Chương 144: Bún khoai tây
Lông chim của cậu bé biến thành kim loại sắc bén, bay vào trong chậu rửa mặt, lập tức cắt rớt đuôi ốc nước ngọt.
Thứ như dị năng nếu không sử dụng thì sẽ thoái hóa biến yếu, hiện giờ Nguyên Cửu đã có thể lợi dùng dị năng của mình cắt đuôi ốc nước ngọt một cách chính xác.
Thức ăn cùng ngày là lẩu gà nóng hổi, còn có món ốc xào cay thơm ngon.
Bởi vì nguyên liệu nấu ăn không phải hệ thống sản xuất, ốc nước ngọt xào là lần đầu tiên bọn họ nếm thử.
Gừng, tỏi và ớt, xào ốc nước ngọt trên lửa lớn, tản ra mùi hương vô cùng mê người.
Bên trong ốc nước ngọt không có nhiều thịt lắm, ăn xong con này còn có thể ăn con khác.
Giống như khi ăn lẩu có người ăn ít mấy miếng có khả năng không bị hiệu trưởng phát hiện.
Dù sao giống như ăn thịt, kẹp nhiều mấy miếng thịt có khả năng sẽ nhanh chóng cảm thấy no.
Nhưng mà đũa và thìa của mỗi người di chuyển rất nhanh.
Đám trẻ muốn giảm béo nhìn mấy đứa trẻ ăn hăng say, trong lòng bối rối.
Cuối cùng không nhịn được, gia nhập vào đại quân tiêu diệt đồ ăn.
Cậu một miếng tớ một miếng, mọi người đều giống nhau.
Ăn nhiều một miếng thịt cũng không béo đi đâu được, ăn ít một miếng cũng không thay đổi thon thả.
Kết cục tranh đoạt lẫn nhau chính là, mỗi đứa bé đều ăn tới bụng tròn vo mới dừng tay.
Kế hoạch tập thể giảm béo giai đoạn đầu tiên tuyên bố thất bại!
Đám trẻ nghỉ một lát, sau đó đánh răng rửa mặt, rất nhanh đã tới giờ đi ngủ.
Bởi vì ở cùng một tầng lầu, nếu trong phòng tiến hành vận động kịch liệt sẽ bị hiệu trưởng phát hiện.
Nhưng đóng cửa lại, lặng lẽ thì được.
Vào ban đêm, đám trẻ ở trong phòng mình làm vận động tiêu hao năng lượng.
Bạch Táp bò tới bò lui trên nhà cây cho mèo cỡ to của cậu bé, bé Hồ Ly thì nhảy ở trên đệm, lại rơi xuống, sau đó tiếp tục nhảy lên cao.
Nguyên Cửu thì càng tiện hơn, nó vẫy cánh, bay tới bay lui trong phòng, xoay rất nhiều vòng đầu đều choáng váng.
Cuối cùng cánh đều mệt không chịu được, mới đầu còn rất vui sướng sau đó chậm rì rì, không dễ dàng bay tới phía trên đệm thuộc về cậu bé, vù một tiếng thu cánh vào, toàn bộ đám trẻ rơi xuống giữa giường nhỏ, sau đó khò khò.
Sáng ngày hôm sau, Hứa Thu lấy ốc nước ngọt dư lại làm bún ốc cho mọi người.
Mua đồ thủ công từ hệ thống rất đắt, cho nên chỉ cần mình có thể làm được thì tự mân mê nguyên liệu làm.
Đương nhiên phần lớn công việc dùng thể lực, cô đều giao cho trợ thủ nhỏ người máy, sau khi thành công, bọn họ có thể tiến hành sản xuất công nghiệp hóa hoàn mỹ.
Muốn làm ra nhiều thứ đi bán là không đủ, nhưng dư dả đồ ăn đối phó đám nhóc.
Sáng hôm nay Hứa Thu nấu bún khoai tây.
Sản lượng khoai tây tương đối cao nên phân lượng rất nhiều, Hứa Thu lấy ra làm bún khoai tây.
Bún khoai tây trắng mập mạp có tính dai, lấy ra làm các món bún rất dễ ăn.
Khi cô tới là mùa hè, hiện giờ đã sang thu đông.
Mùa thu đông thì nên ăn mấy thứ nóng hổi, uống nhiều canh nóng.
Trước mặt đám trẻ đều đặt một bát bún ốc to, bên trong là đậu phụ tự làm, đậu nành chiên và thịt ốc tươi.
“Ăn cơm thôi.”
Giọng nói của Hứa Thu vừa vang lên, trong phòng học vang lên tiếng ăn bún.
Cô ăn xong, lại bắt đầu nghĩ thực đơn bữa sáng phong phú của nhà trẻ.
Hiện giờ là mùa thu đông, thực đơn cũng phải tiến hành điều chỉnh theo mùa.
Khi tới mùa hè ăn không ngon miệng, ăn cháo và ăn các món thanh mát ngon miệng hơn, thỉnh thoảng có thể ăn kèm một ít đồ chiên rán.
Bữa sáng thì mì lạnh.
Mùa đông phải ăn đồ ấm, ăn đến chóp mũi có thể chảy mồ hôi, có rất nhiều món có thể ăn.
Bún qua cầu, bún ốc, mì chua cay, hoành thánh, bánh trôi.
Đúng rồi, so với bún khoai tây, Hứa Thu càng thích ăn bún khoai lang đỏ, nấu bún khoai lang đỏ thì sẽ nổi lên mặt nước hiện ra trạng thái nửa trong suốt.
Cắn một miếng, rất có tính dai, nó bắn ra vị còn tuyệt.
Thân thích của khoai lang đỏ, cây sắn, còn có thể lấy làm trân châu, trà sữa trân châu.
Hứa Thu nhìn bên ngoài phòng học, mùa thu đông, là mùa thu hoạch.
Hiện giờ trong sân bọn họ có sáu bảy cây, trên cây kết trái nặng trĩu.
Sau khi Hứa Thu di chuyển cây tới đây, hôm nay Hoa Lan đi cọ cây này, ngày mai đến cây kia trò chuyện.