Chương 201: Mong anh hạ thấp thái độ một chút
Đây cũng là lý do vì sao, nhân viên nghiên cứu lâu năm của viện nghiên cứu nói Ngôn Đông chú định không tìm thấy đối tượng.
Phần lớn con gái đều tình cảm, đâu chịu đựng được tính thối này của Ngôn Đông.
Còn người đàn ông, vậy càng không thể.
Ngôn Đông thử nghiệm độ thẳng của anh, còn thẳng hơn cả thép, biết có người nhớ thương anh, có lẽ Ngôn Đông sẽ tương đối đơn giản thô bạo đập nát đầu chó của đối phương.
Hiện giờ là ngày đông giá rét dưới trạng thái mất trí nhớ, có lẽ ký ức quay về khi anh còn trẻ tuổi còn chưa tới viện nghiên cứu kia.
Tuổi trẻ khí thịnh, đương nhiên mang theo khí tràng bức người.
Lúc này Ngôn Đông vốn không để đám Hứa Thu vào mắt.
Cũng không quá thích hoàn cảnh của tầng hầm ngầm, nghe được đám cướp trong hành tinh vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Khi anh ra tay với đám hamster kia, còn bị cưỡng ép ngăn cản.
Ai biết chuyện này có phải là bẫy nhằm vào anh hay không, là âm mưu khiến anh té ngã.
“Tôi không biết anh đang nói gì, nhưng mà mong anh hạ thấp thái độ một chút.”
Giọng của Hứa Thu siêu hung dữ:
“Tôi đã báo cảnh sát, liên lạc với cảnh sát của các hành tinh, đợi bọn họ tới đây sẽ nhanh chóng biết được thân phận của anh. Dáng vẻ này của anh chúng tôi cũng không trông cậy anh có thể làm gì, trước khi những người đó tới đây, thì dùng chính sức lao động của anh đổi lấy đồ ăn đi.”
Khi đối phương còn là con thỏ trắng to, Hứa Thu khó mà nói ra những lời khó nghe, đáng yêu lông xù xì, ở trong lòng cô có được đặc quyền nhất định.
Nhưng mà hiện giờ đối phương không còn bộ lông xinh đẹp, trông đẹp trai thì thế nào, cô cũng rất xinh đẹp, trước đây Kim Tinh Tinh cũng lấy giá trị nhan sắc làm đại minh tinh nổi tiếng đấy.
Nhìn một lát thấy đôi mắt hạnh của người phụ nữ này trừng to, dáng vẻ hùng hổ, Ngôn Đông nuốt những lời muốn nói xuống.
Anh ý thức được, nếu thật sự chọc người trước mặt này tức giận, có khả năng sẽ xảy ra một số hậu quả anh không muốn thừa nhận.
Không quá muốn chọc cô tức giận, gen của anh nói với anh như vậy.
“Tôi không có ý đó, vô cùng cảm ơn các cô đã cứu tôi.” Anh cố gắng nở nụ cười, bắt đầu sắp xếp lại từ ngữ lần nữa: “Nếu các cô không ngại mà nói, tôi có thể tăng cấp thiết bị trong viện nghiên cứu.”
Hứa Thu nhìn chằm chằm anh một lát, sau đó lộ ra nụ cười buôn bán: “Đương nhiên có thể.”
Có nhân viên kỹ thuật miễn phí làm việc nhọc không có gì không tốt.
Vừa vặn lúc này đám trẻ có thể tham quan thực tiễn, ép khô nhân viên kỹ thuật trước mắt.
Trước đây mình làm gì?
Ngôn Đông cầm linh kiện, ngón tay linh hoạt múa may, vẻ mặt không chút biểu cảm.
Anh vừa thấy đống máy móc này lập tức ngo ngoe rục rịch, có lẽ trước đây là nhân viên sửa chữa cao cấp?
…
Kim Tinh Tinh nhanh chóng mang tới tin tức cho Hứa Thu.
“Tôi mới báo cảnh sát xong.”
Biểu cảm của cô ta thoạt nhìn vô cùng tức giận ấm ức.
Hứa Thu nhận thấy cảm xúc của Kim Tinh Tinh không đúng lắm, kéo hồ ly to sang một bên.
Trong thế giới của người trưởng thành không có nhiều thứ tốt đẹp, tạm thời không cần để đám trẻ biết.
“Bên kia nói thế nào?”
Kim Tinh Tinh nghiến răng nghiến lợi, gương mặt xinh đẹp đều bị tức tới biến dạng:
“Khi tôi báo cảnh sát, mới đầu bên kia nói rất tốt, nói là sẽ tới. Sau khi báo địa chỉ, đối phương lập tức nói không tới, bảo chúng ta tự giải quyết.”
Cụ thể là cô ta báo cảnh sát, nói cho đối phương 40 tên cướp xui xẻo vì phi thuyền gặp rủi ro rơi xuống tinh cầu của bọn họ, mong đội chấp pháp mau chóng dẫn đám tội phạm hung ác đi.
Sau đó đối phương cẩn thận dò hỏi tình hình của 40 tên cướp, cùng với xác phi thuyền có trân bảo hay không.
Kim Tinh Tinh trả lời rất thật, bởi vì có thể gửi đi video, cô ta còn quay lại tình hình của 40 tên cướp cho những người đó.
Khi đến đoạn này, thực ra cuộc đối thoại vẫn tương đối bình thường.
Đến sau đó cô ta gửi tọa độ của cô ta, sau đó bên kia lập tức tạm dừng, thông tin bị người ta cắt đứt.
Khi xuất hiện lần nữa, chính là đối phương uyển chuyển nói cho cô ta, không tới được, hơn nữa không có lời.
“Khoảng cách lại xa, vậy cũng nên điều cảnh sát chứ, nơi nhỏ như chúng ta không có nhân quyền sao?”