Mười ngày sau.
Trên một ngọn núi vắng vẻ trong Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Ầm!
Nguyên khí bàng bạc giống như là núi lửa phun trào,phóng lên trên trời cuối cùng hóa thành vô số tầng mây bằng nguyên khí ở trên không trung, mà ở bên trong tầng mây kia, tựa như là có một con Giao Long màu xanh da trời đang uốn lượn, gào thét.
Uy áp kinh người lan tràn ra.
Cảm nhận được uy áp này, một vài thành viên của bốn Các tu luyện ở cách nơi này không xa đều nhìn về hướng kia, trên mặt lộ vẻ kinh hãi. Mà khi bọn họ cảm nhận được chấn động nguyên khí quen thuộc kia thì tất cả đều không nhịn được hét lên kinh hãi:
- Uy áp này là do Tổng Các chủ đang tu luyện phát ra hay sao?
- Chấn động nguyên khí thật mạnh mẽ!
- So sánh với lúc trước thì mạnh mẽ hơn rất nhiều!
Bọn họ có chút hoảng sợ, bởi vì mặc dù là cách xa như thế, bọn họ đều có thể cảm giác được uy áp một cách rõ ràng, mà hiển nhiên là lúc trước Chu Nguyên không thể làm được điểm này.
- Xem ra lần bế quan này, thực lực của Tổng Các chủ lại tiến bộ vượt bậc rồi!
Bọn họ thầm cảm thán, trong mắt hiện lên thần sắc kính sợ. Hiện tại, Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực đã sắp sửa diễn ra, thực lực của Chu Nguyên có thể lại một lần nữa tăng lên, đối với Thiên Uyên Vực mà nói không thể nghi ngờ là một cái tin tức tốt. Dù sao, mấy vị thiên kiêu tham gia Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực kia cũng không đơn giản, thực lực tăng thêm một phần là cơ hội sống tăng thêm một phần.
Đừng nhìn lúc trước Chu Nguyên đã đánh bại Trần Huyền Đông mà coi thường những người khác, bởi vì so sánh với những Thiên kiêu siêu cấp của tám Vực khác, Trần Huyền Đông vẫn có chênh lệch không nhỏ, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.
Mà ở trong ánh mắt sợ hãi, thán phục của mọi người, tầng mây bằng nguyên khí bên trên ngọn núi kia sau khi giằng co một lúc lâu, rốt cục theo cũng thời gian trôi qua mà dần tiêu tán.
Hình ảnh Chu Nguyên ngồi xếp bằng cũng hiển lộ ra.
Hai mắt của hắn chậm rãi mở ra rồi hắn thở một hơi dài.
Xoẹt!
Hơi thở của hắn có màu xám trắng, tựa như là một mũi tên bắn ra ngoài ngàn trượng, tạo thành một tiếng nổ nhỏ.
Sau đó, Chu Nguyên nhanh chóng cảm ứng tình huống bên trong Thần Phủ. Mấy giây sau, con ngươi của hắn lập tức mở lớn, trên mặt tỏ ra khiếp sợ, hô hấp đều không nhịn được trở nên nặng nề hơn.
Bởi vì hắn phát hiện, lúc này ở bên trong Thần Phủ có 38 triệu viên tinh thể nguyên khí sáng lập loè!
Nguyên khí bàng bạc, mênh mông tràn ngập ở bên trong Thần Phủ, ánh sáng từ những viên tinh thể nguyên khí làm cho Thần Phủ sáng bừng lên.
Nói cách khác lần đột phá này vậy mà đã giúp cho hắn tăng thêm 15 triệu viên tinh thể nguyên khí!
Điều này thật sự là quá kinh khủng.
Phải biết rằng lúc trước, sau khi đả thông cả 7 tầng Thần Phủ thì tổng số tinh thể nguyên khí của hắn cũng không mới chỉ có 23 triệu viên, mà hôm nay, chỉ là đả thông tầng thứ tám thì số lượng đã tăng lên gần gấp rưỡi rồi!
- Khó trách việc đả thông hai tầng Thần Phủ cuối cùng này lại gian nan như thế. Có loại thu hoạch này, khó hơn nữa cũng đáng giá!
Sau một hồi khá lâu, Chu Nguyên mới ổn định lại được sự rung động ở trong lòng, hơi thở cũng đã trở lại bình thường. Với thực lực hiện nay của hắn, nếu như được chiến đấu lại cùng Trần Huyền Đông kia thì chỉ sợ cho dù không thi triển hình thái Chung cực của Tứ Linh Văn, hắn cũng có thể dễ dàng đánh bại đối phương.
Tuy rằng Chu Nguyên không có cách nào để xác định số lượng tinh thể nguyên khí của tám người đứng đầu trên Thần Phủ Bảng đã đạt đến trình độ nào, nhưng lần này, việc tầng thứ tám của Thần Phủ được đả thông đã mang đến cho hắn sự tự tin không nhỏ. Hơn nữa, hắn vẫn còn có tầng thứ chín của Thần Phủ là chưa có đả thông đấy!
Một khi đả thông hết cả chín tầng của Thần Phủ thì Chu Nguyên tự tin số lượng tinh thể nguyên khí của hắn sẽ không thua bất luận kẻ nào.
Chu Nguyên đứng dậy, ánh mắt của hắn nhìn về phía xa xa, có thể phát giác được lúc trước động tĩnh khi hắn đột phá đã khiến cho không ít người chú ý, vì vậy hắn chỉ trầm ngâm trong chốc lát rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Mười mấy phút đồng hồ sau, thân hình của hắn ngừng lại ở một chỗ vắng vẻ khác, sau khi cảm ứng tình huống ở bốn phía, thần hồn lúc này mới từ đỉnh đầu xông ra, bay lên không trung.
Thần hồn xuyên thẳng qua tầng mây đáng sợ, đi tới chỗ không gian hỗn độn kia.
Sau khi Chu Nguyên tới chỗ này thì ánh mắt của hắn nhanh chóng bị đám chất lỏng màu bạc đang trôi nổi ở giữa không trung hấp dẫn. Vào lúc này, đám chất lỏng kia đang chậm rãi nhúc nhích ở trên hư không, giống như là có Sinh Mệnh vậy, cực kỳ thần dị.
Mà so sánh với dĩ vãng, hiện nay, chất lỏng màu bạc này đã càng thêm chói mắt, ở bên trong nó, vô số bụi sao đang lưu chuyển, tựa hồ là cũng đã có được linh tính, trông cực kỳ linh động.
- Thành công rồi sao?
Chu Nguyên tỏ ra vui sướng rồi khẽ vung bàn tay lên. Chỉ thấy được chất lỏng màu bạc kia nhanh chóng bay đến, cuối cùng hóa thành một quả cầu màu bạc bóng loáng như kính rơi vào trong lòng bàn tay của Chu Nguyên.
Chu Nguyên cẩn thận xem kỹ, hắn có thể mơ hồ trông thấy vô số Nguyên văn cổ xưa ẩn chứa trong đó, những Nguyên văn kia nối vào với nhau, tạo thành một loại liên kết tinh diệu đến hoàn mỹ, hiển nhiên là những điểm không hoàn chỉnh ở trong đó hôm nay đã đều được đền bù.
- Ồ!
Chu Nguyên bỗng nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, ở mặt ngoài của quả cầu màu bạc này tựa hồ là có nhiều thêm mấy đường vân thần bí, những đường vân này tản ra một loại chấn động cùng không giống với bản thân Ngân Ảnh, hiển nhiên đây cũng không phải là thứ vốn có của Ngân Ảnh.
Hắn có chút trầm ngâm rồi thần hồn mang theo quả cầu màu bạc trở về thân thể. Sau đó hắn nắm chặt quả cầu, nói nhỏ một tiếng:
- Ngân Ảnh.
Xì xào!
Quả cầu màu bạc nhanh chóng hóa thành chất lỏng, sau đó bao trùm lòng bàn tay Chu Nguyên rồi nhanh chóng lan tràn ra, chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủi, nó tạo thành một chiến giáp màu bạc gần như hoàn mỹ, bao phủ từng cái bộ phận trên thân thể của Chu Nguyên. Từ xa nhìn lại, Chu Nguyên tựa như là một bức tượng Chiến Thần màu bạc, tràn đầy cảm giác áp bách.
Trên đỉnh núi, bóng người mặc bộ giáp màu bạc đứng lơ lửng giữa không trung, ánh sáng mặt trời hản chiếu lên bộ giáp làm cho nó càng thêm nổi bật.
Sau khi mặc bộ giáp màu bạc này, Chu Nguyên có thể cảm giác được rõ ràng nguyên khí bàng bạc trong thiên địa đang bị Ngân Ảnh điên cuồng thôn phệ, tiến tới chuyển hóa, liên tục không ngừng cung cấp cho hắn.
Năm ngón tay của Chu Nguyên nắm lại, một luồng sức mạnh kinh khủng đến mức không có cách nào để hình dung đang ngưng tụ.
Ngân Ảnh rốt cục đã trở lại rồi!
Hiển nhiên là nó đã tiến hóa thành công rồi!
Trong lòng của Chu Nguyên cũng cảm thấy vui mừng.
Đột nhiên, hắn phát hiện ở phía trên bộ giáp màu bạc có xuất hiện những đường vân thần bí, nếu tập trung chú ý thì những đường vân kia tựa như là tạo thành một bức đồ văn có hình của Hỗn Độn Thần Ma trong Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Bức đồ văn này tản ra chấn động mắt thường không có cách nào để trông thấy, ở bên trong cảm giác của Chu Nguyên, nó tựa như là tạo thành một loại lực trường vô hình, bao trùm quanh người hắn.
- Đây là cái gì?
Chu Nguyên có chút nghi hoặc.
Cái này hiển nhiên không phải sức mạnh vốn có của Ngân Ảnh, đây hẳn là món quà mà Hỗn Độn Thần Ma tiền bối tặng thêm cho hắn trong quá trình giúp Ngân Ảnh tiến hóa.
Mà trong khi hắn còn đang cảm thấy nghi hoặc thì trong hư không có chấn động truyền ra, đó là ý niệm do Hỗn Độn Thần Ma tiền bối truyền đến.
Chu Nguyên cẩn thận lắng nghe. Một lát sau, ánh mắt của hắn lóe lên:
- Cái này có tên là Thần Ma lực trường ư? Có thể bảo vệ thần hồn khỏi bị công kích hay sao?
Chu Nguyên gãi gãi đầu. Không ngờ, Hỗn Độn Thần Ma tiền bối lại tăng cường thêm khả năng phòng ngự công kích bằng thần hồn cho Ngân Ảnh? Chỉ là không biết đến tột cùng có thể phòng ngự công kích ở trình độ nào? Chỉ có điều bất kể như thế nào, cái này tóm lại là một niềm vui ngoài ý muốn. Lần này, hắn nghe lời Hi Tinh sư tỷ, tới cầu Hỗn Độn Thần Ma tiền bối hỗ trợ thật sự là làm đúng rồi.
- Đa tạ Hỗn Độn Thần Ma tiền bối.
Chu Nguyên cung kính thi lễ đối với hư không một cái.
Hư không yên tĩnh, không có truyền đến động tĩnh gì.
Chu Nguyên cũng không thèm để ý, hắn vung tay áo lên, thu hồi Ngân Ảnh, sau đó liền bay ra khỏi Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Hôm nay mọi việc đều đã chuẩn bị xong, chỉ cần đợi đến lúc Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực diễn ra rồi.
Đối với một ngày này, Chu Nguyên đã đợi quá lâu rồi.