Chương 196: Thỏ trắng vẫn phải ăn cơm
Hứa Thu nấu buổi tối rất nhiều cơm, cho dù đám trẻ ăn nhiều như vậy, vẫn còn thừa không ít.
Hiện giờ thời tiết lạnh, cơm không cần đặc biệt cất cẩn thận, sẽ không dễ dàng hỏng mất.
Sáng sớm ngày hôm sau, số cơm còn dư lại có thể mang đi làm cơm rang.
Nguyên liệu nấu cơm rang rất nhiều, trứng gà, cà rốt, đậu hà lan còn kèm tôm bóc vỏ trắng nõn, khi rang không cần cho nhiều dầu vì sẽ ngấy.
Sáng hôm nay ăn cơm rang, giữa trưa tiếp tục ăn lẩu.
Vừa vặn buổi sáng ăn bữa sáng, làm thêm ít bánh quẩy.
Cái loại bánh quẩy rất to còn dài, cắt thành từng đoạn ngắn ngâm vào trong nồi lẩu sôi ùng ục.
Khoảng mười mấy giây thì vớt nó ra, sau đó bánh quẩy sẽ dính đầy nước canh ở bên trong, bởi vì thời gian rất ngắn, sẽ không vì ngâm quá lâu mà nát, khiến nó trở nên dinh dính nhao nhão.
Lúc trước khi ăn lẩu, Hứa Thu chuẩn bị nguyên liệu trên cơ bản đều là rau thịt, bây giờ mùa đông tới, bánh gạo làm lúc trước cũng có thể lấy ra ăn.
Bánh gạo trắng giống như thỏ trắng, cho dù là chiên hay nướng, hương vị đều rất ngon.
Hứa Thu nuốt nước bọt, thuận tiện vớt trứng gà đã nấu từ trước ra, sau đó đập vỏ lột chúng nó trơn bóng, còn đặt các loại hương liệu lên bếp lò nhỏ nấu.
Đợi đến thời gian nhất định, trợ thủ nhỏ sẽ dập tắt lửa, lại vớt trứng gà ra.
10 đứa bé ăn gì cũng rất lợi hại, mỗi ngày nấu mười hai quả trứng, mỗi ngày đám trẻ chỉ có thể ăn mỗi người một quả.
Đợi 40 tên cướp nghỉ ngơi chỉnh đốn xong, thì để bọn họ làm việc gán nợ, làm việc cực nhọc cho nhà trẻ!
Bọn họ ăn uống không ít, làm công tác chuẩn bị xong, đợi khi món hầm được đun sôi, mùi thơm nồng đậm vẫn khiến côn trùng thèm ăn trong bụng người ta ngứa ngáy.
Hứa Thu ngủ trong mùi thơm này, ban đêm nằm mơ trong mơ đều là đồ ăn.
Đồng hồ sinh học của cô tỉnh từ sớm, sáng sớm đã bắt đầu làm cơm rang.
Mình thật sự không nhịn được, ăn một bát nhỏ lót dạ trong bếp trước.
Hứa Thu ăn xong không lâu, thì có đứa bé tới giúp đỡ.
Kim Tinh Tinh không nấu cơm, chỉ biết ăn, nhưng mà cô ta cũng tới giúp một chút, gọi đám trẻ dậy giám sát bọn họ đánh răng.
Lạp xưởng lại treo ra ngoài, hôm nay là ngày nắng, thời tiết vẫn rất rét.
Nước tuyết hòa tan mang đi không ít nhiệt lượng, Hứa Thu chà xát tay, nhớ tới đám xui xẻo bị nhốt.
Ngày hôm qua thỏ trắng tỉnh không lâu, có mấy con hamster cũng tỉnh.
Nhưng mà chúng nó gây phiền phức quá lớn cho nhà trẻ, Hứa Thu quyết định tạm thời không để ý tới bọn họ.
Thỏ trắng vẫn phải ăn cơm.
Hứa Thu đun nóng cơm rang đã nguội, kèm theo một cốc sữa bò nóng hổi.
Chai đựng sữa bò là dùng nguyên liệu đặc biệt, Hứa Thu cho vào trong nồi làm ấm, sau đó đều phát một chai làm ấm tay cho mỗi đứa bé.
“Đợi nguội lại uống, nếu không nóng miệng.”
Làm xong mọi chuyện, Hứa Thu cầm chai sữa bò đi xem thỏ trắng.
Có lẽ con thỏ ăn cỏ?
Cũng chính là ăn rau tương đối nhiều.
Nhưng đây không phải con thỏ thật, là người nguyên hình con thỏ.
Hứa Thu dẫn theo mấy trợ thủ nhỏ làm bạn đi vào phòng nhỏ, choang một tiếng, chai thủy tinh rơi xuống đất, vỡ nát.
Cô thấy được một người đàn ông trẻ tuổi không mặc quần áo, đôi mắt sắp mù!
…
Hứa Thu xoay người sang chỗ khác, nhanh chóng lùi ra khỏi phòng.
Cô hít sâu một hơi, để mấy người máy đi cùng cô tới canh giữ nơi này.
“Bọn mi đợi ở đây trước, tôi đi lấy quần áo tới.”
Nhà trẻ chỉ có đám trẻ và Hứa Thu, Kim Tinh Tinh.
Nhưng mà lúc trước khi cô làm đồng phục, còn đặc biệt làm nhiều mấy bộ, ngoại trừ đồng phục còn có quần áo lao động, dùng loại vải tương đối rắn chắc, cọ xát cũng không dễ dàng làm dơ.
Tuy không quá đẹp, nhưng ít ra có thể mặc.
Hơn nữa lúc trước khi Bạch Táp biến thành hình người, bộ lông trên người lập tức hóa thành một cái quần da ngắn.
Bộ lông của thỏ trắng, theo lý mà nói nên chừa lại chút đồ lót mới đúng.
Có lẽ người đàn ông vừa rồi có mặc quần lót, Hứa Thu không chắc chắn lắm.
Hay là nói, đây là khác biệt giữa trẻ con và người trưởng thành?
Hứa Thu nhìn thấy vai trần và chân dài trần trụi lập tức che mắt xoay người lại, không có không lễ phép nhìn chằm chằm người xa lạ.