sau này Thần Phủ Cảnh của Thiên Uyên Vực chúng ta chỉ sợ không dám ngẩng mặt lên nhìn người rồi.

Ở chung quanh, nghe Tả Nhã nói vậy, những thành viên của Hỏa các kia cũng âm thầm gật đầu, chau mày, tỏ ra buồn rầu, lo lắng.

Y Thu Thủy thản nhiên nói:

- Chu Nguyên tự nhiên có tính toán của hắn, ngươi không có cách nào để nhìn thấu, chỉ là ánh mắt của ngươi không được mà thôi, không cần phải ở chỗ này làm dao động lòng tin của những người khác, hơn nữa nếu như muốn nói nhảm nhiều hơn nữa, vậy trước tiên hãy trả cho ta số Quy Nguyên bảo tệ mà ngươi còn nợ kia đã.

Trước kia, hai người đánh cuộc, tiền đánh cuộc là mười ngàn Quy Nguyên bảo tệ, cho tới bây giờ, Tả Nhã mới trả được khoảng một nửa mà thôi.

Mà bị Y Thu Thủy đánh trúng cái tử huyệt này, Tả Nhã lập tức tức giận đến mức khuôn mặt trở nên đỏ bừng, nhưng đúng là lại thật sự không dám nói thêm cái gì, chỉ có thể hung hăng dậm chân, nói:

- Tốt thôi! Ta ngược lại là muốn nhìn xem hắn có tính toán gì hay đây!

Cuộc tranh chấp giữa hai người cuối cùng cũng ngừng lại, tuy rằng nơi đây có thành viên của bốn Các tập trung, số người đông đảo nhưng hào khí lại hơi có chút áp lực.

Y Thu Thủy ngẩng đầu lên, nhìn qua màn hình cực lớn trên không trung kia, hai tay cũng không nhịn được mà nắm chặt lại, ở chỗ sâu trong đôi mắt có ẩn chứa chút lo lắng, bởi vì Chu Nguyên vừa xuất quan đã bị Hi Tinh nguyên lão mang đi, cho nên nàng cũng không biết trong hai tháng này, Chu Nguyên đến tột cùng là lấy được thành quả gì.

Ít nhất, dựa theo tình huống trước mắt thì Chu Nguyên đích thật là đang ở vào bên trong hoàn cảnh tương đối xấu.

- Chu Nguyên cố gắng lên nhé.

Y Thu Thủy thấp giọng nói.

Hôm nay, toàn bộ 800 châu của Thiên Uyên Vực đều đang chú ý đến cuộc tỷ thí này, nếu như Chu Nguyên bị thua thì vị trí Tổng Các chủ mà hắn vừa mới chiếm được này chỉ sợ sẽ không giữ được, mặc dù tất cả mọi người đều biết rõ đổi lại là Lữ Tiêu cũng sẽ thua thảm hại hơn, nhưng hết cách rồi, cũng nên có người đi ra chịu tội.

Đương nhiên nàng cũng biết chắc rằng, nếu như Chu Nguyên chiến thắng, vậy thì danh vọng của hắn tại Thiên Uyên Vực cũng sẽ trực tiếp đạt tới đỉnh phong. Đến lúc kia, sẽ không còn ai có thể rung chuyển vị trí của hắn, cho dù Huyền Côn tông chủ không thích hắn cũng sẽ không thể làm gì với hắn.

Đây không thể nghi ngờ là một lần đánh bạc lớn.

- Hi Tinh nguyên lão tin tưởng vào Chu Nguyên này như vậy hay sao? Lại vẫn thúc dục Vạn Đồng Ảnh Chiếu Kính, cũng không sợ biến khéo thành vụng, để Thiên Uyên Vực chúng ta thành trò cười hay sao?

Huyền Côn tông chủ nhìn qua màn hình trên không trung, Nguyên văn lưu chuyển phía trên màn hình kia tựa như là từng con mắt huyền diệu, hết sức kỳ lạ.

Ông nhìn thoáng qua Hi Tinh rồi thản nhiên nói tiếp:

- Nếu như hôm nay Chu Nguyên bị đánh bại, vậy thì hậu quả hẳn là Hi Tinh nguyên lão cũng biết.

Sắc mặt của Hi Tinh không chút thay đổi, nàng bình tĩnh nói:

- Vậy nếu như hắn chiến thắng thì sao?

Huyền Côn tông chủ thoáng trầm mặc một lúc rồi nói:

- Nếu như hắn là người chiến thắng, đệ tử của Thiên Linh Tông ở Hỏa các sẽ thành thành thật thật nghe theo mọi hiệu lệnh của hắn.

Nếu quả thật là việc này xảy ra, ông cũng có thể tưởng tượng được thanh thế của Chu Nguyên sẽ mạnh mẽ đến mức độ nào, hơn nữa có Hi Tinh che chở, ông ta căn bản là không làm gì được Chu Nguyên, còn không bằng mượn bậc thang đi xuống, cho đỡ mất mặt.

- Vậy thì chúng ta mỏi mắt mong chờ rồi.

Hi Tinh trả lời một câu rồi không nói thêm lời, con mắt nhìn về phía bóng người thon dài đang đứng ở trên Vô Biên Giản kia.

Nàng không phải tin tưởng ánh mắt của mình, mà là tin tưởng ánh mắt của vị sư phụ đã biến mất nhiều năm kia của nàng.

Ở trong cái nhìn chăm chú của mọi người, Chu Nguyên đứng ở trên không trung của Vô Biên Giản, gió núi cuồng bạo gào thét lao đến, khiến cho quần áo của hắn tung bay, thần sắc trên mặt của hắn không hề thay đổi, khí thế trước núi thái sơn sụp đổ mà không thay đổi thật ra khiến cho không ít người âm thầm gật đầu.

Tuy nói thực lực của vị Tổng Các chủ của Thiên Uyên Vực này chưa đủ nhưng khí chất của người này quả thật cũng không tầm thường.

Từng ánh mắt chuyển hướng về phía Tam Sơn Minh, chỉ thấy được chỗ đó, Trần Huyền Đông mặc một bộ quần áo màu đen, cầm trong tay Hắc Lân trường thương cũng đạp trên hư không đi tới phía trước Chu Nguyên.

Hai người đều đứng lơ lửng ở trên không trung của Vô Biên Giản cực lớn.

Trường thương trong tay Trần Huyền Đông khẽ run lên, mũi thương chỉ thẳng về phía trước, hắn có chút hứng thú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên rồi nói:

- Vốn dĩ là ta còn cho rằng hôm nay mình sẽ có một trận chiến đấu vui vẻ, thoải mái, nhưng Chu Nguyên Tổng Các chủ lại để cho ta có chút thất vọng rồi.

Chu Nguyên nói:

- Vậy cũng thật sự thẹn với sự mong đợi của ngươi.

Trần Huyền Đông lắc đầu, hỏi:

- Ngươi thật sự định cùng ta chiến một trận sao?

Chu Nguyên cười cười, chưa từng trả lời loại vấn đề nhàm chán này.

Trần Huyền Đông thấy thế, nhún vai, sau đó chỉ trong một cái chớp mắt, ba Vòng sáng Thần Phủ xuất hiện ở sau lưng hắn, nguyên khí bàng bạc, mênh mông giống như là nước lũ phóng lên trời, trời sao nguyên khí vô biên chiếu rọi hư không, bên trong có tận 30 triệu viên tinh thể nguyên khí!

Trong thiên địa có rất nhiều tiếng sợ hãi, thán phục vang lên.

Một luồng uy áp đáng sợ nhanh chóng tràn ngập trên không trung của Vô Biên Giản, Trần Huyền Đông nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, ánh mắt có chút nghiền ngẫm.

- Dựa vào tu vi của ngươi thì …

- Lấy cái gì ra để chiến đấu cùng ta đây?

Bình Luận (0)
Comment