Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 179 - Chương 179. Bão Cát Không Còn, Bão Tuyết Tới

Chương 179. Bão cát không còn, bão tuyết tới Chương 179. Bão cát không còn, bão tuyết tới

Chương 179: Bão cát không còn, bão tuyết tới

Nhiệm vụ tương đối nặng, Hứa Thu làm hai ba ngày như vậy, mệt mỏi thì nghỉ một ngày, tránh cho đám trẻ nhàn rỗi đến mức mọc nấm.

“Trời tối rồi!”

Đám trẻ nhìn lướt qua thời tiết bên ngoài, Hứa Thu lập tức thổi còi: “Toàn bộ lên đường, lấy lạp xưởng ở trong đình trở về!”

Ban ngày hôm nay thời tiết rất tốt, nếu không Hứa Thu đã không mang lạp xưởng đã làm thời gian trước ra phơi.

Cô phơi ở trong đình, khi gió không to thổi một lát, rất dễ làm khô hơi nước của lạp xưởng.

Hứa Thu mở cửa sổ, đám trẻ lao ra ngoài, tương đối thuần thục mang lạp xưởng nặng trĩu, thịt khô trở về.

Tầng một của nhà trẻ có một cái giá, người cao thì trực tiếp treo lên, lùn thì kiễng chân giơ, đưa cho Đinh Đinh Đông Đông còn có Nguyên Cửu, bọn họ sẽ ngậm lấy treo lên giá.

Thanh Sa thì bò theo giá lên chỗ cao, dùng đuôi của mình sửa lại giá lộn xộn.

Bé Hồ Ly và Bạch Táp mỗi người đỡ lấy một bên giá, tránh cho cái giá vì trọng lượng không cân đối mà rơi xuống.

“1, 2, 3…”

Hứa Thu đếm nhân số, trước khi gió tuyết thổi vào kịp thời đóng cửa sổ lại.

Thời tiết dần trở nên lạnh hơn, trên hành tinh hoang có đầy tuyết bay, tuyết to bay lả tả xuống, chỉ trong giây lát bao trùm lên cát vàng và đất đá màu nâu đỏ.

Thế giới cát vàng vốn nhìn qua dễ dàng khiến mắt mệt nhọc biến thành thế giới băng tuyết, liếc mắt một cái nhìn lại trắng đến sáng lên, đẹp thì đẹp, nhưng nguy hiểm còn cao hơn trước.

Bão cát không còn, bão tuyết tới.

Cuồng phong gào thét xen lẫn gió tuyết mà đến, cho dù là ban ngày cũng sẽ đột nhiên biến thành đêm tối.

Trong nhà trẻ có vòng bảo vệ, những kiến trúc xây ở bên ngoài còn có hạn.

Đây không phải là lần đầu tiên Hứa Thu trải qua bão tuyết, giống như thường ngày.

Băng tuyết đập lên tường ngoài ký túc xá mới của nhà trẻ, phát ra âm thanh bùm bùm.

Ngoài nhà vô cùng rét lạnh, trong nhà lò sưởi trong tường sớm đã sáng lên, ngọn lửa thiêu đốt hừng hực thỉnh thoảng phát ra âm thanh đùng đùng rất nhỏ thuộc loại nhu hòa hơn nhiều, khiến người ta có cảm giác yên bình.

Ăn tết, mọi người cùng nhau đánh bài là phương thức giải trí tốt nhất.

Nhưng mà hiện giờ Hứa Thu còn chưa làm ra mấy thứ linh tinh như bài poker.

Dù sao nhiều người như thế, cộng thêm Kim Tinh Tinh và cô có 12 người, ba người một nhóm cũng phải bốn bộ bài.

Lúc trước cô từng dò hỏi Quỳnh, chỗ bọn họ không có bán loại bài này, cô dự định tự mình làm.

Hứa Thu nghĩ một lát, dự định làm các sản phẩm liên quan tới đám trẻ.

Làm sản phẩm linh tinh chắc chắn không được, nguyên liệu của nhà trẻ tương đối đắt, chắc chắn phải làm sản phẩm có thể dùng thật lâu.

Hứa Thu muốn tinh phẩm, có thể chậm rãi làm, không nóng vội chút thời gian này.

Hứa Thu cầm lấy chiếc đệm mềm, lắng nghe tiếng gió rít bên ngoài, có cảm giác như tiếng quỷ rống quỷ kêu.

Sắc trời như vậy giống như là ban đêm, rất thích hợp làm hoạt động tập thể.

Đôi mắt Hứa Thu sáng lên: “Chúng ta kể chuyện ma đi.”

Thực vào mùa hè kể chuyện ma như vậy rất tốt, bởi vì kèm theo công dụng mát lạnh.

Nhưng mà hiện giờ trong phòng bọn họ đốt đống lửa đến ấm áp, vây quanh lò, kể chuyện thú vị cũng không tệ lắm.

Lá gan của đám trẻ rất lớn, sôi nổi tỏ vẻ đồng ý.

Trong đó Hoa Lan hưng phấn nhất: “Ha ha, như vậy rất tốt, em thích nghe.”

Là một cây leo sống thời gian rất lâu, nó thích nhất là nghe chuyện xưa kỳ lạ hiếm lạ.

Có mấy đứa bé là còn nhỏ tuổi nghé con mới sinh không sợ cọp không biết ma quỷ là thứ gì, lập tức đồng ý.

Cũng có đứa bé lúng túng: “Em chưa từng gặp ma quỷ làm sao bây giờ?”

Hứa Thu cười tủm tỉm nói:

“Cũng không phải nhất định là chuyện ma quỷ, chỉ cần là chuyện từng xảy ra trên người mình tương đối kỳ lạ là được, còn có ý kiến gì nữa không? Đều có nói ra.”

“Không có ý kiến gì.”

Sau khi nhận được tất cả phiếu bầu, Hứa Thu nói:

“Vậy bắt đầu đi, mọi người vây quanh lại thành một vòng tròn. Chúng ta đánh trống truyền hoa trước, dừng đến người nào thì người đó bắt đầu.”

Nói là đánh trống truyền hoa, nhưng mà bọn họ không có trống cũng không có hoa, cũng may có trò chơi nhỏ cùng loại có thể thay thế.

Bình Luận (0)
Comment