Chương 202: Đừng nóng vội đừng tức giận
Cô hít sâu một hơi, sau đó bất đắc dĩ bắt đầu quở trách tội trạng của đám người này:
“Xuất hành không cần tiền của bọn họ, đám sâu mọt này, bại hoại của đế quốc, trong đầu chỉ có tiền.”
Nếu những trân bảo kia không bị hủy, đám người này chắc chắn sẽ tung ta tung tăng chạy tới.
Đến lúc đó có thể vẻ mặt chính nghĩa nói là bảo vệ văn vật.
Cô ta càng nghĩ càng giận: “Tôi thấy bọn họ không chỉ vì nguyên nhân này, nói không chừng là vì tránh phải trả treo thưởng cao!”
Tiền treo thưởng từ phía trên cho xuống, chắc chắn đã bị đám sâu mọt kia ăn sạch.
Hứa Thu vuốt lưng thuận khí cho Kim Tinh Tinh: “Nói chậm thôi, đừng nóng vội đừng tức giận.”
Trong mỗi nghề đều có người xấu, huống chi các hành tinh to như vậy, người càng nhiều, sẽ có con sâu làm rầu nồi canh.
Tinh cầu của bọn họ quá hẻo lánh, tinh cầu gần đó cũng rất nghèo.
Hứa Thu hỏi cô: “Chỗ báo cảnh sát có lẽ không chỉ một nơi, báo cáo với tòa án của các hành tinh có tác dụng hay không?”
“Nhưng mà tôi cũng không hiểu biết những người đó, nhỡ đâu đưa tới tai họa gì cho chúng ta thì càng không tốt.”
Kim Tinh Tinh thở dài: “Những người đó cách xa hơn, sẽ càng không muốn tới đây.”
Cô ta làm đại minh tinh, có chút giao tình với những người đó, nhìn ra được là khi cô ta nói ra mình đang ở đâu, mới đột nhiên cắt đứt.
“Có lẽ có liên quan tới viện nghiên cứu này của chúng ta.”
Trong đầu Kim Tinh Tinh hiện lên cảnh tượng nơi này khi cô tới lần đầu, những người đó nói chuyện với cô ta rất bình tĩnh, cô ta muốn gì đều được.
Là một người mẹ, bị ép bán con gái của mình đi.
Vốn dĩ đây là chuyện rất thống khổ, lúc ấy cô ta không nghĩ nhiều như vậy, mở miệng nói một yêu cầu, bản thân cảm thấy không tính là quá mức, còn có yêu cầu hi vọng chuộc lại con gái mình.
Sự thực chứng minh đường đi sau này của cô ta vô cùng bằng phẳng, vừa xuất hiện tin bôi nhọ là nhanh chóng bị ấn xuống, người đại diện cùng nhau phấn đấu với cô ta cũng là người có năng lực làm việc rất mạnh, tính cách cũng không tệ.
Cô ta có thể đạt được thành tựu như thế, đương nhiên cũng có liên quan không nhỏ tới cô ta nỗ lực vất vả làm việc, năng lực của bản thân không tệ.
Nếu không phải bị người đời sau nỗ lực thúc đẩy, Kim Tinh Tinh tuyệt đối không có khả năng thuận lợi đi xa được như vậy chỉ trong thời gian ngắn.
Nghĩ tới cảnh tượng ngày mưa khi đó, ban đêm tối đen, mưa to tầm tã chảy xuống, bên ngoài nhà trẻ lóe lên tiếng sấm, cô ta ôm con gái, trong lòng bàng hoàng bất lực, sắc mặt Kim Tinh Tinh đột nhiên không chịu khống chế trắng bệch.
“Tinh Tinh?”
Tuy sinh ra bé Hồ Ly đều đã tới tuổi có thể mua nước tương, nhưng mà bộ dạng của Kim Tinh Tinh thoạt nhìn ngang với Hứa Thu, khi trong thời gian làm việc gọi cô ta là cô Kim, nhưng trong lòng thì lén lút gọi tên thân mật của cô ta.
“Không sao, chỉ nhớ tới mấy chuyện không được tốt lắm. Hiện giờ đám hamster không ai quản, chúng ta làm sao bây giờ?”
Cô ta bĩu môi: “Còn có tên bên kia nữa, vừa nhìn là biết không dễ hầu hạ, sớm tiễn anh ta đi đi.”
Có thể là vì ở trong giới kia lâu, Kim Tinh Tinh không có một chút hảo cảm đối với người đàn ông tản ra hơi thở của người đứng trên cao.
Hứa Thu thở dài: “Nếu không có ai cần, vậy để bọn họ lại làm culi trước đi.”
Đám hamster này cho dù muốn đi xưng vương xưng bá, vậy cũng phải rời khỏi đây mới được, nhưng hiện giờ tới chỗ bọn họ, cũng chỉ có Đường Nạp Đức và Quỳnh ở hành tinh kim cương.
Có Hứa Thu ở đây, đám hamster này tuyệt đối không có khả năng cướp phi thuyền của Quỳnh và Đường Nạp Đức rời đi.
“Nhưng mà nhà trẻ chúng ta đã xây dựng đủ hết, còn cần bọn họ ở lại làm gì?”
Làm đồ ăn cho 10 người đã đủ mệt mỏi, còn muốn cung cấp cơm ăn cho mấy chục tên này, Kim Tinh Tinh cảm thấy rất mệt.
Hơn nữa lúc trước cô ta ăn nhiều món ngon như vậy, cảm thấy tay nghề của Hứa Thu không kém gì đầu bếp.
Bọn họ trồng ra nguyên liệu cũng là thực phẩm sạch, đồ có chất lượng tốt như thế, nếu có thể vận chuyển ra bên ngoài đến hành tinh khác bán lấy tiền, tuyệt đối có thể bán được giá tương đối cao.