Chuyện này làm cho trong nội tâm nàng cảm thấy rất là ghen ghét, nhưng ngày bình thường cũng không dám biểu lộ.
Hôm nay, quan hệ giữa Võ Dao, Tô Ấu Vi cùng Chu Nguyên kia bộc lộ ra, chắc hẳn trong nội tâm của Triệu Mục Thần sẽ không hờ hững như là biểu hiện ra vậy.
Chuyện này làm cho trong nội tâm của Liễu Thanh Thục cảm thấy có chút may mắn cùng hả hê. Tuy rằng Võ Dao cùng Tô Ấu Vi này xuất sắc, nhưng ánh mắt lại không được tốt lắm, vậy mà lại nhấc lên quan hệ cùng Chu Nguyên kia, thật sự là có chút ngu xuẩn.
Theo nàng thấy, chỉ có Triệu Mục Thần ở bên cạnh mình mới là Vương giả bên trong thế hệ Thần Phủ Cảnh này của Hỗn Nguyên Thiên. So sánh với Triệu Mục Thần, Chu Nguyên kia quả thực giống như là đom đóm muốn so sánh với ánh trăng vậy!
Thiên phú cùng dung nhan, khí chất của Võ Dao cùng Tô Ấu Vi này đều không kém, nhưng ánh mắt tựa hồ không ra sao cả.
Vào lúc này, sắc mặt của Triệu Mục Thần vẫn cực kỳ lạnh nhạt, ánh mắt của hắn nhìn về phía cửa lớn, chỗ ba bóng người đang được tất cả mọi người chú ý kia. Một lát sau, hắn hơi cúi đầu xuống, thản nhiên nói:
- Nhận được sự ưu ái của mỹ nhân, có đôi khi chưa chắc đã là chuyện tốt.
- Người không có năng lực chỉ có thể dẫn đến tai nạn.
- Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực này còn chưa bắt đầu nhưng Chu Nguyên này đã tự tạo ra cho mình vô số địch nhân rồi.
Ba!
Vào lúc này, chén trà trong tay của Cửu Cung rơi xuống dưới đất, nát bấy, nhưng mà nàng lại bất chấp, không quan tâm đến chuyện này, đôi mắt đẹp tràn đầy kinh ngạc nhìn qua chỗ ồn ào náo động ở nơi cửa ra vào của Cửu Vực Trang.
- Chu Nguyên này đến tột cùng là có lai lịch thế nào? Vậy mà lại còn có dính dấp đến cả Tô Ấu Vi và Võ Dao?!
Cửu Cung có chút khiếp sợ. Mặc dù luôn tỏ vẻ lạnh nhạt nhưng kỳ thật nàng vẫn luôn coi Võ Dao cùng Tô Ấu Vi làm đối thủ. Bởi vì cho dù nàng là người cực kỳ xuất sắc, nhưng do có Võ Dao cùng Tô Ấu Vi tồn tại, nàng vẫn thủy chung là bị áp chế, khó tránh khỏi là sẽ thấy không cam lòng.
Nhưng chính bởi vì nguyên nhân là như thế, cho nên lúc này sau khi nàng nhìn thấy Võ Dao cùng Tô Ấu Vi vậy mà cùng có quan hệ không bình thường với Chu Nguyên, trong lúc nhất thời lại có chút không thoải mái.
Cái loại cảm giác này giống như là đối thủ vốn hoàn mỹ trong nội tâm lại bởi vì có Chu Nguyên kia mà xuất hiện đi một khuyết điểm nhỏ nhặt, khiến cho nàng có cảm giác dù tương lai chiến thắng Võ Dao cùng Tô Ấu Vi thì cũng đã không có hương vị viên mãn nữa.
Cửu Cung biết rõ, nàng cho rằng như vậy, chung quy là do cảm thấy Chu Nguyên kia không có đủ tư cách, nếu như đổi Chu Nguyên này thành Triệu Mục Thần hoặc là Vương Hi, có lẽ nàng còn sẽ không sinh ra loại cảm giác không thoải mái này.
Cửu Cung cắn cắn đôi môi, lấy ra khăn tay bôi lau nước trà đọng lại bên trên bàn tay nhỏ nhắn của mình, cuối cùng có chút tức giận thấp giọng nói:
- Chu Nguyên này đến tột cùng là chui ở đâu ra vậy?
Trên tầng cao nhất của lầu các dành cho Võ Thần Vực.
Vào lúc này, sắc mặt của Lam Đình cực kỳ khó coi. Hắn nhìn về phía cửa ra vào của Cửu Vực Trang, trong thanh âm có chút tức giận:
- Đây là có chuyện gì?! Võ Dao sư muội như thế nào lại nhận thức Chu Nguyên kia vậy?
Ở một bên, Triệu Vân Tiêu nhìn đến nửa ngày rồi lại chợt cười, nói:
- Đừng lo lắng, thực sự không phải là như sư huynh nghĩ đâu. Chu Nguyên kia đích thật là có chút quan hệ cùng Võ Dao sư muội, chỉ có điều chuẩn xác mà nói, hai người là kẻ thù của nhau.
Lam Đình khẽ giật mình, nói:
- Chẳng lẽ Triệu sư đệ cũng nhận thức Chu Nguyên kia hay sao?
Triệu Vân Tiêu lạnh nhạt mà nói:
- Lúc trước, ta đi theo Võ Dao sư muội tiến về Thương Huyền Thiên, đã gặp được người này. Lúc ấy, ta còn đánh hắn một chưởng, nếu không là mệnh của hắn tốt thì khi đó đã bị ta đánh chết rồi.
- Chỉ có điều Võ Dao sư muội nói, người này muốn lưu cho nàng đối phó, cho nên ta tạm tha hắn một mạng.
- Ha ha ha. Ta ngược lại là không nghĩ tới, thằng này vậy mà cũng đã đi tới Hỗn Nguyên Thiên, lại đã trở thành Tổng Các chủ của bốn Các trong Thiên Uyên Vực. Chậc chậc, thật đúng là có chút bản lĩnh đó.
Chỉ có điều, mặc dù nói như vậy, thần sắc của Triệu Vân Tiêu lại có chút khinh thường. Ở bên trên Thần Phủ Bảng, hắn xếp ở vị trí mười chín, so sánh với vị trí thứ chín của Chu Nguyên thì đích thật là chênh lệch rất nhiều. Nhưng vị trí xếp hạng cũng không nói rõ được chuyện gì, hắn và Lam Đình là lá bài ẩn của Võ Thần Vực, thật muốn bàn về thực lực thì hắn cảm thấy Chu Nguyên cũng không mạnh được hơn hắn.
Nghe Triệu Vân Tiêu nói vậy, thần sắc của Lam Đình mới dịu xuống, hắn nói:
- Xem ra là ta đã quá lo lắng rồi. Võ Dao sư muội là tồn tại bậc nào, làm sao lại sẽ có quan hệ đặc thù cùng người này được?
- Chỉ có điều hôm nay Võ Dao sư muội cũng quá xúc động rồi. Muội ấy lộ diện như vậy, khó tránh khỏi là sẽ bị người khác đồn thổi.
Nói đến chỗ này, trong mắt của Lam Đình xẹt qua ý lạnh, đó là hướng về phía Chu Nguyên. Ở trong lòng của hắn, Võ Dao là một tượng đài của sự hoàn mỹ, mà hôm nay Chu Nguyên này lại như là con cóc bám vào, làm cho sự hoàn mỹ xuất hiện một khuyết điểm nhỏ nhặt, quả thực là không thể tha thứ.
Lam Đình nhìn về phía Triệu Vân Tiêu, nói:
- Ở bên trong Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực, nếu như có cơ hội, chúng ta nên giải quyết hắn luôn.
Triệu Vân Tiêu cười cười, nói:
- Cũng được thôi! Nhưng chỉ thế thì không vui lắm. Hay là chúng ta đánh cuộc đi, ai giải quyết được Chu Nguyên này sẽ được ở lại bên người Võ Dao sư muội trong một năm kế tiếp, thế nào?
Lam Đình thản nhiên nói:
- Ở lại bên người Võ Dao sư muội cũng không có tác dụng gì.
- Chỉ có điều, trận đánh cuộc này, ta tiếp nhận.
Hai người cùng cười cười, giống như là đã quyết định được kết cục của Chu Nguyên.
Chỉ có điều, khác với không khí bên phía Võ Thần Vực, vào lúc này, ở trên chỗ lầu các của Tử Tiêu Vực, sau khi Tô Ấu Vi xuất hiện, sắc mặt của Tiết Kinh Đào đã có chút tái nhợt, ánh mắt của hắn giống như lưỡi đao, gắt gao nhìn chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên.
Ở bên cạnh hắn, những đệ tử của Tử Tiêu Vực kia cũng bảo trì trầm mặc, trong mắt của đại đa số người đều có sự phẫn nộ.
Đó là một loại phẫn nộ khi thiên nga trắng của nhà mình đột nhiên bay đến trong ngực người khác.
Tiết Kinh Đào hít sâu một hơi, áp chế cơn giận ở trong nội tâm, ngọn lửa của sự đố kỵ này đã thiêu đốt ở trong lòng hắn. Đột nhiên, ánh mắt của hắn trở nên âm lạnh, nhìn thoáng qua những sư huynh đệ ở bên cạnh, Tiết Kinh Đào hạ thấp thanh âm xuống, nói:
- Nếu có cơ hội thì chúng ta nên làm thịt người này.
Mặc kệ Tô Ấu Vi cùng Chu Nguyên kia có quan hệ như thế nào, hắn đều tuyệt đối không thể dễ dàng tha cho người sau được. Cho nên, Chu Nguyên này tốt nhất là chết ở chỗ này!
Chính như lời Triệu Mục Thần kia đã nói, hôm nay chuyện này mặc dù làm cho Chu Nguyên được mọi người chú ý, nhưng đồng dạng cũng tạo ra cho hắn vô số địch nhân.
Nếu như thực lực của hắn không đủ mạnh, như vậy chuyện tốt có lẽ sẽ trở thành tai họa.
Cái gọi là ‘hồng nhan họa thủy’ chính là như vậy.