Chương 203: Cô không cảm thấy nhà trẻ của chúng ta quá nhỏ sao
“Cô không cảm thấy nhà trẻ của chúng ta quá nhỏ sao?”
“Tôi không cảm thấy, tôi cảm thấy rất to.”
Nhà trẻ có thư viện, một đống phòng ở làm ký túc xá mới còn có một cái sân, đủ cây ăn quả, phòng bếp, phòng học, còn có đồng ruộng, phòng thí nghiệm sinh học hóa học.
Hiện giờ còn có thêm phòng y tế, có thể nói là đầy đủ mọi thứ, nhiều người tới dệt hoa trên gấm không tồi nhưng ít chút đồ cũng không có gì phải tiếc nuối.
“Thành phố mà cô ở lúc trước cũng giống như nhà trẻ này sao?”
Kim Tinh Tinh phủ nhận theo bản năng: “Đương nhiên không phải.”
Chỗ cô ta ở phồn vinh hơn quê hương cô ta nhiều, mà quê của cô ta tốt hơn nơi này nhiều.
Dù sao tuy quê của cô ta ở giữa núi sâu, nhưng cũng có nhiều rừng cây, núi còn dựa gần thị trấn, đi từ trên núi xuống thì có thể đến trong thị trấn du ngoạn.
Khi cô ta còn nhỏ, cũng đi học giống như những đứa trẻ khác, tuy trường học tồi tàn, nhưng còn có rất nhiều đứa trẻ khác, nỗ lực học tập còn có thể tới thành phố lớn hơn nữa.
Hứa Thu nhìn cô ta: “Nhưng mà mấy thứ này, đám Lị Lị đều chưa từng thấy.”
Kim Tinh Tinh đột nhiên không nói nên lời.
Con gái của cô ta vì cô ta, đã lớn như vậy đều không có cách nào có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài.
Tuy trong nhà trẻ có thể thông qua internet xem hình ảnh, nhưng dù sao hình ảnh cũng là hình ảnh, khác biệt hoàn toàn với chân chính lạc vào trong cảnh cảm thụ.
“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta chỉ có ít người như thế?”
Hứa Thu nói: “Không bằng tự mình xây dựng một thành phố ở trên tinh cầu này.”
Từ một đống nhà đơn độc biến thành một thôn xóm nhỏ, sau đó lấy nơi này làm trung tâm, không ngừng lan ra bốn phía.
Giống bắt chước thành phố, xây dựng toàn bộ diện mạo của thành phố ra, hơn nữa thành phố của bọn họ là bọn họ tự tay sáng tạo, chắc chắn có ý nghĩa khác biệt đối với đám trẻ.
“Xây dựng thành phố chính là chuyện rất vất vả, việc xây dựng này giao cho đám hamster làm thì hơn.”
Muốn xây dựng thành phố, chắc chắn là phải xây dựng từ cơ sở nhất.
Lúc trước hệ thống có nhiệm vụ này, nhưng một phương diện là không đủ nguyên liệu, một phương diện khác là không đủ nhân thủ, Hứa Thu làm những nhiệm vụ cải thiện nhà trẻ trước đã.
Hiện giờ thời gian đã trôi qua hơn nửa năm, ăn uống không lo bọn họ lập tức bắt đầu tìm kiếm phát triển.
“Chúng ta có thể sửa đường trước, trực tiếp mở con đường thông tới căn cứ phi thuyền.”
Cô chỉ phía xa: “Những ngọn núi đó, phá hủy chúng nó đi.”
“Phá hủy ư?”
Kim Tinh Tinh trợn tròn mắt, vẻ mặt chịu kinh hãi, Hứa Thu gật đầu.
“Không phải những người này đặc biệt làm những việc này sao? Để chúng nó làm ra thuốc nổ, muốn nổ bằng ngọn núi nhỏ này, có lẽ không phải việc khó gì.”
Phòng hộ của nhà trẻ rất mạnh, thuốc nổ không tạo thành uy hiếp quá nhiều đối với chúng nó, hơn nữa nếu đám hamster này muốn làm chuyện xấu, còn có mấy người máy nhìn chằm chằm nữa.
“Chúng ta đi chuẩn bị đồ ăn cho chúng nó trước, đợi chúng nó khỏi rồi nói.”
Đám hamster xui xẻo này chỉ là một đám tàn tật đáng thương bị thương mà thôi.
Về chuyện cảnh sát, Hứa Thu cũng nói chuyện này với đám cướp.
Đám cướp hamster tức tới mức xù lông, đương nhiên chính bọn nó cũng không hi vọng cảnh sát mang chúng nó đi.
Nhưng mà phát hiện vậy mà đám người kia xem thường bọn họ như vậy, thậm chí đều không muốn bắt bọn họ đi, khiến đám cướp này cảm thấy nhân cách tôn nghiêm của mình chịu vũ nhục nặng nề.
“Chuyện này không có khả năng!”
Đám hamster đều tức giận đến mức run rẩy.
Nguyên Cửu trợn mắt: “Sao không có khả năng, mấy người không có tác dụng gì như vậy, người ta đâu cần phải trèo đèo lội suối tới tìm.”
Ha ha, hình như vừa rồi cậu bé nói ra được một thành ngữ nghe vô cùng lợi hại.
Đáng tiếc lúc này hiệu trưởng đã đến phòng bếp bận rộn, không nghe thấy được.
Nhưng mà cũng may lúc này hiệu trưởng không thấy được, nếu không chắc chắn sẽ dạy dỗ cậu bé, bảo cậu bé không được trợn mắt.
Bạch Táp ở bên cạnh nhìn chằm chằm đám chuột.