Chương 268: Nguyên Cửu em nhịn một lát
Nguyên Cửu lắc đầu: “Không có sức lực.”
Cậu bé bị thương ở cánh, lông chim rụng rất nhiều, cọ xát đến hạt cát, cảm thấy cả người đều không thoải mái, cũng may trên đất không có sâu, nhưng bị mặt trời phơi hơi nóng lên.
Lúc trước vốn cảm thấy khát nước, miệng không dám nói chuyện sợ yết hầu của mình bốc khói, nhưng mà uống hơn nửa chai nước vào, hiện giờ giọng nói của cậu bé đỡ hơn nhiều.
Hứa Thu nhẹ nhàng thở ra: “Vậy đi về trước đi, trở về dùng máy móc làm kiểm tra toàn thân cho em.”
Đến lúc đó còn có thể rút máu xét nghiệm một lát, nhìn xem sao lại thế này.
Hứa Thu nhìn về phía Ngôn Đông: “Anh còn thất thần ở đó làm gì? Lại đây phụ một chút.”
Nếu không cho Ngôn Đông ngồi lên, thì có thể bảo người máy tới đây, con thỏ to chiếm địa bàn luôn phải trả cái giá lớn tương ứng.
Vốn dĩ đi rất nhanh, Ngôn Đông lại chậm rãi đi tới, sau đó đến bên Hứa Thu ngồi xổm xuống, anh đeo hai cái găng tay để kiểm tra mí mắt của con chim, sau đó kiểm tra vết thương cho nó.
Nhà nghiên cứu này còn chế tạo một thiết bị nghe nhịp tim của bác sĩ, đặt lên vị trí trái tim của con chim lắng nghe một lát.
“Chỉ là vết thương nhẹ ở phần ngoài, không sao đâu.”
“Có nghe thấy không, không có chuyện gì, Nguyên Cửu em nhịn một lát.”
Hứa Thu thử nâng cơ thể nó lên, sau khi Nguyên Cửu biến to cân nặng cũng tăng lên không ít.
Cơ thể như vậy chỉ sợ có thể đè cô cong eo, Hứa Thu sợ làm người ta ngã xuống đất, hay là kéo lê trên đất, khiến cánh của Nguyên Cửu cọ xát với hạt cát ra vết thương.
Cơ thể Nguyên Cửu không sắt thép hóa, thực ra chính là cơ thể máu thịt, rất dễ dàng chịu thương tổn.
Hơn nữa cô cũng không biết biến hóa của Nguyên Cửu có giống như rắn xanh nhỏ lột da hay không, cơ thể rắn xanh nhỏ mới lột da trở nên đặc biệt mềm mại, có khả năng hiện giờ Nguyên Cửu cũng ở trạng thái này.
Ngôn Đông đeo bao tay nắm lấy cánh tay của Nguyên Cửu, cũng ước lượng sức nặng của đối phương.
Ngôn Đông thả hơn nửa cánh của Nguyên Cửu xuống lần nữa.
Hứa Thu đánh giá có khả năng sức lực của anh mạnh hơn một chút, nhưng mà vẫn phải kéo lê trên mặt đất.
Hứa Thu lập tức dùng thiết bị thông tin thông báo cho người máy và những người khác gần nhất.
Người máy nhận được tín hiệu bắt đầu nhanh chóng chạy tới, dựa theo định vị mà Hứa Thu cung cấp nhanh chóng đi tới nơi này.
Người máy có thể nâng trọng lượng lớn hơn nhân loại nhiều, hơn nữa đi đường cũng ổn định hơn một chút.
Chỉ có điều không đợi được người máy tới, bên Hứa Thu đã giải quyết xong vấn đề đưa Nguyên Cửu lên xe.
Tiến sĩ D làm người sức mạnh nhỏ yếu một chút, nhưng mà biến thành con thỏ thì có thể.
Sau khi anh biến thành hình thái con thỏ to, vô cùng nhẹ nhàng nâng con chim to qua đỉnh đầu, sau đó đặt tới vị trí ghế sau.
Một chiếc xe có thể tiến hành thay đổi hình thái và cải trang, Hứa Thu hạ ghế ngồi xuống, làm ra không gian giống như giường.
Hứa Thu cài đai an toàn vào, đè qua bụng Nguyên Cửu.
Lúc này điểm xanh nhỏ thuộc về người máy ở trên màn hình đang chạy về phương hướng của bọn họ, Hứa Thu thông qua thiết bị truyền tin phát mệnh lệnh, ý bảo tất cả người máy trở về nhà trẻ.
Tiểu đội tìm kiếm đi theo người máy rất vui, đồ trong túi của bọn họ đã sớm ăn sạch, miệng thèm không chịu được, lại lo lắng gặp con chim nhỏ kia không lấy ra được đồ, bị Hứa Thu biết được trừ tiền lương gì đó.
Đám cướp hamster đành phải đè chặt miệng túi, sợ mùi thơm của đồ ăn bay ra, khiến bọn họ không khống chế được tay mình.
Còn có hamster lén bẻ đồ trong túi, dù sao chỉ ăn một miếng nhỏ, lại ăn một miếng nhỏ như vậy thôi.
Bàn tính của đám hamster này rất tố, chỉ ăn một miếng nhỏ mà thôi, căn bản sẽ không ảnh hưởng gì.
Vì tiện mang theo, trong túi khác Hứa Thu cho chúng nó chứa bánh mì và ít bánh quy không có mùi vị gì, bọn họ duỗi móng vuốt vào giữa, sau đó che giấu trung tâm một chút, phần ngoài thoạt nhìn không thay đổi gì.
Nghĩ trong túi còn nhiều đồ ăn, bọn họ ăn từng chút một, còn có thể ăn được rất lâu.
Kết quả đợi khi tin tức truyền tới, cuối cùng có thể ăn thoải mái, đám hamster vui vẻ lập tức kéo túi ra nhìn, bánh quy nhỏ ở bên trong chỉ còn lại chút mảnh vụn: Là ai trộm bánh quy nhỏ của bọn họ!
Trên đường trở về, Hứa Thu không dám lái nhanh như chớp giống lúc trước, khoảng một tiếng sau cô mới lái xe thành công đưa Nguyên Cửu trở về nhà trẻ.