Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 139 - Chương 139. Sao Lại Khóc

Chương 139. Sao lại khóc Chương 139. Sao lại khóc

Chương 139: Sao lại khóc

Chậu rửa mặt bồn rửa tay cũng đủ to, đối với Nguyên Cửu mà nói nó không cần dòng nước to, có thể thông qua vòi nước điều tiết lớn nhỏ.

Phòng này làm vòi nước dùng tay mở, mà không kiểu cảm ứng dưới lầu.

Đối diện gương bồn rửa tay là cái giá, phía trên treo khăn lông phong cách thống nhất.

Khăn lông là mua sắm ở cửa hàng của hệ thống, Hứa Thu bảo Kim Tinh Tinh thêu hình ba con thú nhỏ lên trên.

Một mình cô làm quá nhiều việc thủ công, bận rộn lo liệu không hết việc.

Phòng ba thú con hướng ánh mặt trời, ánh sáng rất đầy đủ, đối với đám trẻ thích ánh mặt trời mà nói căn phòng này hoàn mỹ tới mức không thể hoàn mỹ hơn.

“Cảm ơn hiệu trưởng!”

Kế tiếp là phòng bốn con thú con, hai con thú sống trong nước, còn có phòng của hai anh em sinh đôi đặt cạnh nhau.

So với màu sắc ấm áp của phòng bên cạnh, phòng này yên tĩnh hơn nhiều.

Màu sắc tổng thể là màu lạnh như màu lam, màu xanh lục, bởi vì là màu nhạt nên nhìn không khiến người ta cảm thấy áp lực.

Non xanh nước biếc, biển xanh trời xanh, Châu Nương và Do Vũ hai hồ nước, đặt song song bên nhau.

Thực ra nước biển hay là nước ngọt đều là màu sắc trong suốt, nhưng mà suy nghĩ tới hoàn cảnh của đứa bé, trong bể nước còn trồng ít thực vật nước biển và thực vật nước cạn, gạch men sứ vách tường bể cũng là màu lam nhạt và màu xanh nhạt, nước gợn màu lam và nước gợn mơ hồ phiếm màu xanh lục nhộn nhạo, có loại đẹp kinh tâm động phách.

Thực ra xây dựng hồ nước ở tầng cao cũng không dễ dàng, cũng may đây là ký túc xá do hệ thống tạo ra, không cần nghĩ tới vấn đề linh tinh như thấm nước gì đó.

Bởi vì nhà đã sớm trang trí xong, không có khả năng gõ một khối lõm xuống, cho nên Hứa Thu lựa chọn xây cao phòng này, lại làm thiết kế kiểu trầm xuống.

Vào phòng phải đi sườn núi, một sườn dốc hơi nghiêng, bên cạnh là bậc thang mười bước.

Sau khi lên đài cao thì có hai hồ nước xây ra, chiều sâu của hồ nước khoảng 1 mét.

Cũng may độ cao của phòng đủ cao, xây hai bể nước ra phía trên vẫn còn ba bốn mét, sẽ không khiến đám trẻ cảm thấy áp lực.

Sào huyệt của hai con dơi nhỏ, thì thành lập ở trên vách tường.

Hứa Thu đã xây thêm một hang động cho hai đứa bé với chất liệu giống như ngôi nhà, phía trên hang động cũng có hai con dơi nhỏ thủ công.

Không giống với đám Bạch Táp, đám lông xù xù thủ công là dùng lông của bọn họ làm, mà hai con dơi nhỏ dùng kim loại, sẽ không bị nước làm cho ướt nhẹp.

Tổng thể phòng này là thiết kế chống thấm đặc biệt, còn dùng nước sơn không thấm nước đặc biệt, tránh cho vách tường vì ẩm ướt mà mốc gì đó.

Phòng này trái ngược với căn phòng số 1, ban ngày có thể có thể có chút ánh mặt trời, nhưng mà giữa trưa buổi chiều thì không có.

Nếu không ánh mặt trời quá đầy đủ, thực ra là một loại tra tấn đối với đám trẻ thích âm u ẩm ướt.

Phòng này chỉ có một cái cửa sổ, cửa sổ ở bên hai đứa bé thích nước, như vậy khi chúng nó muốn phơi nắng thì mở cửa sổ ra, nước gợn có thể chiếu đến đám trẻ bên này.

“Phòng của chúng ta cũng rất đẹp.”

Phòng của Bạch Táp thoạt nhìn rất tuyệt, nhưng cho dù là Do Vũ, Châu Nương hay là hai con dơi nhỏ, đều thích phòng của mình hơn.

Châu Nương bỏ vỏ trai to của mình vào trong hồ nước thuộc về mình, mắt cá chân trắng nõn bước vào trong bể nước, nước ấm áp là độ ấm cậu bé thích.

“A!”

Tiểu Châu Nương phát ra tiếng kêu nho nhỏ, cậu bé khom lưng, đôi tay vớt ra một hình người nhỏ làm từ vỏ sò trong bể nước.

Tuy làm không được giống lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra được đây là cậu bé.

Vốn nhìn thấy ba con thú kia có lông vải nỉ, con dơi nhỏ cũng có “pho tượng” trên hang động, chỉ có bọn họ không có nên cậu bé hơi mất mát.

Nhưng mà bây giờ xem ra, hiệu trưởng không bỏ qua cậu bé, cậu bé cũng có vỏ sò thủ công.

Nhìn thấy đồ trong tay Châu Nương, Do Vũ gấp không đợi nổi nhảy vào trong nước.

Trong tay tiểu nhân ngư nâng ra được một nhân ngư làm từ vỏ sò và ốc biển.

Cậu bé đã nói sao lúc trước ốc biển trong bể thiếu đi mấy cái, bởi vì không phải đồ quan trọng gì, Do Vũ không khổ sở lắm.

Bình Luận (0)
Comment