Chương 231: Đối phương kiên trì suốt ba ngày
Từ lần cãi vã đó khi bắt đầu ăn cơm, thì không thấy bóng dáng đối phương.
Hứa Thu sắp xếp người máy đưa cơm cho đối phương, sau đó một thời gian sau bưng về là đồ ăn đã nguội không chạm vào.
Một bữa nhịn, hai bữa nhịn.
Nằm ngoài dự đoán của Hứa Thu, vậy mà đối phương kiên trì suốt ba ngày.
Hứa Thu nghĩ lại mình, có thể là vì thái độ lúc trước của cô quá kém, lòng tự trọng của đối phương rất mạnh.
Cô nên dùng phương thức ôn hòa hơn một chút giải thích với đối phương, tình huống sẽ không giằng co như hiện giờ.
Anh đúng là rất lợi hại, cũng có tiền vốn để mình kiêu ngạo.
Lần này Hứa Thu đã suy nghĩ cẩn thận trước trong đầu, vào bếp nấu món ăn mà đối phương thích ăn, nghĩ làm thế nào khiến đối phương ăn nhiều một chút, đợi đến lúc đó cô tới cửa lại tâm bình khí hòa nói chuyện.
Như vậy khi đối phương rời đi trong lòng cũng không có khúc mắc, bèo nước gặp gỡ, hảo tụ hảo tán.
Sau khi xử lý xong chuyện của đám trẻ, Hứa Thu mới nhớ tới chuyện này.
Lúc này đã tương đối muộn, cô khoác áo khoác xuống lầu, khi đến bên phòng bếp đột nhiên nghe thấy tiếng sột soạt giống như con chuột đang gặm nhấm gì đó.
Âm thanh là truyền từ sân tới, cô rón rén đi ra ngoài, sau đó thấy được con thỏ trắng rất to ở dưới ánh trăng.
Hiệu trưởng nhà trẻ Hứa Thu, bắt tại trận con thỏ trắng to ầm ĩ bãi công, nháo tuyệt thực ngày thứ ba, bởi vì đói sắp chết nửa đêm lén ăn vụng cà rốt trong sân!
…
Răng cửa to gặm cà rốt “răng rắc răng rắc răng rắc” nước sốt văng khắp nơi, phát ra tiếng vang vô cùng thanh thúy.
Cà rốt cô và đám trẻ trồng ra, nghe có vẻ ăn rất ngon.
Hứa Thu nhìn con thỏ trắng to dưới ánh trăng biểu cảm có chút mờ mịt, cô hoài nghi nguyên nhân con thỏ trắng to này nhằm vào đám hamster như vậy, có khả năng là vì bọn họ đều có răng cửa, đều thích dáng vẻ này nhai nuốt đồ ăn.
Dù sao đồng loại dễ bài xích, còn là giống đực, rất dễ dàng nhìn nhau không vừa mắt.
Đám cướp hamster rất hay sinh sự và đánh nhau, ở nhà trẻ bọn họ đã xảy ra mấy chục vụ ẩu đả nhỏ.
Cũng may lao động nặng nề, tiêu hao nhiều thể lực của bọn họ.
Từ sau khi làm việc cực nhọc, tần suất đám cướp hamster này đánh nhau đã giảm xuống.
Mỗi ngày ăn xong là ngủ, ngủ xong là muốn ăn, căn bản không có thời gian nổi giận.
Khi Hứa Thu đang phát ngốc, con thỏ trắng to lỗ tai rất nhanh nhạy dựng tai lên, anh có chút cứng đờ quay đầu lại, vô cùng thong thả quay lại, giống như có thể lừa gạt mình, nói với mình đối phương không tồn tại.
Nhưng cho dù anh thong thả quay đầu tới mấy, cổ vẫn chỉ có chút khoảng cách như vậy.
Ở trong tầm mắt của Ngôn Đông, cuối cùng cũng xuất hiện một gương mặt mấy ngày nay anh vẫn luôn chọc trong lòng.
Đối phương mặc một chiếc váy dài khẽ bay bay, bên ngoài là áo gió dài màu vàng nhạt.
Cà rốt bị gặm nửa cạch một tiếng rơi xuống đất, sau đó bên cạnh Hứa Thu lập tức có gió lốc, một bóng trắng vèo một cái biến mất khỏi giữa sân, xông thẳng ra bên ngoài.
[Cảnh cáo cảnh cáo cửa đã chịu tấn công!]
Hứa Thu không ngăn cản những người này đi ra ngoài, cho nên cho dù là Ngôn Đông hay đám cướp hamster, vân tay của bọn họ đều lưu trên của nhà trẻ.
Cô nghe được cửa phát ra âm thanh tích quen thuộc, sau đó cửa sắt két một tiếng mở ra, bóng trắng giống như quỷ ảnh chỉ trong nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt của Hứa Thu, 008 phát ra tiếng cảm thán trong đầu Hứa Thu.
[Tốc độ của nó đã vượt qua 80 km/h.]
Đừng nhìn vóc dáng của thỏ Bắc Cực trông to, nhưng tốc độ của nó không kém gì thỏ hoang chạy nhảy ở trên thảo nguyên.
Khi thỏ Bắc Cực chạy trốn, tốc độ cao nhất có thể đạt tới là 60 km, mà tốc độ của tiến sĩ D lúc này đã vượt qua tốc độ nhanh nhất chạy trốn.
Bởi vì cửa phát ra âm thanh cảnh cáo, đám trẻ đều bị kinh động.
Bọn họ đều ra khỏi phòng, sau khi phát hiện cửa phòng của Hứa Thu khép hờ, lập tức lao vào trong sân thấy được Hứa Thu ăn mặc phong phanh đứng ở đó.
Trong đầu đám trẻ tràn ngập nghi ngờ.
Châu Nương quan tâm Hứa Thu: “Có chuyện gì vậy ạ?”
Mộc Chức có sức quan sát tương đối tinh tế: “Sao cửa to đột nhiên mở ra như vậy?”
Nguyên Cửu mắc chứng vọng tưởng bị hại: “Có phải là đám cướp hamster trộm đồ của chúng ta chạy đi mất hay không?”
Bạch Táp là phái hành động, cậu bé không nói chuyện nhảy tới cạnh cửa nhìn một lát, đôi mắt của cậu bé tỏa ra ánh sáng màu xanh lục trong đêm đen.