Chương 165: Như vậy là kết thúc sao
Hứa Thu đành phải nói: “Mọi người đừng vây quanh chỗ này nữa, lùi đến phía sau khoảng 1 mét.”
Cô nhìn một lát nói: “1 mét ấy à, chính là chỗ rẽ ở cửa thứ ba, đứng ở đó là được.”
Hứa Thu gọi Kim Tinh Tinh: “Cô Kim, cô vào đây một lát, bảo mọi người xếp thành hàng, giúp duy trì trật tự.”
Nếu đang kiểm tra đám trẻ lén chạy đến một bên, bị thương tới Bạch Táp thì không tốt lắm.
Kim Tinh Tinh đứng phía trước đám trẻ, còn có thể dùng lông xù của mình chắn một lát.
Đợi đứa bé khác đều cách khá xa, Hứa Thu nâng ghế dựa lên cao hơn một chút.
Lúc này Bạch Táp vô cùng phối hợp há to miệng, khiến màn hình chiếu rõ tình hình khoang miệng của cậu bé.
Đèn nhỏ thon dài từ phía trên hạ xuống, sau đó tiến vào trong khoang miệng Bạch Táp.
Lông Bạch Táp lập tức dựng đứng lên, muốn cắn chặt răng theo bản năng, cắn nát dị vật này.
Hứa Thu vừa ấn máy móc, vừa dùng ngôn ngữ của mình trấn an Bạch Táp: “Đừng khẩn trương, thả lỏng ra, có cô ở đây, nó sẽ không xúc phạm tới em.”
Bạch Táp nhắm mắt lại, móng vuốt của nó không chịu khống chế nắm lấy ván giường kim loại dưới người.
Thời gian giống như trôi qua rất lâu, lại giống như chỉ trong nháy mắt trôi qua, bầu không khí ngưng kết lại.
Đám trẻ khác khẩn trương đến mức cậu nắm tớ tớ nắm cậu, Nguyên Cửu vốn bay ở phía trên, bởi vì không thể khép cánh đành phải dùng móng trái nắm móng phải, sau đó lắc lư xiêu vẹo ở không trung.
“Xong, kết thúc, người tiếp theo.”
“Như vậy là kết thúc sao?”
Đám trẻ vô cùng kinh ngạc, Hứa Thu liếc nhìn ghi âm và ghi hình: “Đúng vậy, kết thúc, cô đã nói mà, sẽ rất nhanh.”
Máy móc kiểm tra vốn chính là chụp ảnh, tốc độ sẽ rất nhanh.
Kế tiếp phân tích kết quả phải chậm rãi xem, hiện giờ chỉ chụp ảnh, lưu vào kho thông tin.
“Lị Lị, em là người thứ hai, tốc độ của mọi người nhanh lên một chút, cô đều nghe thấy được tiếng bụng các em sôi.”
Có dũng sĩ Bạch Táp làm ví dụ cho mọi người, đám trẻ còn lại bắt đầu đi lên, khi xuống dưới còn tràn ngập đắc ý nói:
“Tớ đã nói mà, không đáng sợ chút nào, căn bản không đáng sợ, các cậu còn nói khủng bố như thế.”
Chuyện này giống như đám nhỏ xếp hàng đợi tiêm vacxin, khi xếp hàng vô cùng khẩn trương.
Tăm bông cồn nhẹ nhàng cọ một lát, sau đó kim đâm một cái rồi rút ra, ngoại trừ để lại điểm đỏ trên cánh tay, phần lớn mọi người không có cảm giác gì.
Thời điểm này khẩn trương sợ hãi, đơn thuần là tự mình dọa mình.
Trước khi tiêm là người nhát gan hàm răng đều có thể cắn đến kẽo kẹt rung động, chịu đựng xong thì chính là dũng sĩ nhỏ sinh long hoạt hổ.
Đợi dụng cụ kiểm tra xong, Hứa Thu còn phải ở lại sửa sang số liệu.
“Hạng mục kiểm tra cuối cùng đã xong, các em ra ngoài ăn sáng đi, về phòng học trước, sáng hôm nay không học, buổi chiều cứ như thường ngày.”
Cho dù kiểm tra không đáng sợ như mọi người nghĩ, nhưng đám trẻ vẫn không thích phòng khám này, Hứa Thu vừa dứt lời đợi cô ngẩng đầu, đám trẻ đã lập tức chạy không thấy bóng dáng.
Kim Tinh Tinh thì không đi: “Hiệu trưởng, tôi ở lại cùng sửa sang với cô đi.”
Hứa Thu không từ chối: “Báo cáo khác cô sửa sang lại một chút đi, sửa sang xong thì đặt lên giá.”
Đây là lần đầu tiên làm kiểm tra, sau này cô định sáu tháng kiểm tra cho đám trẻ một lần.
Thường ngày phòng khám cũng không nhàn rỗi, bệnh nhẹ gì đó đều có thể chữa ở đây.
Phòng khám này còn có kính hiển vi, đến lúc đó có thể dạy đám trẻ tiết thực nghiệm sinh học, còn có tiết thực hành hóa học.
Bởi vì chỉ có tư liệu của mười đứa bé, tuy hạng mục xử lý tận mấy cái, nhưng tốc độ xử lý vẫn rất nhanh.
Hứa Thu đối chiếu tư liệu trị số của hệ thống, xác định cơ thể của đám trẻ đều ở trạng thái khỏe mạnh.
Khi cô tới nơi này, có khả năng đám trẻ vì đói khát mà thiếu dinh dưỡng, nhưng nuôi dưỡng mấy tháng, trên sinh lý đám trẻ đều không có vấn đề gì lớn.
Trạng thái tâm lý của Châu Nương và Do Vũ cũng có chuyển biến tốt, có thể là vì Hứa Thu vẫn luôn dạy mọi người sớm muộn gì cũng có thể đi ra ngoài, bọn họ có mục tiêu, có mộng tưởng, sẽ không sinh ra ý nghĩ phí hoài bản thân gì đó.
Còn bé Hồ Ly và Bạch Táp, vết thương trên răng hai bọn họ thực sự do va chạm mà thành.
Tế bào của đám trẻ đều vô cùng sinh động, đang phát triển rất nhanh.
Càng nhiều tư liệu khác, Hứa Thu nhìn không hiểu lắm.
Mỗi đứa bé sẽ có chênh lệch khá lớn về các chỉ số, chuyện này liên quan rất lớn tới trong cơ thể bọn họ chảy xuôi máu khác nhau.
Hứa Thu có hệ thống chỉ đạo, đều chỉ có thể thấy đến tình trạng này.
Kim Tinh Tinh không hiểu gì, nhìn những số liệu này cũng không hiểu có nghĩa gì.