Mà lúc này, ở giữa Vô Biên Giản đang được mọi người chú ý.
Sau khi Trần Huyền Đông nhận thua, Lôi Quang gồm hai màu trắng đen đan xen, lập loè trên đầu ngón tay của Chu Nguyên cũng dần dần biến mất, khí tức nguy hiểm, khủng bố kia cũng theo đó mà tiêu tán.
Mặc dù thần sắc trên mặt Chu Nguyên vẫn cực kỳ lạnh nhạt, nhưng trong lòng thì lặng lẽ thở ra một hơi dài. Sau hai tháng khổ công tu luyện Âm Dương Lôi Văn Giám, hắn cũng thật không dễ dàng mới tu luyện được một đám Âm Dương chi lôi, nếu như thi triển ra ở đây ngược lại là có chút đáng tiếc.
Hiện tại có thể không chiến mà khiến cho đối thủ tự nhận thua, đó là kết quả hoàn mỹ nhất.
- Đa tạ rồi.
Chu Nguyên cũng không có để ý tới sắc mặt khó coi của Trần Huyền Đông, hắn ôm quyền rồi nhanh chóng quay người rời đi.
Sau khi đi đến chỗ tập trung của Thiên Uyên Vực, Chu Nguyên có thể cảm giác được, trong ánh mắt của rất nhiều cường giả ở nơi này khi nhìn hắn đều có chút thay đổi, ít đi sự nghi vấn và nhiều thêm vài phần thưởng thức.
Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn về phía năm bóng người trên hư không, ôm quyền nói:
- Bái kiến các vị nguyên lão, Chu Nguyên may mắn không làm nhục mệnh.
Phía trên hư không, trên gương mặt trắng noãn của Hi Tinh có nở một nụ cười thật tươi, Mộc Nghê Tộc trưởng cũng mỉm cười gật đầu:
- Chu Nguyên, cậu làm rất khá.
Sau khi hai người bọn họ tỏ thái độ, ba vị nguyên lão khác là Huyền Côn tông chủ, Bạch Dạ, Biên Xương cũng nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với biểu hiện của Chu Nguyên, dù sao đây là chuyện được vô số người chứng kiến, không phải bọn họ lắc đầu là có thể phủ nhận. Vả lại lấy thân phận của bọn họ thì cũng sẽ không làm chuyện mất phong độ như vậy.
Hi Tinh ngẩng đầu, nhìn về phía ba vị cường giả Pháp Vực Cảnh của Tam Sơn Minh đang tỏ ra lúng túng ở xa xa, cười nói:
- Tam Sơn Minh còn có cái gì chỉ giáo? Nếu ba vị cảm thấy tỷ thí ở cấp độ Thần Phủ Cảnh còn không đủ thì có thể thử lại một lần nữa. Có thể là Thiên Dương Cảnh hoặc Nguyên Anh cảnh thậm chí ba vị cũng có thể tự mình ra tay, Thiên Uyên Vực ta đều có thể tiếp được.
Nghe Hi Tinh nói vậy, sắc mặt của ba vị cường giả Pháp Vực Cảnh của Tam Sơn Minh không khỏi cứng lại, cuối cùng vị Sơn chủ của Quy Nguyên Sơn kia cười cười, nói:
- Hi Tinh nguyên lão ngược lại cũng không cần cấp bách như thế, lần này Tam Sơn Minh ta xin nhận thua.
- Chỉ có điều Hi Tinh nguyên lão cũng biết được, hết thảy mọi chuyện của ngày hôm nay đều chỉ là bởi vì chính bản thân Thiên Uyên Vực xuất hiện biến cố. Ở trong Hỗn Nguyên Thiên này, Cửu Vực có được địa vị cực kỳ siêu phàm, chỉ sợ địa vị này không phải là thứ mà năm vị Pháp Vực cảnh có thể trấn thủ được.
Mặc dù không nói thẳng ra nhưng ý nghĩa trong lời nói của vị Sơn chủ này cũng đã rất rõ ràng.
Mặc dù lần này Tam Sơn Minh ta thất thủ nhưng chuyện tương tự cũng sẽ không như vậy mà đình chỉ. Chỉ cần Thương Uyên Đại Tôn còn không hiện thân thì loại khiêu chiến này sẽ không ngừng xuất hiện, thẳng đến một ngày Thiên Uyên Vực bị đánh bật khỏi vị trí Cửu Vực này.
Nghe Sơn chủ của Quy Nguyên Sơn nói vậy nhưng thần sắc trên mặt của Hi Tinh vẫn cực kỳ bình tĩnh, nàng thản nhiên nói:
- Bất kể là ai muốn nhằm vào Thiên Uyên Vực ta thì Thiên Uyên Vực ta cũng không ngại.
- Vậy thì hi vọng Hi Tinh nguyên lão có thể làm được.
Sơn chủ của Quy Nguyên Sơn nói một câu ý vị thâm trường, sau đó liền quay người rời đi.
- Mấy hồm nữa, Tam Sơn Minh ta sẽ đưa 300 trái Thần Phủ Vô Lượng Quả kia lên.
hai vị cường giả Pháp Vực Cảnh khác của Tam Sơn Minh cũng quay người đuổi kịp.
Ở xa xa, mặc dù có chút không cam lòng, nhưng cuối cùng đội ngũ mênh mông, cuồn cuộn kia của Tam Sơn Minh vẫn nhanh chóng rút đi.
Phía trên hư không, nhìn qua đội ngũ của Tam Sơn Minh rời đi, mặc dù sắc mặt của mấy người Hi Tinh, Mộc Nghê không có nhiều thay đổi, nhưng ở chỗ sâu trong đôi mắt này đều ẩn chứa sự trầm trọng, bởi vì mấy người các nàng biết rõ Sơn chủ của Quy Nguyên Sơn nói không sai, chỉ cần Thương Uyên Đại Tôn không hiện thân ở Hỗn Nguyên Thiên thì e rằng về sau, những lần khiêu khích tương tự sẽ không ngừng xuất hiện.
Mà các nàng cũng nhạy cảm phát giác được mùi của âm mưu ở phía sau, đây là có người muốn dùng chuyện này để bức bách Thương Uyên Đại Tôn hiện thân.
Các nàng liếc nhìn nhau, sau đó rất nhanh đã thu liễm cảm xúc.
Sau khi kết quả được định ra, Huyền Côn tông chủ, Bạch Dạ, Biên Xương ba vị nguyên lão nhanh chóng rời đi, mà hai người Hi Tinh, Mộc Nghê thì đáp xuống, đi tới trước mặt Chu Nguyên, cười nói:
- Chu Nguyên, chúc mừng cậu. Lúc này đây, chắc là sẽ không có người nào có thể ngăn trở cậu leo lên Thiên kiêu xếp thứ chín trên Thần Phủ Bảng rồi.
Nghe được lời nói đùa của Mộc Nghê, Chu Nguyên có chút bất đắc dĩ, lắc đầu. Ai quan tâm chuyện này đâu.
- Chỉ có điều cậu cũng chớ có kiêu ngạo. Chỉ là một Trần Huyền Đông mà thôi, so với những thiên kiêu đỉnh tiêm sắp sửa gặp phải trên đại hội giao lưu giữa Cửu Vực kia thì hắn có lẽ xem như là kém cỏi nhất rồi.
Mộc Nghê trầm giọng nói.
Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, hắn đương nhiên minh bạch, hiện tại trận thi đấu cùng Trần Huyền Đông chỉ là dùng dao mổ trâu để cắt tiết gà mà thôi, trò hay chính thức vẫn sẽ là đại hội giao lưu giữa Cửu Vực sắp sửa diễn ra trong một tháng tới cơ.
Mà rốt cục, trong 2 mục tiêu khiến cho hắn đi vào Hỗn Nguyên Thiên thì mục tiêu thứ nhất đã gần ngay trước mắt.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủn, kết quả của trận chiến đấu tại Vô Biên Giản đã thông qua các thám tử truyền vào trong tai của các thế lực khắp nơi, sau đó liền đưa tới vô số lời bàn luận xôn xao.
Hiển nhiên là việc Trần Huyền Đông chiến bại ngoài dự kiến của quá nhiều người.
Chuyện này làm cho rất nhiều người bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với vị Tổng Các chủ mới của Thiên Uyên Vực kia. Dựa theo tình huống hiện tại thì hiển nhiên là Thiên Uyên Vực cũng không biết rõ từ chỗ nào móc ra một hạt giống tốt. Đã có vị Tổng Các chủ này dẫn quân, lúc này đây, trong đại hội giao lưu giữa Cửu Vực, Thiên Uyên Vực không biết còn có thể đứng cuối như các lần trước nữa hay không?
Chỉ có điều bất kể như thế nào, sau khi trải qua trận chiến này, ở bên trong Hỗn Nguyên Thiên bao la vô tận này, Chu Nguyên cũng rốt cục xem như là có chút danh tiếng.
...
Huyền Cơ Vực.
Khi Cửu Cung nhận được tin tức này, nàng cũng tỏ ra sửng sốt.
- Hì hì, Cửu Cung sư tỷ, xem ra lần này tỷ thật đúng là đã đoán sai rồi.
Ở một bên, nữ đệ tử trẻ tuổi kia cười nói.
Cửu Cung cũng không có trả lời nàng, mà là tỉ mỉ nhìn lại tin tức kia một lần, phía trên này có ghi lại một cách kỹ càng trận chiến đấu giữa Chu Nguyên cùng Trần Huyền Đông.
Chỉ sau chốc lát, nàng nhíu mày, lẩm bẩm:
- Tứ Linh Văn còn có hình thái thứ hai sao? Lại còn có thể tăng cường nguyên khí thêm một lần nữa ư? Số lượng tinh thể nguyên khí của Chu Nguyên đã đạt tới 42 triệu viên rồi sao?
Sau đó, nàng nhẹ nhàng thả miếng ngọc giản kia xuống, có thể thấy được sự kinh ngạc ở bên trong con ngươi thanh tịnh nhưng linh động kia:
- Vị Tổng Các chủ mới của Thiên Uyên Vực này thật đúng là luôn biết cách khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn, rõ ràng có thể tìm hiểu ra cùng thi triển được hình thái thứ hai của Tứ Linh Văn ...
Gần như tất cả các thế lực đỉnh tiêm trở lên đều có loại bí pháp có thể tăng cường số lượng tinh thể nguyên khí này, chỉ có điều loại bí pháp có hai lần biến hóa lại cực nhỏ. Hơn nữa, Tứ Linh Văn này còn có thể tăng cường trọn vẹn 20 triệu viên tinh thể nguyên khí. Nhìn khắp toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên, loại bí pháp có thể so sánh với nó cũng đếm được trên đầu ngón tay.
- Cửu Cung sư tỷ, hiện tại, chúng ta lại phải sắp xếp vị Tổng Các chủ này của Thiên Uyên Vực đến vị trí thứ chín hay sao?
Nhìn qua nụ cười tủm tỉm của cô gái ở bên cạnh, Cửu Cung không nhịn được trừng mắt với nàng một cái rồi nói:
- Thấy ta dự đoán sai, muội cao hứng như vậy sao?