Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 980 - Chương 979: Tứ Linh Quy Nguyên Đồ (2)

Chưa xác định
Chương 979: Tứ Linh Quy Nguyên Đồ (2)

Lúc này, số lượng tinh thể nguyên khí của Chu Nguyên đã đạt tới 42 triệu viên rồi, đã nhiều hơn hắn 2 triệu viên rồi!

Chuyện này làm cho Trần Huyền Đông có chút khó có thể tiếp nhận, bởi vì đối mặt với Chu Nguyên, số lượng tinh thể nguyên khí chính là điểm kiêu ngạo lớn nhất của hắn, nhưng hiện tại, sau khi hắn dốc hết thủ đoạn lại phát hiện số lượng tinh thể nguyên khí của Chu Nguyên ngược lại là còn nhiều hơn hắn ...

Chu Nguyên lạnh nhạt nhìn qua Trần Huyền Đông, lại cũng không có hứng thú giải thích với người sau, năm ngón tay của hắn nắm chặt, 42 triệu viên tinh thể nguyên khí ở sau lưng chấn động.

Bá!

Thân hình của hắn lập tức biến mất, tiếng không khí nổ tung vang lên.

Sau nháy mắt, hắn xuất hiện ở phía trước mặt củaTrần Huyền Đông, một quyền đánh ra, chỉ thấy được nguyên khí bàng bạc hóa thành một dòng nước lũ gào thét lao ra, mang theo áp lực khủng bố đánh tới người sau.

- Số lượng tinh thể nguyên khí của ngươi cũng chỉ là nhiều hơn ta 2 triệu viên mà thôi, thực sự cho rằng đã nắm chắc thắng lợi trong tay sao?

Thấy thế, Trần Huyền Đông tức giận, quát to. Hắn cũng là thiên kiêu đỉnh tiêm, trong những năm gần đây, chiến tích thu được cũng cực kỳ kinh người, thực sự không phải là không có chiến thắng qua đối thủ có số lượng tinh thể nguyên khí nhiều hơn hắn, dù sao số lượng tinh thể nguyên khí cũng chỉ là một trong những nhân tố ảnh hưởng đến sự thắng bại mà thôi.

Lúc này, bàn tay của Trần Huyền Đông nắm chặt trường thương màu đen rồi vung lên, thương mang xuyên thủng hư không, đánh thẳng tới dòng nước lũ bằng nguyên khí kia.

Phanh!

Phía trên hư không có một tiếng nổ lớn vang lên, hai luồng nguyên khí bàng bạc, cường hãn điên cuồng va chạm.

Vào lúc này, tầng mây trên không trung cũng bị xé nứt.

Sau đó mọi người nhìn thấy một bóng người chật vật bắn ngược ra, đó là ... Trần Huyền Đông!

Thấy thế, từng tiếng hít khí lạnh vang lên, bởi vì trong hôm nay đây là lần thứ nhất mà Trần Huyền Đông bị Chu Nguyên chính diện đánh lui.

Mà lúc này, sắc mặt của Trần Huyền Đông cũng trở nên tái nhợt, ở chỗ sâu trong đôi mắt có ẩn chứa sự khiếp sợ.

Chỉ có điều còn chưa đợi hắn kịp hồi thần thì tiếng không khí nổ tung lại vang lên thêm một lần nữa, thân hình của Chu Nguyên nhanh chóng lướt đến, ở bên ngoài thân thể của hắn có Quang ảnh thần bí bao phủ, phun ra nuốt vào thiên địa nguyên khí, làm cho khí thế của nó càng thêm cường thịnh.

Hơn nữa bên trên làn da của Chu Nguyên cũng có ánh sáng như ngọc tỏa ra.

Lúc này, Chu Nguyên khiến cho Trần Huyền Đông có cảm giác rằng hắn tựa như một con hung thú tuyệt thế!

Vô cùng nguy hiểm!

Nhưng mà cho dù Chu Nguyên nguy hiểm đến mức nào thì lúc này Trần Huyền Đông cũng không còn đường lui nữa, ánh mắt của hắn đỏ lên rồi hắn lạnh lùng nói:

- Chả lẽ ta lại sợ ngươi!

- Tam Sơn Thần Giáp Thuật!

Trần Huyền Đông gào thét, hư ảnh ba ngọn núi lớn xuất hiện ở sau lưng, sau đó chui vào trong thân thể của hắn giống như là biến thành một tầng Huyền Giáp ba màu, vô cùng trầm trọng. Cùng lúc đó, sức lực của hắn cũng tăng vọt, chỉ giơ tay nhấc chân giống như có được sức mạnh của ba ngọn núi lớn.

Trường thương màu đen trong tay Trần Huyền Đông mãnh liệt bắn ra, va chạm cùng Chu Nguyên.

Rầm rầm rầm!

Trên không trung, hai bóng người mang theo chấn động nguyên khí khủng bố điên cuồng giao thủ, thân hình của hai người giống như là sấm chớp, thế công như mưa to đánh tới đối phương trút xuống mà đi, nhanh chóng khiến cho hư không kịch liệt chấn động.

Kịch liệt đến mức làm cho người ta cảm thấy da đầu run lên.

Chỉ ngắn ngủn trong vòng mấy chục giây, hai người đã giao thủ trên trăm hiệp.

Nhìn qua trận chiến đấu của hai người, một số cường giả Thần Phủ Cảnh hậu kỳ ở đây đều sinh ra cảm giác sợ hãi, nếu như đổi lại là bọn họ đi lên thì chỉ sợ không quá mười hiệp sẽ bị giết chết rồi.

Hai người này thật không hổ là Siêu cấp thiên kiêu bên trên Thần Phủ Bảng.

Chỉ có điều, tất cả mọi người đều có thể thấy được, trong trận chiến này, Trần Huyền Đông từ vừa mới bắt đầu là đã bị chế trụ ...

Dù sao thì nguyên bản Trần Huyền Đông cũng chỉ hơn được Chu Nguyên về số lượng tinh thể nguyên khí mà thôi. Nhưng hôm nay, Chu Nguyên không chỉ có đền bù sự chênh lệch này, thậm chí ngược lại còn đuổi kịp và vượt qua Trần Huyền Đông. Kể từ đó, thế cục của hai bên lập tức biến đổi, chuyện này làm cho Trần Huyền Đông cũng bị áp chế đến khổ.

Ầm!

Từ trên không trung, một vệt sáng mãnh liệt bắn xuống, nhanh chóng hung hăng đập vào trên vách đá của Vô Biên Giản, lập tức khiến cho vách núi rạn nứt. Thấy thế, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, bởi vì người vừa bị đánh bay ra chính là Trần Huyền Đông. Lúc này, cả người hắn đều bị khảm thật sâu vào trong vách đá, những vết nứt cực lớn giống như là mạng nhện nhanh chóng lan tràn ra.

Trên vách đá, Trần Huyền Đông ra sức giãy dụa, lúc này khóe miệng của hắn có một vệt máu chảy xuôi xuống, thần giáp ba màu trên thân thể của hắn càng thêm vào lúc này văng tung tóe ra rất nhiều vết rách.

Trên không trung, thân hình của Chu Nguyên chậm rãi bay xuống, hắn ánh mắt Lăng liệt nhìn chằm chằm vào Trần Huyền Đông, thản nhiên nói:

- Còn muốn tiếp tục?

Nghe Chu Nguyên nói vậy, sắc mặt của Trần Huyền Đông không khỏi trầm xuống, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi bò lên, lau vết máu ở khóe miệng, nói:

- Ngươi thực sự cho rằng ta không còn át chủ bài nào khác hay sao?

Hắn còn có đòn sát thủ cuối cùng, đó là một môn Tiểu Thánh Thuật không trọn vẹn, hơn nữa hắn cũng còn chưa có tu luyện thành công, nhưng một khi thi triển thì tất nhiên có thể giải quyết hết thảy mọi chuyện.

Chỉ có điều bởi vì còn chưa có thực sự tu luyện thành công cho nên nếu như hắn cưỡng ép thi triển môn Tiểu Thánh Thuật không trọn vẹn kia, chỉ sợ sẽ bị cắn trả và tạo thành một chút tổn thương đến căn cơ.

Chỉ có điều, hiện tại, ở trong loại tình huống này, hắn cũng đành phải vậy ...

- Nếu ngươi đã muốn chết, vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Trần Huyền Đông khép hai tay lại, ấn pháp đột nhiên biến ảo. Hiện tại, hắn muốn thi triển át chủ bài cuối cùng kia.

Chỉ có điều, vào lúc này, Chu Nguyên chậm rãi giơ tay lên, hai ngón hơi cong lại, ánh mắt lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Trần Huyền Đông, ở chỗ sâu trong con ngươi của hắn có Lôi Quang gồm hai màu trắng đen đan xen xẹt qua, mà đầu ngón tay cũng có Lôi Quang có hai màu trắng đen đan xen thoáng hiện.

Ầm!

Trong trời đất hình như có tiếng sấm nổ vang vọng.

Vào lúc này, thiên địa nguyên khí điên cuồng hội tụ về phía Chu Nguyên, giống như là tạo thành một cái vòng xoáy nguyên khí vô cùng khổng lồ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của vô số cường giả đều nhanh chóng biến đổi, mặc dù là mấy vị cường giả Thiên Dương Cảnh cũng đều tỏ ra ngưng trọng, hiển nhiên là bọn họ đã phát giác được khí tức nguy hiểm đột nhiên xuất hiện ở trong trời đất kia.

Cảm nhận được điều này, con ngươi của Trần Huyền Đông cũng lập tức co vào, ấn pháp trên tay đột nhiên ngưng lại, hắn mở to mắt nhìn qua Chu Nguyên, bởi vì giờ này phút này, hắn đã cảm giác được rõ ràng rằng có một luồng khí tức kinh khủng đến mức không có cách nào để hình dung đã tập trung vào bản thân.

Đó là ...

Tiểu Thánh Thuật chính thức!

Không ngờ Chu Nguyên lại sắp sửa thi triển một môn Tiểu Thánh Thuật chính thức, hơn nữa còn là loại đã tu luyện thành công rồi!

Mồ hôi lạnh chậm rãi lăn xuống từ trên trán của Trần Huyền Đông.

Lúc này, ánh mắt của Chu Nguyên vẫn cực kỳ lãnh đạm, hắn nhìn chằm chằm vào Trần Huyền Đông, sau một lúc lâu, có giọng nói lạnh nhạt vang lên.

- Nếu như ngươi muốn chết thì cứ thử nhúc nhích xem.

Bình Luận (0)
Comment