Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 140 - Chương 140. Sao Lại Khóc 2

Chương 140. Sao lại khóc 2 Chương 140. Sao lại khóc 2

Chương 140: Sao lại khóc 2

Không ngờ tới chúng nó không biến mất, mà được hiệu trưởng khéo tay dùng phương thức như vậy trở lại bên cạnh cậu bé.

Hàng mi dài của Do Vũ hơi run rẩy, nước mắt chảy ra.

Hứa Thu nóng nảy, cô dùng giọng nói dịu dàng dò hỏi: “Sao lại khóc, em không thích à?”

“Không có, em rất vui, em rất thích ký túc xá mới.” Do Vũ lau nước mắt: “Quà của hiệu trưởng, em nhất định sẽ bảo quản thật tốt.”

Phòng này cũng có phòng đơn nhỏ 1 mét vuông, bên trong là bồn rửa tay giống nhau như đúc, khăn lông, còn có bàn chải đánh răng và cốc có dán nhãn.

Phòng cuối cùng thuộc về Hoa Lan, Thanh Sa, còn có Mộc Chức.

Ba con thú chúng nó là ba con trông khó coi nhất nhà trẻ, nhưng mà tính tình không tệ, đặt ở cùng nhau vừa vặn tốt.

Phòng thứ hai là phòng nước, phòng thứ ba chính là hạt cát và nham thạch.

Nguồn gốc của hạt cát là cát vàng lấy không hết dùng không cạn ở ngoài nhà trẻ, giống với phòng thứ hai, phòng thứ ba cũng làm bậc thang giống nhau, cũng cao 1 mét.

Dưới bậc thang là một hố cát to, độ dày của hạt cát khoảng gần nửa thước, đều là hạt cát rất khô mát, được đám trợ thủ nhỏ người máy lọc một lần, sạch sẽ trắng tinh.

Con rắn xanh nhỏ vốn lặng lẽ quấn trên cánh tay của Hứa Thu, vừa nhìn thấy hố cát thì lập tức tiến vào trong hạt cát, nó vừa chui vào hố cát lập tức lộ ra cái đầu nhỏ, hất đống hạt cát.

Trong góc phòng chỗ gần vị trí ban công có hai chậu hoa to, chậu hoa to khoảng hai mét vuông, không khác gì phòng trong nhà trẻ, trong chậu hoa đầy bùn đất từ nhà trẻ đào tới, Hoa Lan thích cọc gỗ nên để sát Hoa Lan.

Mà ở một góc khác của căn phòng thì dùng cành cây và nham thạch đáp thành giá chạm rỗng, trên giá đặt một con thú bông nhỏ là con nhện màu đen.

Là dùng lông của Bạch Táp, lợi dụng nhiên liệu màu nhuộm làm Mộc Chức lông xù xù.

Cái giá phức tạp như vậy, Mộc Chức muốn dệt lưới ở phía trên như thế nào thì dệt lưới như thế ấy.

“Cảm ơn hiệu trưởng!”

“Cô Kim và đám trợ thủ nhỏ cũng giúp đỡ.”

“Cảm ơn cô Kim!”

“Cảm ơn trợ thủ nhỏ 12, 3… 11, 12.”

Đám trẻ cảm ơn Hứa Thu xong, con nhện nhỏ mang theo bọc nhỏ của mình vô cùng linh hoạt bò lên trên, rất chuyên tâm bắt đầu phun tơ dệt lưới.

Mà Tống Diễn quay cuồng trong hố cát, muốn tìm đồ thủ công của cậu bé.

Đường Nạp Đức theo kịp tham quan nói: “Làm ơn nhìn chúng tôi đi, giải quyết vấn đề nguyền rủa cho chúng tôi trước đã, Quỳnh đã ngất xỉu.”

Khụ khụ, nếu anh ta không mở miệng, Hứa Thu đã quên mất người này.

“Thanh Sa, em tới đây với cô một lát.”

“Đợi một lát ạ!”

Thanh Sa bơi qua bơi lại trong hố cát, cuối cùng tìm được con rắn nhỏ màu xanh thủ công Hứa Thu giấu trong hố cát.

Con rắn xanh nhỏ này làm bằng vải, thoạt nhìn có vẻ ngu ngốc không đẹp giống nó chút nào.

Nhưng mà Thanh Sa vẫn rất thỏa mãn dùng đuôi quấn lấy con thú bông nhỏ, sau đó treo nó trang trí trên cây xương rồng bà trong hố cát.

Xương rồng bà này không phải là thực vật thật, gai cũng mềm như bông.

Thanh Sa treo thú bông con rắn nhỏ lên gai thô, thú bông không có lực như Thanh Sa, sau khi treo lên xong thì rơi xuống.

Thanh Sa không hài lòng lắm, nó dùng miệng ngậm lấy đầu thú bông, sau đó vòng mấy vòng thú bông con rắn nhỏ lên gai.

Kết quả đầu con thú bông gục xuống, Thanh Sa nhìn đại não sung huyết.

Cậu bé suy nghĩ một lát, sau đó dựa đầu vào một cái gai khác, thoạt nhìn vẫn xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng miễn cưỡng có thể nhìn thuận mắt.

Cậu bé vung đuôi, vô cùng thuần thục quấn cơ thể mình lên cổ tay Hứa Thu.

Hiện giờ Thanh Sa phải giải trừ nguyền rủa cho đám cu li của nhà trẻ bọn họ!

Khi con rắn xanh nhỏ đi theo Hứa Thu ra ngoài, hai con dơi nhỏ cũng bay ra, một trái một phải đứng trên vai Hứa Thu.

Chỉ một lát, đám trẻ đã sắp xếp xong đồ của mình.

Cho dù chưa sửa sang xong, nhìn thấy Hứa Thu xuất hiện ở hành lang cũng cả đám muốn theo ra.

“Không có chuyện gì, mọi người nghỉ ngơi ở trong phòng nghỉ trước, đợi lát nữa còn phải rửa mặt, ngày mai là thời gian làm việc, còn phải đi học.”

Nếu ngủ không ngon, ban ngày sẽ liên tục cảm thấy buồn ngủ.

Chăm chỉ đi học là điểm mấu chốt của Hứa Thu, sao có thể để đám trẻ làm bậy.

“Vậy vì sao Đinh Đinh Đông Đông có thể đi cùng ạ?”

Thanh Sa thì thôi, sao hai anh em song sinh con dơi nhỏ có thể đi cùng?

Bình Luận (0)
Comment