Chương 195: Dừng tay
Sau khi ngồi xổm xuống, bộ lông mềm xốp che kín hai chân dài, phong cách lại quay về phong cách đáng yêu lần nữa.
Lúc này Hứa Thu đang nghiên cứu đôi chân dài của con thỏ, phát hiện đối phương y như con thỏ Bắc Cực.
So với con thỏ am hiểu sinh sôi nảy nở bình thường, thỏ Bắc Cực thì là giống loài quý hiếm.
Là giống loài sống ở băng thiên tuyết địa, phần lớn số lượng đều rất ít.
Ngoại trừ trường hợp làm việc riêng ra, người bình thường ít để lộ nguyên hình của mình trước mặt người ngoài.
Đối phương không biến thân, Hứa Thu cũng không có cách nào dựa theo bộ dạng thỏ trắng này, tìm được thân phận liên quan tới đối phương.
Ngay khi cô đang tiến hành tìm kiếm tư liệu liên quan tới đối phương, con thỏ trắng to này đột nhiên vung một cái búa trong đống rác, không chút lưu tình ném về phía đám cướp hamster đáng thương kia.
“Dừng tay!”
Hứa Thu vừa dứt lời, cũng có một đám màu trắng như tia chớp lướt qua, đoạt cây búa trong tay thỏ trắng.
Mộc Chức phun ra tơ nhện, nhanh chóng vây con thỏ trắng thành cái kén, chỉ để lộ đầu cho đối phương.
Dù sao đám trẻ cũng là người từng trải, đều không cần Hứa Thu chỉ huy như thế nào, phối hợp tương đối tốt đối phó người từ ngoài tới này.
Tỉnh dậy lần này có khả năng chỉ là một sai lầm, Hứa Thu vừa định nói chuyện, thì con thỏ này nghiêng đầu sang một bên, sau đó trực tiếp ngã quỵ.
Bởi vì thỏ trắng đột nhiên tỉnh dậy, Hứa Thu bảo đám trẻ nhanh chóng trói đám hamster kia lại.
Phân đội nhỏ người máy dùng các loại công cụ hàn điện, dỡ hết mấy thứ như cánh tay máy trên người đám hamster này xuống.
Đám trẻ còn lại thì trói hết đám hamster còn lại vào.
Hứa Thu vốn chuẩn bị còng tay đám hamster này vào, nhưng nghĩ tới đám người này là trộm cướp, cô từ bỏ ý định.
Không nói toàn bộ đều có bản lĩnh, nhưng chắc chắn sẽ có một hai người có năng lực mở được khóa, xem ra nên tách đám này ra rồi nhốt lại.
“Tiêm nước đường glucose cho bọn họ trước, sau đó ném vào trong phòng nghỉ ngơi.”
Còn chưa kiếm được tiền đã phải chữa bệnh cho bọn họ còn chuẩn bị đồ ăn, hoàn toàn là mua bán lỗ vốn.
Tuy hamster lông xù xù trông vô cùng đáng yêu, nhưng mà làm người không thể chỉ nhìn bề ngoài.
Ngay lúc này, hệ thống tuyên bố nhiệm vụ tạm thời.
[Sắp đến tết, chuẩn bị cho năm mới…]
Những thứ cần, trong khoảng thời gian này Hứa Thu đã chuẩn bị với đám trẻ, nhiệm vụ tạm thời này thoạt nhìn càng như là hệ thống làm ra hoạt động phát phúc lợi.
008 mở miệng khiến Hứa Thu nghĩ tới cô nhận không ít nhiệm vụ phụ.
Sau khi khai thông phòng khám, cô cũng khai thông chức năng nhiệm vụ phụ này, cái gì mà thành tựu sách tranh, khen thưởng tương đối phong phú.
Hứa Thu thèm khen thưởng này đã lâu, nhưng mà phía trên có quá nhiều nhiệm vụ, đều có băng bó vết thương linh tinh gì đó.
Đám trẻ này bị rách chút da, đều có thể khiến cô đau lòng muốn chết, không có khả năng khiến đám trẻ bị thương sau đó hoàn thành nhiệm vụ này.
Bản thân cô thì càng không thể, Hứa Thu vốn sợ đau, hơn nữa nếu con gái bị thương, ít nhiều gì cũng để lại chút sẹo.
Cho dù là loại thể chất rất tốt có thể khỏi hẳn, cũng sẽ có một khoảng thời gian dài vết sẹo không biến mất.
Nhưng mà hiện giờ!
Tầm mắt của Hứa Thu nhìn đám cướp xui xẻo phía xa.
Nơi này có sẵn công cụ hoàn thành nhiệm vụ!
Còn con thỏ tuyết trắng Bắc Cực kia, nhìn dáng vẻ nhân mã hai bên giằng co, cho dù thỏ Bắc Cực không phải người chấp pháp, cũng có khả năng là bên chính nghĩa.
Trước mắt Hứa Thu không định thả thỏ Bắc Cực ra, dù sao đối phương tỉnh táo lập tức cầm gậy đánh hamster.
Làm như vậy, cũng là vì tránh tạo thành hậu quả nghiêm trọng.
Nhưng mà trong phạm vi có hạn, Hứa Thu cảm thấy cô có thể lựa chọn đối xử với thỏ Bắc Cực tốt hơn một chút.
Bầu trời đột nhiên rơi xuống hai đám người, khiến Hứa Thu và đám trẻ bận rộn, tới buổi tối mới làm xong việc.
Nguyên liệu vốn chuẩn bị làm lẩu thật sự không kịp ăn, mọi người vây quanh một chỗ, ăn một hai tiếng sẽ đến ngày hôm sau.
Hứa Thu đổ hết đồ ăn vào trong nồi, làm lẩu xào cay.
Lẩu xào cay mà cô làm là các loại đồ ăn xào cay, đã sớm rửa sạch sẽ cùng nhau cho vào nồi đảo, sau đó tưới lên sa tế Hứa Thu tự chế biến.
Suy nghĩ tới năng lực ăn cay của đám trẻ,
Hứa Thu không tưới nhiều lắm.
Sa tế là màu đỏ tươi, tưới lên trên khiến người ta nhìn là muốn ăn.
Đám trẻ đều đói muốn chết, ăn cơm với món lẩu xào cay này, cơm đều thêm mấy bát.