Chương 250: Số tiền đó coi như là phí tài trợ
“Còn chưa kịp xem.” Sáng sớm cô ta đã bị siêu thị không người còn có đám trẻ hấp dẫn lực chú ý, sau đó lại vướng bận chuyện con thỏ to bị cô ta làm hại dị ứng, thật sự là không thể phân tâm đi quản chuyện khác.
“Được rồi, đến lúc đó cô xem một chút.”
Hứa Thu nói: “Hiện giờ nhà trẻ đã đi vào quỹ đạo, tiền của cô lúc trước, đợi lần này đám Đường Nạp Đức tới có thể trả cô.”
Kim Tinh Tinh cào tóc: “Số tiền đó coi như là phí tài trợ, không cần trả.”
Hứa Thu tốn rất nhiều sức lực xây dựng nhà trẻ này, cô ta bỏ ra chút tiền, sau đó dạy mấy tiết, dường như không làm chuyện gì khác.
Tuy số tiền kia không ít, nhưng đối với Kim Tinh Tinh mà nói không tính là nhiều.
“Nếu cô đều đã nói như vậy.” Một hiệu trưởng bần cùng không cần từ chối phụ huynh của học sinh quyên tiền.
“Thư viện mới của nhà trẻ xây xong, có thể thêm tên cô lên bia vinh dự của trường, còn xây tượng cho cô nữa, hình tượng thiết kế có thể do cô lựa chọn tự mình thiết kế.”
Chút tiền này không là gì đối với xây dựng nhà trẻ, nhưng nhà trẻ của cô đang trong thời kỳ khẩn trương nhất, có số tiền này thì khác.
Kim Tinh Tinh gật đầu: “Như vậy cũng được!”
“Đã quên nói với cô, tài khoản của cô, tôi dựa theo tiền lương của cô đã gửi cho cô.”
Còn có thời gian thực tập, Hứa Thu tính 5 tháng tiền lương cho đối phương.
Nhà trẻ bọn họ vì bần cùng, xây trên tinh cầu nhỏ hoang tàn vắng vẻ, tiền lương chắc chắn sẽ thấp, định ra 2000 một tháng (chưa chính thức) 3000 một tháng với giáo viên chính thức.
Hứa Thu tính tiền lương tăng ca, phúc lợi ngày tết, tính 12.000 cho đối phương, tương đương 10.000 điểm cống hiến.
Cô tính toán một lát, đưa một tờ giấy cho Kim Tinh Tinh:
“Cô phải chi trả tiền thuốc men cho anh ta, còn có phí làm việc của người máy, cùng với phí bồi thường, khoảng con số này. Cô xác nhận xem, nếu không thành vấn đề thì chuyển cho anh ta.”
Tiền thuốc men không cao, khoảng 2000, mà tiền thuê người máy thì gấp 3, 6000 đồng bạc, tổng cộng 8000 đồng bạc.
Chút tiền như vậy, ít ngoài dự đoán của Kim Tinh Tinh.
Dù sao dựa theo sức mua Hứa Thu nói, số tiền này thật sự không tính là gì.
Cô ta sảng khoái gật đầu: “Vậy dựa theo con số này đi.”
Nhưng sau khi thanh toán xong, Kim Tinh Tinh chạy tới siêu thị không người, mới phát hiện cô ta không có cách nào nạp phí bằng tinh tệ.
Chuyện này có ý nghĩa, tiền của cô ta trừ đi phí dụng liên quan xong, thì biến thành bốn số đáng thương!
Còn là loại rất nhỏ!
Bởi vì bắt đầu lại một năm, đám giáo viên bọn họ còn phải tự mình nộp phí điện và phí cơm nước!
Nhà trẻ cung cấp chỗ ở miễn phí, nhưng điện nước không chi trả, không bao ăn.
Dù sao Hứa Thu nuôi người máy và cơ cấu phòng ngự của nhà trẻ cũng cần tiền.
Hơn nữa không giống đứa bé khác không cha không mẹ, bạn học Kim Tinh Tinh có cha mẹ, vậy thì không thể làm từ thiện, phải nộp tiền.
Tuy phí học phí của nhà trẻ rất rẻ, đám trẻ ăn ở bao hết, nhưng nộp xong mấy chi phí linh tinh, Kim Tinh Tinh không còn tiền.
Nhìn đôi mắt ngập nước của con gái và đứa bé khác, lại nhìn thú bông có giá không thấp được con gái ôm lấy.
Kim Tinh Tinh không nhịn được nắm lỗ tai mình, sau khi trả hết tiền đồ xong, lần sau cô ta tuyệt đối không lỗ mãng như thế!
Đợi tháng sau khi phát tiền lương, cô ta đều phải ăn đất!
Sau khi ngủ thoải mái một giấc, cuối cùng Ngôn Đông cũng thỏa mãn mở to mắt, cũng may người phụ nữ kia không ở đây.
“Tiến sĩ D, nên dậy ăn cơm.”
Anh vừa mới tỉnh lại, người máy đội mũ đầu bếp màu trắng đẩy xe đi vào.
Đồ ăn hôm nay của anh là: Cà rốt trộn, cà rốt xào thịt hun khói, cháo cà rốt, bánh củ cải, canh cà rốt khoai tây xương sườn, cà rốt cắt hạt lựu ngô đậu xào…
Thịnh yến cà rốt vô cùng phong phú.
“Hiệu trưởng nói, cô ấy tranh thủ bồi thường của cô Kim đối với anh, bồi thường mấy tháng tiền lương của cô Kim, đã chuyển tới tài khoản của anh, tổng cộng 6000 đồng bạc, quẹt thẻ ở máy trong siêu thị không người có thể tra được tiền dư.”
Người máy này còn nói:
“Bữa cơm này là hiệu trưởng nhận lỗi vì làm anh sợ hãi, không nhận một đồng. Đương nhiên nếu anh ăn không nổi, tôi có thể xử lý thay anh.”
Ngôn Đông im lặng cầm lấy đũa và thìa: Bữa tiệc cà rốt miễn phí, thật thơm!